ZingTruyen.Info

Tiểu thư phế vật thật yêu nghiệt [Xk,dị giới]

Q.5 - Chương 46: Tương Kế Tựu Kế + Chương 47: Lĩnh Vực Va Chạm

tu-la-ra


  Mạc gia sắp có đại nạn?

Lời nói của Độc Cô Thiên Diệp khiến người kinh ngạc, sau đó phẫn nộ.

"Nói hươu nói vượn!" Một vị trưởng lão quát lớn với Độc Cô Thiên Diệp, "Ngươi là thân phận gì, cư nhiên ở nơi này hồ ngôn loạn ngữ!"

"Ta chỉ là nói sự thật cho các ngươi mà thôi, các ngươi tức giận như vậy làm gì?" Độc Cô Thiên Diệp nhìn gương mặt phẫn nộ kia, hỏi.

" Mạc gia chúng ta thân là gia tộc hạng nhất, sao có thể có đại nạn ? Ngươi chỉ là muốn lấy chuyện này hấp dẫn chú ý mọi người, để chúng ta đồng ý cho các ngươi hồi tộc mà thôi! Người không gian thấp các ngươi có cái gì làm không được !" Một trưởng lão khác nói.

Độc Cô Thiên Diệp giận mà cười, đây là vũ nhục mọi người ở không gian thấp sao!

Hơn nữa chuyện không thể như vậy bọn họ cũng có thể liên hệ với nhau, nàng nhìn hai người nói chuyện kia, hỏi: "Ta muốn biết, vị trưởng lão này là sao lại liên hệ hai chuyện này với nhau ? Ta chỉ là nhìn trúng các ngươi cũng họ Mạc mới nói cho các ngươi một chút tin tức thôi, nếu các ngươi không tin, cứ xem như ta chưa tới qua!"

Độc Cô Thiên Diệp nói xong thì chuẩn bị rời khỏi, một giọng nói gọi nàng lại."Độc Cô tiểu thư không ngại nói nói, vì sao Mạc gia ta sẽ có đại nạn?"

Độc Cô Thiên Diệp quay người lại, nhìn thấy một lão giả ngồi ngay dưới Mạc Kính Xuyên đang hiền lành nhìn nàng. Những người khác thấy ông nói chuyện, đại sảnh tranh cãi ầm ĩ lập tức an tĩnh lại, có thể thấy được địa vị của người này ở Mạc gia không thấp, trưởng lão gia tộc tôn kính ông hơn cả Mạc Kính Xuyên.

Nói chuyện là đại trưởng lão Mạc gia, cũng là đại bá Mạc Kính Xuyên. Ông cũng không thích quản lý chuyện gia tộc, sau khi vị trí gia chủ truyền cho Mạc Kính Xuyên, mọi người đều bảo ông đến làm đại trưởng lão, tuy ông miễn cưỡng đồng ý, nhưng là cơ hồ không lên tiếng trên trưởng lão hội. Khi ông gọi Độc Cô Thiên Diệp lại, trong lòng mọi người rất kinh ngạc.

Mạc Kính Xuyên cũng thật không ngờ Độc Cô Thiên Diệp nói đi là đi, nhìn thấy đại trưởng lão gọi nàng lại, nói: "Ngươi nói là về chuyện gì trước đã."

Độc Cô Thiên Diệp muốn đi chỉ là tức giận nhất thời mà thôi, nhưng ngẫm lại chuyện này không thể không nói cho bọn họ, mở miệng nói: "Phong gia tính trong khoảng thời gian diễn ra trận đấu này đánh bất ngờ 211 phân gia Mạc gia."

"Nói bậy..." Người lúc trước mở miệng mắng Độc Cô Thiên Diệp lại muốn nói chuyện, bị một ánh mắt của đại trưởng lão ngăn lại. Đại trưởng lão nhìn Độc Cô Thiên Diệp, hỏi: "Ngươi biết chuyện này thế nào ?"

"Ngô Ba nói cho ta biết !" Độc Cô Thiên Diệp trả lời.

"Vớ vẩn!" Những trưởng lão khác càng thêm không tin lời nói Độc Cô Thiên Diệp, bọn họ đều biết Ngô Ba, điện chủ thần điện đông đại lục, năm trước bắt đầu đi tây đại lục, sao có thể nói cho nàng chuyện này? Chớ quên Phong gia và thần điện hạ lệnh truy sát với các nàng! Hơn nữa lệnh truy sát kia đến bây giờ còn chưa huỷ bỏ!

Ngay cả đại trưởng lão cũng hơi không tin, hỏi: "Ngươi có thể kể lại không? Phong gia muốn diệt Mạc gia chúng ta, sao ngươi có thể từ chỗ thần điện biết được tin tức này? Còn là chính mồm Ngô Ba nói cho ngươi? Không phải chúng ta không tin ngươi, nhưng chuyện này..."

Độc Cô Thiên Diệp cũng hiểu nghi hoặc trong lòng mọi người, giải thích: "Kế hoạch Phong gia tiêu diệt Mạc gia lần này là kế hoạch thứ nhất của bọn họ, muốn trong khoảng thời gian này, thừa dịp tinh anh đều ở đây, diệt toàn bộ phân gia Mạc gia. Nhưng vì nhân thủ không đủ, nên bọn họ thương nghị xong với thần điện, đến lúc đó sẽ phái người thần điện xen lẫn trong đội ngũ Phong gia."

"Vậy vì sao Ngô Ba nói cho ngươi chuyện này?" Mạc Kính Xuyên hỏi, "Còn có, vì sao đêm qua ngươi không nói cho ta chuyện này?"

"Trận đấu hôm nay hắn mới nói cho ta. Về phần vì sao hắn nói với ta..." Độc Cô Thiên Diệp dừng một chút, nói: "Các ngươi có từng biết chuyện Bách Lý Tà gia nhập thần điện?"

"Biết." Sau khi gia nhập Bách Lý Tà thần điện không lâu, tin tức này truyền ra nơi nơi, mọi người đều tiếc hận không có lấy như vậy một người đến gia tộc của mình.

"Vậy là tốt rồi." Độc Cô Thiên Diệp nói xong, lấy mặt nạ từ nhẫn không gian ra mang vào, lại mang huyễn giới vào, không đến 1 phút Bách Lý Tà xuất hiện trước mặt mọi người.

"Loảng xoảng lang!"

Không ít người làm rơi chén trong tay, Mạc Kính Xuyên lại kích động đứng lên, nói: "Ngươi, ngươi là Bách Lý Tà? !"

Sau khi Mạc Thu Phong tiến vào vẫn không nói gì, nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp đổi thành Bách Lý Tà, chạy đến trước mặt nàng đi vòng vo vài vòng, không thể tin được nói: "Thật là ngươi ! Ha ha, lúc ấy ta nghĩ chắc chắn ngươi sẽ đi xem trận đấu, còn cố ý chạy đi tìm ngươi. Không tìm được ngươi ta còn mất mát một trận! Không nghĩ tới ngươi ở ngay trên đài!"

Độc Cô Thiên Diệp cười cười với Mạc Thu Phong, sau đó nhìn đại trưởng lão, nói: "Chiều hôm nay Ngô Ba nói cho ta kế hoạch của Phong gia, bảo ta luyện chế một ít độc dược cho bọn họ, đến lúc đó giao cho Phong gia. Sau khi bọn họ có độc dược sẽ toàn diện khởi động kế hoạch thứ nhất!"

Bởi vì lần trước nàng đưa cho Ngô Ba đan dược kia, Ngô Ba hỏi nàng có thể luyện chế độc dược không, nàng thừa nhận, cho nên lần này vì tiết kiệm sức chiến đấu, Phong gia và thần điện nghĩ ra kế hoạch dụng độc.

