ZingTruyen.Info

Thợ Săn Quỷ 2 - Thư Quân

Chapter 10: Chân tướng

dayinthesun


Thợ Săn Quỷ 2

Chapter 10: Chân tướng

Tác giả: Thư Quân

Ảnh của Kevin Kroeker

---

Dấu sao sáu cánh trên cổ tay Thiên Yết càng lúc càng nóng rực, lo lắng Ma Kết gặp nguy hiểm, anh vội tăng tốc độ. Xe bán tải không đủ vị trí cho tất cả mọi người nên trên xe chỉ có Thiên Yết, Song Ngư và Bảo Bình, còn Sư Tử thì lái xe của viện trưởng chở hai đứa bé. Viện trưởng sợ bị bỏ mặc tại nơi hoang vắng này, ông ta vội vã chạy đến ngồi vào ghế phụ. Sư Tử hơi khó chịu nhưng cũng không đuổi ông ta xuống.

- Thời tiết không tốt anh đừng lái xe nhanh quá. – Song Ngư nhắc nhở.

Bầu trời trên cao nặng nề xám xịt, thỉnh thoảng tia chớp lại ầm ầm lóe lên, nhìn từ xa trông nó như những sợi chỉ vàng rực rỡ mà đầy nguy hiểm. Mưa rơi ào ào không có dấu hiệu ngừng lại, vừa rồi bị thấm nước mưa nên ai nấy đều lạnh run lập cập, môi họ trắng bệch, thịt trên móng tay thì chuyển màu tím tái.

- Chúng ta đang đi đâu vậy? – Có lẽ vì quá lạnh, đường đi xóc nảy đã đánh thức Bảo Bình.

- Em ổn chứ? – Song Ngư quan tâm hỏi.

- Em không sao. – Bảo Bình lắc đầu. Trên người cô không hề đau đớn gì nhưng lượng linh lực lại tiêu hao không ít.

- Cự Giải, Thiên Bình sao rồi, em biết không? – Thiên Yết hỏi.

- Nữ quỷ đã tạo kết giới nhốt họ trong rừng, có lẽ họ còn đang mắc kẹt ở đó. – Mặc dù bị quỷ hồn nhập vào nhưng Bảo Bình vẫn biết được những chuyện đã xảy ra – Vì nữ quỷ thành công chiếm đoạt một phần nhỏ thể xác em nên em đã thu hoạch được vài mảnh ký ức của cô ta. Nữ quỷ tên Ân, là giáo viên tình nguyện, viện trưởng đã giết và dùng thuật trấn áp cô ta. Cô ta chỉ muốn báo thù và không hề có ý định hãm hại những đứa trẻ.

- Xem ra suy đoán của chúng ta đã đúng phần nào!

- Phải rồi, lúc tụi em không có mặt đã xảy ra chuyện gì vậy? – Bảo Bình hỏi.

- Anh Ma Kết đang gặp nguy hiểm... – Đang nói thì Song Ngư bỗng nhíu mày siết chặt nắm tay, dấu sao sáu cánh đã chuyển màu đỏ rực, cô cảm thấy bỏng rát và đau đớn như bị dao rạch lên da thịt – Em e rằng chúng ta về không kịp!

Lòng Thiên Yết nóng như lửa đốt nhưng anh không dám liều lĩnh tăng tốc. Về phần Sư Tử, trong lúc cô đang lái xe thì viện trưởng Thành cứ lảm nhảm bên tai, hai đứa bé vẫn bất tỉnh, sắc mặt, hơi thở đều bình thường.

- May mà mọi người tới kịp, bằng không cô ta đã giết chết tôi rồi.

- Đáng đời ông thôi! Đừng tưởng chúng tôi không biết ông và Dạ Hiên đang bày trò gì!

- Ha ha, thế thì đã sao, các người cũng đâu làm gì được tôi! – Viện trưởng Thành nhún vai đáp.

Dáng vẻ kệch cỡm của ông ta khiến Sư Tử sục sôi lửa giận, nhưng tình huống hiện tại không thích hợp để nổi nóng, cô cố nén cảm xúc cuồn cuộn trong lòng, không nói thêm lời nào với ông ta nữa. Hai chiếc xe một trước một sau băng qua rừng cây bạt ngàn, bùn đất bám đầy trên thân và bánh xe, mưa rơi lộp bộp dội thẳng vào mặt kính trong suốt làm nhòe đi cảnh vật bên ngoài.

- Không kịp rồi! – Song Ngư bất lực nhìn dấu sao hoàn toàn biến mất, minh chứng cho việc Ma Kết đã tử vong. Một nỗi mất mát to lớn nặng trĩu đè lên lồng ngực cô, ngay cả hơi thở cũng trở nên thật nghẹn ngào. Cho dù là thợ săn mạnh hay yếu thì cái chết, tựa như lưỡi dao sắt bén, vẫn luôn kề sát ngay bên cổ họ. Chỉ cần sơ sẩy một chút thôi thì họ buộc phải rời khỏi cuộc chơi mà không hề có lấy một cơ hội để cứu vãn ván cờ. Đây chính là quy luật cực kỳ khắc nghiệt của Ghost Hunter.

- Anh Ma Kết không chết dễ dàng như vậy! – Bảo Bình nắm chặt tay Song Ngư, lắc đầu nguầy nguậy, nước mắt lã chã rơi. Ma Kết là ai kia chứ, anh là một pháp sư phong ấn đầy tiềm năng, đến cả Vincent cũng phải buông lời khen ngợi năng lực của anh. Ma Kết không bao giờ run sợ khi đối mặt với quỷ hồn, anh đã tiếp thêm niềm tin và ý chí chiến đấu cho tất cả mọi người. Anh chẳng hề phàn nàn hay coi thường bất kỳ ai dù đó là thợ săn yếu ớt nhất, anh đã cho mọi người sự tôn trọng, có lẽ vì vậy mà bọn họ đều yêu quý anh như một người anh cả trong gia đình. Ma Kết tài giỏi như thế, việc anh tử vong là điều không hiện thực chút nào!

- Đừng khóc, chúng ta phải đối diện với sự thật! – Khóe mắt Song Ngư đỏ bừng, cô nghẹn ngào khuyên nhủ Bảo Bình.

Thiên Yết không nói gì, sắc mặt âm trầm đáng sợ, ánh mắt lạnh băng nhìn thẳng về phía trước. Đôi tay đang điều khiển vô-lăng gồ lên những sợi gân xanh dưới lớp da tái nhợt, hàm răng anh nghiến chặt vào nhau. Anh rất muốn lấy mạng Dạ Hiên ngay lập tức nhưng lí trí không cho phép anh hành động thiếu suy nghĩ.

Họ về thẳng cô nhi viện mà không gặp phải trở ngại gì. Vào giờ này bọn trẻ đã ngủ trưa, dưới lầu chỉ có Song Tử và Kim Ngưu đang sốt ruột chờ đợi, vừa thấy xe chạy vào sân, hai người bất chấp cơn mưa vội vã chạy ra đón. Liếc mắt thấy viện trưởng Thành cũng có ở đây, Kim Ngưu, Song Tử không vội nói chuyện. Họ nhẹ nhàng ôm hai đứa trẻ còn đang bất tỉnh về phòng trước rồi mới kéo nhau về phòng riêng, vừa đi vừa nhỏ giọng thuật lại những gì đã xảy ra.

- Có một nguồn năng lượng vô hình nào đó đã nhốt mọi người lại!

- Kế hoạch của Dạ Hiên quá hoàn mỹ, chúng ta đã xem nhẹ hắn!

Trong phòng lúc này chỉ có Nhân Mã và Bạch Dương. Nhân Mã đang nằm xoay mặt vào tường, Bạch Dương thì ngồi cạnh nhỏ giọng khuyên nhủ. Nghe tiếng mở cửa vang lên, Bạch Dương lập tức quay đầu, nhìn thấy là bọn họ cậu liền mừng rỡ đứng dậy.

- Ơn trời mọi người đã về rồi! – Dưới sự chất vấn của Thiên Yết, Bạch Dương bắt đầu kể lại những gì đã xảy ra khi vào rừng tìm kiếm Ma Kết.

- Tại sao Ma Kết lại vào rừng? Đáng lẽ Ma Kết nên giải trừ kết giới giải thoát cho mọi người chứ? – Song Ngư thắc mắc.

- Xử Nữ đã dùng quyển sổ điều khiển Ma Kết, tất cả mọi người bị nhốt lại, riêng cậu ta thì không! – Nhân Mã lên tiếng, giọng cậu hơi khàn.

- Khi tụi em đến nơi thì thấy Xử Nữ đang ôm một đứa bé, Nhân Mã còn nhặt được điện thoại của Ma Kết rơi dưới đất. – Bạch Dương nói tiếp.

- Dạ Hiên không chỉ muốn giết chết Ma Kết mà còn muốn cướp G-point. – Thiên Yết khoanh tay đi tới đi lui – Dù không thể tin được nhưng rất rõ ràng, Xử Nữ đã cấu kết với Dạ Hiên để dựng nên cái bẫy hoàn hảo này.

