ZingTruyen.Info

《 TaeKook - Hoàn 》Mặn Mặn Ngọt Ngọt! - HE

CHƯƠNG 70

_thicuc_

Thái Hanh cúi người hôn Chính Quốc một cái, Chính Quốc tự nhận mình đã có đôi chút thông thạo về chuyện này, vô cùng nghiêm túc li khai nút áo của Thái Hanh.

Bọn họ đã lâu không thân mật cùng nhau, nhân dịp hôm nay Hứa Ninh và Đoàn Lăng không có ở đây, phải thoả mãn nhau một chút, dù gì cũng đang trong độ tuổi có nhiều ham muốn nhất, nếu không làm này làm nọ sẽ bị coi là bất lực đó!

Thái Hanh trải dài nụ hôn lên khắp vùng cổ của Chính Quốc, một tay vén áo cậu mân mê hai điểm hồng nhạt.

Chính Quốc sau một lúc cũng đã cởi hết nút áo của Thái Hanh. Cảm thấy thế này hình như còn quá vướng víu, thế là trực tiếp đưa tay xuống dưới, nắm lấy dây kéo quần của hắn kéo xuống.

Thái Hanh bỗng nhiên không nhịn được phì cười một cái, véo mũi cậu.

" Hấp tấp như vậy sao? " Hắn tự khắc chế bản thân mình tránh nóng vội khiến cậu không kịp thích nghi, Chính Quốc thế mà lại ngoài ý muốn còn vội vàng hơn cả hắn.

" Phóng đãng " Thái Hanh thì thầm vào tai Chính Quốc.

Đột nhiên Chính Quốc khựng lại, nhăn mặt.

Cậu đây là đang nghĩ rằng có qua có lại thôi mà! Mỗi người làm một chuyện sẽ thuận lợi hơn. Thái Hanh có lòng giúp cậu thích nghi với không khí ám muội này, cậu cũng phải có chút báo đáp hắn chứ nhỉ?

Như nào lại bị xem là phóng đãng!

Chính Quốc trừng mắt nhìn Thái Hanh, hắn lại xem như cậu đang khẳng định câu nói của hắn, hơn nữa chính là đang câu dẫn hắn!

Nếu Chính Quốc biết được suy nghĩ này của hắn, chắc sẽ hộc máu xỉu ngang trên giường mất.

" Được rồi, để anh đây chiều theo ý cậu " Thái Hanh liếm vành tai của Chính Quốc một cái, bàn tay chậm rãi di chuyển xuống mông cậu, nhanh chóng lột sạch quần trong lẫn ngoài, nhẹ nhàng cẩn thận cho một ngón tay vào.

Thái Hanh những ngày đầu kĩ năng đúng tệ, làm Chính Quốc là một người dễ tính còn không nhịn được trong lòng muốn trốn khỏi hắn. Nhưng hiện giờ Thái Hanh đã sớm thành thạo từng chút một, khiến cậu giảm bớt đau đớn, hơn nữa còn được phục vụ rất là thoải mái, nên Chính Quốc cũng không còn bài xích cùng hắn thân mật nữa. Thế nhưng Thái Hanh lại rất quy củ, luôn sợ Chính Quốc sẽ không chịu nổi, cứ cuối tuần mới "sờ soạng" một lần, hoặc có khi mười ngày nửa tháng.

Rất nhiều thứ cần hắn quy củ hắn không làm! Cố tình lại chọn sống có nhân tính ở phương diện này!!

Thái Hanh cho một ngón, rồi lại tiếp một ngón, rồi lại tiếp thêm một ngón cùng nới rộng hậu huyệt. Tự nhận thấy đã đủ mới chịu rút tay ra.

Chính Quốc sớm đã ngứa ngáy, mong mong chờ chờ hắn tiến vào, thế mà Thái Hanh chẳng biết có phải là cố ý hay không, mãi vẫn chưa chịu vào, chỉ lượn lờ ở bên ngoài.

Chính Quốc có chút nóng lòng, lập tức nhìn hắn bằng ánh mắt cầu xin.

" Hả? Muốn tôi cho cậu à? " Thái Hanh thản nhiên hỏi.

Chính Quốc mím môi gật đầu.

" Ừm.. Gọi một tiếng anh trai đi, liền đút cho cậu " Thái Hanh cười vô liêm sỉ nói.

Chính Quốc có chút đỡ không kịp, không nhịn được oán thầm người này đúng thật quá nhàm chán rồi. Muốn chơi trò huynh đệ play à?

" Bộ cậu không cảm thấy khó chịu hả? " Chính Quốc hỏi hắn, cậu không tin cái thứ cương cứng kia không có khó chịu đâu!

