ZingTruyen.Info

(Thiên Yết x Kim Ngưu) Bỏ cái tay thối của ngươi ra, đồ sói biến thái

Chap 1

ThuZero09

Hôm nay lại một ngày bận rộn, tôi lại phải đi giao lương thực mà mọi người gọi. À mà quên giới thiệu, tôi là Hà Ngưu Ngưu, gia đình tôi là một gia đình nghèo nàn trong một ngôi làng có tên là Lollipop. Hiện tại công việc của gia đình tôi là nông dân, hằng ngày nấu thức ăn từ thiện cho các nông dân trong làng nhưng chẳng có ai báo đáp lại tấm lòng của gia đình tôi cả. Hôm nay là sinh nhật lần thứ 18 của tôi nhưng ba mẹ tôi chẳng nhớ gì cả, họ chỉ lo say mê công việc. Còn tôi thì chỉ biết đi giao hàng và lang thang trong khu rừng gần làng suốt ngày. Nhưng tôi để ý một điều kì lạ là mỗi lần tôi đi ngang qua bụi hoa hồng trong rừng thì lúc nào cũng có một tiếng bước chân của ai đó sau bụi hoa nhưng lúc cô đi ra xem thì ko thấy ai cả. Mặc dù chuyện đó ko có gì là to tác nhưng tôi vẫn rất muốn tìm hiểu xem ai là người theo dõi mik hằng ngày mà theo dõi một cách mờ ám như thế, Hà Ngưu Ngưu đây ko sợ trời ko sợ đất, chỉ sợ ba mẹ hoi à. Quyết định rồi, sáng mai tôi sẽ làm mọi cách để thấy được kẻ đó.
----------------------------------------------
Sáng hôm sau
Tại khu rừng
Tối hôm qua tôi đã suy nghĩ rất kĩ kế hoạch, bước đầu tiên thì tôi sẽ giả bộ đi đường khác sau đó bước hai là lén quay lại và núp vào một chỗ nào đó và theo dõi. Đúng là một kế hoạch tuyệt vời mà. 5 phút sau, tôi lén lút quay lại và núp vào bụi cây gần chỗ đó. Thật là bất ngờ, một con sói mặc quần áo giống con người, tướng thì bự con khuôn mặt thì rất là nham hiểm nhưng cũng có pha chút hiền lành. Nó bắt đầu rà soát xung quanh, hình như nó đang tìm kiếm gì đó, nhìn mặt nó rất lo lắng như đang mất thứ gì đó rất quan trọng. Đột nhiên nó lên tiếng :
- Thức ăn của mik biến mất rồi ! Ko lẽ là bị phát hiện rồi ! Khoan đã hình như mik nghe thấy mùi quen quen ! À~!
Bỗng nhiên nó im lặng, tôi cũng thấy an tâm phần nào, chắc là nó đi rồi. Ko ngần ngại gì cô cười to hả hê, đang vui vẻ thì đột nhiên có ai đó từ đằng sau lôi cô xuống, sau đó thì cười ha há và kéo khăn quàng của cô liên tục. Ko chịu được sự gây rối, cô liền quay ra đằng sau và chửi vào mặt tên kia vài câu :

- Bỏ ra coi, ngươi là ai mà dám ôm, kéo khăn của bà hả tên kia ! Có tin là ta mách mẹ ko hả !
- Thức ăn của ta hư quá, có tin là ta " ăn " em ko.
Vừa chấm dứt câu nói xong, cô rưng rưng nước mắt nhìn kẻ kia, chẳng lẽ cuộc đời cô sẽ bị hủy hoại dưới tay kẻ này sao. Thật là ko thể chấp nhận mà, lúc này cô ko thể chống cự được, kẻ kia sức quá mạnh. Lúc này đột nhiên cô ngất xỉu, sau đó thì... .
                                                                •---------------Hết-----------------•
Vì gấp quá nên Thư chỉ viết được nhiêu đây thôi, nên các bạn thông cảm. Thư tính viết H vào truyện này nhưng ko biết là có nên ko, nên mọi người cho mik ấy kiến nha.  Bye^_^

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info