ZingTruyen.Com

Tho San Quy 2 Thu Quan

Thợ Săn Quỷ 2

Chapter 2: Linh hồn thuần khiết nhất

Tác giả: Thư Quân

Ảnh của arvindgrover trên flickr

---

Hiện tại là tám giờ tối, trong công viên trò chơi không có lấy một bóng người. Đèn đuốc ở các khu giải trí đều đã tắt, chỉ còn những cột đèn nằm rải rác soi lối đi. Gió đêm nhẹ phất qua tán lá cây, lôi kéo chiếc bong bóng màu đỏ đang bị mắc kẹt. Hết thảy vạn vật như chìm vào giấc ngủ say, bầu không khí im ắng ở đây khiến lòng người bất an lạ kỳ.

Giữa đêm tối tĩnh lặng, từ phía xa bỗng vang lên tiếng bước chân dồn dập. Âm thanh ấy càng lúc càng gần, hình dáng kẻ đang quấy rối sự yên tĩnh cũng trở nên thật rõ ràng. Một cậu thanh niên với mái tóc màu hung đỏ, mặc chiếc áo thun đen, quần jean rách đang vừa chạy vừa ngoái đầu nhìn về phía sau. Có thứ gì đó đang đuổi theo nhưng cậu không hề hoảng loạn hay sợ hãi. Cậu vuốt mồ hôi trên mặt, ra sức tăng tốc độ nhằm kéo giãn khoảng cách.

Bụp! Bụp! Loảng xoảng! - Đèn đường đột nhiên nổ tung, cậu thanh niên chạy tới đâu thì ánh sáng tắt ngấm tới đó. Những mảnh vỡ thủy tinh văng tung tóe khắp nơi, vô tình cứa vào mặt cậu ta.

- Chậc! – Cậu tặc lưỡi nhíu mày, dùng ý niệm khởi động năng lực. Chỉ trong chớp mắt, cánh tay phải của cậu đã bị một ngọn lửa đỏ rực bao bọc. Chúng bám lấy da thịt, nhanh chóng bò vào lòng bàn tay, uốn mình thành một cây thương lửa sắc bén. Cậu nắm chặt vũ khí, xoay người gọn gàng dứt khoát ném về phía bóng đêm.

Cây thương vun vút lao tới, ngọn lửa mãnh liệt của nó xé rách bóng tối khiến thứ đang đuổi theo cậu thanh niên không thể che giấu chính mình, lập tức bại lộ hình dáng. Đó là một nữ quỷ có chiều cao ước chừng ba mét, di chuyển bằng tám cái chân dài ngoằng, gân guốc. Bên dưới lớp da trắng bệch là những mạch máu tím đen, có vài chỗ đã bị thối rữa, để lộ đống thịt nhầy nhụa đang bị giòi bọ gặm cắn. Tóc nó rất dài, rối tung che khuất gần hết khuôn mặt, chỉ chừa cái mồm đỏ tươi đầy máu. Cơ thể nó bốc mùi hôi thối, cái mùi ấy kinh khủng đến mức khiến cho thần kinh con người như muốn vỡ nứt, dạ dày theo bản năng co rút để tống hết mọi thứ ra ngoài.

Cậu thanh niên nhịn xuống cảm giác ghê tởm, nhìn cây thương lửa cắm vào phần bụng của nữ quỷ. Nữ quỷ ngửa đầu gào thét, ngọn lửa từ cây thương đã quét sạch một nửa phần hông của nó. Miệng vết thương xì xèo bốc khói, máu đen ồ ạt chảy ra, nhỏ giọt trên nền đất. Đau đớn kích thích nữ quỷ càng thêm điên cuồng, nó há miệng hét to, âm thanh gay gắt chói tai khiến toàn bộ thủy tinh trong vòng bán kính năm mét đồng loạt nổ tung.

- Tức giận rồi sao? Có ngon thì lại đây! – Cậu thanh niên nhếch miệng cười, tiếp tục cắm đầu chạy về phía trước.

