ZingTruyen.Asia

Tập hợp Đồng nhân văn Vong Tiện (Đoản)

Chè đậu đỏ

Anhuynh555

- Nấu chè bỏ ớt vô được không?

Ngụy Vô Tiện cầm sẵn nhúm ớt tươi trên tay, chỉ cần Trù trưởng gật đầu liền thả vào nồi chè đậu đỏ đang sôi ùng ục.

Trù trưởng đã gần 60 tuổi, tóc rậm hoa tuyết, xách  gấu quần cố gắn không vi phạm gia quy "cấm chạy nhanh" của Lam gia. Ông đi đến nắm lấy số ớt tươi trên tay Ngụy Vô Tiện, sợ hắn không cẩn thận buông tay là đi tông nồi chè.

- Không không... Nấu chè xưa nay không bỏ ớt.

Ngụy Vô Tiện buông tay đưa nhúm ớt cho ông.

- Xưa nay không có chè nào cay cay sao?

Trù trưởng mồ hôi đã chảy đầy đầu, không biết vì trong bếp nóng hay phải căng não đối phó Ngụy Vô Tiện.

- Trước giờ nhị phu nhân đã ăn qua chè cay chưa?

- Chưa từng.

Trù trưởng hơi thở phào, quả quyết nói:

- Đúng là xưa nay không có.

- Ò...

Ngụy Vô Tiện nhìn nồi chè đang sôi, một lúc sau lại hỏi:

- Sắp tắt lửa được chưa?

Trù trưởng tuy cảm thấy có gì đó là lạ nhưng vẫn giật đầu:

- Sắp rồi sắp rồi.

Sau đó hắn lại quay sang hỏi ông:

- Vậy khi nào mới bỏ đường?

Trù trưởng há hốc mồm nhìn hắn:

- Từ nãy giờ nhị phu nhân chưa bỏ đường à?

Lam Vong Cơ ngồi bên áng thư nhìn hắn mở cửa phòng đi vào. Hắn mặt ủ mày chau kê đầu mình lên đùi y nằm. Y dùng 2 ngón tay thon dài của mình tách hai hàng chân này nhăn tít lại của hắn, hỏi:

- Chuyện gì?

Ngụy Vô Tiện nhắm mắt lại rồi nắm lấy 2 ngón tay y che lên mắt mình:

- Ta vốn định nấu chè đậu đỏ cho ngươi và mấy đứa nhỏ. Rốt cuộc chẳng làm ra hồn gì hết. Toàn bộ đều để Trù trưởng làm.

Lam Vong Cơ cúi mặt hôn lên cái miệng hơi méo xệ vì đang không vui của hắn.

- Ngươi có mua đậu không? - Y hỏi.

- Có.

- Có ngâm đậu 4 canh giờ trước khi nấu không?

- Có.

- Có nhóm lửa đun nước sôi không?

- Có.

Ngụy Vô Tiện nghe ra ý của y. Hắn cười:

- Nhị ca ca đang an ủi ta sao? Muốn ta cảm thấy thật ra ta cũng làm được rất nhiều chuyện.

Ngụy Vô Tiện lấy bàn tay đang che mắt mình xuống. Hắn mở đôi mắt trong veo ra nhìn người phía trên:

- Phu quân của ta ngày càng biết nói chuyện rồi.

Lam Vong Cơ hơi cong khoé miệng, lại cúi người hôn chóp mũi hắn:

- Chỉ với ngươi.

Ngụy Vô Tiện ra vẻ thụ sủng nhược kinh:

- Vậy... Phu quân lại hôn ta nữa đi.

Lam Vong Cơ ôm mặt hắn hôn loạn cả lên. Ngụy Vô Tiện bị nhột muốn trốn eo liền bị bắt lại, môi bị mút mát, da đầu tê dại.

Đến chiều trời mát, trước Tĩnh Thất xếp mấy cái bàn nhỏ. Ngoài mấy nhóc Lam gia thì còn có Kim Lăng và Âu Dương Tử Chân. Mỗi đứa 1 bát chè đậu đỏ thơm ngon.

Âu Dương Tử Chân chén gần hết bát mới quay qua hỏi Ngụy Vô Tiện:

- Ngụy tiền bối, người ta ăn chè đậu đỏ vào Thất Tịch để cầu tình yêu. Người có Hàm Quang Quân rồi còn muốn cầu tình yêu nữa à?

Ngụy Vô Tiện mắt cũng không thèm nhìn lên, cắm đầu vừa múc vừa trả lời:

- Cầu giai lão.

Lam Cảnh Nghi ăn xong rồi bưng lỗ tai hóng chuyện:

- Ngụy tiền bối, dạo này người giống hệt Hàm Quang Quân, nói năng 3 chữ.

Ngụy Vô Tiện nghe vậy cũng thấy hứng thú. Hắn nhai nuốt hết, bình tĩnh nhìn Lam Cảnh Nghi, mắt không gợn sóng:

- Trồng chuối chép phạt 10 lần gia quy.

Lam Cảnh Nghi nhìn mặt hắn thế thì mặt nó bắt đầu tái mét. Âu Dương Tử Chân khều Kim Lăng thỏ thẻ:

- Ngụy tiền bối khi không cười cũng quá doạ người rồi.

Kim Lăng đá chân Lam Tư Truy:

- Phạt thật không?

Tư Truy lắc đầu:

- Sắp xì rồi.

Tư Truy vừa nói xong thì Ngụy Vô Tiện ở một bên phá lên cười:

- Há há há... Các con của ta có cần căng thẳng thế không? Mặt Cảnh Nghi sắp cắt không ra máu rồi.

Nếu không phải có Lam Vong Cơ ở đây thì Lam Cảnh Nghi sẽ đứng lên giậm chân.

Ăn xong chè, giỡn đến cười mệt thì giải tán. Ai về nhà nấy. Ngụy Vô Tiện ngồi sẵn trong thùng tắm hỏi Lam Vong Cơ:

- Lam Trạm tắm chung không?

==============================

Chúc các tình yêu Thất Tịch vui vẻ nha!

Đây là mùa Thất Tịch thứ mấy các cô trải qua cùng Hắc Y Nam Tử vậy? Nói cho tui biết nhé!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia