ZingTruyen.Com

The Gioi Phep Thuat

_"ta thực sự bất ngờ đấy . Không thể ngờ rằng cậu có thể sử dụng con mắt vào ngay lần đầu tiên , mặc dù chỉ là một mắt"-Plutie đặt tách trà xuống bàn , đưa mắt nhìn Yutto đăng nằm lăn lóc trên chiếc ghế sofa trắng

_"điều này lạ lắm sao ?"-Yutto

_"đúng . Kể từ lần đầu tiên ta đến nơi này cho tới giờ , thì cậu là người thứ 4 được ta lựa chọn . Nhưng cậu là trường hợp đầu tiên có thể dùng năng lực quả ta chỉ với một lần sử dụng"-Plutie

_"thế những người trước thì sao ?"-Yutto

_"trường hợp sớm nhất là 6 tháng , lâu nhất là hơn 1 năm"-Plutie

_"vậy sao ? Lạ thật nhỉ"-Yutto

_"ta đoán là do lượng mana dồi dào của cậu . Con mắt thần tiêu hao rất nhiều mana , nhưng trường hợp của cậu , ta nghĩ đó không phải là vấn đề"-Plutie

_"à , nó là quà bù đắp của cái vô hệ đấy"-Yutto

_"nhưng giờ thì đâu phải nữa , trong tương lai cậu sẽ là người sở hữu mọi phép thuật đấy"-Plutie

_"hể~ thế đã có ai làm được chưa ?"-Yutto

_"chưa một ai . Người vươn xa nhất mới chỉ đạt đến việc sao chép một lần . Do mana không đủ để khiến con mắt phát triển được thêm . Nhưng có cậu ở đây , ta nghĩ mình sẽ được chứng kiến một con người mang sức mạnh của thần linh trong tương lai đấy"-Plutie khẽ mỉm cười

.
.
.

_"vậy sao ..."-Yutto

_"trông cậu có vẻ không vui lắm nhỉ"-Plutie

_"không . Chỉ là tôi chưa làm quen được việc này"-Yutto

_"cũng dễ hiểu thôi"-Plutie

Cô nhấc tách trà đã nguội lên , cùng lúc đó bàn tay cô phát ra ánh sáng đỏ khiến tách trà nóng trở lại . Nhâm nhi tách trà trên tay , cô không ngừng đưa mắt liếc nhìn Yutto đang lăn lộn trên chiếc ghế sofa cô tạo cho cậu . Khuôn mặt cậu bây giờ hiện rõ sự thoả mãn

_"cậu thích chiếc ghế đến vậy sao ?"-Plutie

_"tất nhiên , tôi luôn muốn chiếc ghế sofa cực êm như chiếc này . Nhưng nó không hề có ở thế giới tôi , hoặc tôi vẫn chưa tìm được nó"-Yutto

_"nếu vậy cậu có thể ở đây lâu hơn để mà tận hưởng nó"-Plutie

_"xin khiếu , tôi đã ở đây có khi mấy ngày rồi . Nơi đây còn chẳng có cái khái niệm về thời gian , giờ tôi còn chẳng rõ ở thế giới thực tôi đang làm gì"-Yutto

_"cậu hiện tại đang trong tình trạng hôn mê , đã được gần 1 ngày rồi"-Plutie

_"hả ? Mới gần 1 ngày á ? Tôi khá chắc là mình phải ở đây 3-4 ngày rồi cơ mà"-Yutto khẽ nhíu mày

_"đúng là vậy , chiều không gian của ta cho phép ta có thể tự ý điều khiển thời gian ở nơi đây so với thế giới thực . Thậm chí ta còn có thể thể biến 2 năm ở đây thành 2 phút ở thế giới thực của cậu"-Plutie

_"xin đừng làm vậy"-Yutto

_"sao vậy ? Cậu không thích ở đây cùng với ta ư ?"-Plutie

_"nói ra sợ cô buồn chứ ở đây ngoài cái sofa ra thì chán lắm . Thực sự tôi khá nể cô vì có thể ở đây trong thời gian dài như vậy đấy"-Yutto

_"không dài lắm , trừ mấy lần nói chuyện với cậu ra thì ta luôn điều khiển thời gian trôi qua nhanh hơn so với thể giới thực . Có thể đối với cậu là mấy tiếng nhưng ở đây lần cuối ta gặp cậu mới chỉ có chưa đầy 1 phút"-Plutie

_"..."-Yutto

Ngạc nhiên . Mà ngạc nhiên nhiều rồi , giờ nó cũng chẳng ảnh hưởng cậu mấy . Dù sao cô ta cũng là thần linh , nên việc này hoàn toàn có thể xảy ra . Ngả người ra ghế , cậu khẽ thở dài một hơi , rồi quay sang nhìn cô

_"tôi đi được chưa ?"-Yutto

_"được rồi , nhưng mà nói trước là có rất nhiều điều đang chờ đón cậu phía trước đấy"-Plutie nói rồi khẽ mỉm cười