"Ngươi nói ngươi là Bách Lý Tà thì là Bách Lý Tà ? Có lẽ ngươi cũng là kẻ giả mạo!" Có người nghi ngờ.

Độc Cô Thiên Diệp đã mặc kệ người kia, còn chưa mở miệng nói chuyện, chợt nghe thấy bên ngoài truyền đến giọng nói của Bạch Vô Thường: "Ai nói sư điệt ta là giả hóa ?"

Vừa dứt lời, Hắc Bạch Vô Thường từ bên ngoài đi vào, Bạch Vô Thường có vẻ rất tức giận, sắc mặt Hắc Vô Thường cũng khó coi.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn thấy Hắc Bạch Vô Thường, hỏi: "Sư bá, sao các ngươi đến đây?"

"Không phải buổi chiều con nói con muốn tới nói cho bọn hắn chuyện này, chúng ta nghĩ Mạc gia có những người bảo thủ sẽ không tin lời người khác, cho nên lại đây chứng kiến cho con." Bạch Vô Thường nói.

"Không nghĩ tới thật sự như chúng ta dự liệu." Hắc Vô Thường nói.

Buổi chiều nàng nói với Ngô Ba xong, Độc Cô Thiên Diệp lại nói cho Hắc Bạch Vô Thường chuyện này, không nghĩ tới bọn họ sẽ vì nàng đặc biệt đi một chuyến. Nhìn thấy biểu tình cảm động của Độc Cô Thiên Diệp, hai người bọn họ đánh chết cũng không thừa nhận là vì muốn xem náo nhiệt mới đến !

Nghe thấy Hắc Bạch Vô Thường kẻ xướng người hoạ , người vừa mở miệng nghi ngờ rất ngượng ngùng.

"Nếu hai vị hội trưởng chứng thật thân phận Độc Cô tiểu thư, vậy cũng thuyết minh tin tức này là thật." Đại trưởng lão đứng dậy đi đến trước mặt bọn họ, hành lễ với Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Vừa nãy có nhiều mạo phạm đại sư, mong đại sư thứ lỗi."

Độc Cô Thiên Diệp vội vàng ngăn cản ông hành lễ, nói: "Trưởng lão hành lễ với Thiên Diệp, Thiên Diệp không đảm đương nổi."

"Nếu tin tức này là thật , chúng ta phải nhanh chóng nghĩ đối sách mới được." Một trưởng lão nói.

"Thiên Diệp à, dù sao tin tức của con cũng đưa, vừa nãy bọn họ cũng không tin con, chúng ta cũng không cần phải ở lại chỗ này. Đi, cùng sư bá về Công hội Luyện đan sư đi." Bạch Vô Thường nói, lôi kéo Độc Cô Thiên Diệp muốn rời khỏi.

"Bạch hội trưởng đừng giận." Đại trưởng lão cười nói.

Bạch Vô Thường nhìn khuôn mặt tươi cười của đại trưởng lão, buông tay Độc Cô Thiên Diệp ra, hừ hừ hai tiếng, nói: "Nhìn phân thượng Hạc thúc, hừ hừ, ta sẽ không so đo."

Đại trưởng lão nở nụ cười, nói: "Đa tạ Bạch hội trưởng cho lão hủ này mặt mũi." Sau đó nói với Độc Cô Thiên Diệp, "Độc Cô tiểu thư, còn mong ngươi cùng thương lượng đối sách với chúng ta."

Độc Cô Thiên Diệp cười nói: "Có thể ! Nhưng ta cũng không phải người Mạc gia các ngươi, dù sao chúng ta cũng không lên gia phả các ngươi. Nghĩ đối sách giúp ngoại nhân ta phải thu phí, nhưng nhìn các ngươi cũng là người họ Mạc, như vậy đi, ta ưu đãi cho các ngươi chỉ lấy bát chiết."

Bọn họ muốn nàng cùng thương lượng, trong đó chắc chắn không thể thiếu nàng xuất lực. Đương nhiên nàng phải hung hăng chém bọn họ một chút, bằng không khó tiêu lửa giận trong lòng!

"Các ngươi không phải hồi tộc sao? Sao còn nói là ngoại nhân chứ!" Mạc Thu Phong nói.

"Chúng ta có thể hồi tộc không, bây giờ còn chưa thể khẳng định. Dù sao trận đấu này vừa mới bắt đầu. Cho dù chúng ta về đến, đó cũng chuyện chúng ta ước định. Không có vấn đề gì với bây giờ. Nếu giờ ta không phải người gia tộc các ngươi, cho nên tự nhiên phải thu phí." Độc Cô Thiên Diệp nói.

Ý tứ là mặc kệ đến lúc đó bọn họ có thể hồi tộc không, giờ nàng còn không phải người Mạc gia, vậy nhất định phải thu phí!

"Ha ha, vậy xin hỏi Độc Cô tiểu thư, bát chiết của ngươi là bao nhiêu?" Đại trưởng lão hỏi.

"Không nhiều lắm, giá gốc một trăm ngàn tử tinh tệ, bát chiết, thì phải là tám trăm vạn." Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Người đâu, lấy tám trăm vạn tử tinh tệ lại đây." Đại trưởng lão nói với người bên ngoài, sau đó nói với Độc Cô Thiên Diệp và Hắc Bạch Vô Thường: "Mời ngồi."

Lúc này Độc Cô Thiên Diệp và Hắc Bạch Vô Thường mới tìm vị trí ngồi xuống.

Các trưởng lão Mạc gia không nghĩ tới Độc Cô Thiên Diệp thật sự là Bách Lý Tà, luyện đan tông sư kia, nếu sớm biết, sao có thể làm cho bọn họ tham gia trận đấu lấy thứ tự gì! Bây giờ thì hya rồi, vừa nãy còn chọc nàng tức giận, giờ muốn cho bọn họ trở về, còn phải xem người ta có muốn không!

Trưởng lão vừa nãy nhục mạ nàng nhìn thấy ánh mắt thầm oán của mọi người, mặt sắp đụng vào ly trà.

Bởi vì chuyện này có vẻ trọng đại, đối sách này cũng không phải nhất thời có thể nghĩ ra được, bọn họ luôn luôn trong thương lượng đại sảnh đến bình minh hôm sau cũng không ra kết quả gì. Vì không để Phong gia hoài nghi, trừ Mạc Kính Xuyên và đại trưởng lão, những trưởng lão khác đi đến sân đấu, làm bộ như không có việc gì xem trận đấu hôm đó. Chờ sau khi trận đấu kết thúc mới trở lại phòng nghị sự tiếp tục thương nghị.

Lúc này trong phòng nghị sự chỉ có ba người Mạc Kính Xuyên, đại trưởng lão và Độc Cô Thiên Diệp, Hắc Bạch Vô Thường đối với chuyện này nói không am hiểu, bảo bọn họ thương nghị ra kết quả cần gì nói cho bọn hắn một tiếng rồi về Công hội Luyện đan sư.

"Gia chủ, đại trưởng lão, có nghĩ ra đối sách chưa?"

"Phương pháp ra có mấy cái, nhưng đều lo lắng không đến tất cả điều kiện." Mạc Kính Xuyên nói.

"Đây, đây phải làm thế nào mới tốt!" Nghe thấy một ngày cũng không nghĩ ra biện pháp, các trưởng lão không khỏi hơi lo lắng.

