ZingTruyen.Com

Tiểu thư phế vật thật yêu nghiệt [Xk,dị giới]

Q.5 - Chương 15: Chương 8 : thử, bị thương

tu-la-ra

Độc Cô Thiên Diệp không nghĩ tới cư nhiên sẽ trong lúc vô ý nghe được tin tức về gia tộc Độc Cô. Nàng nhìn Độc Cô Dật Lan, hỏi: "Các ngươi là người của gia tộc Độc Cô?"

"Đúng vậy." Độc Cô Dật Lan gật đầu thừa nhận. Nếu đã nói với nàng về chuyện của gia tộc lánh đời, thì cũng không cần giấu giếm về dòng họ.

"Các ngươi lấy Hỏa Long đan cứu ai?" Độc Cô Thiên Diệp im lặng một lát rồi mới mở miệng hỏi.

"Gia chủ."

"Gia chủ gọi là gì?"

"Độc Cô Vân Hằng." Tuy không biết vì sao sau khi nàng đang thấy gia tộc Độc Cô thì thay đổi thái độ, nhưng đối với vấn đề nàng hỏi, ông vẫn trả lời thật.

Nghe thấy người cần trị không phải là Độc Cô Dật Hiên, trong lòng Độc Cô Thiên Diệp nhẹ nhàng thở ra. Nàng nhìn Độc Cô Dật Lan, cuối cùng biết vì sao lại cảm thấy hắn hơi quen thuộc, bề ngoà của hắn có mấy phần giống bức họa phụ thân để lại trong nhẫn không gian. Nàng nghĩ nghĩ, hỏi: "Khi nào thì cần Hỏa Long đan ?" Nàng muốn xem, nàng có thể trong thời gian cần đột phá cấp mười không.

"Tốt nhất là năm nay, thật sự không được, tháng 3 sang năm là kỳ hạn cuối cùng." Độc Cô Dật Lan trả lời, Độc Cô Thiên Diệp nói như vậy, là đồng ý đúng không? Nhưng không đợi bọn họ cao hứng, giọng nói của Độc Cô Thiên Diệp tạt một xô nước lạnh lên đầu bọn họ.

"Giờ ta thật sự không thể luyện chế đan dược cấp mười." Nhìn hai người Độc Cô Thiên Thiên muốn nổi bão, nàng nói với Độc Cô Dật Lan: "Nhưng chúng ta có thể nói chuyện thêm một bước, cố gắng tìm biện pháp. Nhưng chỉ ta và ngươi thương lượng thôi."

"Được." Độc Cô Dật Lan vẫy vẫy tay, để Độc Cô Thiên Thiên và Độc Cô Thiên Kỳ ra ngoài.

"Ngươi muốn hỏi cái gì?"

Độc Cô Thiên Diệp nhướng mi, nói: "Sao ngươi biết ta có chuyện muốn hỏi."

"Ngươi đuổi bọn họ ra, chắc chắn là có chuyện muốn hỏi. Nói đi." Độc Cô Dật Lan nói, "Chỉ cần không phải chuyện cơ mật ta đều có thể trả lời ngươi."

"Gia tộc các ngươi có một nam tử tên là Độc Cô Dật Hiên hay không." Độc Cô Thiên Diệp đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp hỏi ra chuyện trong lòng muốn hỏi. Nàng muốn xác nhận cuối cùng bọn họ có phải gia tộc của phụ thân hay không!

Độc Cô Dật Lan động vừa nghe thấy tên Độc Cô Dật Hiên, đột nhiên ngẩng đầu nhìn Độc Cô Thiên Diệp. Gương mặt ôn hòa sững lại, giọng lạnh như băng hỏi: "Ngươi từ biết tên Độc Cô Dật Hiên?"

"Chuyện này ngươi không cần xen vào, ngươi chỉ cần nói cho ta biết có, có hay là không ?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

"Có."

Trong lòng Độc Cô Thiên Diệp kích động một trận, nhưng lại kiềm chế tâm trạng, gật gật đầu, nói: "Tốt! Ta muốn biết gia chủ các ngươi muốn cứu và Độc Cô Dật Hiên có quan hệ gì."