_"hả ? Cô còn nhìn trước được tương lai nữa cơ à ?"-Yutto

_"không . Ta chỉ dự đoán thông qua những cử chỉ , hành động của cậu và những thứ mà cậu đã vướng phải thôi . Tin ta đi , đúng tới 85% đấy"-Plutie

_"cái gì đến 85% cơ ? Cô nói rõ hơn đi được không ?"-Yutto

_"rất tiếc , nói trước sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến tương lai , thứ mà đáng ra nó phải xảy ra . Và điều này sẽ đánh thức những kẻ mang năm lực thần linh khác . Hiện giờ cậu chưa hoàn toàn kiểm soát được năng lực , nên giờ tốt nhất ta nên tránh bị phát hiện nhất có thể . Giờ thì tamn biệt"-Plutie

_"hả ? Những kẻ khác ? Oi ! Nói rõ đi !"-Yutto nói rồi chạy tới chỗ cô đang ngồi

Nhưng , tầm nhìn của cậu dần trở nên trắng xoá , ánh sáng trắng chiếu thẳng vào mắt khiến cậu phải nhắm chặt mắt lại . Và khi mở mắt ra , đập vào mắt cậu là trần nhà quen thuộc

_"đây là ... phòng y tế ?"-Yutto

Cậu khẽ ngồi dậy , đưa cánh tay sờ lên mắt trái của mình . Nó đã lành lại . Cậu ngay tức khắc bật dậy và đi về phía chiếc gương . Con mắt đã lành lại hoàn toàn , trở về con mắt xanh như lúc ban đầu . Những vệt máu chảy dài từ phía hốc mắt đã đông lại , cùng với vệt máu chảy ra từ miệng . Mọi vết thương cậu phải nhận từ trận chiến ban nãy giờ bắt đầu đau nhói . Và dần dần cậu cũng nhớ ra mọi chuyện

Sau khi đưa Monako đến bệnh viện , cậu cũng nhanh chóng lẻn đi nhằm tránh phiền phức , quay trở lại y tế của trường và ngả lưng . Rất may phòng y tế do khác toà nên không phải chịu tổn thất từ trận chiến , chỉ là cậu không ngờ ngay khi vừa ngả lưng xuống cậu đã lăn ra và bất tỉnh .

Lấy cồn , thuốc , băng gạc ở phía trên kệ . Cậu khử trùng và băng bó những vết thương chi chít trên cơ thể . Lau đi những vệt máu đông trên mắt và miệng , rồi lấy tay phủi đi đống bụi bặm bám trên quần áo .

_"rách hết rồi ..."-Yutto nói khi nhìn xuống bộ trang phục mình đang mặc

Cầm lấy thanh kiếm để dựng ở bên đầu giường , cậu vắt nó lên hông và bước ra khỏi phòng y tế . Ngay khi bước ra , cậu đã để ý thấy đống vàng đang ít đi trông thấy . Chúng sẽ biến mất chỉ sau một khoảng thời gian nhất định , chứ không thể tồn tại mãi

_"èo ... tưởng gì"-Yutto

Cậu quay đi , bước từng bước trên những bậc thang và hướng tới phía cổng trường . Giờ kể ra cũng khá muộn , có lẽ cậu đã đánh một giấc dài từ sáng cho đến tận đêm khuya . Mở màn hình máy điện thoại lên để xem giờ , đã là 11 rưỡi

_"kiểu này Mio-nee sẽ giáo huấn mình một trận cho mà xem"-Yutto nói rồi khẽ thở dài

Bước ra khỏi trường , cậu liền quay đi hướng thẳng về con đường về nhà . Giờ cậu chỉ muốn về nhanh nhất có thể , để ăn cơm , tắm rửa và ngủ thêm một giấc . Và cả nghe giáo huấn nữa . Nhưng rồi , một bàn tay từ phía sau tóm lấy vai của cậu

_"thầy hiệu trưởng ?"-Yutto không thèm ngoảnh đầu lại , ngay lập tức đoán ra được người đang giữ cậu ở phía sau

_"bingo ! Hôm nay em có vẻ lại dính vào mớ rắc rối nhỉ"-thầy hiệu trưởng nói trong khi vẫn giữ được nụ cười trên môi

Cậu khẽ thở dài , quay đầu lại và nhìn vào một trong những pháp sư hùng mạnh nhất đang ở ngay trước mắt .

Thầy hiệu trưởng của trường Sisima , là một người đàn ông đã hơn 30 tuổi , nhưng nhìn vào thì thấy giống một thiếu niên tuổi đôi mươi hơn . Với ngoại hình trẻ trung , khuôn mặt cũng phải nói là điển trai cùng mái tóc bạch kim để dài xuống tận sau lưng và trước ngực . Và đặc biệt phải nói , là một trong 12 pháp sư được xem là sở hữu ma pháp mạnh nhất của cả đất nước này , và thầy cũng là người trẻ gần nhất chỗ đấy .

Thấy thầy nói vậy , Yutto khẽ nhíu mày và nói

_"giờ em không có tâm trạng để giỡn chơi với thầy đâu , giờ em đang khá là mệt , để lần sau nhé"-Yutto

_"phũ quá ! Làm ơn mà ! Dành cho thầy chút xíu thời gian mà thôi !"-Thầy hiệu trưởng nghe vậy liền đổi sang giọng năn nỉ

_"phiền quá đấy !"-Yutto

Gân xanh đã nổi trên trán cậu , đồng thời cử chỉ và lời nói đã có phần bực tức . Không phải là cậu ghét thầy , mà ngược lại cậu còn có chút cảm tình với người thầy này . Có thể nói việc cậu được nhập học tại đây , cùng với những nhiệm vụ và nhiều cách khác để có thể giúp cậu kiếm được ra tiền . Đều là nhờ công của thầy ấy , hay nói tóm lại đây chính là ân nhân của cậu . Chỉ là ...

_"thầy phiền thực sự luôn đấy ! Làm ơn đi em đang mệt mỏi lắm rồi . Nên dừng ngay việc van xin vô ích này đi !"-Yutto

_"2 phút thôi ! Chỉ 2 phút !"-để ngoài tai lời cậu nói , thầy ấy tiếp tục van xin cậu

_"không là không ! Dù thế nào đi nữa ! Câu trả lời vẫn là không !"-Yutto

___5 phút sau___

_"em nghe thầy nói được chứ ?"-thầy hiệu trưởng nói trong khi đưa tay ra sau khẽ gãi đầu

_"vâng thầy nói đi"-Yutto thì trả lời trong khi tay đang bận đếm tiền

_"... Thì , em thấy đấy , nhà báo vẫn đang núp ở phía góc tường bên kia và tìm kiếm người đã đánh bại Grolder . Bởi vậy tiện đường thầy muốn đưa chiến thắng của em lên báo chí"-Thầy hiệu trưởng

_"em từ chối , thầy biết lí do mà"-Yutto

_"à ... thầy biết ... Nhưng mà , thực sự lúc này chỉ có em mới giúp được thầy thôi"-Thầy hiệu trưởng tiếp tục bật chế độ cầu xin

_"em từ chối ! Việc đưa tên tuổi em lên báo chí chẳng khác gì tự chuốc hoạ vào thân cả đâu ! Mà thầy làm thế với mục đích gì chứ ? Chắc không phải kiếm sự nổi tiếng đâu nhỉ ?"-Yutto

_"thầy không cần mấy cái đấy ! Thầy làm vậy bởi mục đích trước giờ của thầy ! Là xoá bỏ phân biệt người vô hệ"-Thầy hiệu trưởng

Nghe thấy vậy , cậu thoáng ngạc nhiên một hồi , nhưng rồi nhanh chóng điều chỉnh lại biểu cảm của bản thân

_"tại sao ? Em có thể biết được lí do chính đáng không ?"-Yutto

_"lí do ? Thật chẳng hay ho gì khi con người lại đối xử tệ bạc với nhau chỉ với việc họ không sở hữu ma pháp !"-Thầy hiệu trưởng

.
.
.

_"còn lí do khác ... Em nói phải chứ ?"-Yutto

_"đúng là không thể qua mắt em mà"-thầy hiệu trưởng khẽ mỉm cười , nhưng gương mặt lại giống đang chứa đựng sự đau khổ hơn là hạnh phúc

Thấy vậy , cậu chỉ biết thở dài

_"em không muốn ép thầy phải nói ra đâu , nhưng em cũng hiểu được mục đích của thầy rồi"-Yutto

_"hể ? Vậy ..."-thầy hiệu trưởng

_"tuy việc này đi ngược lại với nguyên tắc của em , nhưng mà em cũng nợ thầy khá nhiều , nhân cơ hội này trả luôn cũng được"-Yutto

_"Cảm ơn em !!!"-Thầy hiệu trưởng hét lớn , xoay người 180° và chuẩn bị chạy đi

_"khoan đã ! Làm ơn thầy đứng có nói sức mạnh của em ra !"-Yutto

_"biết rồi~ !"-Thầy hiệu trưởng

_"thiệt tình ..."-Yutto lại tiếp tục thở dài , nhìn theo bóng lưng thầy hiệu trưởng đang nhảy chân sáo về phía những nhà báo đang lẩn trốn

_"mình đang làm cái quái gì vậy chứ ..."-Yutto

Cậu nói thầm , rồi cũng quay đi và rảo bước về phía nhà của cậu . Nhưng tiếng gọi của thầy hiệu trưởng lại một lần nữa gọi cậu lại

_"à khoan đã Yutto ! Nếu nó lên báo , em muốn đặt tiêu đề là gì ?"-thầy hiệu trưởng

_"hả ? Thầy tự đi mà đ- ... khoan đã , cho em thời gian suy nghĩ"-Yutto

Cậu đưa tay lên cằm , suy nghĩ một hồi lâu , rồi có vẻ như đã quyết định

_"vô hệ . Chỉ vậy thôi"-Yutto nói rồi khẽ mỉm cười nhìn thầy hiệu trưởng với hai con mắt xanh phát sáng trong đêm tối

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com