" Vẫn ổn mà, cậu gọi đi " Thái Hanh hôn hôn má cậu hai cái.

Chính Quốc mím môi, tên này chỉ vì hai chữ " anh trai " từ miệng cậu mà không tiếc chi " đứa em sinh tử " đang gắn sừng sững trên người mình!

Nếu nó mà biết chủ nhân mình nhàm chán như thế, có khi trong đêm tự thoát khỏi người hắn mà tung tăng đi xa mất, tốt nhất là không quay về nữa, bằng không có ngày cũng bị nghẹn đến phát nổ.

" Anh...Anh " Chính Quốc một lòng xả thân vì 'đứa em sinh tử' của hắn cũng chính là 'của cậu'. Nếu không có nó cuộc đời sau này của cậu sẽ rất vô vị....

" Không nghe rõ "

" Anh trai!! "

Thái Hanh lại nhịn cười.

" Cậu đúng là quá hấp tấp, thật phóng đãng "

Chính Quốc "......"

" Để anh trai cho em ăn no "

Chính Quốc "......"

Thời khắc Thái Hanh cho toàn bộ vào bên trong, cũng là lúc cửa phòng có dấu hiệu mở khoá.

Chính Quốc tái cả mặt, muốn vùng ra khỏi người hắn.

Thái Hanh lại vô cùng bình tĩnh, nằm phía sau ôm lấy cậu, phía dưới vẫn như cũ đang kết hợp, đem tấm chăn bao trùm lên người của cả hai, Chính Quốc cũng vô lực phản kháng.

Đoàn Lăng và Hứa Ninh bước vào, hai người trên giường liền cực kì ăn ý mà nhắm mắt giả vờ ngủ.

Thời tiết cũng vừa lúc lạnh, đắp chăn ôm nhau ngủ là vô cùng hợp lý, người ngoài nhìn vô chỉ có thể cảm thán hai người này thật là biết cách ngược cẩu.

Nhưng may quá Hứa Ninh và Đoàn Lăng lại chả phải là cẩu.

Đoàn Lăng quan sát hai người nọ một chút, nghĩ là họ ngủ rồi, trong lòng anh cũng nhịn lắm, hôm nay chưa từng được thân mật với Hứa Ninh, ở bên ngoài cũng không tiện làm gì.

Vì thế nhân lúc hai người họ ngủ liền đè Hứa Ninh xuống giường hôn chùn chụt vài phát!

" Này... Làm gì thế? " Hứa Ninh còn chưa kịp định hình được, mặt như sắp dính đầy nước bọt rồi.

" Hôm nay chưa được hôn Ninh Ninh nha... " Đoàn Lăng xụ mặt.

" Cậu... " Hứa Ninh định xù lông, nhưng bao lần vẫn như cũ không thể, rõ ràng biết cái tên này là chúa giả bộ, nhưng chỉ cần nhìn vào bản mặt đấy liền vô pháp từ chối.

" Thôi được... Nhưng cũng phải cho tôi đi tắm chứ? " Hứa Ninh hoà nhã nói.

" Được... Thế tắm chung! " Đoàn Lăng gật đầu nói.

" Không được!! " Hứa Ninh tức khắc đỏ mặt.

" Giữa tôi và cậu còn có gì để che giấu, đi tắm thôi, Ninh Ninh! " Đoàn Lăng sảng khoái bế Hứa Ninh vào nhà tắm, không quên vơ cả quần áo và khăn tắm.

Chính Quốc, Thái Hanh "......"

" Này... Bọn họ đi vào nhà tắm rồi, cậu... cậu cũng mau... rút ra đi chứ... " Chính Quốc mặt đỏ tới mang tai, lí nhí nói.

" Khi nãy đòi tôi cho cậu, bây giờ chưa gì đã muốn chạy trối chết rồi à? " Thái Hanh cắn cắn vành tai của Chính Quốc, xấu xa mà động một cái.

Chính Quốc không kịp phản ứng, nhất thời " A " lên một tiếng. Sau lại lập tức che miệng mình lại, hốt hoảng sợ người bên trong phòng tắm nghe thấy được.

Nhưng thực tế Chính Quốc có hơi lo xa, nếu tắm một người thì có thể, nhưng đi vào chính là hai người, bọn họ làm gì ai biết được, còn có tâm tình quan trọng động tĩnh bên ngoài này sao?

Thái Hanh cười một tiếng, Chính Quốc liền lườm hắn một cái, hắn lại động một phát.

Một tiếng sau Hứa Ninh và Đoàn Lăng bước ra, Hứa Ninh lập tức ngã xuống giường, nhắm mắt ngủ một mạch.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info