ZingTruyen.Info

TẬN THẾ TIÊU HỒN ĐỘNG (H, Np)

🧟‍♀️Chương 29🧟‍♀️ Làm Như Không Có Chuyện Gì Xảy Ra

Vivi_V1989

Tác giả: Thương Tịch Lạc
Convert: Hdlinhhh
Edit: Chanh
Beta: Vivi

Kể cả lúc bình thường thì Lôi Dịch cũng đã có thể làm tình cùng Triệu Tiêm Tiêm cả đêm, huống chi bây giờ hắn lại còn đang trúng thuốc.

Không đợi cho Sở Du Ninh kịp nghỉ ngơi, côn thịt của hắn lại cứng lên. Nhưng lần này Lôi Dịch cũng không gấp, hắn duỗi thẳng eo rồi nhìn xuống Sở Du Ninh.

Trải qua một trận bị Lôi Dịch làm không chút thương tiếc, cả người của Sở Du Ninh đã ướt đẫm mồ hôi. Chẳng qua điều này cũng không làm người ta cảm thấy ghê tởm, ngược lại mồ hôi còn làm nổi bật lên da thịt trắng nõn, non mịn ánh lên nét đẹp của một đóa hoa xinh đẹp trong nước.

Lôi Dịch duỗi tay đem mái tóc đang dính bên má của cô vén ra sau tai. Bàn tay to và thô ráp từ từ chậm rãi vuốt ve gương mặt cô, rồi dời xuống cổ, ngực, vòng eo thon thả và cặp mông mượt mà…..

Lôi Dịch vẫn luôn cảm thấy diện mạo của Sở Du Ninh đều là dựa theo những yêu thích của đàn ông mà thành. Nhưng chính vào giờ phút này hắn mới nhận ra được, sự tồn tại của cô chính là để cho đàn ông biết những tưởng tượng của bọn họ thiếu hụt đến cỡ nào.

“Ninh Ninh……..” một bên Lôi Dịch đang vuốt ve cơ thể mê người của cô, yêu thích đến mức không nỡ buông tay. Một bên lại như người yêu mà nỉ non: “Hay là….. Tôi cứ như vầy làm cô đến chết, hửm?”

Sở Du Ninh khiếp sợ nhìn Lôi Dịch, thế nhưng cô lại thật sự nhìn thấy được sát ý trong mắt hắn!

Hắn…. Vậy mà lại muốn giết cô? Tại đây và vào lúc như thế này?

Những nghĩ lại cũng không phải là không đúng. Bây giờ chỉ có giết cô mới là cách tốt nhất, cô vừa chết đi thì mọi phiền toái đều sẽ theo cái chết của cô mà biến mất. Tất nhiên là Sở Du Ninh không muốn chết, cô cần phải nghĩ ra cách gì đó…..

Tuy là trong lòng đang rất lo lắng nhưng Sở Du Ninh lại không thể hiện lên trên mặt. Cô hít vào một hơi thật sâu, sau đó nhắm mắt lại. Dường như đã chấp nhận theo quyết định của hắn, cũng đã chấp nhận an bài của số phận, thậm chí còn thở dài nhẹ nhõm một cái.

Đã quá mệt mỏi, cô đã quá mệt mỏi rồi. Cứ phải luôn lén lút, từng giờ từng phút luôn phải lo lắng sợ bị đám đàn ông phát hiện ra bí mật, rồi cuối cùng trở nên suy bại mà sống một cuộc sống của vật bị người người chà đạp, cô đã chịu đựng quá đủ rồi.

Vốn dĩ Lôi Dịch đã hạ quyết tâm nhưng khi nhìn thấy biểu tình của Sở Du Ninh thì trong lòng hắn lại căng thẳng, cô cũng đâu làm gì sai? Là sai ở việc không nên đến cứu hắn? Hay là sai vì đã quá mức xinh đẹp …..

Lôi Dịch thầm thở dài, hắn vứt bỏ hết tất cả, chỉ chuyên tâm hưởng thụ trận làm tình tuyệt vời này thôi.

Cuối cùng Lôi Dịch cũng không xuống tay. Vào lúc tỉnh lại, Sở Du Ninh nhìn thấy quần áo trên người đã được mặc lại chỉnh tề, cũng không thấy Lôi Dịch ở trong động.

Cô vịn lấy vách động chậm rãi đi ra ngoài thì nhìn thấy Lôi Dịch đang ngồi trên mặt đất lạnh lẽo ngoài cửa hang động. Xem ra hắn đã quyết định vờ như tất cả những chuyện hôm qua chưa từng xảy ra.

Sở Du Ninh cũng không cảm thấy thất vọng, có thể nhặt về được một mạng đã rất không dễ dàng rồi. Sở Du Ninh biến về dáng vẻ tầm thường, im lặng đi theo sau Lôi Dịch về lại chỗ bọn người Triệu Tiêm Tiêm đang đợi.

Lôi Dịch có chút lo lắng cho mấy người trong đội sẽ vì tìm hắn mà liều lĩnh đi vào sương mù, cũng may là dù Lôi Dịch không trở ra, cả đội có nóng ruột đợi cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Nhưng chủ yếu vẫn là do Triệu Tiêm Tiêm nói cô ta có một cái nhẫn có thể gửi cảnh báo nếu Lôi Dịch gặp nguy hiểm, nhẫn không báo có nghĩa là hắn không có việc gì.

Không thể không công nhận năng lực quyết định của Triệu Tiêm Tiêm khá tốt, mỗi một mệnh lệnh của cô ta đều rất chính xác.

Sau khi Lôi Dịch trở về cũng không nói thêm gì, chỉ trực tiếp ra lệnh quay đầu lại đi về đường cũ, đi theo con đường vòng xa kia. Nhìn thấy gương mặt trầm lặng không nhắc gì về chuyện trong sương mù, thành viên trong đội cũng không dám hỏi.

Sự kỳ quái của Lôi Dịch làm cho Triệu Tiêm Tiêm cảm thấy có chút bất an, nên cũng không để tâm đến việc Sở Du Ninh còn sống trở về.

Về sau Sở Du Ninh vẫn luôn cách Lôi Dịch xa thật xa, đến cả một cái liếc mắt cũng không dám.

Lục Dĩ Minh nhìn Lôi Dịch rồi lại nhìn Sở Du Ninh, ánh mắt có hơi lóe sáng lên.

Vào lúc Sở Du Ninh biến thân cũng đã giấu đi những dấu vết trên cơ thể, nhưng hoa huyệt lại vừa sưng vừa đau, đùi và eo còn có cả mông đều bị hắn bóp đến sưng hết cả lên. Những tổn thương này lại không thể trong một chốc mà biến mất được.

Vì để che giấu điểm khác thường này, Sở Du Ninh đã phải luôn gồng cứng cơ thể lại, thậm chí còn phải đi tụt lại phía sau đoàn người.

Cảm nhận được sự khác thường của Sở Du Ninh, bước chân của Lôi Dịch hơi ngừng lại. Nhưng cuối cùng ngay cả đầu cũng không ngoảnh lại mà tiếp tục đi về phía trước.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info