ZingTruyen.Info

《 TaeKook - Hoàn 》Mặn Mặn Ngọt Ngọt! - HE

CHƯƠNG 34

_thicuc_

" Đang nói nhưng lại ngơ cái gì thế? " Chính Quốc có hơi sốt ruột nhìn Kiều Tư Tư, bởi vì thời gian có hạn, Thái Hanh rất nhanh sẽ trở về.

" À.... Nãy tôi nói đến đâu rồi nhỉ? " Kiều Tư Tư lúng túng đáp.

" Lúc nào nhìn người đó cũng đẹp rồi sao nữa? " Chính Quốc nói ra có hơi ngập ngừng, mặt cũng đỏ lên đôi chút, vì đúng thật cậu mắc triệu chứng này.

Mỗi lần nhìn hắn lại không nhịn được trong lòng khen hắn vô số câu đẹp trai, chỉ hận 365 ngày không thể có đủ 365 câu khác nhau để khen.

Hắn là mỹ nam đẹp nhất mà Chính Quốc từng gặp.

" Mỗi giờ mỗi giây đều muốn ở bên cạnh người đó, không nhìn thấy sẽ cảm giác trống vắng buồn bã... "

" Nếu người đó để lại cho cậu một thói quen, khi thiếu vắng sẽ rất trống trải nặng nề "

" Khi người đó đang cùng một ai khác nói chuyện, bên cạnh thân thiết, vai kề vai, sẽ cảm thấy thật ghen tị, chỉ hận không thể đá người kia khuất mắt, hoặc là tìm cách chen ngang phá đám, tách hai người họ ra, hoặc là tìm cách dìm hàng người kia "

" Còn nữa nha, khi người đó gặp nguy hiểm sẽ cảm thấy xót xa, có khi không nhịn được nhào tới chết chùm luôn " Kiều Tư Tư nói lời này không phải ở trên phương diện của mình, bởi vì cô thích hắn, nhưng chưa bao giờ thấy hắn có chuyện không hay trước mắt mình, hoặc đúng hơn là toàn là cô bị xúi quẩy, hắn đứng một bên nhìn. Cô chỉ đang chém lung tung thôi.

Cũng vì Chính Quốc lắng nghe rất chăm chú, Kiều Tư Tư đắc ý học bá như cậu lại có chuyện cần mình nói cho hiểu, vì vậy chém gió thêm một chút, đương nhiên càng nói càng khác xa với việc cô đang thích hắn trải nghiệm được.

Chính Quốc càng nghe càng choáng váng đầu óc, có chút lơ mơ không dám tin... Bất kể là Kiều Tư Tư đang chém gió hay sự thật... Thì tất cả Chính Quốc đã từng trải qua hết rồi.

Tỉ như việc Thái Hanh cùng Kiều Tư Tư mỗi ngày học chung với nhau, Chính Quốc liền khó chịu trong lòng, đúng thật rất hận không thể đá văng Kiều Tư Tư đi chỗ khác, cậu đã từng cố ý chen ngang khi hai người đó học chung, còn chỉ ra cái sai của Kiều Tư Tư để dìm hàng cô, nói rằng vẫn để cậu kèm hắn là tốt nhất rồi.

Dạo trước khi đi học, nếu một trong hai Chính Quốc hoặc Thái Hanh chuẩn bị xong trước sẽ đứng phía dưới dãy kí túc xá chờ đối phương đi học, mỗi khi tan học sẽ cùng nhau đi ăn. Nhưng kể từ khi Kiều Tư Tư bắt đầu kèm hắn, trước đó còn có một màn hắn giận cậu vẫn chưa rõ lí do, vì thế kể từ sau đó tần suất cùng hắn đi học ăn cơm đều sẽ giảm, đến nay đã triệt để không còn. Chính Quốc cảm thấy rất tủi thân trống trải.

Lại nhớ đến khi Thái Hanh rơi xuống nước, Chính Quốc trong lòng hoảng loạn, không kịp nghĩ nhiều đã vội lao xuống theo hắn mất rồi...

Hơn nữa.... Còn rất nhiều cái hơn nữa...

Như việc cùng hắn hôn môi, tuy cả hai đều là nam nhân, nhưng mà cảm giác...cũng không có tệ lắm.

Chính Quốc càng nghĩ càng xấu hổ, không nhịn được lấy hai tay chà sát mặt mình.

Cậu trước giờ chưa trải qua cảm giác thích ai, làm sao dám chắc chắn được? Vì thế hỏi Kiều Tư Tư một chút... té ra phơi bày được rất nhiều thứ.

Đúng là người từng trải, Kiều Tư Tư thích Thái Hanh như vậy, lời cô nói ít nhiều đáng tin.