Độc Cô Dật Lan: "Gia chủ là gia gia hắn."

Gia gia? Là ông cố phụ của nàng.

"Độc Cô Dật Hiên, ông, giờ ở nơi nào?" Độc Cô Thiên Diệp cố lấy dũng khí hỏi.

Độc Cô Dật Lan nhìn Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Ngươi giống như rất hứng thú với chuyện của hắn?"

"Không phải ta cảm thấy hứng thú, ta chỉ hỏi giúp người khác." Độc Cô Thiên Diệp nhún nhún vai nói.

"Giúp ai?"

"Nữ nhi hắn, Độc Cô Thiên Diệp!"

"Ngươi cư nhiên biết Độc Cô Thiên Diệp? !" Sắc mặt Độc Cô Dật Lan không rõ nhìn Độc Cô Thiên Diệp, "Ngươi có biết giờ nàng ra sao không?"

"Ngươi biết nàng?"

"Biết, gia tộc bọn ta đều biết." Độc Cô Dật Lan nói, "Ngươi có thể nói cho ta biết giờ nàng thế nào không ?"

"Tốt lắm." Độc Cô Thiên Diệp nói, người đứng trước mặt ngươi, đáng tiếc ngươi không biết. "Ngươi còn chưa nói cho ta chuyện của Độc Cô Dật Hiên."

Độc Cô Dật Lan suy nghĩ hồi lâu, nói: "Chuyện của hắn, ta không thể nói với ngươi được."

"Ta lấy chuyện này làm điều kiện trao đổi thì sao?" Độc Cô Thiên Diệp nói, "Ngươi nói cho ta biết chuyện của hắn, ta sẽ luyện chế ra Hỏa Long đan cho ngươi trước tháng ba sang năm."

Độc Cô Thiên Diệp vốn như vậy đối phương sẽ đồng ý, không nghĩ tới ông vẫn lắc đầu cự tuyệt .

"Tuy ngươi biết Thiên Diệp, nhưng chuyện của nàng phụ thân, chỉ có bản thân nàng mới có quyền được biết." Độc Cô Dật Lan nói, "Ngươi có thể suy nghĩ điều kiện khác."

Độc Cô Thiên Diệp im lặng, hồi lâu mới sâu kín mở miệng: "Chỉ cần nàng tới hỏi, ngươi sẽ nói sao? Ngươi là gì của ông ấy?"

"Ta là tam ca của Độc Cô Dật Hiên." Độc Cô Dật Lan hồi đáp.

Độc Cô Thiên Diệp rối rắm một chút, lấy ra nhẫn lúc trước phụ thân để lại cho mình, để lên cái bàn giữa hai người, nói: "Ngươi biết thứ này chứ?"

Độc Cô Dật Lan vẫn thoạt nhìn có vẻ ôn hòa nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp lấy nhẫn ra, nhất thời biến sắc, uy áp cấp bậc thần hoàng tập trung toàn bộ trên người Độc Cô Thiên Diệp, vẻ mặt bình tĩnh hỏi: " Sao ngươi có thể có cái này? Ngươi đã làm gì Thiên Diệp?"

Độc Cô Thiên Diệp nhìn Độc Cô Dật Lan, một ý tưởng hiện lên trong đầu, cười tà tà nói: "Giết."

"Phanh!"

Độc Cô Thiên Diệp bị một đạo lực lượng của Độc Cô Dật Lan đánh bay, đụng vào nơi đặt hoa quả, làm hoa quả rơi xuống.

"Ngươi dám giết nàng? !" Giọng nói của Độc Cô Dật Lan giống đến từ địa ngục, "Ngươi giết nàng, vậy ngươi cũng không cần sống!"

"Ngươi chớ quên, ngươi còn muốn ta luyện chế Hỏa Long đan cho ngươi." Độc Cô Thiên Diệp phun ra một ngụm máu tươi, tiếp tục nói, "Độc Cô Thiên Diệp kia chỉ là một phế vật không thể tu luyện, giết cũng không có gì đáng tiếc. Nếu ngươi giết ta, cái gì cũng không có !"

