ZingTruyen.Info

《 TaeKook - Hoàn 》Mặn Mặn Ngọt Ngọt! - HE

CHƯƠNG 42

_thicuc_

Lúc Thái Hanh đi ra đã không còn thấy Chính Quốc trong phòng, hắn vớ lấy cây bút cùng quyển tập thong thả đi xuống dưới, quả nhiên thấy Chính Quốc đang đứng chờ mình, mặc dù đã sắp đến giờ vào lớp rồi.

Hắn bình thường đi học trễ cũng chẳng sao, nhưng Chính Quốc là học sinh gương mẫu được giáo viên coi trọng, sao có thể trễ học được? Hơn nữa trong việc học tập Chính Quốc rất nghiêm túc.

Thái Hanh vui vẻ đi đến khoác tay lên vai cậu.

Chính Quốc ngớ người, có chút ngượng ngùng muốn tránh né, nhưng mà ngẫm nghĩ lại, hai người đều là nam nhân, choàng vai bá cổ thì thế nào?

Nhưng trường hợp hiện tại không như bình thường nữa nha, bọn họ hiện tại đang là mối quan hệ kia đó!

Kết quả Chính Quốc vẫn chẳng tránh né.

Cuối cùng thì vẫn đến lớp đúng giờ, Chính Quốc vừa đặt mông ngồi xuống cũng cùng lúc tiếng chuông vào lớp vang lên.

Chính Quốc lấy bút và quyển tập ra, chăm chú lắng tai nghe giảng, chính là bộ dạng của một học bá tri thức thực sự!

Thái Hanh bên này lại hết chồng cằm thì úp mặt xuống bàn, chán nản không chịu nổi. Bên trên đang giảng cái gì hoàn toàn nghe không lọt tai.

Thái Hanh gối đầu lên cánh tay, nhìn ra cửa sổ, nhớ đến tiểu quê mùa nhà mình lại nhịn không được cười khúc khích.

Hứa Ninh bên cạnh nổi cả da gà da vịt, gương mặt đậm chất khinh bỉ. Tuy không rõ hắn cười cái gì nhưng chắc là bị điên.

Không xong rồi! Kim thiếu thời gian qua được Kiều tiểu thư dạy kèm chịu đựng đến phát điên rồi.

Khi tan học, Hứa Ninh cùng Đoàn Lăng đứng dậy đi về, Thái Hanh như được giải thoát, vươn vai một cái.

Hôm nay tâm tình hắn đặc biệt tốt, Hứa Ninh bình thường khó ưa đến thế nay nhìn lại thuận mắt cực kì.

Thái Hanh chạy đến túm lấy Hứa Ninh và Đoàn Lăng ôm chầm, vỗ vỗ vai họ mấy cái mới xoay người, khi đi còn để lại một câu.

" Mãi là anh em tốt "

Hứa Ninh trợn trắng cả mắt mồm chữ A nhìn theo bóng lưng Thái Hanh, trong lòng phun trào vô số câu ' mẹ nó ' .

Kim thiếu hôm nay bị trúng tà!

Không được!

Hứa Ninh cảm thấy hắn như thế có chút không quen!

Không đúng, là cực kì không quen!

Vì muốn tìm lại vị huynh đệ cục súc của ngày hôm qua, Hứa Ninh không biết lấy gan từ đâu chạy đến chỗ Thái Hanh đi chưa bao xa, giơ nắm đấm thúc vào bụng hắn một cái.

Thái Hanh bỗng cúi đầu ôm bụng khựng lại, chờ cơn đau qua đi mới ngẩng đầu nhìn Hứa Ninh.

Hứa Ninh cảm thấy hắn muốn ăn tươi nuốt sống mình....

Quả nhiên giây sau hai mắt Hứa Ninh thành công tiếp nhận hai đấm của Thái Hanh, bầm đen.

Đánh xong hắn liền phủi tay bỏ đi.

Hứa Ninh ôm mắt cảm thấy vô cùng thành tựu.

Huynh đệ cục súc của mình cuối cùng cũng trở lại rồi.

Đoàn Lăng từ phía sau đi lên, không biết phải bày ra vẻ mặt gì.

Tên này có máu M à?

Bị ăn đập thành thói quen? Không có không vui?

Chính Quốc hôm nay lại cùng Thái Hanh đi ăn trưa, mọi thứ lại trở về như lúc trước.

Không đúng, có một số chuyện đã khác rồi haha.