  "Thật ra, không nhất định phải quấy rầy kế hoạch của bọn họ, chúng ta cũng có thể tương kế tựu kế !" Sau khi khác trưởng lão trở về vẫn không mở miệng, một người ở một bên tự hỏi Độc Cô Thiên Diệp đột nhiên ra tiếng nói.


"Tương kế tựu kế?" Đại trưởng lão nhấm nuốt lời nói Độc Cô Thiên Diệp, đột nhiên ánh mắt sáng ngời, nói: "Ý của ngươi là..."

Độc Cô Thiên Diệp nhìn dáng vẻ của hắn thì biết hắn hiểu được mình nói gì, gật gật đầu, nói: "Hôm nay chúng ta thương lượng đảo loạn kế hoạch bọn họ thế nào, vượt qua nguy cơ lần này, nhưng gia tộc nhiều lắm, thành thị nhiều lắm, cho nên đến bây giờ chúng ta cũng không nghĩ ra biện pháp. Nhưng là chúng ta đổi một tđiểm, lần này cũng coi như là một cơ hội của chúng ta."

"Cơ hội? Cái gì cơ hội?" Có người vẫn là không quá hiểu được Độc Cô Thiên Diệp ý tứ.

"Bắt Phong gia." Độc Cô Thiên Diệp vân đạm phong khinh phun ra bốn chữ, lại lơ đãng gian quyết định hủy diệt một gia tộc.

Các trưởng lão đều bị ý tưởng Độc Cô Thiên Diệp dọa đến. Bọn họ vẫn xem nàng là một cô nương, không nghĩ tới nàng lại có thể nói ra ý nghĩ như vậy.

"Muốn giải quyết một cái gia tộc hạng hai cũng không phải một chuyện đơn giản." Mạc Kính Xuyên cau mày nói.

"Thật ra ta cảm thấy ý tưởng của Thiên Diệp không sai, dù sao chúng ta cũng tính chậm rãi nuốt Phong gia, chậm rãi tằm ăn và một ngụm nuốt trôi cũng như nhau." Đại trưởng lão nói, "Ngươi có kế hoạch gì sao?"

Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, nói: "Giờ ta chỉ có một ý tưởng đại khái. Hôm nay ta luôn luôn nghĩ, không phải Phong gia tính thừa dịp phân gia không có người, đi diệt phân gia chúng ta sao? Chúng ta cũng có thể thừa dịp bọn họ điều toàn bộ nhân lực đi diệt phân gia bọn họ. Chỉ cần chúng ta có thể rời đi trước không cho bọn họ phát hiện là được. Chờ khi bọn họ nhận được tin tức trở về lại tiến hành phục kích những người còn lại. Cụ thể không nghĩ ra, nếu cảm thấy có thể làm, lại nghĩ chi tiết."

Độc Cô Thiên Diệp nói xong, đại sảnh nhất thời an tĩnh lại, đều tự hỏi đề nghị này có thể không.

"Nhưng, đại bộ phận người của chúng ta ở đây thi đấu, đối phó những người của Phong gia, sợ là tinh lực không đủ. Đến lúc đó nói không chừng sẽ bị đối phương giết ngược." Có người nói ra cái nhìn của mình.

"Chúng ta có thể áp dụng biện pháp khác đối phó bọn họ, không nhất định phải quang minh chính đại đánh nhau a! Phương pháp có rất nhiều ."

"Sao chúng ta có thể làm loại hành vi đạo chích này." Có người phản bác.

Độc Cô Thiên Diệp liếc mắt nhìn người nọ một cái, nói: "Bọn họ đã tính đánh lén các ngươi, các ngươi còn khi hắn ra một quyền còn muốn nghĩ này quân tử không quân tử hả? Kết quả còn không là giết người sao!"

Đại trưởng lão nghe thấy lời nói của Độc Cô Thiên Diệp thì cười ha hả, nói: "Quả thực, dù sao kết quả cũng giống nhau. Vậy ngươi có biện pháp gì ?"

"Các ngươi đã quên lúc trước lúc ấy ta và bọn ngoại công diệt Phong gia thành Ngô Lai thế nào?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

Mạc Thu Phong vừa nghe câu này, vui vẻ, kích động nói: "Có phải ngươi muốn dùng tiểu hắc cầu kia không? Ha ha ha, cái kia chơi hay lắm, ta thích, ta muốn đi!"

Vẻ mặt Độc Cô Thiên Diệp hắc tuyến. Đây không phải lấy đến đùa có được không? !

"Cái kia gọi bom, không phải tiểu hắc cầu. Thứ này có thể dùng để đối phó gia tộc bọn họ." Độc Cô Thiên Diệp nói, "Những lúc phục kích khác, các ngươi có thể dụng độc."

"Dụng độc?"

"Đúng vậy. Không phải Ngô Ba để ta luyện chế độc dược cho Phong gia sao? Bọn họ tính đối phó các ngươi như vậy, tự nhiên các ngươi cũng có thể đối phó bọn họ như vậy. Thuận tiện cùng thu thập thần điện." Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Vậy hai loại này ngươi có thể cung cấp cho chúng ta không?" Mạc Kính Xuyên hỏi.

"Có thể chứ, bát chiết là được." Độc Cô Thiên Diệp cười tủm tỉm nói.

Ách —— cái này cũng phải thu phí ? !

Nhìn thấy mặt Độc Cô Thiên Diệp cười đến rất vô lương, bọn họ thật là không nói gì !

"Được, tiền trao cháo múc!" Mạc Kính Xuyên cắn răng nói. Tin tưởng lần này nàng đã quyết định chém đau bọn họ. Nghĩ vậy trong lòng hắn rối rắm một trận, nếu ngay từ đầu cho các nàng hồi tộc, sao còn cần ra số tiền này! Cũng may tiền Mạc gia cũng không thiếu. Hắn điều chỉnh tâm trạng, nói với các trưởng lão: "Nếu quyết định làm như vậy, chúng ta sẽ thương lượng chi tiết. Lần này..."

Sau đó Độc Cô Thiên Diệp không lại nói gì, nàng không biết thực lực chỉnh tề của Mạc gia, cho nên im lặng nghe là được, khi có nghi vấn gì lại nói ra. Mặc dù là có đại phương hướng, bọn họ vẫn phỉa thảo luận đến hừng đông ngày hôm sau mới xác định phương án bước đầu.

Độc Cô Thiên Diệp về viện Mạc Thu Phong chuẩn bị cho bọn họ, bọn Mạc Chấn Đình đều đi thi đấu. Nàng trở lại phòng mình, lắc mình vào Luyện Yêu Hồ, luyện chế tất cả bom và độc dược, giải dược ra. Sau đó lại luyện chế một ít độc dược độc tính có vẻ mạnh. Độc dược luyện chế trước cho Phong gia, giải dược cho Mạc gia, dù sao phải giả vờ giả vịt mới được. Độc dược luyện chế sau là cho Mạc gia đối phó Phong gia và thần điện !

Sau khi luyện chế xong nàng ra khỏi Luyện Yêu Hồ, phát hiện bọn Mạc Chấn Đình đều đã quay lại. Nàng nói chuyện của Phong gia cho bọn Mạc Chấn Đình họ, cũng nói cho bọn họ kế hoạch thương nghị.

Sau khi bọn Mạc Chấn Đình biết được kế hoạch Phong gia và Mạc gia, biết nàng chắc chắn muốn tham dự vào, dặn nàng nhất định phải cẩn thận. Có người thậm chí muốn đi cùng nàng, nàng vừa xem biểu tình trên mặt bọn họ là biết!

"Tỷ, chừng nào thì tỷ rời khỏi?" Mạc Phong hỏi.