"Đó là huyết mạch duy nhất của ngũ đệ ta, ngươi giết nàng, vậy ngươi đi xuống cùng nàng đi!"

"Ngũ đệ ngươi kia cũng không thương nàng đúng không, bằng không vì sao nhiều năm như vậy không đi nhìn nàng một cái. Nếu phụ thân nàng cũng không nóng nảy, ngươi gấp cái gì?"

"Câm mồm! Ai nói hắn không thương , nếu không..." Đột nhiên Độc Cô Dật Lan dừng lại, nhìn Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Ngươi muốn kích ta nói ra, nhỏ còn tuổi đã có tâm tư cỡ này, không tệ. Nhưng ngươi dùng nó trên người ta, vậy càng không thể lưu ngươi!"

Độc Cô Dật Lan chuẩn bị động thủ với Độc Cô Thiên Diệp, đột nhiên cửa phòng bị phá, Tử Tiêu xông vào, nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp, dùng một đạo linh lực công kích Độc Cô Dật Lan, sau đó nhân cơ hội đi đến bên người Độc Cô Thiên Diệp, nâng nàng dậy.

Hác Bằng Du và Mạc Phong cũng đi vào phòng Độc Cô Thiên Diệp, nhìn đến hỗn độn đầy đất, còn có Độc Cô Thiên Diệp bị thương sắc mặt trắng bệch, không thèm phân trần lập tức công kích Độc Cô Dật Lan. Bởi vì nơi này quá nhỏ, mọi người phóng không ra tay chân, trải qua một vòng, phòng này đã hoàn toàn thay đổi.

Nhìn thấy bọn Hác Bằng Du còn muốn tiếp tục công kích, Độc Cô Thiên Diệp đột nhiên lên tiếng nói: "Sư huynh, tam thúc, đừng đánh nữa."

Hai người đang chuẩn bị động thủ ngừng lại, Độc Cô Dật Lan nhìn Độc Cô Thiên Diệp, vẻ mặt âm lãnh nói: "Ngươi gọi ta cái gì?"

"Tam thúc." Độc Cô Thiên Diệp hô, sau đó mặt nạ tháo xuống, lộ ra kia gương mặt tương tự Độc Cô Dật Hiên, sao đó tháo huyễn giới xuống, khôi phục hình dáng nữ nhi.

Độc Cô Dật Lan kinh ngạc nhìn Độc Cô Thiên Diệp, nhìn gương mặt tương tự Độc Cô Dật Hiên kia, chân tướng không cần nói cũng biết. Ông kích động lại không dám tin nói: "Ngươi, ngươi là Thiên Diệp?"

Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, ho khan vài cái. Tử Tiêu nhanh chóng đan dược ra cho nàng ăn. Ăn đan dược xong, cảm giác ngũ tạng lục phủ bị thiêu đốt mới chậm rãi tiêu xuống.

"Thực xin lỗi, tam thúc, con phải xác nhận thúc..." Độc Cô Thiên Diệp xin lỗi nói, "Cho nên vừa nãy mới nói như vậy."

"Ai, con đó!" Độc Cô Dật Lan dở khóc dở cười nhìn Độc Cô Thiên Diệp, đồng thời cũng đau lòng sự cẩn thận của nàng. "Vừa nãy tam thúc ra tay hơi nặng, giờ con thế nào?"

Độc Cô Thiên Diệp vỗ ngực, ngươi thế kia sao lại là hơi nặng, đó là hạ tử thủ, nếu không phải mình vận khởi Vô Tướng thần công, vừa nãy đã bị ngươi đưa lên tây thiên. Những nghĩ đến đều là mình tạo thành, ông càng tức giận, tỏ vẻ ông càng để ý phụ thân và mình, nàng chỉ có thể cười lắc đầu.

