ZingTruyen.Com

Tien Vong Chung Ta Ve Nha Thoi


Giang Yếm Ly sáng ra đi tìm Lam Vong Cơ lại không thấy... lại thấy Ngu Tử Diên đang ở ôm một đứa bé... cô tiến lên xem đúng là Ngụy An...


--A Nương... Vong Cơ đâu... vì sao người ôm A An...


-- Hừ... tên kia bỏ nhà đi theo nữ nhân khác... ngươi còn tìm hắn làm gì...???


--A Nương... người nói bậy cái gì.. người đem Vong Cơ đi đâu...


-- Hỗn xược... ta là A Nương ngươi... ngươi xem xem ngươi có điểm nào giống ta nhi tử...


Giang Yếm Ly cũng không quan tâm lời nói của Ngu Tử Diên... có biết chắc đã xảy ra chuyện... vẫn là kiên trì hỏi...


--A Nương... con biết người không thích Vong Cơ... nhưng là đệ ấy chỉ vừa mới sinh hài tử....


--Câm miệng... ta với hắn ai mới là người nhà của ngươi...


--Người làm như vậy không sợ A Tiện biết được sẽ đối người làm cái gì hay sao...???



-- Hừ... hắn chẳng thể nào biết... đứa trẻ này từ hôm nay sẽ là con của Lan nhi cùng hắn... ngươi tốt nhất an phận đi... nếu không đừng trách ta không nể tình mẫu tử...


-- A Nương... A Tiện với A Lan chưa từng thân cận... người nghĩ nói ra cái kia hoang đường lời nói đệ ấy sẽ tin sao...???


--Hahhaaha.... ngươi nghĩ sao.... hắn phải tin... bởi vì.... hắn đã thực sự lên giường cùng nó....


-- Không thể nào... người đừng bịa đặt...


-- Tin hay không... tùy ngươi...


Ngu Tử Diên nở nụ cười trào phúng ôm lấy Ngụy An rời đi... Giang Yếm Ly lòng như lửa đốt đi tìm kia những người thủ vệ của Lam Vong Cơ... không còn một ai... Giang Yếm Ly càng thêm sợ hãi... cô theo dõi Giang Ánh Lan... tìm ra được nơi kia Lam Vong Cơ bị nhốt... Giang Yếm Ly chưa bao giờ cảm thấy ghê tởm cái gia đình của mình đến như vậy... đợi Giang Ánh Lan cùng tên kia giả mạo rời đi... lúc này cô mới đi đến căn nhà nhỏ...


--Các ngươi mở cửa cho ta....


--Tiểu thư... cửa này không thể mở...

Giang Yếm Ly không quan tâm đến bọn họ ngăn cản... cô đập vào cửa mà gào thét...


-- Vong Cơ... đệ có đó không... trả lời tỷ... Vong Cơ...


Phía sau cánh cửa vẫn im lìm không hề có bất kì cái gì hồi đáp... cô càng thêm kinh hãi...



-- Mau mở cửa cho ta... các ngươi không sợ một ngày A Tiện trở về sẽ giết chết các ngươi.... mở cửa...


Các tên lính canh nghe đến tên của Ngụy Vô Tiện lòng bỗng nhiên sợ hãi... Giang Yếm Ly nhìn thấy được tiếp tục công kích...


-- Vong Cơ mà có chuyện gì... các ngươi cùng gia đình các ngươi sẽ bồi tán theo nó....cho ta mở cửa...

Mấy tên lính canh nghe nhấc lên gia đình mình càng sợ run... nhất thời mở ra kia cánh cửa... Giang Yếm Ly bước vào trong mà chết lặng...

Lam Vong Cơ sắc mặt tái nhợt mà nằm dưới sàn nhà... khuôn mặt bị đánh đến sưng đỏ... cả người y phục bám đầy bụi bẩn...

-- Vong Cơ.. có nghe tỷ nói không.... mau tỉnh lại... các ngươi tìm đại phu cho ta...

-- Ngươi hồ đồ cái gì... hắn có chết thì liên quan gì ngươi...


Ngu Tử Diên được người hầu báo cáo Giang Yếm Ly náo loạn mà chạy đến.... tức giận mà quát vào mặt cô...

