ZingTruyen.Com

Tien Vong Khong Roi Khong Bo

Thời gian trôi nhanh Bão Sơn Tán Nhân đúng hẹn cùng Tàng Sắc Tán Nhân mang theo sính lễ đến Vân Thâm.... Tu chân giới lại được một phen náo loạn... người ngưỡng mộ... người chế giễu...

-- Này các ngươi nghe gì không... Bão Sơn Tán Nhân vậy mà rời núi... còn có Tàng Sắc Tán Nhân ta nghe nói khi xưa đã bỏ mình không ngờ bây giờ lại bình bình an an mà đi Lam gia cầu thân đấy...

--Cầu thân... cầu thân cho Ngụy Vô Tiện sao... năm đó cứ ngỡ hắn cùng Hàm Quang Quân cũng bỏ mình hóa ra ai cũng bình an... đời đúng là nhiều chuyện lạ...

-- Hửm... vậy có biết cầu thân nhà ai tiên tử không...???

--Trời ạ... ngươi từ đâu chui ra vậy hả... chuyện nổi tiếng như vậy ngươi cũng không biết...

-- Hahha... ta hiếm khi mà quan tâm chuyện tiên môn... như thế nào biết được... nói xem là nhà ai tiên tử a...

--Tiên tử cái gì... là Hàm Quang Quân a... năm xưa chuyện của hai người đó rầm rộ như vậy... ngươi thật là...

-- Thật hả... năm đó ta còn tưởng là thêu dệt đâu... Hàm Quang Quân vậy mà là cái đoạn tụ a...

-- Mới nhiêu đó mà ngươi đã bất ngờ... ta còn biết y sinh được hai cái hài tử thập phần thông minh đâu...

-- Di... Hàm Quang Quân vậy mà chịu để cho tên Ngụy Vô Tiện kia đè a... trời a... thật là phí cho cái danh xưng Hàm Quang Quân a...

-- Ngươi nói nhỏ điểm... bị người khác nghe được là tiêu đời nhà ngươi...

--Hừ... sợ gì chứ... ta nói có gì sai a... Hàm Quang Quân bất quá là cái nằm ngữa phục vụ người khác....

R....Ầ.....M


Hôm nay Lam Minh cùng Lam Thảo theo chân Kim Lăng cùng Tư Truy Cảnh  Nghi đi săn đêm... Tư Truy... Cảnh Nghi đang ở trên phòng.... ba người thì đang ngồi ăn uống dưới sảnh.. lại nghe được bọn người kia nói chuyện...

Lam Thảo vốn là muốn cho bọn hắn một trận... lại bị Lam Minh giữ lại... nhưng là càng nói càng không chịu được đến cả Lam Minh cũng bạo nộ....

Lam Thảo triệu ra Hoa Tuyết mà chém nứt đôi cái bàn của bọn người kia đang ngồi... bọn chúng còn chưa định thần được là ai... Lam Thảo đã bước tới mà gằn từng tiếng


--- Ngươi nói lại lần nữa...

Bọn họ nhìn đến Lam Thảo chỉ là một cái tiểu nữ thì khinh thường ra mặt.....

-- Tiểu nha đầu... ngươi thật là không biết lớn nhỏ... con cái nhà ai mà không có gia giáo...

-- Gia giáo.... ngươi xứng sao...????

Lam Minh quanh thân tỏa ra hàn khí lạnh người.... mấy tên kia cũng bị khí thế của Lam Minh làm cho hoảng sợ... nhưng vẫn là cứng miệng...

--Các ngươi chỉ là tiểu tử hỉ muỗi chưa sạch... cũng giám ở đây ra vẻ với  chúng ta.... cũng không biết là nhà nào công tử... gia giáo....