Phát giác con mồi chạy trốn, nữ quỷ lập tức đuổi theo. Tám cái chân giúp nó di chuyển cực nhanh, chẳng mấy chốc đã bám sát cậu thanh niên. Nữ quỷ vươn bàn tay đầy móng vuốt sắc lẹm muốn tóm lấy đầu cậu ta, đáng tiếc anh chàng này rất nhanh nhẹn, lộn nhào một cái đã tránh thoát. Cậu giữ nguyên tư thế ngồi xổm, hai tay chạm vào mặt đất, tức thì vô số sợi xích lửa rầm rầm chui lên, quấn lấy tám cái chân của nữ quỷ. Nhân lúc nữ quỷ bị khống chế, cậu vội lao thẳng về phía vòng quay ngựa gỗ cách đó khoảng năm mươi mét, lẩn mình trốn vào bên trong.

Nữ quỷ kịch liệt giãy giụa hòng thoát khỏi vòng vây, lửa cháy hừng hực khiến nó đau đớn tột cùng. Thế nhưng bấy nhiêu đó không đủ để làm nó bỏ cuộc, sau chừng một phút thì xích lửa đã bị nó phá tan tành. Nữ quỷ quay đầu nhìn về hướng mà cậu thanh niên chạy, nghiến răng ken két, mười ngón tay co quắp lại, lấp ló sau những sợi tóc dài xác xơ là cặp mắt đỏ tươi đầy giận dữ. Nữ quỷ hét lên một tiếng rồi nhanh như chớp bò đến vòng quay ngựa gỗ, nó len qua những trục sắt dài, đạp lên mấy con ngựa, dáo dác tìm kiếm thân ảnh của cậu thanh niên.

- Nó mắc bẫy rồi! – Cậu hét lớn.

Dứt lời, vòng quay ngựa gỗ bỗng nhiên sáng rực. Nguồn sáng ấy phát ra từ vô số lá bùa màu vàng, chúng lơ lửng giữa không trung, xếp thành hàng ngang dọc, tạo thành một bức tường vây khốn nữ quỷ ở bên trong. Có hai người đứng cách đó không xa đang đặt hai ngón tay lên miệng niệm chú, gương mặt họ rất nghiêm túc, ánh mắt gắt gao theo dõi nhất cử nhất động của nữ quỷ.

- Bạch Dương, đừng để nó có cơ hội phá vỡ trận pháp! – Phát hiện nữ quỷ đang phóng thích năng lượng, một trong hai cô gái lên tiếng.

Cậu thanh niên cũng chính là Bạch Dương lập tức ném ra vài sợi xích lửa, dưới sự điều khiển của cậu, xích lửa nhanh chóng quấn chặt toàn bộ vòng quay ngựa gỗ. Vốn dĩ nữ quỷ đã phá được một vết rách trên bức tường bùa chú, ngay khi nó định thoát ra ngoài thì bỗng chạm phải ngọn lửa hừng hực bỏng rát. Nữ quỷ gào thét đau đớn, cánh tay nó đã bị thiêu đốt phân nửa. Nó vội lùi lại, ánh mắt hằn học nhìn chằm chằm Bạch Dương. Cậu đã năm lần bảy lượt chọc giận nó, nếu nó thoát được khỏi chỗ này, nó chắc chắn sẽ nhào đến ăn tươi nuốt sống cậu ta.

- Song Tử, mau phong ấn đi! – Bạch Dương nhìn cô gái tóc đen, nói.

Song Tử và một phong ấn pháp sư khác vung những lá bùa màu vàng lên không trung, chúng như có linh tính bay đến xếp hàng chỉnh tề trước mặt họ. Song Tử cắn mạnh đầu ngón trỏ, dùng máu vẽ phù chú phong ấn, tức thì bề mặt của các lá bùa đồng loạt xuất hiện chữ tượng hình màu đỏ giống hệt nhau. Sau khi hoàn thành nét cuối cùng, Song Tử chỉ tay, hàng loạt lá bùa lập tức nhận lệnh bay về phía nữ quỷ.

- Đến lúc ngươi phải cút khỏi nhân gian rồi! – Song Tử tập trung niệm chú, dáng vẻ thành thục lão luyện, không giống như lúc mới gia nhập Ghost Hunter. Với bộ óc thông minh, tố chất nhanh nhạy, hiện tại cô đã có sự tiến bộ vượt bậc.