"Qua hai ngày, ta nói với Ngô Ba cần thời gian vài ngày. Ngày mai đi xem trận đấu các ngươi." Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Chắc chắn chúng ta sẽ không làm tỷ thất vọng ." Mạc Phong cười nói.

Nghỉ ngơi thật tốt một đêm, ngày hôm sau nàng đi theo bọn Mạc Chấn Đình đến sân đấu. Trận đấu hôm nay kịch liệt hơn hai ngày trước một chút, bởi vì hôm nay có mấy người nổi bật phân gia dự thi, thực lực cao hơn trước.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn trận đấu bọn họ, cảm thán nói: "Quả nhiên Mạc gia không hổ là gia tộc hạng nhất, thực lực này không thể khinh thường!"

Tử hà ngồi ở bên người nàng, nói: "Nó có thể trở thành gia tộc hạng nhất, tất nhiên là có nội tình của nó, cho nên kế hoạch sau này, nàng có thể buông tay cho bọn họ đi làm."

"Ta biết, ta chỉ là đi xem, thuận tiện đánh đánh nước tương." Độc Cô Thiên Diệp trả lời nói. Đột nhiên phát hiện ánh mắt mọi người tụ tập trên người mình, khó hiểu hỏi: "Sao vậy?"

Lúc này một nữ tử trên đài nhìn nàng, nói: "Hôm nay ta muốn chọn đối thủ là nàng!"

Lần này Độc Cô Thiên Diệp hiểu được, trong lúc vô ý mình thành đối thủ đối phương khiêu chiến.

"Này, Thu Lâm tiểu thư, đối thủ của ngươi là số 212 Mạc Tử Khanh, nàng không phải..." Trọng tài muốn nàng ta buông tha cho ý tưởng này, nhưng là Mạc Thu Lâm lại cố ý nhìn Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Đối thủ hôm nay của ta, là nàng!"

Mạc Thu Lâm, thiên tài phân gia Mạc gia, linh sư song hệ hệ hỏa và hệ thổ, không đến sáu mươi tuổi đã thăng cấp thần vương, rất được bổn gia yêu thích. Nhưng trời sanh tính ngạo mạn, không để tất cả mọi người vào mắt. Độc Cô Thiên Diệp hồi tưởng nói tin tức mình biết, lại không biết vì sao nàng lựa chọn đấu với mình.

"Ngươi, " Mạc Thu Lâm lấy tay chỉ vào Độc Cô Thiên Diệp, nói, "Có dám ứng chiến cùng ta không? Nếu không dám, một nhà các ngươi vẫn là chạy về đại lục Huyền Nguyệt đi, đừng ở trong này mất mặt xấu hổ!"

Lời nói Mạc Thu Lâm làm cho không ít người thay đổi sắc mặt. Các trưởng lão sợ nàng thật sự làm bọn Độc Cô Thiên Diệp tức giận không muốn về bổn gia đến, như vậy bọn họ nhất định sẽ hối hận mà chết.

"Mạc Thu Lâm này, trước kia cũng không thấy nàng không đúng mực như vậy!" Mạc Kính Xuyên mắng thầm.

Bọn Mạc Chấn Đình đều bị lời nói Mạc Thu Lâm làm tức giận, Mạc Tử Khanh muốn đi lên, lại bị Độc Cô Thiên Diệp giữ lại, nói: "Ta đến." Sau đó nàng chậm rãi đi tới giữa sân.

Vẻ mặt Mạc Thu Lâm ghen tị nhìn Độc Cô Thiên Diệp, nghĩ nàng là dùng gương mặt dụ dỗ này quyến rũ Mạc Thu Phong qua! Hai ngày trước Mạc Thu Phong cười với Độc Cô Thiên Diệp, nàng là lần đầu tiên thấy Mạc Thu Phong cười vui vẻ như vậy!

Độc Cô Thiên Diệp nhìn thấy ghen tị và oán hận trong mắt Mạc Thu Lâm, không biết sao mình lại chọc tới vị kiều nhỏ tỷ này. Nhưng nàng bọn ngoại công như vậy, không thể không nói, nàng làm mình tức giận!

Trọng tài thấy Độc Cô Thiên Diệp tự mình đi lên, đành phải đồng ý cho hai người đấu. Sau khi nói quy tắc trận đấu cho các nàng thì nói câu "Bắt đầu" lập tức lui trở lại bên sân.

Mạc Thu Lâm nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp, tự giới thiệu trước trận đấu đều tỉnh lược, bay thẳng đến nàng phát động tiến công. Hỏa vũ đầy trời như bay qua Độc Cô Thiên Diệp, tâm trưởng lão Mạc gia đều treo lên. Bọn họ là biết Độc Cô Thiên Diệp là Bách Lý Tà, nghĩ thời gian của nàng đều dung trên mặt luyện đan rồi, cấp bậc linh lực này chắc chắn không cao, lo lắng nàng sẽ bị Mạc Thu Lâm làm bị thương.

Bọn Mạc Chấn Đình nhìn thấy này nhưng không lo lắng, một Mạc Thu Lâm nho nhỏ căn bản không đủ cho bọn họ xem vào trong mắt.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn trúng hỏa vũ này, hai tay ngưng ra linh lực, một bức tường nước xông ra, dập tắt toàn bộ hỏa vũ của Mạc Thu Lâm! Hơn nữa toàn bộ hắt đến trên người Mạc Thu Lâm, làm cho nàng lập tức giống vớt từ trong nước lên.

Mọi người thấy Độc Cô Thiên Diệp phản công thì hơi kinh ngạc. Hỏa vũ Thần vương sơ cấp nàng dập tắt ngay lập tức, vậy cấp bậc của nàng còn cao hơn Mạc Thu Lâm!

Mạc Thu Lâm bị ẩm ướt , váy gắt gao dán trên người nàng ta, lộ rõ thân thể của. Độc Cô Thiên Diệp nhìn nàng ta, cười nói: "Ngượng ngùng quá Thu Lâm tiểu thư, vừa nãy trợt tay, linh lực không cẩn thận, kết quả... Ngươi vẫn là nhanh chóng hong khô quần áo có vẻ tốt."

Lúc này Mạc Thu Lâm mới phát hiện bộ dáng mình lúc này mê người cỡ nào, nhanh chóng dùng linh lực hong khô quần áo. Độc Cô Thiên Diệp nhìn nàng, cũng không vội tiến công. Chờ nàng xong mới nói: "Thu Lâm tiểu thư, tiếp tục đi chứ ?"

Mạc Thu Lâm cảm thấy mình như bị Độc Cô Thiên Diệp tát một cái, rõ ràng mình khiêu chiến nàng, nhưng mới hiệp thứ nhất mình đã bị biến thành thảm như vậy! Nghĩ vậy, trong lòng nàng ta càng oán hận Độc Cô Thiên Diệp.

Nếu Độc Cô Thiên Diệp biết ý tưởng của nàng ta nhất định sẽ bị tức giận đến hộc máu, rõ ràng là nàng ta đến trêu chọc mình trước được không? Chẳng lẽ mình đi lên thì phải ngoan ngoãn cho nàng đánh? !

Mạc Thu Lâm lại ngưng tụ linh lực, vừa nãy nàng quá coi thường Độc Cô Thiên Diệp, lần này nàng ta nhất định phải cho Độc Cô Thiên Diệp thấy sự lợi hại của mình!

 Lúc trước Mạc Thu Lâm nghĩ Độc Cô Thiên Diệp chỉ là người đến từ không gian thấp, linh lực chắc chắn không cao, cho nên cũng không dung đại chiêu, chỉ là tùy tiện dùng một thần kỹ, không nghĩ tới lại bị Độc Cô Thiên Diệp làm ướt sũng, mất mặt trước mọi người! Lúc này nàng [MTL] nhất định sẽ không bỏ qua nàng [TD]!