" Vậy ra...Khi thấy người đó thân thiết với ai kia, sẽ là cảm giác.... " Chính Quốc còn chưa dứt Kiều Tư Tư đã nhảy vào tiếp lời.

" Cảm giác ghen đó! Rõ ràng cậu thích người ta rồi! Nói tôi nghe, từ nãy giờ tôi liệt kê nhiều như thế, rốt cuộc cậu có dính không hả? " Kiều Tư Tư khoanh tay dựa ra sau ghế nói.

" Cũng...Cũng có chút đỉnh... " Chính Quốc xấu hổ nói.

" Cái gì chút đỉnh thôi á!? "

" Không...Không...Cũng...Cũng 99 phần trăm " Chính Quốc bị quát liền giật nảy, vội vã khai thật.

Mà cũng không thật lắm, rõ ràng là 100 phần trăm.

" Xì... " Kiều Tư Tư bĩu môi nhìn cậu, sau đó nói.

" Người nào được tên ngốc cậu thích, thật khổ "

Đến cả chuyện tình cảm cũng không rõ, còn làm ăn được gì?

" Tốt nhất là nên giải bày, đánh nhanh thắng nhanh, biết đâu ai kia cũng thích cậu "

" Không đâu, cậu ấy thẳng lắm " Chính Quốc lắc đầu buồn bã.

" Ra là một thằng đực rựa, phen này chắc khó hơn chút, nhưng mà ngẫm lại theo những gì tôi nói và cậu dính hết chín mươi chín phần trăm, chắc là thường xuyên cùng hắn gặp nhau, cũng có nhiều thói quen bên nhau đúng không? Nếu thế chắc không đến nỗi khó khăn, tôi thấy cậu nhan sắc cũng rất yêu nghiệt, lượn qua lượn lại mấy hồi, hắn kiểu gì chẳng cong queo " Kiều Tư Tư đánh giá cậu một chút, không ngại khen thật lòng mấy câu.

Hình như cô tạm thời chưa load kịp, rõ ràng là có gì đó không đúng ở đây rồi.

Chính Quốc thẫn thờ leo lên giường nằm, Thái Hanh cũng cùng lúc trở về luôn.

Chính Quốc thấy hắn liền nhanh chóng vùi mặt vào gối trốn tránh một cách ngây ngô.

Bây giờ cậu nhìn hắn, thật sự rất ngại...

Hắn đối xử với cậu đơn thuần như thế, cậu nhưng lại mang tâm tư không rõ với hắn.

Làm sao dám đối mặt được đây?!!

---

Kiều Tư Tư cắn bút thất thần suy nghĩ một chút, cô đã nhận ra có gì đó không đúng thật sự rồi.

Như việc Chính Quốc thích một người không phải nữ mà lại là nam nhân?

Lại còn thường xuyên ở chung với nhau...

Trước giờ cũng không thấy cậu tiếp xúc thêm bất cứ ai ngoài Thái Hanh, Đoàn Lăng và Hứa Ninh.

Nhưng mà Đoàn Lăng và Hứa Ninh thường xuyên không ở kí túc xá, kiểu gì cũng không phải hai người họ lưu lại ấn tượng cho Chính Quốc.

Vậy rõ ràng...

Kiều Tư Tư thở mạnh mấy cái, cảm giác như sắp phát điên hất tung bàn lên. Dọa cho Thái Hanh ở bên cạnh một phen khiếp sợ không nhẹ.

" Điền Chính Quốc! Cậu cái tên chết tiệt! Nói đi nói lại, cuối cùng vẫn là cậu ấy!! "

Kiều Tư Tư vốn đang vui vẻ vì loại được một tên tình địch tầm cỡ tưởng chừng như chỉ là do cô ảo tưởng, những người khác cho dù thích Thái Hanh, nhưng nhan sắc điên đảo lòng người như cô còn chẳng khiến hắn động tâm nổi, bọn người kia đã là gì.

Vốn dĩ thật xem sự Chính Quốc là tình địch, vì khi được nghe qua lời kể của Đoàn Lăng và Hứa Ninh, Thái Hanh hắn đối xử với cậu tương đối khác biệt.

Vui vẻ chưa bao lâu.

Cái tên tình địch ảo tưởng này lại thật sự là tình địch của cô!

Má á á á.

Tức chết cô.

Còn đi giúp tên quê mùa kia thông não!!

---

Kiều Tư Tư quát lên với Chính Quốc, nhưng cậu vùi đầu vào gối, đã sớm ngủ mất tiêu trước khi Kiều Tư Tư ngộ ra mọi chuyện. Chỉ có Thái Hanh chẳng biết cái rắm gì!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info