ZingTruyen.Info

Tập hợp Đồng nhân văn Vong Tiện (Đoản)

Nhị phu nhân

Anhuynh555

- Món nào Nhị phu nhân nấu, Nhị công tử cũng khen ngon hết - Cô hầu gái giọng chua như giấm.

- Hôm qua Nhị công tử còn mua cho Nhị phu nhân cây trăm tóc hình uyên ương - Giọng người hầu nam lại đầy vẻ châm chọc.

Người trước một câu, người sau một câu. Nói xong lại xoay sang nhìn nữ tử mặc áo gấm thượng hạng đang ngồi nhâm nhi tách trà ở bên cạnh. Nữ tử nở nụ cười nham hiểm rồi lại đắc ý gật đầu để hai người hầu kia tiếp tục ba hoa.

- Ngươi nhìn xem Nhị phu nhân của ta đẹp như vậy hỏi làm sao Nhị công tử không yêu được cơ chứ? - Cô hầu gái lại nói.

- Nhị phu nhân là hoa nhường nguyệt thẹn ở trấn này mà, đương nhiên phải xứng với Nhị công tử hơn ai đó - Nam hầu lại lên tiếng phụ họa.

Mục tiêu chăm chọc của cả 3 từ lúc bắt đầu đến giờ là một cô nương làm tiểu nhị ở quán trọ. Cô nương ăn mặc bình dị, lúc nào cũng gục đầu xuống, im lặng không phát ra bất cứ âm thanh nào.

Đợi nói đã rồi thì nữ tử áo gấm cũng đứng lên. Cô ta đi đến gần cô nương ấy, giọng nói mang đầy vẻ đắc ý và khiêu khích:

- Huynh ấy, ở trên giường cũng rất giỏi.

Nói xong thì trưng ra nụ cười nửa miệng rồi bước ra khỏi quán trọ cùng với hai người hầu. Lúc này cô nương kia mới ngước mặt lên, cũng là một giai nhân thanh tú khó tìm. Ánh mắt đượm buồn đi về phía quầy.

Chuyện xảy ra tất cả đều lọt vào mắt của Tư Truy và Cảnh Nghi đang ngồi uống trà gần đó. Thật sự hai cậu cảm thấy ngứa mắt với ba người lúc nãy, nhưng chưa biết thực hư chuyện gì nên không dám làm bừa. Tư Truy tìm một tiểu nhị đến hỏi thử:

- Chuyện vừa nãy, nếu như không ngại ngươi có thể nói cho chúng ta rõ một chút?

Tiểu nhị nhăn mặt "ài"một tiếng rồi ngồi xuống:

- Nữ tử áo gấm lúc nãy là Xuân Hoa, tân Nhị phu nha nhân của Hà gia. A Thu chỗ chúng tôi trước đây chính là tình nương của Nhị công tử họ Hà. Hai người họ tình cảm rất tốt, nhưng gần một tháng trước Nhị công tử kia lại bị ép cưới Xuân Hoa. Tình cảm của A Thu đứt đoạn từ đó thế mà cô ta vẫn không tha cho A Thu, cứ hai ba ngày lại đến đây nói này nói nọ. Các ngươi xem có quá đáng không?

- Quá đáng - Cảnh Nghi lập tức đáp.

Nói rồi cậu xoay sang nói với Tư Truy:

- Tư Truy, ta có ý này. Chúng ta chẳng phải cũng có một Nhị phu nhân sao!

------------------------------------------------

- Hôm nay trước khi ra khỏi cửa Nhị công tử đã nhìn Nhị phu nhân rất lâu - Nữ hầu nói như đúng rồi.

- Ta còn nghe Nhị công tử khen Nhị phu nhân xinh đẹp - Nam hầu cũng không thiếu tiếng.

- Phiền cô nương dọn giúp phòng của bọn ta, bọn ta không cẩn thận làm đổ thức ăn và trà xuống nền - Tiếng của Cảnh Nghi tuy không lớn nhưng đủ phá tan bầu không khí khó chịu.

