ZingTruyen.Asia

《 TaeKook - Hoàn 》Mặn Mặn Ngọt Ngọt! - HE

CHƯƠNG 65

_thicuc_

" Hanh....Tết này về nhà nhé "

Thái Hanh sau khi nghe xong điện thoại liền tắt máy ném sang một bên, trên mặt chẳng có biểu cảm gì, mẹ hắn hơn hai năm nay đã không trở về, hắn thế mà lại chẳng có vẻ gì là vui khi sắp được gặp mẹ.

Chính Quốc nằm bên cạnh đọc sách, hiển nhiên có để ý, khi nãy nói chuyện điện thoại cậu cũng lọt tai vài ba chữ, hiểu được đại khái chuyện.

" Tết này cậu về nhà hả? "

" Chưa biết " Thái Hanh nhàn nhạt trả lời.

" Không biết năm nay nghỉ bao lâu, nếu nhiều ngày một chút thì tớ sẽ về quê, dù sao cậu cũng không ở đây "

" Tôi có nói sẽ trở về à? " Thái Hanh nhìn cậu.

" Ây, gia đình phải ưu tiên " Chính Quốc cười nói.

" Nhưng so với cậu thì tôi chọn cậu " Thái Hanh nghiêm túc trả lời.

" Tại sao thế? "

" Tình cảm mẹ con có chút không tốt đẹp như mọi người thường thấy " Thái Hanh lãnh đạm nói.

Chính Quốc tròn mắt ngẫm nghĩ, có chút buồn buồn, Thái Hanh có mẹ yêu thương, nhìn hắn ăn mặc đủ đầy là đủ hiểu rồi, thế nhưng vì sao hắn có vẻ không mấy quan tâm? Nói thẳng ra chính là không biết trân trọng.

Chính Quốc muốn hỏi sâu hơn về mối quan hệ của hai mẹ con họ, nhưng sợ Thái Hanh chê mình phiền nên cũng không dám hó hé gì.

" Tớ còn ông bà yêu thương, cậu chỉ có một mẹ, sao không quý trọng? "

Thái Hanh bất động một chốc, lại cười khẩy.

" Sao cơ? Tôi không cảm nhận được, thì biết quý trọng kiểu gì đây? "

Không cảm nhận được....?

Chính Quốc khó hiểu nhíu mày, rõ ràng như thế mà bảo là không cảm nhận được à?

" Mặc kệ đi, tôi có mỗi cậu là được rồi " Thái Hanh uyển chuyển ném quyển sách trên tay Chính Quốc ra ngoài, xông tới lật người cậu đang nằm sấp lại, muốn hôn hôn một chút.

Nhưng Chính Quốc lại hiếm lúc kháng cự, cậu liền đưa tay chặn ngay quả mặt đẹp trai của hắn sắp sửa xông tới.

" Hứa là về nhà đi... Tết này về nhà nhé? "

" .... Lắm chuyện thật, bây giờ còn có kiểu muốn hôn phải đáp ứng điều kiện hả? " Thái Hanh chậc lưỡi một cái, nhíu mày.

" Dù sao đây cũng là thân thể của tớ nha... " Chính Quốc lập tức nói lại.

" Nó sớm đã bị tôi ăn sạch sẽ rồi diễm à " Thái Hanh cười hiểm ác giật tay Chính Quốc ra, sấn tới hôn môi cậu.

Chính Quốc á, đương nhiên là...

Không kháng cự rồi...

Hôn cũng hôn đã rồi, trên cổ cũng lấm chấm vài đốm đỏ rồi, Chính Quốc còn đang suy tư về nhân sinh của mình đây này.

Cậu không có tiếng nói nào à? Hai người bọn họ bình đẳng mà?

" Sao thế? " Thái Hanh cười mỉm vùi đầu vào cổ Chính Quốc hít hà, tay mân mê tóc cậu, hôn một trận xong hài lòng vô cùng.

" Này... Nghe lời tớ đáp ứng về nhà được không? " Chính Quốc quyết tâm muốn hai mẹ con họ hàn gắn.

"....."

" Bà ấy là người dưỡng thành cậu... "

Có hả? Lại chẳng vứt tôi cho vú nuôi.

" Ừm... Bà ấy là người sinh cậu ra... thế nên tớ mới có cơ hội được gặp cậu... " Chính Quốc ngượng ngùng nói.

