ZingTruyen.Com

《 TaeKook - Hoàn 》Mặn Mặn Ngọt Ngọt! - HE

CHƯƠNG 52

_thicuc_

Sáng sớm Hứa Ninh trở về, vừa vặn trông thấy Chính Quốc cũng đang từ phòng tắm bước ra, tay vẫn còn cầm khăn lau mặt, tư thế đi có chút không đúng lắm, Hứa Ninh liếc mắt nhìn một cái, cũng chẳng ừm hửm gì thêm.

" Cậu về rồi? Đoàn Lăng đâu? " Chính Quốc lau mặt xong, trên tóc còn khá ướt, tiện thể vuốt ra đằng sau, để lộ cả vầng trán trắng nõn, trông vừa ngố vừa đáng yêu.

" Chết rồi " Hứa Ninh nhàn nhạt trả lời, uể oải nằm lên giường của mình, ý định đánh một giấc.

" Sao thế? Tối qua ngủ không ngon à? " Chính Quốc lại hỏi.

" Ừm " Hứa Ninh qua loa trả lời.

Y lại nhìn Chính Quốc một lát, cuối cùng vẫn là nhịn không được hỏi.

" Tối qua hai người có xảy ra cái gì không? "

Chính Quốc nghe xong giật bắn cả người, theo phản xạ chối bay bảy.

" Làm gì có, không có gì hết nha... Chúng tớ...Chúng tớ chỉ ôm nhau ngủ.. Hết... Hết rồi.. "

Hứa Ninh mệt mỏi cười khẩy, trong lòng đã sớm đoán được, hỏi chơi vậy thôi.

Chính Quốc thấy y không nói gì nữa, mắt đã nhắm lại, nghĩ rằng y sẽ chẳng nghi ngờ gì nữa đâu, thế là yên tâm thở phào nhẹ nhõm.

Có thể tối qua uống quá nhiều, nên sẽ đi vệ sinh nhiều lần, hoặc là buồn nôn liên tục như ai đó mới ngủ không ngon.

Chính Quốc liếc xéo Thái Hanh đang dang chân nằm ngủ khò khò trên giường càng thêm oán trách.

Rõ ràng người bị đâm là mình, thế mà tên kia trông như cực kì mệt mỏi, ngủ tới giờ này còn chưa có chịu dậy.

Hứa Ninh vừa mới chợp mắt một xíu, Đoàn Lăng cũng từ bên ngoài hùng hùng hổ hổ mở cửa phòng xông vào, ra sức lay người dậy.

" Hứa Ninh, Hứa Ninh!! Tỉnh dậy đi, báo cho cậu một tin... "

Chính Quốc nhìn đến sắc mặt không rõ vui buồn của Đoàn Lăng, cũng tò mò rốt cuộc là có chuyện gì, không nhịn được đưa mắt nhìn sang.

Đoàn Lăng đương nhiên cảm nhận được ánh mắt của cậu, liền quay sang nhìn, lại xua xua tay... Muốn nói 'chuyện người lớn con nít nghe thì hiểu cái gì?'.

Hứa Ninh kiên quyết không chịu ngồi dậy, lấy chăn che kín mặt mình.

" Để nói sau đi! Ông đây buồn ngủ "

" Không được, chuyện này rất quan trọng, tôi muốn khoe với cậu "

" Khoe cái rắm, cậu ồn quá đó! Để yên tôi ngủ " Hứa Ninh bị làm phiền sắp điên.

" Này, cậu nhớ giao kèo của chúng ta không hả? "

" Không biết, không nhớ! Muốn ngủ! "

Hứa Ninh cự tuyệt nói chuyện rất rõ ràng, nhưng Đoàn Lăng lại không nản lòng, dừng một lát, lại cúi xuống thì thầm vào tai Hứa Ninh.

" Thằng nào mất zin trước sẽ được làm ông nội đó " Đoàn Lăng híp mắt cười rõ tươi.

Hứa Ninh lười biếng nãy giờ cũng chấn kinh, vội bật chăn ra, trợn tròn mắt nhìn Đoàn Lăng.

Đoàn Lăng cũng nhìn y, cười thô bỉ.

" Cậu nói lại xem... "

" Tôi nói tôi mất zin rồi... " Đoàn Lăng tỉnh bơ trả lời.