- Không lý nào anh Xử Nữ lại làm thế, có lẽ có sự hiểu lầm gì chăng? Hoặc đây cũng là âm mưu của Dạ Hiên? – Bảo Bình đã chịu đả kích bởi cái chết của Ma Kết, cô không thể tiếp nhận thêm việc bị đồng đội phản bội.

- Xử Nữ thật sự đáng nghi, em đã thấy anh ta lén lút gặp Huyền. – Bạch Dương nói.

- Trước khi bắt đầu nhiệm vụ thái độ Xử Nữ cũng rất kỳ lạ. – Hồi tưởng lại, Song Ngư bèn thở dài.

- Tất cả là lỗi của tôi. – Đột nhiên, Nhân Mã rầu rĩ mở miệng – Tôi đã tiên tri được Xử Nữ sẽ phản bội chúng ta, hợp tác với Dạ Hiên hại Ma Kết, tôi nhìn thấy quá trình Ma Kết tử vong, vậy mà vẫn để nó diễn ra. Tôi đúng là vô dụng!

- Sao cậu không nói sớm với chúng tôi??? – Nghe vậy, Thiên Yết tức giận quát lớn.

- Anh nhỏ tiếng thôi, đừng đánh thức bọn trẻ. – Song Tử nhắc nhở.

- Ma Kết không cho nói, anh ấy không hy vọng chúng ta xích mích với nhau. Ma Kết muốn biết rõ tại sao Xử Nữ lại làm như vậy, có vài lần anh ấy tìm Xử Nữ nói chuyện riêng, nhưng cuối cùng thì...

- Mẹ kiếp, chuyện lớn như vậy mà cậu và Ma Kết lại giấu chúng tôi? – Thiên Yết nắm cổ áo Nhân Mã kéo cậu ta ngồi dậy.

- Thiên Yết, anh hãy bình tĩnh lại! – Song Ngư gỡ tay Thiên Yết khỏi áo Nhân Mã, cô nhìn cậu, hỏi – Cậu đã thấy những gì?

- Dạ Hiên đã cho Xử Nữ 30.000.000 G-point để hợp tác với hắn ta, Xử Nữ sử dụng quyển sổ điều khiển Ma Kết vào rừng, sau đó Dạ Hiên lợi dụng quỷ hồn giết chết Ma Kết. – Nhân Mã đáp. Anh chỉ thấy được bấy nhiêu, nào ngờ đâu Dạ Hiên lại nghĩ ra cách tách mọi người thành nhóm nhỏ và nhốt họ trong kết giới để tiện bề hành động. Nhờ vào tiên tri, Nhân Mã biết rõ vị trí cánh rừng nơi Ma Kết tử vong, nhưng giờ đây tất cả đều chẳng nghĩa lý gì nữa rồi.

Nhân Mã vừa dứt lời thì Thiên Yết bỗng xông thẳng ra ngoài lao vào phòng Xử Nữ, mọi người vội đuổi theo sau.

- Tính mạng Ma Kết chỉ đáng giá 30.000.000 G-point thôi sao thằng khốn! – Thiên Yết siết chặt nắm tay nhào lên đánh Xử Nữ.

Chuyện xảy ra quá bất ngờ khiến Xử Nữ không kịp phản kháng thì đã ăn trọn một cú đấm, má trái nóng rực đau nhức, trong miệng tràn lan vị máu tươi. Thiên Yết còn định vung tay muốn ra đòn thì động tác bỗng khựng lại, anh cảm thấy choáng váng trong giây lát. Nhân lúc Thiên Yết mất tập trung, Xử Nữ tránh thoát khỏi anh, một tay lau vết máu bên khóe môi, một tay đang đút vào túi. Có vẻ Xử Nữ đã sử dụng quyển sổ để ngăn cản hành động của Thiên Yết.

- Thằng khốn! – Khóe mắt Thiên Yết đỏ rực, con ngươi sục sôi lửa giận.

Xử Nữ bỗng bật cười ra tiếng, anh dùng ánh mắt lạnh lẽo không cảm xúc đối diện với Thiên Yết, giọng nói trầm thấp tựa búa tạ ngàn cân nện vào trái tim của mỗi một người đang đứng trong phòng.

- Được rồi, tôi không đùa với các người nữa. Cút khỏi đây và đừng can thiệp vào chuyện của tôi.

- Xử Nữ, cậu biết mình đang nói gì không? – Song Ngư nhíu mày hỏi.

- Đừng nhiều lời vô ích, tôi đã gia nhập Cassia F! – Sắc mặt Xử Nữ tăm tối đến đáng sợ.

- Tôi không ngờ bản chất cậu lại là người như vậy. – Sư Tử thất vọng nhìn Xử Nữ đang trở nên thật xa lạ.

- Các người nghĩ muốn rời khỏi Ghost Hunter dễ dàng lắm sao? Con quỷ đó đang lừa dối các người mà thôi! Tái sinh làm lại cuộc đời? Làm ơn đi, tới tận bây giờ cũng chỉ có bốn thợ săn thành công giải trừ hợp đồng, các người nghĩ mình sẽ là người may mắn tiếp theo hay sao? – Xử Nữ trào phúng nói – Tôi không muốn làm nô lệ cho quỷ dữ, liều mạng đem lại lợi ích cho bọn chúng và rồi kết cục vẫn là cái chết!

- Vì thế mà anh sẵn sàng hại chết đồng đội của mình sao??? - Bảo Bình đỏ mắt gào lên, cô cũng muốn đánh Xử Nữ cho hả giận - Chúng ta đã cùng nhau trải qua biết bao nhiêu chuyện, anh không màng tình nghĩa mấy năm qua thì chí ít cũng nghĩ tới những lần Ma Kết đã giúp đỡ và cứu anh chứ! Sao anh có thể máu lạnh đến như vậy?

Song Tử và Kim Ngưu hoang mang khi chứng kiến mọi việc đang diễn ra theo chiều hướng thật tồi tệ. Lòng người khó dò, cứ tưởng rằng mối quan hệ của nhóm bọn họ rất bền chắc không gì phá vỡ được, ngờ đâu tất cả đều trở thành hư vô khi đứng trước cái gọi là lợi ích cá nhân. Bảo Bình nói đúng, Xử Nữ quá máu lạnh, thản nhiên đồng ý tiếp tay cho kẻ địch giết chết đồng đội của mình. Khi chứng kiến Ma Kết tử vong, lẽ nào lương tâm anh ta không hề cắn rứt hay sao?

- Nếu đã vậy, chúc cậu đạt được điều mình mong muốn. Có lẽ một ngày nào đó cậu sẽ là mục tiêu mới của Dạ Hiên, hy vọng cậu không hối hận vì quyết định ngày hôm nay. - Sư Tử nhìn thẳng vào mắt Xử Nữ, đay nghiến nói.

- Thay vì trông chờ tôi gặp quả báo, các người nên tỉnh thức mọi lúc mọi nơi, bởi lẽ tử vong luôn ập đến một cách bất ngờ. - Xử Nữ cười lạnh đáp, con ngươi anh đen đặc không chút tia sáng tựa như linh hồn tội lỗi của anh lúc này.

Lời nói và hành động của Xử Nữ khiến lòng người rét lạnh, bầu không khí xung quanh bỗng trở nên cứng đờ, ngột ngạt. Sư Tử thất vọng tông cửa bỏ ra ngoài, Song Tử, Kim Ngưu liếc mắt nhìn nhau rồi kéo Bảo Bình theo sau, mọi người lần lượt rời đi, trong phòng chỉ còn lại ba người.

- Cậu... - Song Ngư mấp máy môi, cuối cùng im lặng nuốt mọi lời vào trong, dù sao thì tất cả đều đã trở nên vô nghĩa không đáng nói. Cô dìu Thiên Yết hãy còn đang choáng váng rời đi, trước khi cửa phòng đóng lại, Thiên Yết bỗng liếc mắt nhìn Xử Nữ, ánh mắt anh bình tĩnh không hề gợn sóng, dường như cơn thịnh nộ vừa rồi không hề tồn tại.

***

Viện trưởng Thành vừa xuống xe liền vội vàng chạy về phòng mình, cơ thể ông ta run lẩy bẩy, không biết là do lạnh hay do sợ hãi gây ra. Cửa phòng không khóa, viện trưởng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, lập tức vặn chốt mở cửa.

- Dạ Hiên, cậu phải giúp tôi! – Ông ta nóng lòng nói.

Phòng không mở đèn, ánh sáng yếu ớt từ bên ngoài hắt vào trong, có một người đang nằm trên giường, một người khác thì ngồi trên ghế bấm điện thoại. Dạ Hiên vốn nhắm mắt nghỉ ngơi để hồi sức, không gian yên tĩnh cùng tiếng mưa rơi đều đều khiến thể xác và linh hồn của hắn thư thái đến lạ kỳ. Sự xuất hiện của viện trưởng đánh vỡ bầu không khí tốt đẹp, Dạ Hiên hơi nhíu mày, phiền chán liếc mắt nhìn ông ta.