- Ngươi kêu người khác đến dọn, cô ta phải ở đây tiếp chuyện bọn ta - Nữ hầu vội lên tiếng.

- Nữ nhân sẽ làm tốt hơn - Tư Truy cũng bắt đầu ra tay.

A Thu cô nương gật đầu rồi xoay người bước lên cầu thang. Tư Trung cùng Cảnh Nghi lại ngồi xuống, thay A Thu tiếp chuyện bọn họ.

- Thật ra Nhị phu nhân nhà ta cũng rất khả ái - Tư Truy nói.

--------------------------------------------

A Thu bước đến phòng được yêu cầu dọn dẹp thì thấy có hai bóng người ở trong. Nghĩ là nhầm phòng nên nàng muốn xoay bước lại, tiếng nam tử từ trong phòng phát ra:

- A Thu cô nương. Đúng phòng rồi, không nhầm đâu.

Nghe vậy A Thu mới mở cửa bước vào. Trước mắt nàng là hai người, một nam nhân mặc bạch y thanh lãnh, nét mặt lạnh lùng, gương mặt lại tựa như trích tiên. Người còn lại đang mặc y phục của nữ tử nhưng vì không trang điểm và làm tóc nên có thể nhận thấy là một nam nhân. Nam nhân này dáng người rất đẹp, da trắng eo nhỏ, có đôi mắt hoa đào sáng tựa sao trời. Trên môi nở nụ cười, bờ môi tuy chưa bôi son nhưng đã có nét hồng tự nhiên.

- Chuyện dưới kia để hai người họ xử lí. A Thu cô nương giúp ta trang điểm và làm tóc cho thật giống nữ nhân có được không? - Ngụy Vô Tiện nói.

Dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra là nhóm người này đang muốn giải vây cho mình. A Thu không suy nghĩ nhiều, trực tiếp gật đầu đồng ý.

Tóc của Ngụy Vô Tiện vừa đen lại vừa mượt, khi chạm vào lại có cảm giác không muốn bỏ tay ra. A Thu vừa tết tóc cho hắn vừa nói:

- Công tử, tóc của người rất mượt. Dáng người lại đẹp, cũng may ngươi không phải nữ tử nếu không nam nhân sẽ bị người hút mất hồn.

Đáy mắt Lam Vong Cơ bỗng thoáng qua một tia tự hào khó thấy. Ngụy Vô Tiện lại bật cười:

- Ta cũng không muốn giành nam nhân với các cô. Chỉ cần Lam Trạm là đủ.

Vừa nói hắn lại đá mắt với Lam Vong Cơ một cái. A Thu cũng khẽ cười, như đã hiểu quan hệ của hai công tử hảo soái này.

Đến khi trang điểm, nàng cảm nhận được da mặt của Ngụy Vô Tiện không những trắng mà còn rất mềm và mịn. Bờ môi hồng lại đầy đặn. Nàng lại không cầm lòng được mà nói:

- Công tử áo trắng người may mắn thật.

----------------------------------------------------

Ở dưới lầu....

- Nhị phu nhân nhà ta có đôi mắt hoa đào sáng tựa sao trời. Da vừa trắng lại vừa mịn. Đôi môi là hồng tự nhiên không cần son phấn. Tiếng cười lại như mang đến gió xuân. Dáng người vừa đẹp lại vừa uyển chuyển, vòng eo lại nhỏ - Lam Tư Truy nói ra một tràn.

- Còn về tình cảm thì... Nhị công tử rất yêu Nhị phu nhân. Cơm ngày ba bữa đều cho công tử làm. Còn thường xuyên dẫn phu nhân đi dạo. Phu nhân muốn gì là cho đó, chẳng từ chối điều gì. Quần áo của phu nhân cũng là do chính tay công tử giặt - Lam Cảnh Nghi cũng không thiếu chuyện để thêm vào.

Ba người nghe sắc mặt càng trầm xuống. Nữ hầu bực bội lên tiếng:

- Chuyện của Nhị công tử và Nhị phu nhân các người thì có liên quan gì đến bọn ta? Các ngươi khoe khoang cái gì?

- Vậy xin hỏi chuyện của Nhị công tử và Nhị phu nhân Hà gia thì liên quan gì đến tiểu nhị ở đây? - Giọng Tư Truy từ tốn mà như chất vấn.

Cả ba người nhất thời á khẩu không nói được lời nào. Nhưng từ nãy đến giờ nữ nhân tên Xuân Hoa chỉ lo chú ý đến một điều. Có người đẹp hơn cô ta sao? Vốn là một người rất kiêu ngạo về nhan sắc của mình lại nghe về một nữ nhân khác có dung mạo theo mô tả còn xinh hơn cả mình. Cô ta làm sao cam tâm cho được.

- Hai ngươi nói thì hay lắm. Kêu Nhị phu nhân của các ngươi ra đây xem. Xe có phải là ả đàn bà chỉ biết hầu hạ trên giường hay không.

Xuân Hoa này không lên tiếng thì thôi. Đã nói rồi thì như kim đâm vào phẩm hạnh của người khác.

-----------------------------------------

Ngụy Vô Tiện nén cười đến mức muốn nội thương, ghé sát tai Lam Vong Cơ hỏi:

- Ngươi không bắt tụi nó chép phạt chứ?

Lam Vong Cơ ôn nhu nhìn hắn, giờ hắn đã là một nữ tử xinh đẹp ngất trời. Đã nhìn rồi thì khó mà đảo mắt đi được:

- Không nói dối. Không phạt.

- Thì ra trong mắt các ngươi ta xinh đẹp như vậy.

A Thu ngồi bên kia cũng che miệng cười, không nói.

Ngụy Vô Tiện đứng lên hướng A Thu nói:

- Cô nương cứ ở lại trong đây. Khi nào họ về thì hẳn ra.

Nói xong tay trong tay với Lam Vong Cơ bước xuống lầu.

Tuy là đã bàn từ trước nhưng hai đứa nhóc không nghĩ Ngụy Vô Tiện làm nữ nhân lại xinh đẹp như vậy. Tụi nó nhìn ngớ người một lúc. Cảnh Nghi nhỏ giọng nói:

- Nhị... phu nhân... xuất hiện rồi.

Vừa nhìn thấy Ngụy Vô Tiện, Xuân Hoa tức đến biến sắc. Trong lòng cô ta có chữ thua chà bá lửa đang nhảy lăng tăng. Hai nữ nhân xinh đẹp một thật một giả đứng nhìn nhau như tỏ ra sát khí một lúc. Xuân Hoa không tin mình lại thua trước đôi mắt hoa đào sáng ánh sao đó. Tay vỗ mạnh xuống bàn bước ra khỏi quán trọ.

Thật ra không chỉ là Xuân Hoa, nam nhân trong quán đều bị Ngụy Vô Tiện hút hồn, cả nữ nhân cũng thấy ngạc nhiên trước nhan sắc trời phú ấy. Vốn hắn muốn ra ngoài dạo nhưng từ lúc đuổi được Xuân Hoa đi thì bị Lam Vong Cơ kéo ngược lại lên lầu.

Sáng ra Ngụy Vô Tiện vẫn là nam tử hán chỉ có điều eo vẫn còn đau. Người gây ra chuyện lại làm như không có chuyện gì, ung dung lột cam cho hắn ăn.

Tư Truy và Cảnh Nghi ngồi bàn bên cạnh khẽ thì thầm.

- Tối qua lúc đi vệ sinh ta nghe tiếng Ngụy tiền bối. Rất thảm nha... hình như đang nói "đừng cắn mà". Chẳng lẽ mơ thấy chó à? - Cảnh Nghi ngây thơ.

Tư Truy đỏ mặt nói:

- Chắc vậy.

-----------------------------------

Kể từ ngày đó cuộc sống A Thu trở nên bình an hẳn. Nghe nói Xuân Hoa sau khi trở về vừa nhốt mình trong phòng vừa mua thêm son phấn, gấm lụa, vừa tìm các phương pháp làm đẹp. Giống như là nếu thấy mình không đẹp hơn được Ngụy Vô Tiện thì nhất quyết không ra đường.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info