Mạc Thu Lâm nghĩ Độc Cô Thiên Diệp sắp sửa đẹp mặt, linh lực trên tay càng tích càng nhiều, hấp thụ linh khí trong không khí, hình thành một con sư tử lửa. Sư tử lửa càng ngày càng lớn, ngưng tụ cao bằng hai tầng lầu.

"Đi, ăn nàng cho ta!" Mạc Thu Lâm ra lệnh cho sư tử lửa.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn thấy dáng vẻ hung ác của Mạc Thu Lâm, cũng nghiêm túc lên. Khi Mạc Thu Lâm ngưng tụ sư tử lửa, tay nàng chậm rãi hình thành một con rồng, sau khi thành hình mọi người ẩn ẩn nghe được một tiếng rồng ngâm. Khi sư tử lửa chạy tới nàng, nàng ra lệnh cho rồng nước: "Đi!"

Rồng nước nhận được mệnh lệnh, chạy tới sư tử lửa, hai con gặp nhau ở nửa đường, chạm vào nhau phát ra tiếng rống của linh thú chân chính. Sau đó mọi người nhìn thấy hai linh thú do linh lực hóa thành cắn cắn lẫn nhau, thực lực tương đương.

Mạc Thu Lâm không nghĩ tới Độc Cô Thiên Diệp thần cấp cư nhiên cũng lợi hại như vậy, nhìn thấy hai thú tương đương, gọi khế ước thú của mình ra.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn khế ước thú của nàng, Hỏa Linh Miêu siêu thần thú cấp sáu, nghĩ nghĩ, kêu Tiểu Cửu ra.

Tiểu Cửu vừa ra tới, mọi người lập tức nhận ra đó là linh thú đã hóa hình! Không nghĩ tới Độc Cô Thiên Diệp cư nhiên có thú hóa hình!

"Tiểu Cửu, ý tứ một chút là được." Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Dạ, chủ nhân." Tiểu Cửu nở nụ cười tà mị, nói: "Đã lâu không đánh nhau, hôm nay vừa vặn dùng ngươi luyện tập, hy vọng ngươi đừng rất yếu ớt!" Nói xong, vọt qua Hỏa Linh Miêu.

"Mạc Thu Lâm tiểu thư, còn có không?" Độc Cô Thiên Diệp cười hỏi.

Mạc Thu Lâm bị lời nói Độc Cô Thiên Diệp làm giận đến giơ chân, không nghĩ tới một kẻ đến từ không gian thấp cư nhiên có linh thú cao cấp như vậy! Nàng hừ lạnh một tiếng, nói, "Không nghĩ tới ngươi cũng có chút thực lực! Nhưng đừng tưởng rằng ngươi như vậy được cho là cái gì, thực lực đại gia tộc chân chính ngươi còn chưa thấy qua!" Nói xong, nàng lại gọi một siêu thần thú ra, là một con Tử Tước siêu thần thú cấp 6.

"Thanh Loan, ngươi ra chơi đùa đi." Độc Cô Thiên Diệp nhìn Tử Tước, gọi Thanh Loan ra.

Thanh Loan vừa ra tới, song phương nói cũng không nói một câu, trực tiếp bay lên không trung chiến đấu. Lúc này, linh lực hóa thú vốn giằng co tren6 không trung phát ra một trận tê rống thảm thiết, Độc Cô Thiên Diệp và Mạc Thu Lâm nhìn lại, nhìn thấy sư tử lửa bị rồng nước đánh tan.

Rồng nước đánh tan sư tử lửa sau đó bay đi Mạc Thu Lâm, nàng sợ tới mức nhanh chóng phát vài đạo linh lực công kích, hơn nữa dùng thổ linh lực xây một bức tường phòng hộ, chắn rồng nước ở bên ngoài.

Vừa nãy rồng nước chiến đấu với sư tử lửa đã tiêu hao gần hết, sau đó lại đối phó vài đạo linh kỹ của Mạc Thu Lâm, bị tường đất ngăn cản, trong chốc lát đã biến mất.

Đây là chỗ lợi hại của song hệ linh sư, có thêm một loại linh lực, vậy trong chiến đấu có thêm một bảo đảm![hừ, song hệ linh sư thì là gì. Diệp tỷ nhà tôi là một đống hệ linh sư nhé]

Mạc Thu Lâm hạ tường đất, tiếp tục phát động tiến công Độc Cô Thiên Diệp, nhưng đều bị Độc Cô Thiên Diệp hóa giải. Tất cả mọi người không ngờ Độc Cô Thiên Diệp lợi hại như vậy, cư nhiên lâu như vậy Mạc Thu Lâm cũng không thể chiến thắng nàng!

Chơi hơn nửa giờ, Độc Cô Thiên Diệp nói với Mạc Thu Lâm thở hồng hộc: "Thu Lâm tiểu thư là muốn tự nhận thua, hay là để ta bắt ngươi..."

"Nằm mơ, ta sẽ không nhận thua !" Mạc Thu Lâm hung tợn nhìn Độc Cô Thiên Diệp, tính toán thế nào mới có thể thắng nàng.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn chiến trận trên không trung, nói: "Nhưng ta không muốn chơi nữa!"

Trừ Mạc Thu Lâm, mọi người ở đây đều nhìn ra Độc Cô Thiên Diệp đang đùa bỡn Mạc Thu Lâm, bằng không sao có thể mỗi lần đều kém một chút như vậy thì đánh tới nàng. Giờ nghe thấy Độc Cô Thiên Diệp nói không muốn chơi, thì biết nàng [MTL] đã xong!

Độc Cô Thiên Diệp nhìn Mạc Thu Lâm, tiếp tục nói: "Trọng tài nói muốn một là đả đảo ngươi, nếu không thì đánh ngươi ra khỏi sân đấu là thắng. Thu Lâm tiểu thư nghĩ muốn phương thức nào chưa?" Nhìn thấy Mạc Thu Lâm bị tức nói không ra lời, nàng lại lầm bầm lầu bầu nói: "Vẫn là ta chọn giúp ngươi đi. Mỹ lệ tiểu thư như vậy sao có thể bị đả đảo ở trên đài chứ ?"

Độc Cô Thiên Diệp nói xong, vận khởi bộ pháp Phiêu Miểu, bỗng nhiên đi tới bên người Mạc Thu Lâm, khi nàng còn chưa phản ứng tới kịp, một cước đá lên bụng của nàng, đá nàng xuống dưới đài. Cùng lúc đó, Tiểu Cửu và Thanh Loan cũng đã chiến đấu xong, Hỏa Linh Miêu và Tử Tước đồng thời rơi xuống cạnh thân thể của nàng ta!

Độc Cô Thiên Diệp vừa lòng nhìn Thanh Loan và Tiểu Cửu một cái, thu chúng vào Luyện Yêu Hồ, sau đó nhìn trọng tài, mỉm cười nói: "Trọng tài, có thể tuyên bố kết quả chưa?"

Tất cả mọi người đã nhìn ra, đây là đánh đơn phương! Cố tình nàng và linh thú cùng chơi lâu như vậy.

Trọng tài không nghĩ tới Độc Cô Thiên Diệp lợi hại như vậy, có một bên đã bị đánh xuống dưới đài, thắng bại tự nhiên cũng định ra. Hắn đi vào sân đấu, tuyên bố: "Trận đấu này, Mạc gia số 212 đại lục Huyền Nguyệt thắng lợi!"

Mạc Thu Lâm nghe thấy lời nói trọng tài, thu hồi linh thú bị thương của mình, khóc chạy ra ngoài.

Độc Cô Thiên Diệp trở lại vị trí của mình, lạnh nhạt tiếp tục xem trận đấu, giống như người vừa thắng lợi không phải nàng vậy.

Tuy nàng lạnh nhạt như trước, nhưng những người khác lại làm không được, nhất là những trưởng lão này. Bọn họ nghĩ cấp bậc luyện đan của Độc Cô Thiên Diệp cao như vậy, theo bản năng cho rằng linh lực của nàng không cao, không nghĩ tới nàng lại dễ dàng đánh bại Mạc Thu Lâm.

Trận đấu tiếp tục tiến hành, kế hoạch của Độc Cô Thiên Diệp là hôm nay xem ngày mai không tới. Không nghĩ tới đến buổi chiều, nàng lại bị điểm danh.

"Sao lại là ta?" Độc Cô Thiên Diệp nhìn người trên đài lại nhìn mình.

Mạc Thu Minh, ca ca Mạc Thu Lâm, thiên tài trong thiên tài, nhưng lớn hơn Mạc Thu Lâm mấy chục tuổi, giờ đã là thần vương cao cấp. Nghe nói hắn là một tên chiến đấu cuồng, còn là một tên muội muội khống!

Độc Cô Thiên Diệp xoa xoa mi tâm, những người này đều có thể tự do chọn đối thủ sao? ! Nhưng đã bị điểm danh, hơn nữa nếu những người khác của Mạc gia đi lên, thua không nói, còn khả năng bị Mạc Thu Minh làm trọng thương, thậm chí đòi mạng.

Nàng đi lên đài trận đấu, nhìn Mạc Thu Minh, nói: "Sao nào, tính cho báo thù muội muội ngươi nên đến đây?"

"Ngươi làm cho nàng đau lòng." Mạc Thu nói rõ, "Cho nên ngươi phải bị giáo huấn."

"Đó là muội muội ngươi tìm ta được không?" Đôi huynh muội này là logic gì!

"Cho nên ta không tính muốn mạng của ngươi!" Vẻ mặt Mạc Thu Minh ban ân nói.

"Trọng tài, bắt đầu đi." Độc Cô Thiên Diệp cảm thấy mình lại gặp phải cực phẩm, nàng cũng lười vô nghĩa với hắn, ai thua ai thắng còn không nhất định đâu!

Giữa trưa lúc nghỉ ngơi, trọng tài đều bị gia chủ kêu đi, dặn một phen, nói trăm ngàn đừng cho Độc Cô Thiên Diệp lên đài đấu nữa. Giờ nàng phải được chiều chuộng, nếu bị thương hay tàn phế gì đó, bọn họ chạy đi đâu tìm một luyện đan tông sư đây?

Nhưng là không nghĩ tới mới qua mấy giờ, nàng lại bị điểm danh. Hắn còn chưa kịp ngăn cản, Độc Cô Thiên Diệp đã lên, còn thúc giục hắn nhanh chóng bắt đầu. Trong lòng hắn thở dài, nói: "Trận tỷ thí này, Mạc Thu Minh đối Độc Cô Thiên Diệp, bắt đầu!"

Trọng tài lui qua một bên, Mạc Thu Minh và Độc Cô Thiên Diệp bắt đầu động thủ. Không nghĩ tới Mạc Thu Minh trừ linh lực còn là kiếm sư, sách lược hắn áp dụng là muốn cận chiến với nàng.

Đáng tiếc Độc Cô Thiên Diệp cũng không phải linh sư bình thường, chỉ có thân thể yếu kém. Nàng vận khởi thần công Vô Tướng, đánh nhau với Mạc Thu Minh. Qua một hiệp, hai người đánh ngang tay.

Tự lui mấy bước về sau, sau khi dừng lại, vẻ mặt Mạc Thu Minh kinh ngạc nhìn Độc Cô Thiên Diệp. Không nghĩ tới nàng cư nhiên còn có thể cận chiến!

Độc Cô Thiên Diệp nhìn Mạc Thu Minh, thực lực của hắn cao hơn Mạc Thu Lâm kia không ít, nàng không thể giống như buổi sáng, mà phải toàn lực ứng phó.

Thời gian sau, song phương không triệu hồi linh thú, mà dùng linh lực công kích. Không ngừng va chạm thần kỹ, người xem ở hiện trường cảm xúc mênh mang. Thế này Mạc Thu Lâm mới biết, buổi sáng khi Độc Cô Thiên Diệp chiến đấu với mình, thật ra chỉ là chơi đùa với mình mà thôi.

Mạc Thu Minh cũng dùng linh kỹ hệ hỏa, Độc Cô Thiên Diệp dùng linh kỹ hệ thủy, trên sân đếu có rất nhiều chỗ bị đốt thành lỗ thủng, lại có rất nhiều chỗ là nước ẩm ướt. Bởi vậy có thể thấy được hai người chiến đấu kịch liệt cỡ nào!

Ngay cả trọng tài cũng xây tầng phòng ngự cho mình khi hai người sử dụng linh lực đối chiến!

Chiến địa của hai người đã từ mặt đất dời đến không trung, trọng tài hơi khó xử nhìn hai người, như vậy ai ra khỏi đài cũng nhìn không ra ! Haizzz...

"Ngươi rất lợi hại!" Mạc Thu Minh nói với Độc Cô Thiên Diệp, giọng điệu không có nửa điểm khích lệ.

"Ngươi cũng không tệ!" Độc Cô Thiên Diệp đáp lễ.

"Hy vọng lát nữa ngươi còn có thể tự tin như vậy!" Mạc Thu nói xong, phát ra linh kỹ hệ kim với Độc Cô Thiên Diệp.

Lại là một song hệ linh sư!

Sức chiến đấu của Mạc Thu Minh rất mạnh, vừa thấy là kẻ trải qua rất nhiều trận chiến. Nếu ngang cấp bình thường gặp phải hắn, sẽ thua không thể nghi ngờ. Nhưng cố tình đối thủ hắn gặp hôm nay không phải người bình thường!

Nhìn một thanh lại một thanh trường kiếm đâm về phía mình, hai tay Độc Cô Thiên Diệp nhanh chóng ngưng ra vô số hỏa vũ, đánh tới mỗi một thanh trường kiếm, hòa tan tất cả trường kiếm.

"Song, song hệ linh sư!" Mọi người ở đây kinh ngạc nhìn Độc Cô Thiên Diệp đang sử dụng linh kỹ hệ hỏa. Hôm nay nàng cho bọn hắn kích thích quá lớn!

"Không nghĩ tới một kẻ đến từ không gian thấp cư nhiên là song hệ linh sư!"

"Cái này bọn họ có thể hạng nhất."

"Hắc hắc, cũng không biết ai sẽ thắng."

 "Ta hy vọng Độc Cô Thiên Diệp thắng, giáo huấn Mạc Thu Minh thật tốt, xem sau này hắn còn dám xem mình là đệ nhất nhân không!"


"..."

Những phân gia khác và người xem xung quanh thảo luận thắng thua của hai người, mặc dù có một bộ phận hy vọng Độc Cô Thiên Diệp thắng, nhưng vẫn cảm thấy không có khả năng. Vì bọn họ đều biết Mạc Thu Minh có lĩnh vực!

Lúc trước khi Mạc Thu Minh tu luyện ra lĩnh vực, bổn gia Mạc gia đã nghĩ đưa hắn đến bổn gia, nhưng vì các loại nguyên nhân không đưa đến. Nhưng bổn gia cũng thưởng cho hắn rất nhiều. Mà Mạc Thu Minh chuyện lĩnh ngộ ra lĩnh vực cũng bị các phân gia đã biết, có người hâm mộ có người đố kỵ.