Tên kia còn chưa nói xong đã phải ngậm mồm... còn bị Lam Minh cho một chưởng mà hộc máu mồm.... cậu là đã nương tay... nếu không chỉ e là đã ngất xỉu luôn rồi... mà những tên còn lại bị này khí thế dọa sợ... lại nhận ra tên kia bị hạ cấm ngôn thuật trong lòng nổi lên kinh hãi... chân cũng đã run lập cập...

Lại nhìn đến Lam Minh khuôn mặt có chút quen thuộc... kinh hãi mà nhận ra rất giống một người.... một tên lắp bắp mà kêu lên...

-- Ngươi.... ngươi là hài tử của Hàm Quang Quân...

-- Thế nào....các ngươi nói xấu đại cữu cữu cùng đại cữu mẫu của ta rất suông sẽ cơ mà... như thế nào lắp bắp rồi...

Lời này thì lại là của Kim Lăng... cậu hiện tại cũng đã là như Lam Minh nén giận đến cực điểm.....

Tư Truy cùng Cảnh Nghi cũng nghe được chuyện mà chạy xuống...

-- Là ai sĩ nhục nhà ta Hàm Quang Quân cùng Ngụy tiền bối....


Lam Tư Truy khuôn mặt thì mỉm cười nhưng mà quanh thân đã là hàn khí đến lạnh người... phải nói là mọi người chưa từng thấy qua Tư Truy như vậy... Cảnh Nghi cũng bị Tư Truy làm cho kinh hãi... không ngờ người bạn lâu năm của mình khi nào cũng ôn nhu tươi cười... tức giận lên lại như vậy đáng sợ...


-- Tiên hữu là... là hắn sĩ nhục Hàm Quang Quân... không phải ta... ta không biết gì hết... tha cho ta đi...

-- Thật là nực cười... đúng là trò khôi hài... các ngươi sĩ nhục nhà ta Hàm Quang Quân... lại còn đối sư đệ sư muội của chúng ta nói không có gia giáo... các ngươi nghĩ các ngươi là ai... các ngươi lúc nói sao không nghĩ đến cái này hậu quả... nói cho vui miệng sao... các ngươi có tư cách gì mà đi đánh giá Hàm Quang Quân...

Lam Tư Truy càng nói ngữ khí càng lạnh... cậu từ nhỏ đã luôn đối với Lam Vong Cơ thập phần tôn kính... quả thật là không chịu  được có người sau lưng bêu xấu Lam Vong Cơ...

--Tư Truy... ngươi nói nhiều làm gì... bắt hết chúng lại là được rồi... Kim Lăng... A Minh... A Thảo giúp ta...


Cảnh Nghi cũng là ghét bỏ bọn chúng không muốn nhiều lời... trực tiếp hành động... Thế là bốn người nhanh như chớp mà bắt hết bọn chúng trói lại... đem về Lam gia thì không tiện... hiện tại dù sao Lam Vong Cơ cùng Ngụy Vô Tiện cũng đang ở Giang gia... với cả hiện tại đây cũng là địa phận của Vân Mộng đem về Giang gia là hợp lý nhất...


-- Để ta xem các ngươi trước mặt cữu cữu ta lặp lại những lời mới này sẽ như thế nào... bất quá ta không nghĩ là các ngươi sẽ toàn mạng mà ra khỏi Liên Hoa Ổ...

-- Ngươi... ngươi là con của Giang Yếm Ly...


--Thì sao... lại muốn mắng ta cái gì sao...???



-- Không... không có... tiểu bằng hữu chúng ta chỉ là nhất thời lỡ lời.... các ngươi bỏ qua cho...

--Về Liên Hoa Ổ rồi nói...


Bọn Tư Truy chẳng màn đến bọn chúng như thế nào cầu xin... lãi nhãi miết cũng mệt... Lam Thảo ghét bỏ mà cấm ngôn từng tên một... bọn họ cùng nhau mà áp tải bọn chúng về Liên Hoa Ổ... mỗi tên đều là trong lòng tự mặc niệm cho mình được toàn thây mà ra khỏi Liên Hoa Ổ





Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com