ZingTruyen.Info

(Tiện Vong) Không Rời Không Bỏ

Chương 39

Si_Nhi

Sau hôm ầm ĩ ở Giang gia... Ngụy Vô Tiện cùng Lam Vong Cơ cũng trở về Vân Thâm... mọi người dự định tổ chức lễ điển tịch vào tháng sau... hiện tại hai người trở về để chuẩn bị cho hôn lễ...

Địa điểm chính là ở Vân Thâm... Ngụy Vô Tiện sẽ theo Bão Sơn Tán Nhân mà trở về cái kia sơn dã.... bởi theo phong tục sẽ không được gặp nhau cho đến khi làm lễ điển tịch... hắn đành phải luyến tiếc mà chia tay Lam Vong Cơ... mà tụi nhỏ cũng ở lại Vân Thâm không đi theo hắn...

Sau đêm nay hắn phải rời đi... liền ôm lấy Lam Vong Cơ mà thủ thỉ...

-- Lam Trạm... ta không nghĩ xa ngươi a...

-- Ân... ta cũng vậy...

Quả thực hai người chưa từng rời xa quá một ngày chứ đừng nói là mười ngày nửa tháng... hắn hiện tại cảm thấy cái này phong tục hảo rắc rối...

-- Lam Trạm... ta đi rồi ngươi tưởng ta không có...

-- Ân... sẽ...

Hai người nị oai một hồi cuối cùng loạn thành một đoàn... vì chiến dịch ăn chay nửa tháng đêm nay hắn quyết đem Lam Vong Cơ ăn cái đủ.....

Hai người điên loan đảo phượng đến tận giờ sửu hắn mới chịu buông tha cho y.... Lam Vong Cơ cả người mệt lã... mặc kệ hắn như thế nào lăn lộn tẩy rửa cho mình mà ngủ thiếp đi...

Lam Trạm.... ta sẽ cho ngươi một lễ điển tịch đúng nghĩa....

Ngụy Vô Tiện thu thập hết thảy mới leo lên ôm lấy người kia mà chìm vào giấc ngủ... đến sáng hôm sau hắn lưu luyến mà chia tay người trong lòng...

-- Ngụy Anh... sớm gặp lại...

--Ân... Lam Trạm... sớm gặp lại...

Lam Vong Cơ đưa tiễn người trước sơn môn đến khi khuất bóng vẫn thấy y đứng lặng yên ở đó... Lam Thảo tinh nghịch mà trêu ghẹo y...

-- A Cha... phụ thân đi rồi a...

Lam Vong Cơ quay sang mà nhìn nhi nữ nhà mình...  cũng biết nhi nữ lại ở trêu mình không thèm đáp lời liền xoay người đi vào trong...

-- A Cha... người như thế nào lơ A Thảo a...

-- A Minh đâu....???

Lam Vong Cơ nãy giờ vẫn không nhìn thấy Lam Minh xuất hiện.... có chút khó hiểu vội hỏi.... mà Lam Thảo nghe y hỏi liền bĩu môi...

--A Cha lúc nào cũng chỉ có ca ca... A Thảo hảo thương tâm a... ca ca qua nay bị sư bá bắt cóc đi lo trang trí cho đại lễ của người rồi...

-- Quỷ ngươi...

Lam Vong Cơ dí tay lên trán Lam Thảo liền đi vào trong... Lam Thảo khóe miệng liền câu nụ cười mà đi theo y... đúng ra là vì biết Ngụy Vô Tiện rời đi Lam Vong Cơ sẽ không vui... cho nên Lam Thảo mới đi theo kiếm chuyện với y... mà Lam Vong Cơ cũng biết điều đó liền không vạch trần...

-- A Cha... con muốn ăn bánh a....

-- Ân...

Lam Vong Cơ nghe cô nói... cũng muốn đi tìm việc giết thời gian... bởi từ lúc y về đây mọi người đều không cho y làm bất cứ thứ gì... đến cả sự vụ cũng không muốn làm phiền y... Lam Khải Nhân cùng Lam Hi Thần tận lực mà sũng Lam Vong Cơ... y thường ngày chính là không có gì để làm... mỗi ngày sẽ đến Tàng Thư Các... nếu không sẽ hổ trợ bọn nhỏ luyện kiếm... mà vô tình bị sũng lại được Lam Vong Cơ cho cái đãi ngộ được thực đơn ba bữa đều do y đảm nhiệm

Lam Thảo theo chân Lam Vong Cơ đi đến phòng bếp... phải nói y chưa bao giờ để cho nhi nữ nhà mình phải học những cái này... hai cái bảo bối được y sũng đến tận trời...

--A Cha... để con phụ người...

Lam Vong Cơ ánh mắt viết đầy chữ... "Nhà Ngươi Làm Hay Phá".... Lam Thảo có chút chột dạ mà cười hì hì...

-- Con đi tìm ca ca đây....

Lam Vong Cơ khẽ mỉm cười mà nhìn nhi nữ nhà mình rời đi... Lam Thảo lại một mạch mà chạy đi tìm ca ca của mình... quản cái gì gia quy không thể đi nhanh... ở cái này Vân Thâm Lam Thảo chính được Lam Khải Nhân sũng hơn cả Lam Vong Cơ... cho nên nhiều khi phạt vẫn là Lam Vong Cơ phạt... Lam Khải Nhân lại chưa từng phạt quá...


Lam Thảo một mạch chạy đến Hàn Thất... mọi người đều ở đó cùng nhau bàn tính cho lễ điển tịch sắp tới... lễ phục thì bên Bão Sơn Tán Nhân sẽ lo... hiện tại họ đang bàn tính như thế nào trang hoàng cho Vân Thâm phải thật lộng lẫy...

Nhìn đến Lam Thảo đi đến... Lam Minh khẽ nhíu mày...

--A Thảo... thế nào không ở cùng A Cha...

--Ca ca... A Cha tại làm bánh... cũng không cần muội... muội đến giúp mọi người a....

Tất cả mọi người đều nhìn Lam Thảo với ánh mắt không thể tin tưởng... Lam Thảo bị mọi người cấp cho ánh mắt ghét bỏ liền bĩu môi...


-- Mọi người cũng đừng xem thường ta nha... ta cũng biết cái gì gọi là cái đẹp chứ bộ... ta còn biết hội họa đâu...

Nghe được Lam Thảo lời nói mọi người cũng không thể phủ nhận.... mặc dù Lam Thảo tính tình hoạt bát thích phá phách... nhưng mà một khi tập trung làm gì đó đều rất tốt... hơn nữa không thể phủ nhận Lam Thảo họa rất đẹp...


--Vậy việc họa đèn lồng giao cho con nhé...

Lam Hi Thần lúc này mới lên tiếng... Lam Thảo nhanh nhẹn mà đáp ứng nhiệm vụ giành cho mình...


-- Vâng... sư bá yên tâm... con sẽ làm thật tốt.... hì hì...


Cuối cùng là ai vào việc nấy.... mỗi người một việc chú tâm mà hoàn thành công việc của mình...

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info