Theo tiếng niệm chú của Song Tử, vòng quay ngựa gỗ bỗng nhiên khởi động, nó xoay vòng xoay vòng, những chú ngựa gỗ đầy màu sắc nhấp nhô lên xuống như đang phi nước đại. Tốc độ vòng quay càng lúc càng nhanh, cảm giác như nó sắp sửa bật ra khỏi mặt đất. Tiếng gào thét của nữ quỷ bị bóp méo, âm thanh sắc nhọn xuyên thủng qua màng nhĩ, chọc thẳng vào não bộ con người. Nữ quỷ điên cuồng dùng lực đập mạnh để phá tan bức tường đang vây khốn nó, tuy nhiên nó đang bị khóa bởi hai lớp phòng thủ kiên cố, muốn thoát khỏi đó là điều vô vọng.

Gió lốc từ hư vô nổi lên, lá cây xào xạc rung động, cát bụi bị cuốn tung mù mịt. Song Tử nheo mắt, cô và phong ấn pháp sư kia liên tục niệm chú. Những dòng chữ tượng hình càng lúc càng chói lòa, thoạt nhìn trông giống sợi dây màu đỏ chặt chẽ trói lấy nữ quỷ. Nữ quỷ thê thảm gào thét, mười chi co quắp, máu đen sục sôi trào ra khỏi thất khiếu. Nó ngửa mặt, miệng run rẩy lúc đóng lúc mở, da thịt lả tả bong tróc ra khỏi cơ thể.

Luồng sáng xung quanh đã tăng đến đỉnh điểm, cả không gian như co rút lại, cuối cùng kết thúc bằng một phát nổ tung. Hàng trăm lá bùa hóa thành vô số hạt bụi li ti, rơi rụng xuống đất rồi tắt ngấm. Vòng quay ngựa gỗ dần dần ngừng lại, gió lốc rút lui, hết thảy chìm vào tĩnh lặng. Khoảng chừng vài giây sau, ánh đèn neon xoẹt xoẹt sáng lên, công viên giải trí như bừng tỉnh giấc, trở về trạng thái rực rỡ như lúc ban đầu.

- Thực lực cũng không tồi! – Một người đàn ông bước ra từ bóng tối, hắn có mái tóc màu bạc, khoác áo da màu đen, hai tay cắm túi quần, dáng vẻ thong dong tùy ý. Theo sau là một thanh niên trẻ đeo kính gọng đen, mí mắt anh ta hơi rũ xuống, không biết đang suy nghĩ điều gì.

- Song Tử, cậu có cảm thấy Xử Nữ hơi kỳ lạ không? – Bạch Dương nghiêng đầu hỏi nhỏ.

Song Tử không đáp. Thái độ của Xử Nữ rất bình thường khi đối mặt với mọi người, vậy mà không hiểu sao cô lại cảm thấy anh ta rất xa cách và thậm chí hơi đáng sợ. Bình thường Xử Nữ luôn làm tốt vai trò của mình, thế nhưng lần này anh lại thụ động, dửng dưng trước mọi thứ. Ngay cả kế hoạch bắt lấy nữ quỷ cũng là do cô và Bạch Dương thiết kế, cùng với sự hợp tác của một phong ấn pháp sư khác. Vốn dĩ nhiệm vụ này có bảy thợ săn tham gia, đã chết mất hai, chỉ còn lại năm người bọn họ. Trong đó người tên Huyền – gã tóc bạc không nhúng tay vào bất cứ việc gì, hắn giống như một vị khách đi ngang sân khấu, quên mất rằng bản thân cũng là một trong các diễn viên chính.

- Trở về thôi! – Nhìn thấy biểu hiện của Bạch Dương và Song Tử, Huyền nhếch miệng cười. Hắn bóp nát xúc xắc trong túi, bước vào cánh cửa đen.

"Nhiệm vụ Công viên ma ám, độ khó hai sao, thợ săn thực hiện Bạch Dương, Huyền, Song Tử, Tố Trân, Xử Nữ, thợ săn tử vong Đào Chi, Đông Vũ, đã thuận lợi hoàn thành! G-point sẽ lập tức chuyển vào tài khoản của các bạn, chúc các bạn sống sót ở nhiệm vụ tiếp theo!"