- Vì giúp cậu, tôi suýt nữa bị nữ quỷ giết chết! – Viện trưởng sốt ruột – Tôi đã cho cậu "mượn" con quỷ đó, cậu không thể bỏ mặc tôi!

- Ông đừng hiểu lầm! – Huyền lên tiếng, vẻ mặt khinh miệt – Giữa chúng tôi và ông không hề có sự trao đổi điều kiện công bằng gì ở đây. Một người thường như ông lấy tư cách gì để anh Hiên ra tay giúp đỡ kia chứ?

Nghe vậy, viện trưởng Thành giảo hoạt cười, ông ta đã sớm biện ra một lý do để lừa Dạ Hiên.

- Tôi nuôi con quỷ đó hai mươi năm, cậu nghĩ tôi sẽ dễ dàng cho cậu "mượn" nó như vậy sao? - Ban đầu viện trưởng không muốn hợp tác với Dạ Hiên, nhưng tên điên này đã dọa sẽ truy tìm và phong ấn quỷ hồn. Thấy hắn thật sự có bản lĩnh, viện trưởng không dám lấy cứng đối cứng. Ông ta đã phí rất nhiều công sức và tiền bạc để thỉnh con quỷ đó về, mạo hiểm nuôi nó hai mươi năm. Bây giờ nó rất mạnh, có thể thỏa mãn mọi ham muốn mà ông đòi hỏi, ông không thể để nó bị hủy hoại được.

- Ông nói thẳng đi, đừng úp úp mở mở! – Dạ Hiên mất kiên nhẫn nói.

- Tôi không rõ các cậu là ai, chỉ biết rằng các cậu không thể gây ra tổn thương cho tôi, ngay cả con quỷ đó cũng không thể! – Viện trưởng Thành đi lấy khăn lau nước mưa dính trên người, nửa giả nửa thật lầu bầu – Tôi không thể chết được, bằng không...

Dạ Hiên nhướng mày, không mấy kinh ngạc. Viện trưởng Thành bình yên nuôi dưỡng một con quỷ ngần ấy năm mà không bị phản phệ tất nhiên là có nguyên do. Dựa theo những gì ông ta tiết lộ, Dạ Hiên đoán rằng quỷ hồn không giết hại, không nghe theo sai khiến, cũng như không có nghĩa vụ bảo vệ người nuôi. Vì vậy viện trưởng mới cần dựa vào hắn để đối phó với nữ quỷ kia. Việc này không mấy khó khăn, sau khi cân nhắc Dạ Hiên bèn gật đầu đồng ý, hắn yêu cầu viện trưởng đêm nay dẫn hắn tới nơi phong ấn nữ quỷ.

- Cậu nhất định phải giúp tôi!

- Yên tâm! - Dạ Hiên nhìn Huyền, hỏi - Linh lực của cậu còn đủ để vận chuyển bốn người hay không?

- Vẫn đủ! - Huyền không do dự đáp. Từ lúc bắt đầu nhiệm vụ hắn đã dẫn theo Dạ Hiên dịch chuyển nhiều nơi nhằm che giấu hành tung để tiện bề thực hiện kế hoạch. Bên cạnh đó, Huyền đã sử dụng súng liên thanh hai lần, uy lực càng lớn thì linh lực tiêu hao càng nhiều. Hiện tại linh lực của hắn đã rơi vào vùng đỏ, hắn cần hoàn thành nhiệm vụ trước khi linh lực cạn kiệt, bằng không hắn sẽ tử vong nếu bất ngờ đối mặt với nguy hiểm. Tuy tình huống không mấy lạc quan, Huyền vẫn tình nguyện chấp hành mọi yêu cầu của Dạ Hiên, hắn không muốn trở thành một kẻ vô dụng bị Dạ Hiên vứt bỏ.

- Thôi, Cảnh Nghi không nhất thiết phải đi theo, tôi và cậu cũng dư sức thu phục nữ quỷ rồi. - Dạ Hiên cân nhắc, quyết định để Cảnh Nghi ở lại.

- Nhưng... không có Cảnh Nghi thì làm sao dẫn dụ nữ quỷ xuất hiện? - Huyền chần chừ.

- Có viện trưởng, hung thủ giết ả hiện diện là đủ rồi, ả chắc chắn sẽ tìm tới vì mục đích trả thù. - Dạ Hiên cười nói.

Viện trưởng không thèm bận tâm đến thái độ trào phúng của Dạ Hiên. Ông ta chỉ mong nữ quỷ sớm bị giải quyết sạch sẽ để ông ta có thể yên tâm ngủ an giấc. Bây giờ cứ nhắm mắt là viện trưởng lại nhớ đến cảnh tượng tử vong của bác Hoa, hình ảnh ấy quá gây chấn động, không cách nào gạt ra khỏi đầu được. Khi cành cây sắc nhọn xuyên thẳng qua lồng ngực bác Hoa, tiếng phập lẫn trong tiếng mưa và sấm chớp, máu tươi bắn tung tóe, văng lên mặt ông ta. Mặc dù nó mau chóng bị nước mưa gột rửa nhưng mùi tanh tưởi vẫn thoang thoảng đâu đây. Viện trưởng che miệng, cố nhịn xuống cảm giác nôn mửa.

- Huyền, cậu sang nói với Cảnh Nghi một tiếng! Giải quyết xong chuyện này chúng ta sẽ xử lý nốt đám kia! - Dạ Hiên nằm xuống, tiếp tục nhắm mắt nghỉ ngơi.

...

- Dạ Hiên, Cảnh Nghi và Huyền đang ở phòng viện trưởng và bác Hoa, có vẻ bọn họ chuẩn bị giúp viện trưởng Thành thu phục nữ quỷ! - Song Ngư chớp mắt, cặp con ngươi trắng đen trở về trạng thái cũ. Cô đóng cửa phòng, xoay người nói chuyện với mọi người.

- Cậu có chắc không? - Sư Tử không thể sử dụng quỷ nô để nghe lén vì sẽ bị quỷ nô của Dạ Hiên phát hiện, bằng không họ cũng chẳng cần đoán mò làm gì.

- Tám phần là như vậy! - Nhớ đến biểu cảm trên mặt bọn họ từ đầu đến cuối, Song Ngư gật đầu khẳng định.

- Mặc kệ bọn họ chuẩn bị làm gì, chúng ta nhất định phải theo dõi chặt chẽ, không được để chuyện ngoài ý muốn xảy ra lần nữa! - Nhân Mã nói.

- Còn anh Xử Nữ, chúng ta cứ mặc kệ vậy sao? - Bảo Bình băn khoăn hỏi.

- Năng lực Xử Nữ rất đáng sợ, cậu ta đã có thể khống chế được quỷ hồn và cả chúng ta một cách thuần thục! Cách duy nhất ngăn cản Xử Nữ là cướp quyển sổ đi! - Thiên Yết suy tư đáp.

- Không có quyển sổ Xử Nữ sẽ rơi vào nguy hiểm! - Song Ngư chần chừ. Cô không biết mình nên làm gì với Xử Nữ lúc này.

- Chúng ta có thể tiếp cận Xử Nữ hay không mới là vấn đề, anh ấy chắc chắn không dễ đánh mất vũ khí của mình. - Bạch Dương nói.

- Giải pháp thông minh nhất bây giờ là phong ấn quỷ hồn, chỉ cần kết thúc nhiệm vụ chúng ta sẽ an toàn. - Song Tử lên tiếng.

- Song Tử nói đúng! Từ giờ chúng ta phải đề cao cảnh giác, đừng tách ra riêng lẻ! - Thiên Yết khoanh tay nhìn mọi người, phân bố nhiệm vụ - Sư Tử, em hãy rà soát phạm vi rộng xung quanh cô nhi viện, cố gắng tìm ra nơi ác niệm, oán khí nặng nhất. Nhân Mã, đã đến lúc nhà tiên tri làm việc rồi, anh muốn biết hành động tiếp theo của nhóm Dạ Hiên.

- Đã hiểu. - Sư Tử gật đầu đồng ý. Nhân Mã không lên tiếng nhưng ánh mắt kiên định cho thấy quyết tâm phá hủy mọi âm mưu quỷ kế của Dạ Hiên, đòi lại những gì hắn đã cướp từ Ma Kết.

- Song Ngư, em hãy theo dõi chặt chẽ từng động tĩnh nhỏ của bọn họ, chúng ta không thể bị động mãi được. - Thiên Yết tiếp tục nói - Những người còn lại phụ trách canh gác và bảo vệ bọn trẻ, nhất định phải dốc toàn lực ứng phó, chớ có để xảy ra sơ suất.

Cơn mưa hôm nay kéo dài tới bảy giờ tối mới ngừng lại, không khí đầy mùi ẩm ướt, nhiệt độ xuống thấp, nước từ vòi phun ra lạnh băng như đá. Trải qua sự kiện ban sáng, bác Anh lo lắng con trai gặp chuyện, sau khi được giải thoát thì lập tức đi tìm Thịnh. Hai mẹ con cùng nhau về cô nhi viện thu thập hành lí, bởi vì thời tiết nên sáng ngày mai họ mới rời đi. Song Ngư không ngăn cản, như vậy có lẽ sẽ tốt hơn cho họ.

Chín giờ tối, cửa nẻo đều được khóa kỹ càng, bọn trẻ ngoan ngoãn bò lên giường, chăm chú lắng nghe truyện cổ tích trước khi đi ngủ, chúng vẫn ngây thơ hồn nhiên không hề biết nguy hiểm đang đến càng lúc càng gần. Đêm nay phá lệ yên tĩnh, bên ngoài không có một tí âm thanh nào. Mây mù chậm rãi tan ra, vạn vật khoác lên mình vầng sáng trong suốt màu bạc. Lá cây vẫn còn đọng vài giọt nước, trong đêm vắng chúng lấp lánh như những viên trân châu, vừa mỹ lệ vừa thần bí.

Kim ngắn vừa nhích sang số mười hai, bảy người ở ba căn phòng khác nhau lập tức mở bừng mắt. Bọn họ không có hành động gì, giữ nguyên vị trí và tư thế, riêng Sư Tử thì ngồi khoanh chân, đôi mắt cô nhắm nghiền, làn da thì bị lấp đầy bởi những dòng ký tự kỳ lạ. Nhân Mã ở ngay bên cạnh Sư Tử, màn hình điện thoại trong tay cậu đang hiển thị thời gian, bầu không khí vô cùng tĩnh lặng pha chút căng thẳng. Khi kim dài chuẩn bị nhích sang vạch thứ sáu, Nhân Mã liền thấp giọng lên tiếng.

- Chính là lúc này!

Nghe vậy, Sư Tử lập tức mở bừng mắt, đồng tử và tròng trắng của cô đã bị màu đen che phủ. Một cái bóng mờ ảo dần dần xuất ra khỏi cơ thể cô từ phía sau lưng, nó có hai cái sừng nhọn hoắc cùng đôi mắt trắng dã vô hồn. Cái bóng ấy nhanh chóng ẩn vào trong đêm tối, nhanh như chớp hướng thẳng về phía tòa nhà gần đó.

...

Sau khi bổ sung giấc ngủ, Cảnh Nghi đã khôi phục sức lực và đủ tỉnh táo để thức trắng đêm. Mặc dù phải ở lại một mình nhưng cô ta không hề sợ hãi, bởi vì quỷ hồn đang bị Dạ Hiên kiềm chế, tạm thời không gây nguy hiểm cho ba người bọn họ. Còn về nữ quỷ, dựa vào năng lực của Dạ Hiên thì chẳng có gì để lo lắng, Cảnh Nghi yên tâm nằm trên giường nệm thoải mái, chơi Candy Crush Saga giết thời gian chờ đồng đội trở về.

Bên ngoài và bên trong đều lặng thinh không có tiếng động khiến nhạc nền trò chơi càng thêm rõ ràng. Hai mắt Cảnh Nghi dán chặt vào màn hình mà không hề hay biết rằng, trên mặt đất, từ cửa chính bỗng xuất hiện hai dấu chân ẩm ướt đang chậm rãi di chuyển về phía cô ta. Mỗi khi nó tiến thêm một bước thì vết chân cũ sẽ biến mất, cuối cùng hai dấu chân ấy song song dừng lại ngay bên cạnh giường.

Cảnh Nghi vốn đang mải mê với trò chơi thì bỗng cảm giác như có ai đang nhìn mình chằm chằm, nó phát ra một nguồn áp lực vô hình đè nặng lên người cô ta. Thầm kêu không ổn, Cảnh Nghi vội buông điện thoại xuống, bởi vì xem điện thoại quá lâu nên đôi mắt cô ta không kịp thích nghi với hoàn cảnh tăm tối trong phòng. Dù vậy, Cảnh Nghi vẫn phát hiện có một bóng người đang đứng ngay cạnh giường, cô ta mặc áo sơ mi trắng, mái tóc màu đen lòa xòa che khuất gần hết gương mặt. Cơ thể cô ta tỏa ra luồng khí lạnh căm căm, khẽ vuốt ve lên da thịt khiến toàn bộ lông tơ trên người Cảnh Nghi sợ hãi dựng đứng.

Vốn có kinh nghiệm ứng phó với những trường hợp bất ngờ như thế này, Cảnh Nghi vừa sử dụng năng lực vừa bật dậy khỏi giường. Thế nhưng chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra, không biết từ lúc nào mà nơi cô ta nằm đã biến thành một bãi bùn nhão, từ bên trong mọc ra những sợi dây màu đen co dãn như dây cao su thắt chặt lấy cơ thể và phần cổ của cô ta.

Hự! - Cảnh Nghi dần dần chìm xuống, không khí bị chặn đứng bên ngoài, cô ta không cách nào giãy giụa thoát khỏi trói buộc đang khống chế mình. Sắc mặt Cảnh Nghi trở nên tím tái, mồm há to, hai mắt thì trợn ngược như muốn lăn ra khỏi hốc mắt.

Những con giòi trắng nhách bò lên từ bùn nhão, nó chui vào lỗ tai, mũi và miệng của Cảnh Nghi. Cô ta không thể hít thở được, nhiệt độ trong cơ thể nhanh chóng rút đi, tử vong đang đến gần ngay trước mắt. Bên cạnh giường, nữ quỷ vẫn đứng yên bất động như một pho tượng, nếu nhìn kỹ sẽ thấy xung quanh cô ta đứng lổm nhổm những cái bóng trẻ con, cảnh tượng quỷ dị đến rợn người.

Bởi vì Cảnh Nghi đang kề bên cái chết nên không thể tập trung sử dụng năng lực, những bông hoa bỉ ngạn vừa mới xuất hiện vài giây thì vội lụi tàn. Não bộ cô ta không ngừng ra lệnh cơ thể hãy phản kháng để sinh tồn, tuy nhiên mọi nỗ lực giãy giụa đều không đem lại lợi ích gì. Đúng lúc này, cửa phòng bỗng rầm rầm kêu vang, có bóng người đang đứng ở bên ngoài. Niềm hy vọng sống sót dâng lên, Cảnh Nghi liếc mắt nhìn, trông mong Dạ Hiên và Huyền xuất hiện cứu mình.

Sau một phút, cánh cửa vẫn lay động kịch liệt nhưng không hề có dấu hiệu mở ra. Cảnh Nghi loáng thoáng nghe thấy tiếng chửi rủa tức giận của Dạ Hiên, lúc này đồng tử cô ta đã giãn to, nhịp tim ngừng lại, cơ bắp cứng đờ, cơn lạnh buốt đang xâm nhập từ da thịt tiến vào bên trong lục phủ ngũ tạng. Có tiếng "ầm" rất lớn đột ngột vang lên nhưng linh hồn Cảnh Nghi đã hoàn toàn rơi vào tăm tối, một lực hút cực mạnh kéo cô ta xuống dưới và địa ngục đang chờ đón ở ngay sau đó.

Kết giới căn phòng bị phá bỏ, Dạ Hiên và Huyền lập tức lao vào. Dưới ánh trăng bạc, một bóng trắng đang đứng cạnh giường, mặc dù diện mạo bị che khuất nhưng dựa vào quần áo, viện trưởng Thành khẳng định đó chính là cô Ân. Ông ta sợ tới mức té ngã ra đất, tay chân cứng đờ, tiếng tim đập thình thịch rành mạch vang lên.

Dạ Hiên dùng ý niệm sai khiến quỷ nô cắn nuốt nữ quỷ. Trạng thái phát động năng lực của hắn không giống lúc bình thường, tròng trắng vẫn biến thành màu đen nhưng con ngươi lại xuất hiện một hình ngôi sao sáu cánh. Chữ tượng hình phủ khắp da thịt hắn, uốn lượn như những con rắn độc nguy hiểm.

Trong phòng quá tăm tối mà ánh trăng lại không đủ sáng rọi, viện trưởng không rõ chuyện gì đang diễn ra, chỉ có Huyền vì đứng ở cự ly gần nên chứng kiến rõ ràng từ đầu đến đuôi. Một bóng đen khổng lồ với cặp sừng giống như sừng dê, đôi mắt hình tam giác ngược màu đỏ, giữa trán có một ngôi sao sáu cánh cũng màu đỏ đang chậm rãi dung nạp nữ quỷ vào thân thể của mình. Nữ quỷ phản kháng rất kịch liệt, thế nhưng cô ta bị dính chặt vào cái bóng không cách nào tách ra được. Nữ quỷ gào lớn, phóng thích toàn bộ năng lượng và ác niệm, giòi bọ lúc nhúc bò ra từ miệng cô ta rơi lả tả xuống mặt đất, chúng hút máu đen, phình to và không ngừng nhân đôi số lượng, trườn bò bám vào cái bóng khổng lồ tựa như những con đỉa lì lợm.