Hứa Ninh chưa kịp ngốn xong câu này, lại thấy Đoàn Lăng lấy ra một cái bao cao su được gói kĩ trong bọc nilong.

" Đù má cái này mà cậu cũng dám đem về cho tôi xem!! " Hứa Ninh chín cả mặt, không nhịn được cầm gối ném vào mặt Đoàn Lăng.

Đoàn Lăng bị ném cũng chỉ cười cười, lại nhìn sang Chính Quốc, thấy cậu không được tự nhiên xoay mặt đi, hai má ửng đỏ.

"...... "

" Cậu có biết mình làm với ai không? " Hứa Ninh lại hỏi.

" Còn ai nữa? Chắc chắn là một cô em xinh đẹp, tuy rằng sáng sớm tỉnh dậy cô ấy đã ngượng ngùng bỏ đi tôi không thể thấy mặt, nhưng tôi tin chắc sau này còn có thể gặp lại " Đoàn Lăng mất zin ra vẻ tự hào.

Hứa Ninh bĩu môi khinh bỉ, để lại hai chữ ' nhàm chán ' rồi lại úp mặt xuống giường ngủ tiếp.

" Còn cậu, hôm qua ngủ ở đâu thế? " Đoàn Lăng hỏi.

" Đương nhiên là phòng bên cạnh "

Chính Quốc đã thuê cho họ vốn đúng là hai phòng, sáng nay Hứa Ninh chưa kịp cảm kích, đã thấy bóp tiền của mình hình như thiếu thiếu.

" Này, cậu còn chưa gọi tôi một tiếng ông nội.. " Đoàn Lăng lại lay y.

Hứa Ninh chẳng có động tĩnh gì, anh lại tiếp tục thì thầm vào tai y.

" Từ giờ tôi chính là ông nội của cậu, cháu yêu! "

" Đừng có thì thầm buồn nôn như vậy, gớm chết đi được, ông con mẹ cậu! " Hứa Ninh lại bật dậy, nghiến răng vươn tay bóp cổ anh lay thật mạnh, chính là bị chọc đến điên rồi.

Bọn họ hồ nháo một lúc thật lâu, đến khi Thái Hanh bị làm phiền tỉnh dậy mới chịu ngưng.

" Cút đi chỗ khác " Hứa Ninh đá vào bụng Đoàn Lăng một cái, lại vùi đầu vào chăn tiếp tục ngủ.

Thái Hanh ngồi trên giường, không được tự nhiên nhìn Chính Quốc hai cái, lại chui vào phòng tắm vệ sinh cá nhân, lúc đi ra lại ngượng ngùng nhìn thêm hai cái nữa.

Cuối cùng vẫn là nhịn không được kéo cậu vào phòng tắm hỏi han, bởi vì bên ngoài không tiện nói.

" Sao thế? " Chính Quốc đột nhiên bị kéo vào đây có chút bất ngờ.

Thái Hanh đứng xem xét cậu từ trên xuống.

" Làm sao? " Chính Quốc không được tự nhiên hỏi.

" Tối qua... Có làm cậu đau không? " Thái Hanh ngượng ngùng nói.

Chính Quốc muốn quên đi mà hắn lại đột nhiên nhắc đến, không khỏi xấu hổ, hai má sắp nóng đến chín luôn rồi.

" Không có... "

Mới lạ!

Tuy rằng nghe cậu trả lời, nhưng Thái Hanh vẫn không yên tâm cho lắm.

Hắn đã tìm hiểu rồi, lần đầu rất đau, hôm qua hắn không tỉnh táo, nhưng không đến nỗi cái gì cũng không nhớ được, hắn nhớ từng chuyện vụn vặt.

À còn cái chuyện nôn khi đang làm á... Mỹ nam chọn cách mất trí nhớ có chọn lọc.

" Một lát nữa mua thuốc cho cậu " Thái Hanh vươn người hôn trán cậu một cái.

" Không... Không cần đâu, tớ không sao... " Chính Quốc xấu hổ trả lời.

" Đến lượt cậu quyết định chắc " Thái Hanh giây trước còn là một người bạn trai ôn nhu dịu dàng, giây sau đã là tên bá đạo thích làm theo ý mình.

Chính Quốc tỏ vẻ rất bất lực.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com