Hóa ra Hác Bằng Du đang ngủ, nghe thấy động tĩnh bên Độc Cô Thiên Diệp lập tức chạy tới, nhìn chuyển biến mang tính hài kịch này, hơi không hiểu, nhìn Độc Cô Thiên Diệp hỏi: "Đây là không cần đánh ?"

"Không cần đánh." Độc Cô Thiên Diệp nói, sau đó nhìn đống hỗn độn trên đất, nói: "Đổi chỗ khác nói đi."

Cuối cùng mọi người đi phòng Tử Tiêu, tuy biết lúc trước là vì hiểu lầm, nhưng nghĩ đến dáng vẻ Độc Cô Thiên Diệp nằm trên mặt đất, lòng hắn vẫn còn sợ hãi như cũ, ôm Độc Cô Thiên Diệp không thả, cho dù giờ hai người ngồi cùng một chỗ, hắn cũng gắt gao ôm thắt lưng của nàng.

"Tiểu sư muội à, vừa nãy là chuyện gì xảy ra ? Sư huynh suýt nữa bị muội hù chết." Hác Bằng Du ngáp nói, không cần chiến đấu, lòng của của hắn thẻ xuống. Vừa buông lỏng, buồn ngủ đã tới rồi.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn Độc Cô Dật Lan nói: "Đây là tam thúc của muội Độc Cô Dật Lan." Sau đó chỉ vào Hác Bằng Du nói: "Tam thúc, đây là sư huynh con - Hác Bằng Du, đây là đệ đệ con - Mạc Phong, đây là Tử Tiêu."

Độc Cô Thiên Diệp giới thiệu từng người. Độc Cô Dật Lan nhìn Tử Tiêu gắt gao ôm Độc Cô Thiên Diệp, không nói gì, chỉ nhất nhất gật đầu.

"Thì ra là tam thúc!" Hác Bằng Du nói, "Nếu là tam thúc, tại sao lúc nãy lại đánh nhau?"

"Khụ khụ, " Độc Cô Thiên Diệp ho khan, nói: "Đêm nay tam thúc tới tìm muội, muốn muội giúp ông ấy luyện chế Hỏa Long đan, sau đó..."

Độc Cô Thiên Diệp kể lại chuyện buổi tối, cũng nói chuyện mình nói giết Độc Cô Thiên Diệp đoạt nhẫn. Chờ nàng nói xong, bọn Hác Bằng Du mới biết chuyện đã xảy ra.

"Ai, từ nhỏ tiểu sư muội chưa từng gặp phụ mẫu của mình, hơn nữa lúc trước phụ mẫu của mình còn là bị người ta bắt đi, khó tránh khỏi sẽ cẩn thận thử. Dù sao tình huống lúc này của gia tộc các ngươi..." Hác Bằng Du nghe xong, rất cảm thông với hành động của Độc Cô Thiên Diệp.

Độc Cô Dật Lan nhìn Hác Bằng Du, kinh ngạc nói: "Huynh biết gia tộc bọn ta?"

"Biết chứ, lúc trước lần đầu tiên ta nhìn thấy tiểu sư muội điền biểu đã nghĩ nàng có thể là người gia tộc các ngươi, không nghĩ tới đúng vậy." Hác Bằng Du nói.

"Sao ngươi biết gia tộc lánh đời chúng ta? Hác Bằng Du, ngươi là người của hoàng thất Vị Lương quốc?" Độc Cô Dật Lan suy tư một chút, nói.

"Hoàng thất?" Độc Cô Thiên Diệp cũng nhìn Hác Bằng Du đúng là, nàng chưa từng hỏi qua bối cảnh của Hác Bằng Du.

"Đúng vậy. Nhưng từ nhỏ ta đã theo sư phó đến đại lục Không Linh." Hác Bằng Du thừa nhận.

"Người lúc trước nháo sự với Nam Cung gia là ngươi đúng không?" Đột nhiên Độc Cô Dật Lan mở miệng hỏi.

Hác Bằng Du không nghĩ tới Độc Cô Dật Lan sẽ nói đến chuyện trước kia của hắn, sửng sốt, lập tức cười nói: "Tam thúc anh minh, chuyện này cũng đoán được!"