- Aaaaaaaargh!!! - Bởi vì sức mạnh chênh lệch nên mọi sự phản kháng của nữ quỷ đều tốn công vô ích, cái bóng kia không hề hấn gì.

- Lucius, thu phục nó! - Dạ Hiên ra lệnh.

Sau khi hấp thu phần nào năng lượng và oán niệm của nữ quỷ, ngôi sao sáu cánh trên trán cái bóng cũng chính là Lucius - quỷ nô mạnh nhất dưới trướng Dạ Hiên bắn ra những tia sáng đỏ rực chọc thẳng và khắc họa dấu hiệu ngôi sao sáu cánh lên trán nữ quỷ.

- Không! Không!!! - Nữ quỷ giãy giụa kịch liệt, cô ta há mồm gào to đến nỗi rách cả khóe miệng. Biết mình không đấu lại kẻ địch, nữ quỷ vặn cổ nhìn viện trưởng Thành bằng đôi mắt căm thù, phẫn hận, đáng lẽ cô ta phải giết chết gã sát nhân này ngay từ đầu. Bởi vì không cam lòng, oán niệm của nữ quỷ thoát ra ngoài cơ thể dưới dạng làn khói đen kịt, chúng giương nanh múa vuốt bay về phía viện trưởng như muốn ăn tươi nuốt sống ông ta.

- Cứu tôi, cứu tôi! – Viện trưởng Thành vội lùi lại, lắp bắp nói.

Làn khói quỷ dị không kịp chạm vào người ông ta thì bị Lucius hút hết vào người. Ngôi sao sáu cánh hoàn thành, nữ quỷ ngừng giãy giụa, đôi mắt cô ta biến thành một màu trắng dã vô hồn. Quá trình khống chế đã kết thúc, Lucius tách nữ quỷ ra khỏi cơ thể, sau đó lắc mình vụt biến mất.

- Từ giờ tên ngươi sẽ là Gyuna! – Dạ Hiên nói, việc đặt tên nhằm xác định thân phận chủ nhân và quỷ nô, như vậy nữ quỷ sẽ tuân phục theo bất kỳ mệnh lệnh nào của hắn.

- Vâng, thưa ngài! – Nữ quỷ máy móc đáp.

- Cô ta sẽ không còn muốn giết tôi nữa phải không? – Viện trưởng Thành mừng rỡ hỏi.

Dạ Hiên không trả lời, hắn thu hồi năng lực, đôi mắt và làn da trở về trạng thái bình thường. Theo sau đó, nữ quỷ lập tức bị hút vào những dòng chữ tượng hình hỗn loạn, cô ta sẽ sống kí sinh trong người Dạ Hiên như những quỷ nô và chỉ xuất hiện khi được hắn triệu hồi.

- Ông về phòng đi, không cần lo lắng gì nữa đâu. – Thấy sắc mặt Dạ Hiên không được tốt, Huyền vội đẩy viện trường Thành ra ngoài, đóng cửa lại.

- Bọn nó dám cản trở tao! – Dạ Hiên tức giận đá mạnh vào kệ tủ, đồ vật rơi rụng đầy mặt đất. Hắn nghiến răng ken két, đôi mắt như cất chứa dao nhọn, mái tóc vốn luôn được chải chuốt gọn gàng giờ đây lộn xộn rũ xuống trán. Hắn thở phì phò, hai tay siết chặt gồ lên những sợi gân xanh. Mặc cho Ma Kết đã chết, đám ruồi bọ phiền phức kia vẫn dám cả gan ngáng đường hắn. Cảnh Nghi tử vong không khác gì một cú tát vào mặt Dạ Hiên, hắn nhất định phải cho chúng thấy đắc tội hắn sẽ phải nhận hậu quả gì.

- Cự Giải và Thiên Bình chưa trở lại, em nghĩ hai người đó đã gặp trục trặc hoặc xảy ra chuyện ngoài ý muốn rồi, chúng ta có thể nhân cơ hội này gom sạch một đám tụi nó. – Huyền vội nói.

- Ha hả, ông trời cũng giúp ta! – Dạ Hiên cười lạnh. Mục đích chính đã hoàn thành, hắn không còn hứng thú ở lại nhiệm vụ thêm ngày nào nữa. Thiếu vắng tấm bùa hộ mệnh phượng hoàng, bọn tép riu đó sẽ chẳng có cơ hội trở mình.

...

- Thế nào rồi? - Sư Tử đã thu hồi quỷ nô ngay lúc Dạ Hiên phá được cửa, bằng không hắn sẽ hủy hoại quỷ nô của cô.

- Cảnh Nghi đã chết, nữ quỷ bị Dạ Hiên khống chế. - Song Ngư đáp. Cô nhìn thấy Cảnh Nghi chìm xuống vũng bùn nhão trên giường, bây giờ nơi đó đã sạch sẽ như cũ, hoàn toàn không có dấu vết để lại.

- Xem ra hắn muốn sử dụng nữ quỷ như một tay sai tạm thời. - Sư Tử nói. Triệu hồi sư không được phép giữ quỷ hồn và mang nó về Ghost Hunter. Quỷ nô của họ xuất thân từ đám nô lệ tại địa ngục, gốc gác không phải con người, còn quỷ hồn thì đã từng là con người.

- Dạ Hiên đã mất đi một cánh tay đắc lực. Về phần Huyền, linh lực của hắn chắc chắn không còn nhiều, nếu tách khỏi Dạ Hiên, hắn sẽ gặp nguy hiểm. - Thiên Yết nheo mắt suy tư.

- Nhưng mọi người ơi, hồn phách của những đứa trẻ bị nữ quỷ bắt đi sẽ như thế nào nếu giờ đây cô ta đã bị Dạ Hiên khống chế? - Kim Ngưu lo lắng hỏi.

- Em có thể gọi hồn để dẫn dắt chúng về với thân xác! - Bảo Bình lên tiếng.

- Được vậy thì tốt quá! - Song Ngư mừng rỡ nói.

- Sau cái chết của Cảnh Nghi, Dạ Hiên chắc đang tức điên lên. - Nhờ vào năng lực tiên tri, Nhân Mã đã nắm bắt được những chuyện sẽ xảy ra sau khi Dạ Hiên và Huyền đi tìm kiếm nữ quỷ. Bọn họ quyết định ăn miếng trả miếng, khiến Dạ Hiên mất đi một thuộc hạ. Thế giới của thợ săn quỷ vẫn luôn thực tế như vậy, nếu không tàn nhẫn với người khác thì kẻ chịu thiệt thòi chính là bản thân mình.

- Nếu anh Thiên Bình ở đây, chắc hẳn anh ấy sẽ ngăn cản chúng ta làm vậy. - Song Tử thổn thức.

- Không biết họ như thế nào rồi... - Với năng lực của Thiên Bình và Cự Giải, mọi người tin tưởng họ nhất định sẽ vượt qua khốn cảnh, an toàn trở về.

***

Lúc này, Thiên Bình và Cự Giải đang ở trong đường cống. Bóng tối nặng nề nuốt chửng mọi ngóc ngách, mùi nước cống hôi thối khiến lồng ngực họ nghẹn lại vì không dám hít sâu thở đều. Mực nước ngập tới cẳng chân, lạnh buốt. Quần áo cả hai ướt sũng, dính chặt vào người thật khó chịu. Cự Giải búng tay, một ngọn lửa có hình dạng chim phượng hoàng vỗ cánh bay lướt trên mặt nước, nó để lại những đốm lửa nhỏ, cách nhau khoảng ba mươi xen-ti-mét, xếp thành hàng dọc thẳng tắp, tựa như ngọn đuốc chỉ đường dẫn lối, mang đến ánh sáng cho không gian tối tăm chật hẹp.

- Đi thôi! – Thiên Bình kích hoạt vòng bảo hộ.

Hai người cẩn thận di chuyển vào sâu bên trong, tiếng nước lõm bõm vang lên. Đường cống khá dài, bóng tối lặng lẽ nép một bên, những đốm lửa màu đỏ cam nhảy nhót sinh động, cảm giác như họ đang bước trên con đường dẫn đến địa ngục, xa xôi không thể thấy được điểm cuối cùng. Không ai nói với nhau câu nào, họ tập trung tinh thần lắng nghe động tĩnh xung quanh. Mọi giác quan đều ở trạng thái cảnh giác cao độ, lúc này đây bất kỳ sơ hở nào cũng có thể khiến sinh mệnh của họ rơi vào nguy hiểm.

Chốc lát sau, họ gặp một đường hầm hình vòm nằm phía bên trái. Cự Giải sử dụng la bàn âm dương để xác định phương hướng, cô dùng lửa phượng hoàng bao bọc nhằm bảo vệ nó khỏi sự tác động bởi năng lượng của quỷ hồn, bằng không la bàn sẽ bị ảnh hưởng cho ra kết quả không chính xác.

- Tiếp tục đi thẳng!

