ZingTruyen.Info

TẬN THẾ TIÊU HỒN ĐỘNG (H, Np)

🧟‍♀️Chương 19🧟‍♀️Cơ Hội

Vivi_V1989

Tác giả: Thương Tịch Lạc
Convert: Hdlinhhh
Edit: Chanh
Beta: Vivi


Người trong đội đều đi ra ngoài ngăn cản tang thi triều, một người giúp việc yếu ớt như Sở Du Ninh chỉ cần thành thật yên trong nhà đợi tin là được.

Trong lúc đó mấy người này vẫn sẽ đúng giờ về ăn cơm, nhìn dáng vẻ của họ cũng biết cường độ tấn công này cũng không quá lớn. Điều này càng tỏ rõ mục đích của hắn.

Quả nhiên là không ngoài dự đoán của cô. Vào ngày thứ ba khi tấn công căn cứ, tang thi đưa đến một phong thư, trên thư chỉ ghi mấy chữ: “Giao Tưởng Thanh Vũ ra.”

Tưởng Thanh Vũ là ai? Đây là thắc mắc của đa số người ở căn cứ, không lâu sau đó thắc mắc đã được giải đáp.

Tưởng Thanh Vũ là một dị năng giả hệ thủy, nghe nói là thành viên của chiến đội hạng 2, nói thành viên cho dễ nghe chứ thật ra cô ta là "gà" công cộng của chiến đội.

Nghe đến đây sắc mặt Sở Du Ninh có chút thay đổi, hèn chi sau này kỹ thuật làm tình của tên tang thi kia lại tiến bộ vượt bậc đến vậy, thì ra là lén rình xem.

Giữa phụ nữ và an toàn của bản thân, sự lựa chọn của mấy tên đàn ông chưa bao giờ làm Sở Du Ninh thất vọng. Mấy tên khốn nhẫn tâm đó thậm chí còn không chờ cho Tưởng Thanh Vũ ăn xong cơm trưa đã đem cô ấy ném ra ngoài căn cứ.

Tang thi lấy được người hắn muốn cũng làm đúng theo hứa hẹn mà đem theo Tưởng Thanh Vũ rời đi. Mặc kệ chuyện giữa một người và một tang thi có thể viết ra cả đống kịch bản vui buồn lẫn lộn về tình yêu thì Sở Du Ninh cũng không cảm thấy hứng thú.

Truyện được up duy nhất tại wat pad Vivi_V1989. Những trang khác đều là ăn cắp. Vui lòng đọc trang chính chủ (miễn phí) để ủng hộ công sức của editor. Cảm ơn!

Đội ngũ nghỉ ngơi chuẩn bị vài ngày lại nhận được một nhiệm vụ mới. Đó là đi đến một căn cứ nhỏ ở biên giới phía Tây Nam đón một ông cụ. Ông cụ này là nhà nghiên cứu sinh vật học. Sau khi tận thế thì hết lòng nghiên cứu về tang thi và thú biến dị.

Tuy rằng sự uy hiếp đến từ thú biến dị vẫn chưa bạo phát, nhưng ông cụ đoán trước được kế sau tang thi thì thú biến dị sẽ là một mối nguy hiểm lớn.

Thời điểm tiểu đội xuất phát tất nhiên sẽ không quên mang Sở Du Ninh theo.

Khoảng thời gian này cô đã dùng tài nghệ nấu ăn của mình chinh phục bao tử của mấy người bọn họ. Một ngày không ăn cơm cô làm bọn họ sẽ cảm thấy cả người không thoải mái. Cứ như cô đã bỏ thêm ma túy vào trong đồ ăn, khiến người khác ăn đến nghiện.

Thấy bọn họ chỉ ở có một phòng trên xe, Sở Du Ninh biết cơ hội của mình đã đến. Chiếc xe đã được sửa sang lại, nhìn bề ngoài vẫn y như cũ, chứa một đống súng trường và đại pháo. Nhưng bên trong đã được phân thành hai tầng, tầng trên đặt một cái giường lớn để ngủ chung, tầng dưới là phòng bếp và nhà vệ sinh. Không gian trong xe khá rộng rãi, nhưng chia ra cho từng người thì không rộng cho mấy.

Sở Du Ninh được xếp cho ngủ ở tầng dưới, về phần những người khác……..

Vào mỗi tối đều sẽ phân công hai người thay phiên nhau gác đêm, chờ đến lúc đổi ca trực thì đi ngủ.

Sở Du Ninh cùng Triệu Tiêm Tiêm không cần phải gác đêm, ngoài ra thì năm người đàn ông còn lại sẽ thay nhau chia ca trực.

Chuyện này làm Sở Du Ninh khá tò mò, vào lúc Lôi Dịch gác đêm chẳng lẽ Triệu Tiêm Tiêm sẽ ngủ chung với ba người đàn ông khác à?

Tất nhiên cô cũng rất thức thời, cũng không có thể hiện gì ra mặt.

Đêm hôm đó, chờ đến khi Lôi Dịch đi gác đêm. Hình như Sở Du Ninh trở nên khá sốt ruột, cô tự cho là đã rất cẩn thận, năm lần bảy lượt vén màn nhìn ra ngoài rồi lại che màn lại. Nhưng hành động của cô đều bị Lôi Dịch để ý đến.

Chờ đến khi gả to con bên ngoài cũng chính là Lâm Phong đi ngủ. Sở Du Ninh mới âm thầm nhẹ nhàng thở ra, tối nay vào lúc Lâm Phong ăn cơm cô đã bỏ thuốc vào trong đó. Nên mới có thể làm cho tên cú đêm như Lâm Phong ngủ khi đang canh gác.

Sở Du Ninh xuống giường thật cẩn thận, lặng lẽ mở cửa ra. Kiểm tra không có đánh thức ai mới xuống xe.

Sở Du Ninh cũng không phát hiện sau khi cô xuống xe, Lôi Dịch đã lặng lẽ đi theo. Khi đã đi khỏi xe một đoạn, núp sau một cái cây to, biến về dáng vẻ ban đầu.

Cho dù cô có thể kéo dài thời gian biến hình nhưng thoải mái nhất vẫn là lúc được biến về dáng vẻ thật của bản thân. Khi cô đang nhắm mắt lại tận hưởng khoảng khắc thoải mái hiếm có này, Lôi Dich vén lên đống lá cây nhìn về phía cô.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info