Độc Cô Thiên Diệp nhìn Hác Bằng Du, phát hiện ánh mắt của hắn che dấu không được cô đơn.

"Tuổi như ngươi mà biết được người của gia tộc lánh đời không nhiều lắm, chuyện của các ngươi lúc trước huyên náo như vậy, rất dễ đoán được." Độc Cô Dật Lan giải thích.

"Chuyện gì?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

"Năm đó..." Độc Cô Dật Lan đang định nói, đột nhiên Hác Bằng Du mở miệng : "Tiểu sư muội không phải muội muốn hỏi chuyện của cha ngươi muội sao?"

Độc Cô Dật Lan nhìn Hác Bằng Du đánh gãy lời nói của ông, thì biết hắn cũng không muốn cho Độc Cô Thiên Diệp biết chuyện lúc trước của bọn họ. Độc Cô Thiên Diệp thấy vẻ mặt của hắn rất gượng ép, biết hắn không muốn nhắc tới. Nàng quay đầu nhìn Độc Cô Dật Lan, nói: "Tam thúc, thúc nói chỉ cần con tới hỏi thúc chuyện của cha nương, thức sẽ nói cho ta biết. Giờ có thể nói cho con biết chưa?"

"Có thể, nhưng trước khi nói với con chuyện này, con phải nói cho ta biết tại sao con đến được nơi đây. Lúc trước chúng ta nhận được tin tức là con không thể tu luyện, nhưng giờ con không chỉ có có thể tu luyện, còn học xong luyện đan, cấp bậc còn cao như vậy."

Độc Cô Thiên Diệp muốn mở miệng nói chuyện lúc trước của mình, đột nhiên Tử Tiêu mở miệng .

"Có chuyện gì tối mai nói sau. Giờ nàng bị thương, cần nghỉ ngơi cho tốt. Ngày mai còn có trận đấu. Chuyện này cũng không phải một chốc có thể nói xong."

Độc Cô Dật Lan gật gật đầu, nói: "Tối mai ta lại tới tìm con, đêm nay dưỡng thương cho tốt trước, không thể ảnh hưởng trận đấu ngày mai." Độc Cô Dật Lan đồng ý.

Độc Cô Thiên Diệp nghĩ nghĩ, cũng hiểu được nếu nói trong đêm nay có lẽ sẽ nói thẳng đến sáng mai, nếu thương thế không được giảm bớt, trận đấu ngày mai sẽ không thể phát huy bình thường.

"Tốt lắm, chờ trận đấu ngày mai hoàn thành, tam thúc nhất định phải nói cho con biết chuyện năm đó. Còn có cha mẹ con ở đâu." Độc Cô Thiên Diệp nhìn Độc Cô Dật Lan, nói.

"Được." Độc Cô Dật Lan nói xong đứng dậy chuẩn bị rời khỏi, đột nhiên nhớ tới chuyện gì đó, xoay người lại, nhìn Độc Cô Thiên Diệp.

"Sao vậy?" Độc Cô Thiên Diệp nghi hoặc hỏi.

"Phòng của con bị hủy, vậy đêm nay con nghỉ ngơi ở đâu?" Độc Cô Dật Lan hỏi.

Độc Cô Thiên Diệp còn chưa nói, Tử Tiêu đã mở miệng: "Ở chỗ của ta. Sau này buổi tối ta cũng phải ở cùng nàng."

"Phốc..." Hác Bằng Du đang uống nước, trực tiếp phun ra.

Có cần phải bá khí như vậy không?

"Không được !" Độc Cô Dật Lan vẻ mặt không đồng ý.

"Ta muốn bảo đảm sau này nếu nàng có nguy hiểm ta có mặt." Tử Tiêu nhìn Độc Cô Dật Lan, "Chuyện giống đêm nay, sẽ không để nó xảy ra lần nữa."

"Này, không cần đâu ?" Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Hừ, ngươi cũng không phải người gia tộc Độc Cô ta, ngươi dựa vào cái gì nói như vậy? !"