Trả xong nhiệm vụ, mọi người lục tục trở về phòng nghỉ ngơi, chỉ còn Bạch Dương đứng giữa đại sảnh, ánh mắt nghiền ngẫm nhìn theo bóng dáng Xử Nữ biến mất sau cửa thang máy. Xử Nữ trở nên bất thường từ lúc đơn độc tiếp xúc với Huyền, Bạch Dương đã vô tình bắt gặp hai người nói chuyện riêng với nhau.

- Thật kỳ lạ... - Bạch Dương lẩm bẩm.

- Sao cậu đứng đây? Nhiệm vụ thuận lợi không?

Một giọng nói thình lình vang lên khiến Bạch Dương giật mình nhảy dựng, cậu hốt hoảng quay đầu nhìn lại, thì ra là người quen.

- Chị Sư Tử, lần sau chị đến trước mặt em nói chuyện được không? – Bạch Dương vuốt ngực thở phào.

- Chị đây không đáng sợ bằng quỷ hồn, ok? – Sư Tử trợn mắt mỉa mai – Trông cậu không ổn lắm, có vấn đề gì à?

- Cũng không phải chuyện gì to tát. - Bạch Dương gãi đầu, chần chờ một lúc mới hỏi – Chị có biết thợ săn tên Huyền không?

- Sao cậu lại hỏi hắn? – Sư Tử nhíu mày, vẻ mặt nghi hoặc.

Bạch Dương kéo Sư Tử đến một góc vắng người, thuật lại về những gì đã xảy ra khi làm nhiệm vụ Công viên ma ám. Nghe xong từ đầu đến đuôi, Sư Tử quan sát kỹ thái độ của Bạch Dương. Xem ra cậu ta không nói dối, nếu vậy thì biểu hiện của Xử Nữ xác thật kỳ lạ. Sư Tử trầm ngâm hồi lâu mới dặn dò Bạch Dương đừng tiết lộ chuyện này với ai.

***

Ghost Hunter có tất cả mọi phương tiện giải trí, bao gồm thư viện. Nơi đây cất chứa vô số đầu sách, có những quyển sách nổi tiếng toàn cầu, cũng có những quyển vô danh không ai hay biết. Bạn thậm chí tìm được những quyển sách cổ xưa đã bị thất truyền, cũng tìm được những quyển sách chứa nội dung tương lai có thể giúp nhân loại đột phá lên tầm cao mới. Thư viện không có quỷ quản lý hay phục vụ như những khu vực khác, nó được bảo vệ bởi trận pháp nhằm giám sát nhất cử nhất động của bất kỳ ai tiến vào. Không ai được phép gây sự hoặc quấy rầy người khác tại thư viện, kẻ vi phạm sẽ phải chịu hình phạt thích đáng.

Mấy ngày gần đây, Thiên Bình thường mơ thấy những chuyện lúc còn sống. Khoảng cách năm năm trôi qua, mọi thứ vẫn rõ ràng trong ký ức của anh. Anh không cho phép bản thân lãng quên chúng, mặc cho nó dằn vặt anh mỗi đêm. Thiên Bình thở dài khép quyển sách trên tay lại, ngẩng đầu nhìn hai người ngồi đối diện. Ma Kết đang hướng dẫn Bảo Bình giải một đề toán khó, cô bé gật gù nghiêm túc lắng nghe, chỗ nào không hiểu sẽ nhỏ giọng hỏi.

Lúc đến Ghost Hunter, Bảo Bình chỉ mới mười tuổi. Thiên Bình sợ tâm trí của cô không có điều kiện trưởng thành như những đứa trẻ bình thường, không biết phân biệt đúng sai hay tốt xấu. Bởi vậy Thiên Bình thường đốc thúc Bảo Bình đến thư viện đọc sách, mọi người trong nhóm cũng chủ động chăm sóc và hướng dẫn cô bé. Dù đôi lúc Thiên Yết hay trêu chọc Bảo Bình, nhưng tiếng Pháp của cô là nhờ một tay anh ta giảng dạy.

Thiên Bình đặt quyển sách lên bàn, im lặng đứng dậy rời khỏi thư viện. Anh đi về phía cuối hành lang, bước vào nhà vệ sinh, bên trong không có ai. Thiên Bình đến trước bồn rửa tay, mở vòi nước, anh khom lưng vốc nước lên mặt. Khi Thiên Bình lơ đãng ngước mắt nhìn lên thì bỗng thấy trong gương xuất hiện một người đàn ông mặc bộ vest màu đen, đầu đội chiếc mũ phớt che khuất nửa khuôn mặt.

- Xin chào, lâu quá không gặp! – Gã nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng sắc nhọn sáng lóa, ẩn nấp đằng sau vành mũ là cặp mắt đỏ rực như máu.

Thiên Bình không hề giật mình bởi sự xuất hiện đột ngột của gã, anh bình tĩnh tắt vòi nước, rút giấy lau mặt và tay. Khoảnh khắc Thiên Bình xoay người lại thì không gian nhà vệ sinh bỗng vặn vẹo biến đổi. Trước mắt anh lúc này là thảm cỏ xanh biếc trải dài không điểm cuối, bầu trời ngũ sắc phủ lên vạn vật, thoạt nhìn trông giống một bức tranh theo trường phái trừu tượng. Cách đó không xa, dưới tán cây, gã đàn ông mặc vest đen đang ngồi pha trà, trong miệng ngâm nga khúc ca vô danh.

Thiên Bình nhắm mắt hít sâu một hơi, cảm nhận mùi hương cỏ cây tràn ngập khoang mũi. Làn gió nhè nhẹ phiêu đãng, luồn qua sợi tóc, khẽ kéo vạt áo của anh, hết thảy đều thật yên bình và tự tại. Đáng tiếc, nó chỉ là ảo cảnh do một con quỷ tạo ra. Thiên Bình mở mắt, con ngươi đen láy sâu thẳm, anh bước đến, kéo ghế ngồi xuống, nhìn gã vest đen rót trà vào hai cái tách bằng sứ.

- Vincent, ngươi tìm ta làm gì? – Thiên Bình hỏi thẳng.

- Gần đây giấc ngủ của cậu không được tốt lắm nhỉ? – Vincent hỏi ngược lại.

Thiên Bình hướng mắt nhìn về phía xa, không trả lời, anh không có hứng thú nói chuyện phiếm với một con quỷ. Trước thái độ của Thiên Bình, Vincent không hề tức giận, gã đã quen với việc bị anh ngó lơ như thế này. Gã vốn dĩ rất dễ ghi thù, bất kỳ ai phản nghịch với gã đều có kết cục không tốt, nhưng riêng người đang ngồi trước mặt, gã không dám động vào.

Những ai được chọn làm thợ săn quỷ thường không phải người lương thiện. Họ mang trong mình tội lỗi, mức độ nặng nhẹ khác nhau, đó được xem như là một nhược điểm chí mạng. Vincent rất thích vẻ sợ hãi trên khuôn mặt họ lúc nhìn thấy mười tám tầng địa ngục, để rồi phải khuất phục trước yêu cầu của quỷ dữ. Đương nhiên cũng có những người vì muốn tái sinh viết lại cuộc đời, không cần gã đe dọa liền tự nguyện ký hợp đồng.

Thiên Bình là một trường hợp đặc biệt, linh hồn anh rất thuần khiết, địa ngục không thể phán xét hay trừng phạt anh. Thiên Bình không thuộc về nơi này, nhưng vì muốn Bảo Bình sống lại, anh đã đồng ý trở thành thợ săn với điều kiện dẫn theo cô bé bên mình. Vốn dĩ tuổi tác Bảo Bình lúc ấy quá nhỏ, khả năng sinh tồn thấp, không phù hợp với tiêu chí lựa chọn của Ghost Hunter. Tuy nhiên, nếu Bảo Bình có thể đổi lấy Thiên Bình – một thợ săn tiềm năng thì cuộc mua bán này quá hời, Vincent không ngại phá vỡ quy tắc một lần. Những tưởng Bảo Bình sẽ sớm rời khỏi cuộc chơi, không ngờ Thiên Bình lại che chở cô bé đi đến ngày hôm nay. Điều đó càng chứng tỏ năng lực cũng như bản lĩnh của anh ta, Vincent rất hài lòng trước kết quả này.

- Cậu có biết linh hồn nào là thuần khiết nhất không? – Vincent đột nhiên hỏi.

Thiên Bình đáp lại Vincent bằng một ánh mắt hờ hững.