Qua mười lăm phút, họ gặp thêm hai đường hầm khác, la bàn không có phản ứng gì cho tới khi đường hầm thứ tư xuất hiện. Hai người liếc mắt nhìn nhau, Cự Giải búng tay, chỉ huy phượng hoàng thắp sáng lối đi mới. Đường hầm cao ít nhất năm mét, chiều ngang cỡ bốn mét, sát hai bên vách tường có bậc thềm cao hơn mực nước. Bậc thềm này đủ rộng cho một người di chuyển nên họ không nhất thiết phải tiếp tục lội nước. Cự Giải lập tức bước lên, Thiên Bình cũng theo sát phía sau.

Ánh lửa phóng đại chiếc bóng của họ lên mặt tường đá, tiếng giày lộp cộp bị tối tăm nuốt lấy và trả lại họ những âm thanh vang vọng mơ hồ. Không khí trầm thấp, ẩm ướt, thỉnh thoảng có vài con chuột cống chít chít chạy qua. Hai người di chuyển dựa vào sự chỉ dẫn của la bàn, thời gian vẫn luật động theo như lẽ bình thường nhưng họ cảm giác mình đã đi rất lâu rất lâu, lúc thì rẽ trái, lúc lại rẽ phải. Đường hầm cứ như một mê cung khổng lồ vây khốn họ bên trong, tưởng chừng lối ra không hề tồn tại. Họ sẽ bị nhốt ở nơi này vĩnh viễn, đối mặt với bóng tối vô tận và ánh sáng sẽ không bao giờ chạm tới nơi mà họ đang đứng.

- Chúng ta tiếp tục đi thêm mười phút nữa, nếu không có gì mới chúng ta lại tìm cách khác. Anh thấy sao? - Cự Giải quyết định tin tưởng la bàn lần cuối cùng. Vật phẩm này đã được Bảo Bình nâng cấp nhiều lần, mức độ chính xác rất cao.

- Ok! - Thiên Bình không phản đối, anh chạm vào thánh giá trước ngực, ánh mắt tĩnh lặng - Anh cảm giác chúng ta sắp tới nơi rồi!

- Hy vọng là vậy. - Cự Giải thở dài. Bọn họ đã bị kẹt ở đây rất lâu, không biết thời gian thực tế bên ngoài ra sao. Người vừa mệt vừa đuối, bụng đói reo vang, may mắn có lửa phượng hoàng nên họ không cảm thấy lạnh, quần áo cũng khô ráo một chút. Lúc này, Cự Giải đột nhiên cảm thấy sau gáy nóng lên, thấy cô đứng khựng lại Thiên Bình cũng dừng chân.

- Làm sao vậy?

- Ma Kết đã tử vong. – Cự Giải sờ gáy, bình thản hồi đáp.

Thiên Bình hơi nhíu mày, anh nhìn thấy một hình phượng hoàng màu đen dần dần hiện ra ngay trên gáy cô. Phản ứng của Thiên Bình rất bình tĩnh, dường như tin tức chấn động ấy không thể ảnh hưởng đến tâm trạng anh hoặc có lẽ... sự việc còn có uẩn khúc nào đó chăng?

- Hy vọng mọi người sẽ ứng phó được tình hình khi không có Ma Kết.

Cự Giải nói rồi tiếp tục đi về phía trước. Ơn trời linh cảm của Thiên Bình đã đúng. Sau khi rẽ trái di chuyển thêm năm phút, đường hầm đã bị song sắt chặn lại. Phía bên kia là đường cụt, trên trần có một cái hố hình tròn, không rõ tác dụng của nó là gì. Kim trên la bàn đột nhiên lạch cạch chuyển động, nó xoay một vòng rồi chỉ thẳng vào ô màu đen.

- Nơi đây âm khí rất nặng. - Thiên Bình nhíu mày, anh nhìn mặt nước phẳng lặng ở phía bên kia song sắt, trầm tư giây lát liền nói - Có thể trong nước có thứ gì đó.

Cự Giải xòe tay, một ngọn lửa phượng hoàng sống dậy tách ra khỏi da thịt cô, kích thước của nó lớn bằng con chim đại bàng. Cự Giải nhẹ thổi khí, phượng hoàng vỗ cánh bay lên, xuyên qua song sắt và cắm thẳng xuống nước. Ánh lửa trên người nó nhanh chóng khuếch tán, soi chiếu rõ ràng mọi thứ dưới nước như một chiếc đèn pha công suất lớn.

Đập vào mắt họ là một cảnh tượng quá mức chấn động, Cự Giải kinh ngạc hít sâu. Ấn đường của Thiên Bình nhíu lại, anh mím môi, hai tay siết chặt thành nắm đấm. Khu vực bên kia song sắt khá rộng, mặt nước bằng phẳng không có gì kỳ lạ. Nào ai biết rằng khi ánh sáng từ lửa phượng hoàng bừng lên, bên dưới đó lập tức lộ ra những bộ xương người trắng hếu nằm chất đống ngổn ngang. Quần áo trên người những bộ xương đã và đang phân hủy, bởi vì có song sắt chặn lại nên mọi thứ mới không trôi dạt ra bên ngoài.

- Chỗ này là một cái hố chôn xác dưới nước, rất kín đáo và bí ẩn. - Cự Giải nói. Khu vực đằng sau song sắt khá sâu, không rõ là bao nhiêu mét, trông như một cái hồ nước, có kẻ đã cố ý thiết kế như vậy để tiện bề che giấu tội ác. Nước bốc mùi hôi thối rất nặng, Cự Giải không dám hít thở đều, dạ dày cô cồn cào gây cảm giác buồn nôn dữ dội, đầu óc thì choáng váng vì khí vị kinh khủng cứ xộc thẳng vào thần kinh mà không cách nào cản lại được.

- Tất cả nạn nhân đều là trẻ con và cùng đến từ cô nhi viện. - Dựa vào sự phát triển của những bộ xương, Thiên Bình đưa ra nhận định. Hiện thực này khiến anh nhớ đến quá khứ trước kia, ở một nơi nào đó, vẫn có những kẻ máu lạnh vì lợi ích cá nhân mà tổn thương những đứa trẻ vô tội.

- Hắn đã vứt xác từ cái hố tròn kia. – Cự Giải nói. Ngay chỗ họ đang đứng có một cái thang được dựng từ những thanh sắt hình chữ U cắm chặt vào tường đá - Sự thật đang đến gần, chúng ta lên trên thôi.

Tình hình hiện tại không thích hợp để ở đây lâu, Thiên Bình vội làm dấu thánh giá, đọc kinh cầu nguyện. Sau đó, Thiên Bình, Cự Giải người trước người sau leo lên thang, bọn họ vẫn luôn đề phòng cẩn thận, cho tới bây giờ thì chưa có điều gì kỳ lạ xảy ra. Chiếc nắp bằng sắt hình tròn bị rỉ sét đã lâu, vừa nặng vừa khó mở, Cự Giải phải cắn răng gồng hết sức mới đẩy nó lên được.

- Đáng lẽ anh nên đi trước em. - Cô thở mệt nhọc, bụng đói suốt một ngày làm tay chân cô bủn rủn hết cả rồi. Trên này cũng tối đen như mực, không gian bức bối, ngột ngạt, ưu điểm duy nhất là mùi hôi thối không nồng như dưới cống. Cự Giải dùng lửa thắp sáng, bắt đầu quan sát mọi thứ xung quanh.

Bọn họ đang đứng trong một căn phòng nhỏ được tô trát xi măng phẳng lì, chỉ có một bộ bàn ghế đơn sơ và một cái tủ sắt cũ kỹ. Trên bàn và trên vách tường có treo đèn dầu, thấy vẫn còn dầu hỏa, Cự Giải bèn thắp lửa để chiếu sáng thay vì sử dụng lửa phượng hoàng.

- Tiết kiệm linh lực là quốc sách. - Cự Giải nghiêm túc nói.

- Ở đây có một cái giếng. - Thiên Bình chỉ tay - Chắc hẳn nó thông tới hố xác bên dưới.

Cự Giải lật xem mấy quyển sách trên bàn, nội dung đề cập đến tử vi tướng số, phong thủy, tập tục, có quyển niên đại đã lâu. Thiên Bình tinh mắt nhìn thấy dưới bàn có một cái thau nhôm, anh ngồi xổm kéo nó ra, dưới ánh đèn dầu lờ mờ, anh phát hiện trong đống tro tàn có một góc giấy chưa cháy hết.

- Giống như hồ sơ cá nhân. Liên kết những manh mối trước mắt, kẻ đứng sau tội ác này chính là viện trưởng. Bọn trẻ không hề được nhận nuôi mà bị ông ta dẫn tới đây, hồ sơ của chúng cũng bị tiêu hủy sạch sẽ. - Thiên Bình đưa ra suy đoán.