"Chỉ bằng ta là vị hôn phu của nàng, nàng là nữ nhân của ta!" Tử Tiêu nói, "Nam nhân bảo vệ nữ nhân của mình, còn cái lý do gì? !"

"Vị hôn phu? !" Độc Cô Dật Lan nhìn nhìn Tử Tiêu, nhìn Độc Cô Thiên Diệp, dò hỏi: "Khi nào thì con có vị hôn phu ? Cha mẹ của con cũng không biết, sao có thể tính vị hôn phu của con?"

Có đạo lý! Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, cảm thấy Tử Tiêu bắn ánh mắt lên án tới, bất đắc dĩ nói: "Cái này, tam thúc, hắn, hắn là vị hôn phu của con."

"Cho dù là vị hôn phu cũng không được !" Độc Cô Dật Lan vẫn phản đối.

"Không được, buổi tối ta phải ở cùng nàng." Tử Tiêu nói.

"Khụ khụ, này, ta tự mình là được." Độc Cô Thiên Diệp kháng nghị, chuyện như đêm nay cũng không phải mỗi ngày đều xảy ra, hắn cũng quá lo xa rồi.

"Không được." Lần này vẻ mặt Tử Tiêu kiên quyết, "Dù sao chúng ta cũng không phải chưa từng ngủ cùng nhau, có sao đâu. Hay giờ nàng không muốn phụ trách với ta nữa?"

Tử Tiêu nói xong, lại bắt đầu biến sắc mặt .

Độc Cô Thiên Diệp nghe hắn nói từng ngủ cùng nhau tự nhiên như vậy, sắc mặt nhất thời hơi phiếm hồng. Giả ý ho khan một chút, không nghĩ tranh cãi chuyện này nữa, nói: "Đêm nay ở đây trước đi, tam thúc đi về trước, chuyện sau này thì sau này nói."

Độc Cô Dật Lan nhìn dáng vẻ suy yếu của Độc Cô Thiên Diệp, nghĩ nàng quả thật cần nghỉ ngơi, miễn cưỡng đồng ý , nói: "Con nghỉ ngơi cho tốt trước. Ta đi bảo bọn Thiên Thiên chuyển sang đây trọ, sau này chúng ta cũng ở đây."

Độc Cô Dật Lan nói xong thì rời khỏi , Hác Bằng Du và Mạc Phong cũng đi nghỉ, còn lại hai người Độc Cô Thiên Diệp và Tử Tiêu. Tử Tiêu rót nước cho Độc Cô Thiên Diệp, Độc Cô Thiên Diệp lại lấy mấy viên đan dược ra ăn, sau đó bắt đầu điều tức dưỡng thương. Đản Đản và kim hỏa cùng nhau chữa trị thân thể bị thương của nàng. Tử Tiêu nằm ở quý phi ghế một bên, nhìn Độc Cô Thiên Diệp, không biết suy nghĩ cái gì.

Sáng sớm hôm sau, Độc Cô Thiên Diệp đã chữa thương xong, mở to mắt thì thấy Tử Tiêu đối diện.

"Khôi phục thế nào?" Tử Tiêu hỏi.

Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, nói: "Tuy chưa khôi phục hoàn toàn, nhưng hẳn là sẽ không ảnh hưởng trận đấu hôm nay."

"Vậy nàng rửa mặt một chút, lát nữa chúng ta đi ra ngoài."

Độc Cô Thiên Diệp xuống dưới rửa mặt một phen, phát hiện Tử Tiêu đã chuẩn bị xong nước rửa mặt thủy. Sau khi rửa mặt sau hai người mở cửa ra ngoài, vừa vặn gặp Điền Bá. Điền Bá vừa thấy hai người đi ra từ trong phòng Tử Tiêu, ánh mắt nhất thời mở còn to hơn mắt trâu.

Đêm qua Điền Bá và Hạ Hầu Thanh Đế ra ngoài, cũng không biết trong phòng Độc Cô Thiên Diệp xảy ra chuyện, vừa thấy đến hai người đi ra, sau đó người tuổi không nhỏ này lại hiểu sai một lần nữa, cảm thấy mình nên coi chừng lại bị kích thích .