- Linh hồn của những đứa trẻ! – Vincent tự trả lời, gã khoanh tay trước ngực, thoải mái dựa lưng vào ghế - Quỷ dữ rất thích mùi hương mà chúng tỏa ra, sạch sẽ, hồn nhiên và không có sức chống cự. Chiếm đoạt linh hồn trẻ thơ là một chuyện cực kỳ dễ dàng, mùi vị của nó ngon lành hơn hẳn so với linh hồn người trưởng thành.

Vấn đề này thành công khiến Thiên Bình thay đổi sắc mặt, anh nhíu mày, môi hơi mím lại.

- Chỉ tiếc... bên cạnh những đứa trẻ luôn có thiên thần hộ mệnh canh gác, chúng ta phải thừa lúc sơ hở mới bắt được con mồi. Vượt qua mười tuổi, linh hồn sẽ dần dần thay đổi hương vị, có người vẫn giữ được phần nào sự thuần khiết, có người thì lại ô uế bốc mùi. – Vincent nhăn mặt, tỏ vẻ khó chịu khi nhớ đến hương vị ghê tởm đó. Tuy quỷ dữ không sạch sẽ, nhưng không đồng nghĩa với việc bọn chúng thích ăn rác rưởi.

- Rốt cuộc ngươi muốn nói gì? – Thiên Bình cắt ngang suy nghĩ của Vincent, anh không đủ kiên nhẫn ngồi đây với gã.

- Lâu lắm không gặp, tôi chỉ muốn trò chuyện với cậu chút thôi. – Vincent nhe răng cười, khóe miệng kéo dài tận mang tai. Đôi con ngươi khiếp người của gã nhìn chằm chằm Thiên Bình, thoải mái để lộ sự thèm thuồng – Cậu biết không, cậu là một trong số ít những linh hồn trưởng thành thuần khiết.

Thiên Bình gia nhập Ghost Hunter đã năm năm, trải qua rất nhiều nhiệm vụ, tiếp xúc không ít những thợ săn ích kỷ, xảo trá và mưu mô. Họ có thể vì lợi ích của bản thân mà hãm hại người khác, sẵn sàng cô lập Thiên Bình và Bảo Bình chỉ vì vài cuộc cá độ nho nhỏ. Tuy vậy, Thiên Bình vẫn giữ linh hồn mình công chính, anh không căm hận hay ghi thù ai, sẽ không nhân lúc người ta gặp nạn mà trả đũa. Bên trong anh là một cán cân công bằng, vĩnh viễn không làm chuyện gì trái với lương tâm. Bản năng quỷ dữ là cám dỗ, Vincent rất muốn phá vỡ sự cân bằng nơi Thiên Bình, thế nhưng gã không dám làm như vậy. Thiên Bình là một thợ săn tiềm năng và độc nhất vô nhị tại Ghost Hunter, nếu linh hồn anh bị hủy hoại thì năng lực cũng sẽ suy giảm, Vincent không thể để mất quân cờ đắc dụng này được.

- Nhiệm vụ sắp tới... hy vọng cậu có những đột phá ấn tượng. – Vincent móc đồng hồ quả quýt trong túi ra xem giờ, tiếc nuối nói – Ta phải đi rồi.

Dứt lời, ảo cảnh lập tức cuộn thành vòng xoáy, chui thẳng vào cơ thể Vincent. Chỉ trong chớp mắt, mọi thứ đều biến mất, nhà vệ sinh chỉ còn lại Thiên Bình. Lúc Thiên Bình trở về thư viện, đi ngang qua khu vực vinh danh, anh liếc nhìn bốn bức hình được lồng trong khung bằng vàng treo ở vị trí cực bắt mắt trên tường, đó là ảnh của bốn thợ săn đã rời khỏi Ghost Hunter. Bởi vì chụp ngay lúc họ chuẩn bị bước vào cánh cửa tái sinh nên khuôn mặt ai nấy đều rạng rỡ vui mừng. Thiên Bình chỉ dừng lại nhìn chốc lát rồi cất bước về chỗ ngồi cũ, vừa vặn lúc này Bảo Bình ngẩng đầu lên, thấy anh, cô bé vẫy tay mỉm cười. Thiên Bình gỡ xuống vẻ lạnh nhạt thường ngày, ánh mắt hiền hòa, dịu dàng, khóe miệng hơi cong đáp lại cô bé.