Tủ sắt bị khóa, Cự Giải sờ soạng tóc, lấy xuống một chiếc kẹp tăm, tuy rằng động tác hơi trúc trắc nhưng cô vẫn thành công mở được nó. Nhờ việc sắm nhiều vai trò khác nhau trong nhiệm vụ mà thợ săn quỷ có rất nhiều tài lẻ, mấy thứ đơn giản này không thể làm khó họ. Tủ sắt đã cũ nên gây ra tiếng vang cót két, Thiên Bình cầm đèn dầu để sát vào thì thấy một bọc màu đen. Sợ phá hủy đồ vật bên trong, anh lấy ra, cẩn thận xé từng lớp nilon, thứ này được đóng gói rất chắc chắn, ước chừng phải hơn năm sáu lớp.

- Một cái bao da dùng để đựng hồ sơ. – Thiên Bình mở nút bấm của chiếc bao da.

- Đây là... - Cự Giải nhíu mày cầm những tờ giấy đã ố vàng lên, may mắn chữ viết chỉ nhòe đôi chút, không ảnh hưởng gì nhiều tới nội dung.

Tài liệu ghi chép về Raak – tên gọi của bức tượng thần có thể đem đến vinh hoa phú quý. Mấy trăm năm về trước, tại một vùng xa xôi nọ có một người đàn ông xuất thân quyền quý, giàu có. Ban đêm hắn đắm mình trong dục vọng, còn ban ngày thì tổ chức những cuộc chơi tàn bạo khiến hàng trăm người phải bỏ mạng. Tới tuổi trung niên, hắn chợt nhận ra sức khỏe của mình đang yếu dần. Vì quá sợ hãi cái chết, hắn đã tìm đến một gã pháp sư rất có uy vọng lúc bấy giờ. Gã pháp sư nói rằng, trái tim và máu của những ai lương thiện, thuần khiết chính là phương thuốc cực kỳ hiệu quả để kéo dài sự sống. Đáng tiếc! Mặc dù đã làm theo lời pháp sư nhưng người đàn ông giàu có vẫn phải đối mặt với sinh lão bệnh tử. Sau khi chết, hắn từ ác linh biến hóa thành quỷ hồn, trong lòng vẫn mang chấp niệm muốn được trường sinh. Mãi trăm năm sau, thầy pháp tình cờ thu phục được hắn, phong ấn bên trong bức tượng Raak. Muốn có được vinh hoa phú quý, hằng tháng, vào ngày mười lăm, cần phải cúng tế cho quỷ hồn máu và trái tim của một linh hồn toàn vẹn thuần khiết. Càng nuôi lâu, quỷ hồn càng dễ dàng thỏa mãn mọi nguyện vọng vật chất của người nuôi.

- Trong này còn nhắc nhở không nên cúng tế quá nhiều linh hồn, bằng không quỷ hồn sẽ mạnh tới mức phá vỡ được phong ấn, gây ra những hậu quả không thể lường trước được. – Thiên Bình nói.

- Mức độ thuần khiết của linh hồn người trưởng thành không quá cao, huống hồ nếu một người trưởng thành biến mất thì sẽ rất khó che giấu. Vì vậy viện trưởng đã nghĩ ra biện pháp xây dựng cô nhi viện, cưu mang những đứa bé mồ côi, sau đó nói dối về việc chúng được nhận nuôi và thế là không ai nghi ngờ gì khi chúng biến mất, họ cứ nghĩ rằng chúng đang sống rất hạnh phúc tại một mái nhà mới. – Cự Giải nói, ánh mắt lạnh lùng - Có vẻ nữ quỷ, chính là cô Ân đã bắt lấy một phần hồn phách của lũ trẻ để bảo vệ chúng. Một linh hồn dẫu thuần khiết nhưng không trọn vẹn thì không có tác dụng gì cả.

- Lòng tham của viện trưởng là không đáy. Ban đầu có thể ông ta chỉ dâng tế một linh hồn mỗi tháng, sau khi nếm trái ngon quả ngọt, ông ta tăng thêm số lượng, bất chấp mọi cảnh báo. – Thiên Bình cảm giác cơn giận dữ đang quấy phá cõi lòng bình tĩnh bao nhiêu năm qua của anh. Có những kẻ sinh ra với hình hài con người nhưng dưới lớp da ấy lại là quỷ dữ, chúng đã không còn nhân tính nữa rồi, chỉ khi nào đối mặt với hậu quả chúng mới biết sám hối ăn năn.

- Bên cạnh vật chất tiền tài, quỷ hồn còn giúp viện trưởng ngăn trở tai họa trong phạm vi năng lực của nó. – Cự Giải nheo mắt đọc tiếp những dòng tiếp theo – Nếu không có quỷ hồn che chở, tội ác của viện trưởng sẽ bị phơi bày. Lúc đó nghiệp báo sẽ không ngừng kéo đến và ông ta phải nuốt trọn hết thảy trái đắng mà mình đã gieo.

- Tài liệu chỉ đề cập tới đây, ba trang cuối cùng đã bị xé mất. – Thiên Bình khép bao da hồ sơ lại, quay đầu nhìn Cự Giải – Vấn đề dần rõ ràng hơn rồi, chúng ta đi tìm bức tượng thôi.

Tại căn phòng này ngoại trừ cái giếng và đường dẫn xuống cống ngầm thì còn có một hành lang nhỏ nhẹp cao khoảng hai mét, chiều ngang chưa đến một mét, không khí bên trong ngột ngạt, bức bối kèm theo mùi lạ rất khó ngửi. Cự Giải đi trước dùng lửa phượng hoàng chiếu sáng, Thiên Bình tạo quả cầu phòng ngự theo sát phía sau.

Kết cấu hành lang đơn giản không có nhiều ngã rẽ, không cần thiết dùng la bàn âm dương để chỉ đường. Chốc lát sau, họ gặp phải một cái giếng được xây âm tường, khả năng cao là còn vài cái giếng nữa nằm rải rác quanh đây. Miệng giếng đựng đầy bóng tối, thoạt nhìn trông như miệng của một con quái vật, chỉ cần đến gần thì sẽ lập tức bị nó hút lấy và nuốt chửng mà không thể giãy giụa phản kháng. Hai người bình tĩnh đi ngang qua, rẽ trái, chừng hai phút sau thì họ phát hiện một căn phòng khác.

Bóng tối luôn ẩn chứa nguy hiểm bất ngờ, trước khi vào trong, Cự Giải thắp sáng toàn bộ không gian. Diện tích căn phòng ước chừng lớn gấp đôi so với căn phòng nhỏ vừa rồi. Ánh sáng màu vàng cam không cách nào xua đuổi được sự âm trầm lạnh lẽo ở đây. Từ vị trí họ đang đứng có thể nhìn thấy ba mặt tường, trong góc còn có một lối đi khác.

- Căn phòng này trống trải quá nhỉ? – Cự Giải vừa bước vào vừa nói.

- Nhìn kìa! - Thiên Bình vỗ vai Cự Giải.

Cự Giải quay đầu thì thấy phía sau lưng có một cái bàn thờ dựng sát tường. Thứ hấp dẫn ánh mắt cô đầu tiên chính là một bức tượng màu đen, cao chừng bảy mươi xen-ti-mét. Nó mặc bộ quần áo sặc sỡ, kì lạ. Tay, chân và cổ đeo rất nhiều vòng vàng. Toàn bộ khuôn mặt đều bị giấu đằng sau một chiếc mặt nạ đủ màu với những hoa văn độc đáo. Bức tượng ở tư thế ngồi khoanh chân, tay cầm vàng bạc châu báu. Ngoài ra trên bàn thờ còn bày biện một cái lư hương, hai ly nước, ba chén nhỏ đựng dung dịch màu nâu đỏ sẫm đã đông lại và hai cái đèn dầu.

- Xem ra đây là bức tượng Raak. - Cự Giải cảnh giác lui lại vài bước. Dưới ánh lửa nhảy nhót, chiếc mặt nạ trông thật quỷ dị.

- Mặt đất chỗ này có màu nâu sẫm, những đứa bé chắc hẳn đã được hiến tế tại đây. - Thiên Bình tỉ mỉ quan sát xung quanh.

- Bây giờ chúng... - Cự Giải đang nói nửa chừng thì đúng ngay lúc này, những đốm lửa phượng hoàng trên vách tường đột nhiên run rẩy co rụt lại. Không gian chợt tối chợt sáng, những chiếc bóng đổ rối loạn tạo ra ảo giác hình ảnh chồng chéo lên nhau. La bàn âm dương xoay vòng vòng, những đồ vật trên bàn thờ rung động kịch liệt, rơi xuống đất, lăn lóc khắp nơi.

Răng rắc! - Quả cầu phòng hộ của Thiên Bình xuất hiện vết nứt, anh cảm giác được có nguồn áp lực vô cùng mạnh mẽ đang đè ép bên ngoài. Thiên Bình cố chống đỡ thêm vài giây thì quả cầu nổ tung, lửa phượng hoàng đồng loạt tắt ngấm, toàn bộ căn phòng thình lình rơi vào bóng tối dày đặc.