"Thiếu gia à, ngài trăm ngàn đừng đi lại thân cận quá với Bách Lý Tà này! Nếu như này bị dạy hư, ta trở về phải ăn nói thế nào với lão gia phu nhân đây!"

"Ngươi đang nói thầm cái gì?" Hạ Hầu Thanh Đế đi ra, vừa vặn nghe thấy Điền Bá đứng trước cửa phòng hắn nhỏ giọng nói gì đó.

Điền Bá cả kinh, xoay người nhìn Hạ Hầu Thanh Đế, nói: "Thiếu gia, vừa nãy ta nhìn thấy Bách Lý Tà và Tử Tiêu kia đi ra từ một phòng, tối hôm qua ngủ cùng nhau. Người như vậy chắc chắn không phải là người tốt gì, thiếu gia, ngài không thể thân cận với hắn quá, nếu ngài..."

Điền Bá nói liên miên cằn nhằn nói xong, ngẩng đầu mới phát hiện, Hạ Hầu Thanh Đế đã chạy tới cầu thang rồi.

"Thiếu gia ngài đợi ta với, ta còn chưa nói xong đâu." Điền Bá hô với bóng dáng Hạ Hầu Thanh Đế, mình cũng chạy nhanh theo.

Gần đây thành Phi Sa có thể nói là nóng bỏng nhất từ trước tới nay, toàn bộ người trên đại lục Vũ Linh đi tới nơi này, thậm chí còn có người của không gina khác tới. Theo thời gian trận đấu cuối cùng, mọi người cũng càng ngày càng chú ý trận đấu này, người đến hiện trường quan khán trận đấu cũng càng ngày càng nhiều.

Khi Độc Cô Thiên Diệp thật vất vả đến nơi thi đâu, còn không lâu nữa thì trận đấu bắt đầu. Nhìn người trên đài thừa dịp trận đấu còn chưa bắt đầu hò hét với tuyển thủ phía dưới, Độc Cô Thiên Diệp cảm thấy những người này thật sự quá cuồng, không khác fan hâm mộ ở địa cầu lắm!

Sa Nham đến sân thi từ sớm, nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp xuất hiện, hắn cười với nàng, ánh mắt đáng khinh. Độc Cô Thiên Diệp chán ghét nhìn hắn một cái, rồi không để ý tới nữa.

"Giờ ngươi cứ giả thanh cao đi, chờ trận đấu xong, còn không phải sẽ theo ta sao. Ha ha!" Hình như Sa Nham đã thấy được cảnh tượng hắn lấy được hạng nhất.

Hạ Hầu Thanh Đế đi tới sân thi sau Độc Cô Thiên Diệp không lâu, năm tuyển thủ dự thi đều đến đông đủ .

Thời gian vừa đến, người duy trì đi lên, xua tay ý bảo người trên khán đài im lặng. Chờ toàn bộ sân thi an tĩnh lại, hắn bắt đầu nói.

"Trận đấu hôm nay, là luyện chế một viên đan dược Quy Nguyên đan cấp 9 sơ cấp. Nếu không thể luyện chế Quy Nguyên đan, có thể lựa chọn từ bỏ trận đấu lần này, cũng có thể luyện chế một viên đan dược cấp cao nhất mà mình có khả năng luyện ra được. Luyện chế ra đan dược cấp 9, sẽ dựa theo cấp bậc đan dược luyện chế và thời gian hoàn thành để cho điểm, cuối cùng tuyển ra ba thứ hạng cao nhất, tiến vào tổng trận chung kết cuối cùng. Đồng dạng, Công hội Luyện đan sư chuẩn bị dược liệu cho các ngươi lựa chọn. Có thể bắt đầu."

Giờ chỉ còn lại có năm người, nhưng mỗi một người đều là người nổi bật trong giới luyện đan. Lựa chọn tài liệu, mở lò, dự nóng, tinh luyện tài liệu, hơn một ngàn loại tài liệu cần chuẩn bị dựa theo trình tự luyện chế, nhưng là bọn họ vẫn tiến hành đâu vào đấy như cũ.

Trên khán đài, ba người Độc Cô Dật Lan và Độc Cô Thiên Kỳ nhìn trận đấu phía dưới. Đêm qua bởi vì Độc Cô Thiên Kỳ và Độc Cô Thiên Thiên đã bị bảo xuống dưới lầu trước, cũng không chú ý tới chuyện trên lầu, sau khi Độc Cô Dật Lan về cũng không nói cho bọn họ, cho nên, bọn họ cũng không biết Bách Lý Tà là Độc Cô Thiên Diệp, khi về Độc Cô Dật Lan nói muốn đổi khách sạn tới chỗ Độc Cô Thiên Diệp thì họ cảm thấy rất kỳ quái.

Nơi khác ên, vài hắc y nhân cũng chú ý tình huống phía dưới, Âu Dương Lâm cầm đầu ánh mắt lạnh lùng nhìn Độc Cô Thiên Diệp, hỏi: "Xác định là nàng sao?"

"Đúng vậy. Đêm qua Độc Cô Dật Lan đi tìm nàng. Sau đó bọn họ đã xảy ra tranh chấp, không biết có phải bởi vì chuyện báo thù không." Hắc y nhân bên cạnh nói.

"Nhưng Bách Lý Tà này cũng không phải người có khả năng đoạt giải quán quân nhất." Một người nói, "Vậy nàng có thể luyện chế ra đan dược cấp mười không?"

Ánh mắt giống như độc hạt Âu Dương Lâm nhìn Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Thà rằng giết lầm, không thể buông tha."

"Vâng." Mấy người bên cạnh đáp.

Trận đấu luyện đan vẫn liên tục diễn ra, bởi vì luyện chế đan dược cấp chín tiêu phí rất nhiều thời gian, cho nên khi mọi người đều kết thúc, trời đã sắp tối.

Đan dược bị trọng tài đưa đến nhất nhất kiểm nghiệm, trừ Ngũ Hợp không luyện chế ra đan dược cấp chín, bốn người khác đều luyện chế thành công. Sa Nham và Hạ Hầu Thanh Đế luyện chế là trung cấp, Mạnh Hà và Độc Cô Thiên Diệp đều là sơ cấp, nhưng vì Độc Cô Thiên Diệp chấm dứt sớm hơn Mạnh Hà 5 phút, cho nên Mạnh Hà bị loại.

Người chủ trì đi lên tuyên bố kết quả, cũng tuyên bố bởi vì gần đây mọi người luyện tập cho trận đấu, cho nên Công hội Luyện đan sư quyết định, trận chung kết cuối cùng sẽ diễn ra vào ngày 30 tháng 11. Có gần mười ngày cho bọn họ nghỉ ngơi thả lỏng.

Đối với việc Độc Cô Thiên Diệp được chọn, mọi người đều tỏ vẻ đây là chuyện trong dự kiến. Tuy lúc bắt đầu nàng nhìn một chút cũng không thấy được [không nổi bật ấy], nhưng lại luôn vững vàng tiến vào, không ngừng đánh nghiêng sự hiểu biết của người khác về nàng.

Sau khi trận đấu kết thúc, trời đã tối rồi. Vì không để bị nhiều chen lấn, Độc Cô Thiên Diệp chờ người trên khán đài đi gần hết mới đi ra ngoài, Tử Tiêu và Hác Bằng Du nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp không nhúc nhích, tự nhiên bọn họ cũng hiểu được ý tứ của nàng, đợi khi bọn họ ra ngoài, thời gian lại trôi qua hơn nửa giờ.

Bốn người đi ở trên đường về, lúc này người trên ngã tư đường đã ít hơn. Độc Cô Thiên Diệp nghĩ sớm về hỏi chuyện Độc Cô Dật Lan, mọi người đều vội vàng đi tới, khi đi ngang qua một cái góc, đột nhiên cảm thấy sát khí đầy trời đè xuống từ bốn phía.

_Hết chương 8_

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com