***

Sư Tử rời khỏi thang máy, vội vàng đi đến phòng họp. Sau khi kết thúc luyện tập, năng lượng cô cạn kiệt nên vừa đặt lưng xuống giường đã ngủ say như chết. Lúc cô tỉnh dậy kiểm tra điện thoại mới biết nhóm bọn họ vừa được phân phối nhiệm vụ, có lẽ giờ này mọi người đều đã tập trung đông đủ, chỉ thiếu mỗi cô. Sư Tử thở dài, đột nhiên cô nhìn thấy Xử Nữ bước ra từ một góc khuất. Trong đầu bỗng nhớ đến chuyện gì, Sư Tử liền dừng lại chờ đợi. Không ngoài dự đoán, chốc lát sau một người đàn ông cũng xuất hiện từ góc khuất đó, đi về hướng khác, hoàn toàn không phát hiện có người đang nhìn lén.

- Bạch Dương nói đúng, Xử Nữ rất kỳ lạ. - Sư Tử nhận ra đó là Huyền thuộc nhóm Cassia F dựa vào mái tóc màu bạc và cách ăn mặc của hắn ta. Cô không tự hỏi quá lâu, trước mắt cô phải mau chóng chạy đến phòng họp. Quả nhiên khi Sư Tử mở cửa bước vào, tất cả mọi người đều đã có mặt, bao gồm Xử Nữ.

- Nhiệm vụ lần này là Cô nhi viện vùng ngoại ô, độ khó bốn sao, mười sáu thợ săn tham gia. Ngoại trừ mười hai người chúng ta, còn lại là Dạ Hiên, Cảnh Nghi, Huyền, Việt Bân, trong đó Việt Bân không thuộc nhóm Cassia F. – Nhân Mã vừa nói vừa chuyển động ngón tay cái trên màn hình điện thoại – Tôi đã gửi cho mọi người thông tin của bọn họ. Bởi vì độ khó nhiệm vụ cao, hơn nữa nhóm Cassia F rất nguy hiểm, bất kể bọn họ có ý xấu hay không, chúng ta vẫn phải đề phòng mọi lúc mọi nơi.

- Nhóm Cassia F? Bọn họ là ai vậy ạ? – Kim Ngưu hỏi, cô tò mò vấn đề này đã lâu.

- Nhóm Cassia F do Dạ Hiên cầm đầu, hắn là triệu hồi sư mạnh nhất tại Ghost Hunter, sống ở tầng mười ba, khá nhiều thợ săn giỏi là thuộc hạ của hắn. Bọn chúng thường mời gọi những thợ săn mới gia nhập nhóm, thiết lập giao ước, để thợ săn giỏi hỗ trợ những thợ săn yếu hơn. Tuy nhiên, muốn được làm thành viên thường niên thì bắt buộc đóng phí G-point mỗi tháng, sau mỗi nhiệm vụ họ còn phải góp một phần ba điểm thưởng có được vào quỹ chung của nhóm! – Sư Tử giải thích.

- Nhóm chúng ta và nhóm Cassia F vốn có hiềm khích, đa số mọi người ở đây đều từng từ chối lời mời gia nhập của Dạ Hiên. Hắn rất ghi thù, nếu từ chối, hắn sẽ tìm mọi cách hại chết đối phương trong nhiệm vụ! – Ma Kết lên tiếng, với anh nhóm Cassia F chẳng khác nào một hệ thống bóc lột, lợi dụng kẻ khác để đạt được mục đích riêng, sau đó vứt bỏ họ như rác rưởi.

- Dạ Hiên là một kẻ âm hiểm, trong quá trình làm nhiệm vụ, mọi người đừng chủ quan, cũng đừng gây sự với hắn. – Thiên Yết không sợ Dạ Hiên, anh có tự tin đối đầu với hắn, nhưng người khác thì không chắc.

- Cự Giải, gần đây Dạ Hiên còn muốn mời cậu gia nhập không? – Song Ngư hỏi. Sau khi kết thúc Nhiệm vụ thôn X, Song Ngư đã liên hệ Vincent để có vẻ ngoài phù hợp với độ tuổi thật của mình. Ngoại hình cô không thay đổi quá nhiều, chỉ là cao hơn và đường nét khuôn mặt trưởng thành hơn mà thôi.