Cự Giải phản ứng rất nhanh, cô lập tức đốt cháy toàn thân và thắp sáng bốn góc tường. Ánh lửa lập lòe không ổn định nhưng chí ít xua tan được phần nào bóng tối, làm cho lòng người kiên định hơn một chút. Cự Giải dựa sát vào lưng Thiên Bình, bốn con mắt cẩn trọng quan sát xung quanh, có thứ gì đó đang hiện diện trong căn phòng này.

- Nó ẩn thân rồi. - Cự Giải nhỏ giọng.

Lúc quỷ hồn vừa mới xuất hiện bọn họ cảm nhận được áp lực quen thuộc tác động lên không gian nhỏ hẹp này. Khi ẩn thân, nó sẽ che giấu năng lượng, thu hồi mọi nanh vuốt để khiến con mồi mất cảnh giác. Thiên Bình và Cự Giải hoàn toàn không hay biết rằng có một bóng đen chớp nhoáng lướt qua tại nơi mà đôi mắt họ đã bỏ lỡ. Nếu Song Ngư ở đây lúc này, cô ấy sẽ nhìn thấy trên trần nhà đang trồi lên một khuôn mặt với hai hốc mắt trống rỗng như hai hố sâu không đáy.

Thời gian trôi qua tuy ngắn ngủi nhưng vô cùng giày vò tinh thần. Quỷ hồn ẩn nấp quá kỹ, bọn họ không thể hành động lỗ mãng vì sẽ dễ dàng rơi vào bẫy rập của nó, đánh mất thời cơ chống trả tốt nhất. Đang khi quỷ hồn tiếp cận gần hơn, Cự Giải dường như được trực giác mách bảo, cô bỗng ngẩng đầu, đồng tử sáng rực, mái tóc màu đỏ cam nhẹ nhàng lay động. Từ cơ thể cô, một xoáy lửa cuồn cuộn bùng lên, vừa vặn nhắm thằng về phía quỷ hồn.

Ngọn lửa phượng hoàng thiêng liêng có thể xua đuổi hết thảy tà ma hắc ám. Quỷ hồn không kịp tránh né, sức nóng thiêu đốt khiến nó đau đớn kinh sợ. Vì quá hoảng loạn mà nó đã hiện thân trong một khoảnh khắc ngắn ngủi rồi nhanh chóng ẩn nấp vào bóng tối, Cự Giải và Thiên Bình chỉ kịp nhìn thấy hình dáng mơ hồ.

- Anh sẽ tạo một quả cầu khống chế quỷ hồn trong bức tượng, nhân lúc đó chúng ta hãy mau chóng chạy khỏi đây. - Thiên Bình đã nghĩ ra đối sách.

Cự Giải cảm thấy cách làm này khá ổn, cô lên tiếng tán thành. Tuy nhiên kế hoạch của họ đã bị tình huống đột phát đánh gãy. Quỷ hồn nhận thấy con mồi không hề dễ xơi, nó quyết định ra tay trước để giành lợi thế. Liền ngay sau đó, cảnh vật xung quanh bỗng nhiên quay cuồng, Thiên Bình và Cự Giải cảm giác mặt đất dưới chân đột ngột biến mất, cơ thể bọn họ theo quán tính ngã xuống.

Ầm! - Tiếng nước trầm đục vang lên, Thiên Bình và Cự Giải đồng thời rơi vào trong nước. Mọi việc xảy ra quá bất ngờ, hai người vô ý uống vào một ít nước. Môi trường nước khiến ánh lửa bị hạn chế, bọt khí không ngừng chuyển động trước tầm nhìn của Cự Giải. Cô vừa quờ quạng tay chân để giữ thăng bằng vừa nheo mắt tìm kiếm Thiên Bình. Cũng chính ngay lúc ấy, Cự Giải nhìn thấy từ trong màn nước tăm tối xuất hiện vô số cánh tay đang vươn ra tóm chặt người Thiên Bình. Toàn thân anh đang được bao bọc bởi lớp sáng xanh, những cánh tay nhanh chóng bị năng lượng thánh khiết phá hủy. Thế nhưng quỷ hồn không hề từ bỏ con mồi, cánh tay nào mất đi thì cánh tay khác sẽ vươn ra thay thế.

Thiên Bình đang ở vào tình thế nguy hiểm, anh không nín thở thêm được nữa, chỉ cần anh buông lỏng nước sẽ không ngừng tràn vào phổi thông qua đường miệng và mũi. Tệ hại hơn là quả cầu bảo hộ bị ác niệm xung quanh o ép, nó không thể phát huy được tác dụng của mình. Việc đứng ngay giữa lằn ranh sinh tử khiến Thiên Bình mất khả năng suy nghĩ giải pháp thoát thân. Đầu anh bây giờ trống rỗng, nước lạnh thấu xương và những cánh tay thối rữa ôm chặt lấy cơ thể anh, kéo anh chìm sâu xuống dưới đáy.

Đồng đội sắp sửa tử vong, Cự Giải không chút do dự vận động linh lực. Tức thì, một ngọn lửa mờ ảo như sương mù bao lấy toàn thân cô, nó phá tan tăm tối, cuộn mình hóa thành một đôi cánh rực rỡ. Nói thì chậm mà sự việc diễn ra cực kỳ nhanh, khi Thiên Bình dần mất đi ý thức thì con ngươi anh bỗng phản chiếu hình ảnh một con phượng hoàng lửa đang bay đến. Chỉ trong chớp mắt, Thiên Bình cảm giác được có một nguồn nhiệt ấm dào dạt đang ôm lấy cơ thể mình. Giá lạnh sợ hãi chạy trốn, những cánh tay thối rữa lì lợm cũng bị thiêu đốt thành tro.

Hơi ấm dịu dàng như lòng mẹ mang đến cảm giác an toàn và bình yên. Thiên Bình không biết chuyện gì xảy ra sau đó, anh mơ hồ chìm vào giấc ngủ, khi tỉnh lại thì anh đang bị Cự Giải lôi kéo chạy trong một đường hầm nhỏ hẹp. Tất cả chỉ diễn ra trong tíc tắc nhưng Thiên Bình cứ ngỡ mình đã ngủ thật lâu. Anh không còn cảm thấy mệt mỏi, cơ thể tràn ngập năng lượng, ngay cả linh lực cũng được bổ sung đầy đủ. Đây chính là hiệu quả mà năng lực tái sinh của phượng hoàng mang lại.

- Cảm ơn em! - Thiên Bình nói.

- Chuyện nhỏ không tốn sức gì. - Cự Giải cười đáp. Sau khi giải cứu Thiên Bình khỏi tay quỷ hồn, cô vẫn duy trì hình dáng phượng hoàng để tìm đường thoát ra ngoài. Tuy rằng phương pháp này tiêu hao rất nhiều linh lực nhưng Cự Giải không rảnh bận tâm điều này, bọn họ sắp chết đến nơi rồi còn tiết kiệm linh lực làm gì kia chứ?

Hai người chạy không bao lâu thì đến đường cùng, nơi đó có một cái thang rỉ sét cắm chặt vào đất.

- Có ánh sáng, phía trên chắc chắn là lối ra! - Cự Giải ngẩng đầu quan sát.

Thiên Bình và Cự Giải thuận lợi leo lên cầu thang, thoát khỏi vùng nguy hiểm, hai người đồng thời thở phào nhẹ nhõm. Họ ngồi bệt dưới đất, quần áo lấm bẩn và ẩm ướt nhưng họ cảm thấy may mắn vì còn sống để nhìn thấy bầu trời. Tuy vậy, việc trở về cô nhi viện khá khó khăn, họ đang ở trong một khu rừng, xung quanh là cây cối rậm rạp, sương mù tựa làn khói nhạt lãng đãng trôi.

- Thật trùng hợp, chúng ta lại gặp nhau! - Một giọng nói bỗng nhiên cất lên, Thiên Bình và Cự Giải cảnh giác đứng dậy. Họ trợn mắt ngạc nhiên khi nhìn thấy một cỗ kiệu quý giá lúc ẩn lúc hiện trong làn sương mù mỏng manh.

Là ngài ấy!

Bách khoa toàn thư Ghost Hunter: Con người, thợ săn và quỷ hồn

- Thợ săn không được giết hại con người.

- Năng lực của thợ săn không gây ra thương tổn cho con người, nhưng vẫn có thể tác động lên con người.

- Như đã đề cập, chỉ những thợ săn sở hữu năng lực liên kết âm dương mới nhìn thấy quỷ hồn khi nó ẩn thân. Nếu quỷ hồn hiện thân thì con người và bất kỳ thợ săn nào cũng có thể nhìn thấy nó.

- Con người không nhìn thấy được năng lực của thợ săn. Trong mắt họ, lá bùa của Ma Kết chỉ là một tờ giấy màu vàng bình thường. Nếu thợ săn sử dụng năng lực trước mặt con người, những hành động của thợ săn sẽ bị cho là kì lạ, điên khùng.

- Sau khi nhiệm vụ kết thúc, ký ức của con người về diện mạo của các thợ săn và những gì đã diễn ra trong thời gian đó sẽ dần dần mờ nhạt rồi vĩnh viễn biến mất.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info