Mạc Thu Minh nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp cư nhiên cũng là song hệ linh sư, sắc mặt trầm xuống, nghĩ đến linh lực của mình đều bị nàng khắc chế, chiếm không được ưu thế thuộc tính, suy nghĩ vừa động, hai tay không ngưng tụ linh lực nữa, mà là lòng bàn tay đối nhau, chuẩn bị triển khai lĩnh vực.

Các trưởng lão lo lắng nhìn Độc Cô Thiên Diệp, Mạc Thu Minh này bọn họ hiểu rõ, nhìn dáng vẻ của hắn, là không phân thắng bại sẽ không bỏ qua. Nhìn thấy hắn sử dụng lĩnh vực, trái tim treo lên. Nhưng rất nhanh, bọn họ phát hiện mình lo lắng dư thừa, nhưng là trái tim kia vẫn không rơi xuống, mà là sắp nhảy ra từ trong cổ họng.

"Nàng, nàng cư nhiên cũng có lĩnh vực!" Khi Mạc Thu Minh mở lĩnh vực ra, Độc Cô Thiên Diệp cũng mở lĩnh vực của mình ra. Nếu mình vào lĩnh vực của hắn, vậy nàng sẽ rất bị động, muốn thắng hắn có vẻ khó khăn. Đơn giản nàng cũng triển khai lĩnh vực, hai lĩnh vực chạm vào nhau, uy lực phát ra làm cho cả sân đấu đều lung lay một cái.

Loại chuyện lĩnh vực đối kháng này cũng là thường xuyên xảy ra, có thể nói ai kiên trì đến cuối cùng, thì người đó thắng, bởi vì lĩnh vực mạnh mẽ va chạm, tinh thần lực của con người sẽ bị tổn thương rất lớn, cơ hồ mất đi sức chiến đấu. Sau đó xem lĩnh vực của ai vững chắc hơn.

Tất cả mọi người khẩn trương độ cao nhìn hai người tren6 không trung, thật ra mặc kệ kết quả thế nào, cái nhìn của mọi người với Mạc gia đại lục Huyền Nguyệt đã thay đổi. Lúc trước trận đấu của bọn họ cũng là thắng nhiều thua ít, hôm nay hai trận chiến của Độc Cô Thiên Diệp lại làm cho mọi người thán phục từ trong lòng. Cho dù thật sự cho Mạc gia về, tin tưởng đại bộ phận mọi người sẽ không phản đối .

"Răng rắc."

Tiếng vỡ tan truyền ra, làm mọi người càng khẩn trương hơn, không biết là lĩnh vực của ai sẽ bị đánh vỡ.

Tiếng vỡ vụn tiếp tục phát ra, chỉ chốc lát sau, lĩnh vực Mạc Thu Minh đã biến mất, người cũng hạ xuống từ không trung, quỳ một gối xuống, vừa vặn dừng dưới sân đấu.

Mạc Thu Lâm nhanh chóng tiến lên nâng Mạc Thu Minh dậy, ánh mắt ác độc nhìn chằm chằm vào Độc Cô Thiên Diệp. Nếu ánh mắt có thể giết chết người, phỏng chừng Độc Cô Thiên Diệp đã bị giết vài lần.

Độc Cô Thiên Diệp cũng bay xuống, trọng tài huỷ bỏ linh lực của mình, đi lên tuyên bố: "Trận đấu này, Độc Cô Thiên Diệp thắng."

Bởi vì trận đấu của hai người diễn ra trong thời gian rất dài, chờ sau khi bọn họ kết thúc thì ngày thi đấu hôm nay cũng đã xong. Độc Cô Thiên Diệp và người Mạc gia cùng về, khi đi ra vừa vặn đụng phải bọn Mạc Thu Lâm. Nhìn thấy bọn Độc Cô Thiên Diệp, đối phương mang vẻ mặt thù hận. Ai bảo hai thiên tài của bọn họ đều thua trong tay Độc Cô Thiên Diệp.

Nhưng ngẫm lại, đây cũng là bọn họ tự tìm mà! Lẽ ra bọn họ không nên kêu nàng đi lên.

Sau khi đám người Mạc Kính Xuyên trở về, để người mang đan dược khôi phục tinh thần lực cho Mạc Thu Minh. Dù sao vẫn là người của gia tộc mình, không thể nhìn hắn bị thương mà mặc kệ.

Ngày hôm sau Độc Cô Thiên Diệp không đi sân đấu, với kết quả chiến đấu của bọn Mạc Chấn Đình nàng đã đoán được đại khái. Chờ sau khi trận đấu kết thúc, nàng tìm Mạc Kính Xuyên, nhờ thị vệ dẫn dắt mà đến thư phòng hắn.

"Ngươi chuẩn bị xong ?" Mạc Kính Xuyên nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp, hỏi.

Độc Cô Thiên Diệp lấy tất cả gì đó ra, nói phương pháp sử dụng bom cho hắn, sau đó lại giao độc dược giải dược cho hắn. Mạc Kính Xuyên nhìn thấy một đống lớn bình ngọc và bom trước mặt, ánh mắt hơi hơi híp lại, mấy thứ này, sẽ quyết định vận mệnh một gia tộc!

"Người tới, mời các trưởng lão và các gia chủ phân gia đến phòng nghị sự." Mạc Kính Xuyên nói với thị vệ bên ngoài.

"Vâng, gia chủ." Thị vệ bên ngoài lĩnh mệnh rời đi, Mạc Kính Xuyên nói với Độc Cô Thiên Diệp: "Chúng ta đi phòng nghị sự chờ bọn họ thôi."

Độc Cô Thiên Diệp thu hồi này nọ, cùng Mạc Kính Xuyên đi phòng nghị sự. Chỉ lát sau, trưởng lão và gia chủ các phân gia đều đến đông đủ .

Mạc Kính Xuyên nói với các gia chủ phân gia: "Hôm nay gọi các ngươi tới là có một việc muốn nói cho các ngươi."

Gia chủ các phân gia nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc của Mạc Kính Xuyên và các trưởng lão bộ, đều ở trong lòng đoán có chuyện gì lớn gì xảy ra. Nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp ở đó, đều nghĩ muốn nói chuyện Mạc gia đại lục Huyền Nguyệt trở về.

"Mấy ngày hôm trước chúng ta nhận được tin tức, nói Phong gia chuẩn bị thừa dịp gia tộc chúng ta tổ chức đại hội mà tập kích các phân gia." Lời nói của Mạc Kính Xuyên vừa ra, gia chủ các phân gia đều khẩn trương lên.

"Gia chủ, tin tức này có thể tin không?" Có người hỏi.

"Ban đầu chúng ta cũng không tin, nhưng sau khi xác nhận, phát hiện Phong gia quả thực đang triệu tập nhân thủ." Mạc Kính Xuyên trả lời nói.

"Gia chủ, chuyện của Mạc gia chúng ta, bây giờ Độc Cô tiểu thư còn chưa tính là người Mạc gia, sao nàng lại xuất hiện ở đây?" Có người nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp, hơi bất mãn.

"Thiên Diệp là người nói tin tức cho chúng ta biết." Mạc Kính Xuyên không hờn giận nhíu mày một chút, nhưng vẫn nói chuyện hai ngày trước cho bọn họ nghe. Khi họ biết Độc Cô Thiên Diệp là Bách Lý Tà, sắc mặt rất phấn khích. Nhất là phụ thân bọn Mạc Thu Minh, vốn còn định tìm Độc Cô Thiên Diệp báo thù, giờ xem ra, ngay cả một cọng tóc của nàng hắn cũng không dám chạm vào!