Thái Hanh nhìn Chính Quốc cả buổi cứ che miệng híp mắt cười tủm tỉm, liền nhíu mày nói.

" Cao hứng lắm à? "

" Chúng ta lâu rồi không đi cùng nhau mà " Chính Quốc trả lời.

Thái Hanh nghe Chính Quốc trong lời nói có chút uỷ khuất, không nhịn được phì cười, nheo mắt nói.

" Thích tôi thế cơ à? "

" Cậu đừng suy diễn nhiều như thế, tớ chỉ hoài niệm thôi ... " Chính Quốc giải thích.

" Mặc kệ... Tất cả là vì cậu thích tôi thôi, nhưng mà Thái Hanh... Tớ lỡ... ưm ... " Thái Hanh cao hứng muốn nhai lại câu tỏ tình đêm qua của Chính Quốc, lập tức bị cậu đỏ mặt bất chấp che miệng lại.

" Xin cậu đó... Đừng nhắc lại mà... " Chính Quốc cảm thấy mình sắp bốc hơi tới nơi rồi.

Quả nhiên tỏ tình trước là thiệt thòi mà!

" Này... Tôi ngồi góc khuất kia, cậu mang cơm tới đó nhé, tôi đợi " Thái Hanh tay chỉ về phía khuất xa tầm mắt mọi người.

Chính Quốc trong lòng không khỏi khó hiểu, bình thường Kim mỹ nam chỉ hận không thể bày hết tất cả vẻ đẹp tuyệt tác của mình cho mọi người cùng chiêm ngưỡng, vì sao hôm nay lại lén lén lút lút như thế?

Thái Hanh nhìn trước ngó sau mới lẻn vào góc khuất kia, thầm chắc sẽ không tìm ra được hắn đâu.

Một lúc sau Chính Quốc đem cơm đến, hai người thong thả ăn xong bữa, Thái Hanh lập tức kéo cậu chạy đi.

Nhưng mà... Chạy không kịp...

" Kim Thái Hanh! Cậu đi đâu đấy, đứng lại mau, đừng chạy nữa, hôm qua sao không học kèm... này!! " Kiều Tư Tư rống khan cả cổ còn cật lực chạy theo, nhưng mà Thái Hanh lại lẻn trốn mất rồi.

Khi hai người chạy một mới dừng lại chống đầu gối thở hồng hộc. Chính Quốc ngẩng đầu lên mới phát hiện hoá ra lại trở về kí túc xá mới của Thái Hanh rồi.

Cậu vốn muốn trở về phòng cũ mà?

" Sao lại bỏ chạy? " Chính Quốc ngơ ngác hỏi.

" Còn không thấy hả, cậu ta dai như đỉa đấy " Thái Hanh bực bội nói.

Chính Quốc cũng biết cậu ta kia là Kiều Tư Tư chắc luôn.

Thái Hanh một lòng muốn trốn khỏi tầm mắt của Kiều Tư Tư càng xa càng tốt, lại nói hắn ở đây lại rất được, Kiều Tư Tư kia đời nào tìm ra hắn.

" Cậu ta bám theo cậu làm gì? " Chính Quốc lại hỏi.

" Học kèm đó, hôm qua tôi không học, từ giờ về sau cũng không muốn học nữa " Thái Hanh phát ngấy khi học chung với Kiều Tư Tư rồi, vốn ban đầu hắn chấp nhận Kiều Tư Tư dạy kèm bởi vì sợ tài khoản bị mẹ đóng băng, nhưng nguyên nhân chính vẫn là khi đó còn giận Chính Quốc, bằng không hắn muốn một người giỏi kèm mình, Chính Quốc chính là lựa chọn sáng giá còn gì?

Hôm qua hắn chuyển phòng nên sắp xếp một chút, liền bỏ buổi học ở thư viện cùng Kiều Tư Tư mà không thèm báo trước.

Đêm đó cũng xác định với Chính Quốc, hắn hiện tại đã không cần đến Kiều Tư Tư giúp mình nữa, có tiểu quê mùa của hắn là được.

Vì vậy tận lực né tránh Kiều Tư Tư, càng không muốn cô biết đến phòng mới này của hắn, sẽ phiền phức sau này.

" Cậu không muốn học chung với Kiều Tư Tư sao? " Chính Quốc nhìn mặt Thái Hanh dò xét.

" Đúng thế " Thái Hanh nhanh gọn trả lời.

Chính Quốc lại cúi đầu, vờn ngón tay lí nhí nói với hắn.

" Thế... Để tớ kèm cậu nha? "

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info