- Hắn vẫn chưa chịu buông tha tôi! – Cự Giải phiền não nhíu mày. Bởi vì năng lực nghịch thiên sửa mệnh của mình, Dạ Hiên năm lần bảy lượt mời gọi cô gia nhập, thậm chí hứa hẹn sẽ cho cô một vị trí cao, không cần phải đóng phí hay nộp điểm thưởng mà còn được chia hoa hồng mỗi tháng. Dù cô làm ít nhiệm vụ, thu thập G-point không quá nhiều, nhưng cô không vì thế mà đồng ý hợp tác với những kẻ cô chán ghét.

- Nhiệm vụ sẽ bắt đầu sau một tuần, mọi người cũng tự biết nên chuẩn bị gì rồi. – Nói xong, Ma Kết nhìn Song Tử - Ngày mai em cùng anh tăng cường luyện tập.

Trong khi mọi người thảo luận, Bạch Dương không nói gì, ánh mắt thỉnh thoảng lén nhìn Xử Nữ. Nếu Huyền thuộc nhóm Cassia F, vậy hắn tiếp cận Xử Nữ rất có thể là vì lôi kéo anh ta về cùng phe. Bạch Dương khoanh tay cúi đầu, cậu cần phải lưu ý bọn họ nhiều hơn.

***

Kết thúc cuộc họp, Song Ngư rủ Xử Nữ lên hoa viên đi dạo. Trước lời mời đột ngột này, Xử Nữ không suy nghĩ quá nhiều liền gật đầu, cùng Song Ngư bước vào thang máy, nhấn nút tầng cao nhất của khách sạn. Hoa viên Ghost Hunter được xây dựng trong lồng kính, diện tích rất lớn, hoa cỏ nơi đây vĩnh viễn duy trì khoảnh khắc nở rộ đẹp nhất dù cho không thể hưởng thụ ánh nắng mặt trời.

- Gần đây cậu ổn không? – Đi dạo được khoảng vài phút, Song Ngư mới mở miệng hỏi – Cậu đang bận tâm điều gì sao?

- Không có gì, mọi chuyện vẫn bình thường. – Xử Nữ đút tay vào túi quần, chậm rì rì theo sát cái bóng của Song Ngư.

- Cậu đang nói dối! – Song Ngư bỗng xoay người lại, đối diện với Xử Nữ. Cho dù anh tỏ ra bình thường, nhưng cô vẫn nhạy bén phát hiện được sự thay đổi nho nhỏ ở anh.

- Đừng bận tâm chuyện không đâu, tôi biết mình muốn gì!

Nghe được câu trả lời như vậy, Song Ngư nhíu chặt mày, ánh mắt không thể tin nhìn Xử Nữ.

- Ngày mai cùng nhau luyện tập không? – Cảm giác lời nói của mình quá mức lạnh nhạt, Xử Nữ gãi chóp mũi, tìm cách hòa hoãn bầu không khí.

- Cậu tự luyện tập một mình đi! – Song Ngư cho Xử Nữ một cái liếc xéo, hậm hực bỏ đi.

Xử Nữ đứng yên nhìn theo, mắt kính phản quang che giấu đôi mắt sắc bén thâm trầm của anh. Anh vuốt ve bìa da của quyển sổ trong túi, khẽ thấp giọng.

- Không ai có thể ngăn cản được tôi.

Bách khoa toàn thư Ghost Hunter: Nhóm Cassia F

- Nhóm Cassia F là một nhóm tự phát, có khoảng một trăm thợ săn giỏi và vô số những thợ săn mới. Cassia F lợi dụng giao ước để sắp xếp các thành viên cùng tham gia một nhiệm vụ nhằm hỗ trợ lẫn nhau.

- Thành viên bắt buộc đóng phí G-point mỗi tháng, đồng thời phải nộp lên một phần ba điểm thưởng mỗi khi hoàn thành nhiệm vụ, có thể nói Cassia F là một hệ thống bóc lột những thợ săn trẻ.

- Cassia F là tên khoa học của hoa Muồng hoàng yến (Cassia Fistula L.). Muồng hoàng yến có độc cả cây, từ lá, hoa cho đến quả, hạt, nếu không cẩn thận sẽ bị ngộ độc.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com