"Nói về chuyện này, ta cũng thuận tiện nói một chút, mặc kệ kết quả trận đấu thế nào, chúng ta đã tính cho Mạc gia đại lục Huyền Nguyệt hồi tộc, sau khi việc này kết thúc, cho bọn hắn lên gia phả." Mạc Kính Xuyên nói.

Gia chủ các phân gia nhìn thấy các trưởng lão không có ý kiến, bọn họ cũng không dám phản đối gì. Dù sao này hai ngày trước thành tích của bọn Mạc Chấn Đình bọn họ thấy trong mắt ! Giờ lại có thêm một luyện đan tông sư, ai còn có thể nói gì?!

"Thiên Diệp, ngươi lấy này nọ ra đi." Mạc Kính Xuyên nói với Độc Cô Thiên Diệp.

Độc Cô Thiên Diệp đi vào giữa phòng nghị sự, lấy tất cả ra, sau đó quay lại chỗ ngồi của mình. Mọi người đều kỳ lạ nhìn mấy thứ này, không biết làm gì.

"Gia chủ, thứ này là?"

Mạc Kính Xuyên nói kế hoạch bọn họ đã thương lượng xong cho gia chủ các phân gia, sau đó đi đến giữa phòng nghị sự, cầm lấy một quả bom, nói: " Phong gia Ngô Lai thành là bị giết thế nào hẳn là các ngươi biết."

Đương nhiên bọn họ biết, mặc dù không có tận mắt thất, cũng biết nhà bọn họ bị nổ thành một mảnh phế tích. Chẳng lẽ...

"Như các ngươi suy nghĩ, là thứ này. Đây là Thiên Diệp bom mà phát minh, đến lúc đó chỉ cần loại bỏ sáp này, châm lửa vào dây dẫn là được. Uy lực không kém thần cấp công kích. Lúc các ngươi tiến công phân gia bọn họ dung thứ này." Mạc Kính Xuyên giải thích thứ trước mắt mọi người. Sau đó lại nói cho bọn họ độc dược và giải dược này dùng thế nào.

Gia chủ các phân gia và các trưởng lão nghe lời nói Mạc Kính Xuyên, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía Độc Cô Thiên Diệp, trong lòng đều may mắn nàng không phải địch nhân Mạc gia, bằng không cho dù là gia tộc nhất lưu cũng chịu nổi nàng làm như vậy ! Phụ thân Mạc Thu Minh không dám nghĩ chuyện tìm Độc Cô Thiên Diệp báo thù nữa, còn tính lúc về thời báo cho người trong gia tộc mình, trăm ngàn không thể lại đi trêu chọc nàng ! Bằng không chết thế nào cũng không biết!

Sau khi nói rõ ràng mọi chuyện, Mạc Kính Xuyên phân những thứ này cho gia chủ các phân gia, làm cho bọn họ lặng lẽ về gia tộc một chuyến, sắp xếp mọi chuyện.

"Ngày mai trận đấu của ta ta sẽ chế tạo chút hỗn loạn, sau đó tuyên bố ngừng đấu nửa ngày. Khi đó các ngươi quay về, cho người của gia tộc lén lút rút lui ra ngoài, dựa theo kế hoạch sẽ đối phó địch nhân, chú ý liên hệ giữa thần điện và bọn họ, chờ mệnh lệnh chúng ta. Lần này chúng ta cần đánh cho Phong gia trở tay không kịp!"

"Vâng, gia chủ."

"Nếu không có việc gì, các ngươi đi về trước." Mạc Kính Xuyên vẫy vẫy tay với bọn họ, nói.

"Các trưởng lão có không thể ở lại không?" Đột nhiên Độc Cô Thiên Diệp mở miệng nói.

Tuy không biết Độc Cô Thiên Diệp có chuyện gì, nhưng là các trưởng lão vẫn ở lại. Mạc Kính Xuyên nhìn Độc Cô Thiên Diệp, hỏi: "Ngươi còn có chuyện gì hả?"

"Ta muốn hỏi xin gia chủ một người." Độc Cô Thiên Diệp buông ly trà trong tay nói.

"Nga? Ngươi muốn ai?" Mạc Kính Xuyên hỏi.

"Mạc Thu Hoa."

Nghe tên Mạc Thu Hoa, sắc mặt mọi người thay đổi. Đại trưởng lão hỏi: "Sao ngươi lại muốn nàng?"

"Được người nhờ vả." Độc Cô Thiên Diệp nói, "Hơn nữa ta từng gặp nàng một lần, lúc trước nếu không phải do ta, các nàng sẽ không bị các ngươi bắt nhanh như vậy."

"Đây..." Các trưởng lão do dự, mọi người chờ sau khi trận đấu kết thúc công khai quyết định xử phạt nàng thế nào, giờ Độc Cô Thiên Diệp mở miệng đòi người, bọn họ cũng không thể từ chối.

"Thật ra, nàng cũng không có phạm sai lầm lớn gì, chỉ là vi phạm ý nguyện các ngươi, bỏ trốn với người mình thích mà thôi." Độc Cô Thiên Diệp nói, "Nàng có dũng khí theo đuổi tình yêu của mình, chuyện này có gì không đúng ? Có lẽ Chu lão ca cũng không phải người các ngươi muốn, nhưng hắn là người nàng thích, thế là đủ rồi. Có đôi khi, lợi ích của gia tộc cũng không thể thay thế tất cả, thân tình mới có thể làm cho cả gia tộc đoàn kết lại với nhau."

Lời nói Độc Cô Thiên Diệp làm cho trong lòng mọi người chấn động, thân tình mới có thể làm cho cả gia tộc đoàn kết lại với nhau, nhưng bọn hắn vẫn luôn xem nhẹ thân tình. Khó trách bọn hắn luôn thấy Mạc gia đại lục Huyền Nguyệt cho bọn hắn cảm giác không giống, lại không nghĩ ra khác chỗ nào, giờ ngẫm lại, giữa bọn họ có nồng đậm thân tình là những gia tộc khác không có!

"Chúng ta có thể không xử phạt Thu Hoa, nhưng chúng ta muốn gặp nam nhân kia. Xem hắn có đáng cho Thu Hoa hy sinh cho hắn nhiều như vậy không." Đại trưởng lão được Độc Cô Thiên Diệp một câu điểm thông, mở miệng nói.

"Được, giờ các ngươi có thể đi mang hắn đến." Độc Cô Thiên Diệp nói, "Chuyện các ngươi chọn con rể này ta không tham gia, về chuẩn bị một chút, ngày mai phải đi tìm lão gia hỏa Phong gia kia." Nàng biết giờ bọn họ sẽ không khó xử Chu Hải thế nào. Về phần hắn có thể làm cho người Mạc gia để ý không, nàng lại càng không lo lắng, bởi vì hắn cũng không kém.

Ách —— nàng cư nhiên đưa hắn đến Mạc gia đây! Mạc Kính Xuyên phái người đi cùng Độc Cô Thiên Diệp mang Chu Hải đến đây, trước khi đi Chu Hải Độc Cô Thiên Diệp vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói: "Cố lên!"

Chu Hải gật gật đầu, nhìn Độc Cô Thiên Diệp, cảm kích nói: "Cảm ơn muội tử!" Nói xong cùng thị vệ đi.

Nhìn Chu Hải rời khỏi, Độc Cô Thiên Diệp tựa vào cửa, tự nhủ nói: "Nên chuẩn bị cho tốt. Ngày mai, chiến đấu sẽ bắt đầu..."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info