ZingTruyen.Info

《 TaeKook - Hoàn 》Mặn Mặn Ngọt Ngọt! - HE

CHƯƠNG 32

_thicuc_

Chính Quốc xưa giờ là một người vô cùng tốt tính hiền lành, nhưng dạo gần đây cảm thấy bản thân có chút khó ở.

Chuyện là chiều nào Kiều Tư Tư cũng lui tới kí túc xá của bọn họ, lấy cớ giúp Thái Hanh học tập. Thường sẽ ở đến tối mới lưu luyến không tình nguyện mà ra về.

Có vẻ như Kiều Tư Tư quyết tâm tranh đoạt Thái Hanh với Chính Quốc.

Nhưng Chính Quốc không rảnh để tâm cái gì tình địch kia, cậu chỉ cảm thấy dạo gần đây Thái Hanh không còn như xưa nữa, tuy rằng cậu đã cố suy nghĩ thật kĩ cái quan hệ hơn cả bạn thân kia, nhưng vẫn là không nghĩ ra. Đến khi cậu không nhận ra thì quan hệ giữa cậu và hắn sẽ càng tồi tệ.

Hắn sớm chiều ở chung với Kiều Tư Tư, có khi....

Hôm nay Chính Quốc buổi chiều có tiết, tan học cũng muộn, tính thời gian một chút. Hiện tại chắc hẳn là Kiều Tư Tư đang ở kí túc xá với Thái Hanh rồi.

Gần đây tuy Thái Hanh vẫn nói chuyện với cậu, người ngoài nhìn vào nghĩ là bình thường, nhưng chỉ mỗi Chính Quốc biết được có chút xa cách. Vì vậy trong lòng không tránh khỏi tủi thân. Rõ ràng đang rất tốt... tại sao lại như thế?

Chính Quốc đến tận bây giờ vẫn không biết mình sai chỗ nào.

Ngược lại rất chướng mắt hắn cùng Kiều Tư Tư vai kề vai học tập.

Cảm giác này thật lạ, từ nhỏ đến giờ Chính Quốc chưa từng trải qua, chính là bị người mình xem là thân thiết nhất bỏ mặc.

Chính Quốc không muốn trở về kí túc xá, cậu không thích nhìn hai người. Vì thế lang thang quanh trường, được một lúc thì dừng lại ở xích đu, đong đưa chân có hơi tủi thân.

Thường thì giờ này cậu và hắn sẽ cùng nhau đi ăn tối. Còn trò chuyện với nhau rất vui vẻ, tuy là mỗi lần như thế đều chỉ có mình cậu nói.

Thái Hanh ở bên này, có vẻ như không thể tập trung được. Cứ liên tục nhìn điện thoại xem thời gian, tính toán một chút, đáng lí tiểu quê mùa kia đã tan học từ lâu rồi, vì sao hiện tại còn chưa thấy trở về?

" Hanh... Hanh à! "

Thái Hanh đang thất thần bị gọi trở về.

" Cậu ngơ ngác cái gì? Tập trung chút đi " Kiều Tư Tư nhìn hắn nói.

" .... "

" Sắp tới có kiểm tra, cậu không học tốt đạt điểm cao, tớ làm sao có mặt mũi nhìn bác gái " Kiều Tư Tư về chuyện học tập tương đối nghiêm túc.

Thái Hanh há miệng tính trả lời, cửa phòng đột nhiên mở ra, Chính Quốc bước vào.

" Cậu đi đâu đến giờ mới về? " Thái Hanh không nhịn được hỏi.

Trước giờ không có, vì sao hôm nay lại la cà tới tối mới chịu trở về. Hay là...

Đi hẹn hò?

Con mẹ nó nếu thế thì xong đời hắn.

" A... tớ tới thư viện tìm ít tài liệu tham khảo nên về trễ " Chính Quốc trả lời.

Thái Hanh hài lòng không nói nữa. Chính Quốc trước giờ chăm học, lí do này quá hợp lí rồi, cái gì mà hẹn hò... hắn nghĩ nhiều thôi.

" Tập trung tập trung!! " Kiều Tư Tư đập tay lên bàn không vui quát.

Chính Quốc ôm cặp để lên giường, tìm quần áo chuẩn bị đi tắm.

Nhìn đống quần áo, Chính Quốc trầm ngâm suy nghĩ một lát.

Lúc tắm xong đi ra, Chính Quốc lau khô tóc đứng ở một bên, nghe rõ hai người nói chuyện.

" Nếu như lần này kiểm tra điểm cao, cậu muốn cảm ơn tớ thế nào đây? " Kiều Tư Tư cười cười nói.

Chính Quốc nghe thấy, động tác trên tay khựng lại vài giây, trong lòng vô thức hoảng loạn.

Cảm ơn... Cảm ơn cái gì?

Muốn cậu ấy cảm ơn cái gì?

" Không phải được kèm tôi là phúc của cậu? " Thái Hanh cúi đầu làm bài, nhàn nhạt trả lời.

Chính Quốc thở phào nhẹ nhõm, nhịp tim cũng dần ổn định

" Cậu nghiêm túc xíu đi! " Kiều Tư Tư chống nạnh nói.

Chính Quốc lại gần như nín thở chờ đợi nghe Thái Hanh trả lời lần nữa.

Thái Hanh ngẫm nghĩ một chút, thời gian qua đúng ra Kiều Tư Tư giúp hắn không ít, kiến thức hắn đã từng lơ là không chịu tiếp thu giờ có thể thành thạo cũng nhờ cô, vì thế không khỏi có lòng biết ơn.

" Được rồi, đưa cậu đi xem phim "

" Thật sao? Cậu hứa nhé " Kiều Tư Tư cong đuôi mắt tràn ngập ý cười, lại bồi thêm một câu.

" Chúng ta xem phim ma nhé " Kiều Tư Tư trong lòng có ý đồ rõ ràng.

Thái Hanh hừ một tiếng, Kiều Tư Tư xem như hắn miễn phản bác.

Ngược lại Chính Quốc bên này mặt đen sì sì, trông thấy Kiều Tư Tư đắc ý hất mặt nhìn cậu, càng cảm thấy có chút giận hờn ghen tị.

Vì thế cậu đánh liều làm một chuyện...

" Hanh, tớ mặc cái áo này thế nào? Là cái lần trước cậu mua tặng tớ đó " Chính Quốc nhìn Thái Hanh, nói xong lại đảo mắt liếc Kiều Tư Tư một cái.

Quả nhiên Kiều Tư Tư ý cười tràn lan đã gượng gạo đôi chút rồi.

Cái gì cậu mua tặng tớ?

Cái gì cậu thấy tớ mặc thế nào?

Thái Hanh có hơi ngạc nhiên Chính Quốc hôm nay lại còn có kiểu hỏi ý thế này, vì thế không khỏi vui vẻ, nhìn cậu một chút mới trả lời.

" Mặc rất đẹp "

" Ừm, tớ cũng thấy thế, là vì cậu mua cho đó " Chính Quốc híp mắt cười tươi nói. Lại như e dè, lại như không biết chuyện gì hết nhìn Kiều Tư Tư, chớp chớp ánh mắt ngây thơ trong sáng.

Quả thật khiến Kiều Tư Tư giận run người, thậm chí sắp lật bàn.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info