ZingTruyen.Info

(Tiện Vong) Không Rời Không Bỏ

Chương 5

Si_Nhi

Hôm nay nơi xa hoa nhộn nhịp ở Kim Lân Đài

-- Tông chủ...

-- Thế nào... hắn có đi tìm tên họ Ngụy kia...

-- Tông chủ... người yên tâm... mặc dù hắn hay lên Loạn Táng Cương nhưng chẳng bao giờ gặp tên đó... người không cần khẩn trương

-- Hừ... đề phòng vẫn tốt hơn... phải theo dõi hắn... nếu hắn muốn đến đây phải tìm cách ngăn cản biết chưa

-- Đã biết...

Hôm nay Lam Vong Cơ lại không có ý định đến Kim Lân Đài... y chỉ là đi dạo ở Di Lăng... lòng vòng giúp đở người dân trong thôn nghèo... vốn dĩ việc này đã qua quen thuộc với y... còn về lí do y không đi Kim Lân Đài vì y sợ hắn sẽ không vui... nên không đi nữa
Đang lang thang đi dạo chợt y nhận được một con bướm giấy truyền tin

Lam Trạm ta có chuyện cần nói với ngươi... ngươi nhất định phải đến

Kinh hỉ cùng kinh ngạc....Ngụy Anh muốn gặp ta... vừa vui vừa sợ... vì y không biết Ngụy Anh muốn nói gì với mình... nhưng trong lời nhắn cũng không có gì là thể hiện sự khó chịu... y tự nhũ với bản thân... nếu như hắn đã chịu gặp y thì cũng tốt hơn một chút rồi... chỉ là không biết hắn sẽ nói gì... là thẳng thừng cự tuyệt hay là.... thật sự y không giám nghĩ... nhưng vẫn xoay người ngự kiếm đến Kim Lân Đài

Đang ngự kiếm đi thì y chợt phát hiện khu vực gần ngọn núi hoang của Lan Lăng oán khí rất lớn... với tính cách của y thì không thể nào ngó lơ được...y vội vàng đáp xuống...lần theo oán khí... nhưng giống như bị lạc vào mê trận không có đường ra

Loay hoay tìm cách trở ra cũng đã nữa ngày... y cảm thấy rất lạ... vì mê trận ở đây chỉ để giữ chân y... không có vấn đề gì khác... nhưng không có thời gian để y nghĩ nhiều... y ngự kiếm hướng đến Kim Lân Đài Ngụy Anh đang đợi y

Nhưng nào có ai đợi y... đến nơi thì chỉ toàn là tiếng hô đánh hô giết Di Lăng Lão Tổ... y bàng hoàn vội vàng ngự kiếm về Loạn Táng Cương

Giờ thì y không cần biết hắn có vui hay không khi gặp y... y chỉ biết y cần tìm hắn... đến nơi y vội vàng lao vào Phục Ma Động tất cả mọi người đều ở đó... còn Ngụy Anh của y thì lại hôn mê bất tỉnh

-- Ôn cô nương... Ngụy Anh...

-- Hàm Quang Quân.. không cần lo... ta chỉ là cho hắn ngủ mê mà thôi

-- Đã có chuyện gì xảy ra...

-- Người không biết sao...???

-- Không.. lúc ta đến Kim Lân Đài chỉ thấy mọi người đòi giết hắn... nên vội đến đây...

-- Là Ôn Ninh mất khống chế giết chết Kim công tử.. nó đi với Ngụy Vô Tiện đến Cùng Kỳ Đạo thì bị Kim Tử Huân chặn giết vì nghĩ hắn đã hạ Thiên Sang Bách Khổng chú lên người mình...sau đó thì Kim công tử đến...mọi chuyện diễn ra quá nhanh... A Ninh chỉ kịp đem hắn về đây

-- Có vấn đề...

-- Hàm Quang Quân... người nhận ra khác thường sao...???

-- Có người cố ý giữ chân ta... Ôn cô nương.. hãy giữ hắn đừng để hắn ra ngoài... ta phải điều tra chuyện này

-- Lam... Lam nhị công tử.. ta... ta lúc đó... nghe được mệnh lệnh từ 2 nơi... nên ...nên mới

-- Mọi người tìm địa phương trốn đi

-- Hàm Quang Quân... người muốn làm gì...??

-- Chuyện này không đơn giản... mọi người nên tránh đi

--Ta sẽ mang hắn tránh đi... người cũng đừng nhúng tay vào chuyện này... nếu bọn chúng đã tìm cách giữ chân người thì có lẽ đã nghi ngờ giữa hai người có vấn đề... vậy nên Hàm Quang Quân không nên vào cuộc

Y cũng không trả lời cô... chỉ im lặng nhìn hắn dặn dò thêm vài câu y vội vàng xoay người rời đi

Trở về Kim Lân Đài y vội vàng đi tìm Lam Hi Thần

-- Huynh Trưởng... có thể nói chuyện sao...???

-- Vong Cơ... ta biết đệ lo lắng cho hắn... nhưng không được hành động thiếu suy nghĩ

Y không trả lời bước vào trong phòng bày ra kết giới cách âm... y đem tất cả mọi chuyện ra kể với Lam Hi Thần.. hai người quyết định âm thầm điều tra

Chỉ là không ngờ tỷ đệ Ôn Tình lại đến lĩnh tội... họ bị nhốt vào trong địa lao... 3 ngày sau sẽ chờ xử lí trước công chúng

Tất cả mọi chuyện diễn ra quá nhanh... y chỉ biết bây giờ cần phải cứu bọn họ ra... nếu không mọi chuyện sẽ không thể cứu vãn

Thời gian trôi qua rất nhanh hôm nay cũng đến ngày xử tội...Nhận được sự trợ giúp của Kim Quang Dao... y đã lẻn vào trong địa lao

-- Ôn cô nương... ôn công tử...

-- Hàm Quang Quân... sao người vào đây được

Y không có thời gian giải thích với cô chỉ đưa cho cô một bộ y phục bảo cô thay ra.. y và Ôn Ninh đi ra ngoài... y đã dặn dò Ôn Ninh những điều cần thiết cho kế hoạch

-- Ôn cô nương mau theo ta

-- Không được... A Ninh phải làm sao... còn nữa người cứu ta nếu bọn chúng biết được thì mọi chuyện sẽ rất tệ

-- Tỷ... tỷ đệ sẽ không sao... mau... mau đi theo huynh ấy... mọi người cần tỷ chăm sóc...

-- A Ninh....

-- Tỷ tỷ... đệ.... không còn là người sống nữa... để đệ ra đi sẽ không có ai công kích Ngụy công tử nữa... đệ muốn thấy tỷ bình an

-- Ta sẽ tìm cách đưa ngươi đi... Ôn cô nương nơi này không an toàn... nhanh đi thôi

Sau khi hai tỷ đệ khuyên nhũ đủ điều thì Ôn Tình cũng quyết định rời đi
Nhưng khi y đưa cô về đến nơi thì lại nhận được tin hắn đã đi
Y và cô nhanh chóng trở lại Loạn Táng Cương tìm hắn nhưng không có
Y dặn dò cô ở đó đợi rồi ngự kiếm rời đi

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info