" Được, đáp ứng cậu trở về nhà! " Thái Hanh liền trả lời cái rụp.

Cái tên quê mùa này miệng càng lúc càng ngọt, thức ăn vào bụng cậu ta đều chuyển hoá thành đường chắc?!

Thái Hanh lại nhịn không được đè tiểu quê mùa nhà mình ra, tiếp tục hôn một trận.

Nửa chừng đột nhiên dừng lại, chớp chớp mắt nói.

" Này... Cậu béo lên một chút nữa rồi... "

" Đúng đó... Tớ lại tăng thêm bốn kí... " Chính Quốc thành thật trả lời.

Thái Hanh hài lòng vô cùng.

" Cậu vỗ béo tớ, tớ lại béo thật... sẽ xấu... " Chính Quốc vờn ngón tay nói, hắn đẹp trai như thế, cậu không dễ nhìn chút nào làm sao xứng với hắn đây? Vừa nghèo lại vừa béo... Nghĩ thôi đã thấy ....

Chính Quốc không để ý Thái Hanh tiếp tục hôn hôn khắp mặt mũi, chỉ chìm đắm trong mớ suy nghĩ tà đạo của mình.

" Hanh... Đừng bỏ tớ... Huhuhu "

" Tránh ra! Đồ heo xấu xí, tôi nuôi cậu đâu nghĩ cậu béo thế này, tôi không thể tiếp tục với cậu, chia tay đi "

" Không....Hanh... Chính cậu đã nói béo một chút mới ngon mà...hic... "

" Tôi nói béo một chút, không phải ú na ú nần như cậu! Cậu có mà đè chết tôi, chúng ta không xứng đâu, chấm dứt đi! " Hắn nói xong liền tàn nhẫn xoay người bỏ đi, không một lần ngoảnh lại.

" Khônggg... Xin đừng bỏ tớ... "

" Hanh...."

" Đừng bỏ tớ mà... " Chính Quốc vừa khóc vừa chạy theo, nhưng thân thể đã béo quá độ, chạy vài bước liền mệt bở hơi tai.

Thế là... Cậu đành nằm xuống... Trực tiếp lăn cho nhanh!

Đến đoạn này Chính Quốc giật mình thoát khỏi dòng suy nghĩ đáng sợ, không khỏi rùng mình, có chút bất lực...

Ơ kìa...

"!!!!"

" Ái chà... Béo một chút mới ngon " Thái Hanh rất hài lòng về việc nuôi nấng người yêu quê mùa của mình, mấy tháng đầu lên thành phố, Chính Quốc ốm đến đáng thương, hiện tại không những có da có thịt đầy đủ mà còn có chút mỡ thừa ở bụng.

Hắn liền vui vẻ cúi xuống hôn lên bụng Chính Quốc một phát ra tiếng rõ to.

"... N...Này... " Chính Quốc ngượng chín cả mặt.

" Béo ôm mới thích, còn dùng để hôn hôn nữa... " Thái Hanh híp mắt cười.

"......"

" Phụt... Sao cậu có thể đáng yêu đến thế hả? " Thái Hanh hưởng thụ nhìn Chính Quốc ngượng ngùng đến lúng túng, buồn cười ra tiếng, đưa tay véo má cậu một cái.

Ừm, tốt.... mềm mềm...

Chính Quốc đành giả chết mặc hắn hồ nháo, hôm nay cả hai đều không có tiết, vùi đầu vào trong chăn ôm ôm người yêu là thích nhất.

Dùng thân thể để đổi lấy hạnh phúc gia đình cũng rất đáng giá, Chính Quốc bỗng nhiên cảm thấy quá tự hào về bản thân, có chút thành tựu.

Hơn nữa đây cũng chẳng phải là cam chịu, cậu chính là có chút thích cơ mà... khụ... một chút thôi.

Mà ngoan ngoãn mới giữ được người yêu, đẹp trai như hắn, hớ hênh một chút lại mất tiêu cho xem!

Nhưng sự thật là Chính Quốc nghĩ nhiều rồi. Hắn tránh đông tránh tây, tránh không được một Điền Chính Quốc mềm mềm ngoan ngoãn, cuối cùng chính là không có lối thoát, trừ phi Chính Quốc chán hắn, bằng không hắn không đời nào bỏ cậu được.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia