ZingTruyen.Com

Tien Vong Khong Roi Khong Bo

Ngụy Vô Tiện một đường đem mọi người đi về Tĩnh Thất....

Lam Minh Lam Thảo nghe đến Lam Vong Cơ hôn mê trong lòng thập phần lo lắng... mãi đến bước vào trong nhìn đến Lam Vong Cơ tái nhợt khuôn mặt... Lam Thảo đã òa khóc nức nở...

-- Phụ thân... ngươi vì sao không bảo vệ A Cha... huhuhu....


-- A Thảo... ta xin lỗi... là ta bất cẩn không bảo vệ tốt A Cha các ngươi...


-- Huhuhu.... phụ thân chẳng phải người nói sẽ không để  A Cha gặp nguy hiểm sao... người không làm được... huhuhu...


--A Thảo... không được vô lễ...


-- Ca ca... ta nói gì sai sao... huhu... chính là phụ thân không làm được...


--A Thảo... mau xin lỗi...


-- Ngụy Vô Tiện.... ngươi ồn ào cái gì điểm... y còn phải nghỉ ngơi... ngươi lại phá rối cái gì...

Ôn Tình chính là vì Lam Vong Cơ cho nên tiến đến Vân Thâm trụ lại theo dõi bệnh trạng... chính là chưa tới cửa đã nghe ồn ào huyên náo cô không khỏi nhíu mày...

Ôn Tình bước vào trong phòng mọi ánh mắt đều đổ dồn vào cô... Lam Thảo nhất thời quên luôn cả khóc...

-- Tình tỷ... đây là sư tổ cùng A Nương ta... còn có đây là hài tử của chúng ta...

-- Ôn Tình bái kiến Bão Sơn cùng Tàng Sắc tiền bối... Ôn Tình thất lễ mong người bỏ qua cho...

-- Sư tổ... A Nương... Tình tỷ tính cách thẳng thắng......  Tình tỷ chính là y sư chữa trị cho Lam Trạm... y thuật cao siêu... vừa rồi cũng là do chúng con xảo lên sợ ảnh hưởng Lam Trạm mới thất lễ... mọi người đừng để ý


-- Không sao... A Minh.... A Thảo... ngoan chúng ta ra ngoài cho A Cha nghỉ ngơi...

-- Cô cô... A Cha con sẽ không sao phải không...???

Lam Thảo nghe đến Ôn Tình là người chữa trị cho Lam Vong Cơ cũng không sợ cô... lại một mặt nước mắt mà đi đến bên Ôn Tình hỏi thăm...

-- Ân... y sẽ không sao...

Ôn Tình nhìn này tiểu cô nương giống hệt như Ngụy Vô Tiện trong lòng cảm thán... cũng may không có như Ngụy Vô Tiện khoái hoạt tính cách...( Tình tỷ ngươi lầm to )

-- A Thảo... chúng ta đi thôi... để A Cha nghỉ ngơi...

Lam Minh nghe được khẳng định Lam Vong Cơ không sao trong lòng cũng nhẹ nhõm... nhưng mà nhìn thì cũng như là từ trước giống nhau chưa từng biến hóa quá...

Ôn Tình lại nhìn đến nam hài tử... nội tâm phun trào... như thế nào mà một chút cũng không khác Lam Vong Cơ...

-- Phụ thân... ngươi chăm sóc tốt A Cha... chúng con ra ngoài...

-- Ân...


--Bão Sơn tiền bối.... mời theo ta...


Lam Khải Nhân nãy giờ đang lâm vào trầm tư lúc này mới phục hồi lại tinh thân mà lên tiếng...

Tất cả mọi người đều đi theo Lam Khải Nhân ra ngoài... để lại Ôn Tình cùng Ngụy Vô Tiện... cô tiến đến bắt mạch cho Lam Vong Cơ...

-- Tình tỷ... Lam Trạm thế nào...


-- Không ngại... nay mai có thể tỉnh...


--Như vậy là tốt rồi...


-- Ngụy Vô Tiện.... hai đứa nhỏ có vẻ rất thương y...


-- Cái đó đương nhiên... nhất là A Thảo... dính Lam Trạm như keo ấy...


-- Ngươi rất hạnh phúc...


--Hì hì... tất nhiên rồi... cuộc sống của ta rất viên mãn...


-- Ân... ngươi chăm sóc cho y đi... ta đi đây...

_________________________________________

--Ngươi gọi là A Minh... ngươi là A Thảo...

Lam Khải Nhân vẻ mặt mộng bức mà nhìn hai đứa cháu nhỏ của mình... được Tàng Sắc Tán Nhân giải đáp thắc mắc vẫn chưa tin là thật.... như thế nào cải trắng của ta sinh hài tử... cải trắng bị heo lừa sinh hài tử.... 


-- Thúc công... ngươi gặp chúng con không vui sao...???


Lam Thảo nhìn vẻ mặt mờ mịt của Lam Khải Nhân mà lên tiếng nghi hoặc...


-- Ân... như thế nào không vui... ta chỉ là quá bất ngờ mà thôi... các ngươi hai đứa lại đây...


Lam Khải Nhân lấy lại tinh thần mà nhìn kĩ hai đứa nhỏ.... nhìn hai đứa nhu thuận nho nhã trong lòng dâng lên một tia tự hào cảm xúc... không hổ là nhi tử của Vong Cơ...


-- Thúc công... con nghe nói chúng con còn có một sư bá a... tại sao không thấy a....

-- Hi Thần hôm qua đi Thanh Đàm Hội vẫn chưa trở về...

-- Aaaaaa.... con nghe nói sư bá rất giống A Cha có đúng không...???

-- Ân... rất giống


Lam Khải Nhân nhìn này chất nữ hoạt bát đáng yêu trong lòng cũng ấm áp đôi chút... A Minh tuy ít nói nhưng cũng không đến mức cứng nhắc như Vong Cơ lúc nhỏ...


--Ca ca... ngươi như thế nào không nói chuyện a...

Lam Minh nhìn đến Lam Thảo lãi nhãi cả buổi bản thân cũng không biết phải nói cái gì... chỉ đành im lặng đứng bên cạnh Lam Khải Nhân...

-- Đứa nhỏ này rất giống Vong Cơ...


--Ân...


-- Thúc công... người không biết ca ca muộn chết... suốt ngày cứ lấy gia quy ra nói chuyện với con...

--Ân... Vong Cơ còn giáo các ngươi gia quy sao...???


Điều này lại làm Lam Khải Nhân ngạc nhiên... nhưng chung quy vẫn là kinh hỉ... Vong Cơ chưa từng quên trách nhiệm với Lam gia... lại dưỡng ra hai đứa nhỏ rất tốt...


-- Đúng vậy a.... nhưng A Cha  nói với chúng con là chỉ có 3000 điều gia quy... nhưng lúc con đến đây con thấy tới 4000 điều a...

-- Đó là sư bá các ngươi bao nhiêu năm qua thêm vào...

-- Aaaaa.... ca ca... chúng ta phải học lại gia quy sao...???


--Ân... hiển nhiên là...

-- Ca ca... ngươi nói nhiều ít điểm... như thế nào nói hoài cũng không sửa....


-- Ân...


Lam Thảo lắc đầu ngán ngẩm mà nhìn vị ca ca của mình... nhưng mà trêu ca ca rất vui nha

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com