--A Nương... tại sao người lại làm như vậy...???


-- Hắn ta vốn dĩ không nên về đây... là tự hắn chuốc lấy... A Anh ngay từ đầu là của Lan nhi... là hắn muốn trèo cao... tự làm tự chịu...


-- A Tiện vốn dĩ chưa bao giờ thích A Lan....


-- Hừ... ngươi thì biết cái gì... nếu không có hắn xuất hiện... Lan nhi chắc chắn sẽ gả cho A Anh...


--A Nương... xin người... Vong Cơ mới sinh hài tử rất yếu... xin người cho mời y sư... nếu không đệ ấy sẽ không sống nổi...


--Ta còn trông cho hắn chết đâu... hahahah....


--A Nương... người... người không sợ khi A Tiện biết được sự thật sẽ trả thù sao... xin người... cứu lấy Vong Cơ...


Giang Yếm Ly còn đang cầu xin Ngu Tử Diên thì Giang Ánh Lan đã mang theo y sư đi đến... Giang Yếm Ly thoáng một tia ngạc nhiên... muội muội cô khi nào tốt như vậy... nhưng cô không muốn nghĩ nhiều trước hết Lam Vong Cơ cần phải được chữa trị...


Y sư nhìn đến người bệnh mà thở dài ... không nói cũng biết người này chính là bị bạo hành... ông được mời riêng đến bị ép phải giữ kín chuyện nếu không tai họa đổ xuống nhà...

Nhìn đến trên tay y có mờ nhạt một đóa Bạch Mẫu Đơn ấn ký cũng cảm thấy kỳ lạ... nhưng lại không giám tò mò hỏi nhiều... chỉ vội xem mạch kê đơn thuốc rồi rời đi...

--A Lan... cảm ớn muội...


-- Cái gì... cảm ơn a... cô có bị điên không... ta đây là cảm thấy hành hạ chưa được bao lâu mà để hắn chết đi thì uổng phí... mới cho người cứu hắn để ta hành hạ từ từ... ngươi nghĩ ta tốt đến vậy sao... hahahhaha...


Giang Yếm Ly vô ngữ mà nhìn muội muội của mình... cô ta cũng là một thai phụ tại sao lại ác độc đến vậy....


--Tỷ cứ ở đây mà chăm sóc hắn đi... hahhahaaha...


Tất cả mọi người đều rời đi.. Giang Yếm Ly tự hỏi có phải hay không đây không phải là nhà cho người ở... mà là ác quỷ từ địa ngục đến đây... cô chưa bao giờ nghĩ rằng gia đình mình lại ghê tởm đến mức độ này... cô phải tìm cách cứu đi Lam Vong Cơ...

Lam Vong Cơ qua hôm sau mơ màng mở mắt... Giang Yếm Ly vẫn là bên cạnh không giám rời...

--Vong Cơ.. đệ thấy thế nào...???


-- Sư.... sư tỷ... An nhi...


-- Thằng bé không sao.. Vong Cơ đệ cần nghỉ ngơi.. đừng nên xúc động...


-- Sư tỷ... đệ muốn gặp An nhi...


-- Xin lỗi... tỷ không làm gì được... họ không cho tỷ đến gần thằng bé... xin lỗi... gia đình tỷ làm hại đệ ra cái này nông nổi... thực có lỗi...

-- Sư tỷ.. người làm ra chuyện này là họ... tỷ làm gì sai mà xin lỗi đệ... đệ ổn...

-- Vong Cơ... đệ nghỉ thêm chút đi... ta đi nấu chút gì cho đệ ăn...


-- Không cần đâu... đệ muốn ra ngoài ....


-- Không được... họ cho người canh gác... vốn dĩ tỷ muốn chăm sóc đệ mới được đi vào... Vong Cơ... tỷ sẽ tìm cách đưa đệ đi khỏi đây...


-- Đi đâu... đệ không thể bỏ lại An nhi....


Lam Vong Cơ hận bản thân mình vô dụng... đến cả hài tử cũng không thể bảo vệ... bất lực mà tuôn rơi nước mắt... Giang Yếm Ly đau lòng mà ôm lấy cái này đệ đệ... cô nhất định phải tìm cách nói cho Ngụy Vô Tiện

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com