ZingTruyen.Info

《 TaeKook - Hoàn 》Mặn Mặn Ngọt Ngọt! - HE

CHƯƠNG 31

_thicuc_

Thái Hanh vội lấy điện thoại, nối máy gọi ngay mẹ mình, muốn hỏi chuyện này rốt cuộc là thế nào.

" Tiểu Tư học rất tốt, cùng con lại càng hợp lý " Dương Tư Lan luôn mong muốn con trai gần gũi với Kiều Tư Tư nhiều hơn.

Vừa vặn Kiều Tư Tư học rất giỏi, ngoại trừ tính cách tiểu thư được nuông chiều từ nhỏ, còn lại đều rất được, hơn nữa là một mỹ nhân. Dương Tư Lan nhìn hai người từ nhỏ lớn lên, trong lòng âm thầm ước định cho hai đứa là một cặp, tuy rằng chỉ mỗi Kiều Tư Tư tình nguyện, còn về con trai, bà muốn từ từ thuyết phục.

" Con không thích cùng cậu ta.... " Thái Hanh còn chưa dứt câu, Kiều Tư Tư đứng bên ngoài nói vọng vào, có chút không cam tâm.

" Kim Thái Hanh, tôi chẳng ngại cậu học dốt, cậu lại chê tôi trước? "

Thái Hanh tức giận thở hồng hộc, lại quay sang nói chuyện với mẹ.

" Mẹ thấy đó, cậu ấy mắng con học dốt "

" Nói có sai sao? " Dương Tư Lan trả lời, còn hơi giận dỗi.

"....."

" Mẹ, nói sao thì cậu ấy cũng là con gái " Thái Hanh rất có lí nói, là con gái sao có thể tự nhiên ra ra vào vào kí túc xá nam nhân.

" Ha, hai đứa bây có cái gì với nhau, mẹ đây còn chẳng phải vui sướng quá độ đi? " Dương Tư Lan cười khẩy một cái.

" Mẹ!! " Thái Hanh nổi giận đùng đùng.

" Mẹ đã nói với nhà trường mối quan hệ giữa con với Tiểu Tư, con không cần lo sợ chuyện xấu phát sinh, ngoan ngoãn học tập cho tốt, hơn nữa còn phải năng bồi dưỡng tình cảm với Tiểu Tư đó! " Dương Tư Lan nói xong cúp máy, không đợi hắn trả lời.

Đó là mệnh lệnh, Thái Hanh không thể không nghe, nếu để Kiều Tư Tư mách lẻo với mẹ, nhất định mẹ hắn sẽ đóng băng tài khoản của hắn, để hắn sống cuộc sống như ăn mày.

Thái Hanh lần nữa mở cửa phòng, Kiều Tư Tư vẫn rất kiên nhẫn đứng chờ, thấy hắn ra, đem điện thoại trong tay lắc lư mấy cái, vẻ mặt khiêu khích nói.

" Bác gái vừa nhắn tin cho tớ, bảo rằng nếu cậu không nghe lời, cứ báo với người, hậu quả cậu tự hiểu ha "

Kiều Tư Tư thong thả bước chân đi vào, nhìn thấy Chính Quốc lại càng đắc ý ngời ngời, ánh mắt không giấu nổi kiêu ngạo.

Chính Quốc từ đầu cảm thấy Kiều Tư Tư không có đáng ghét như thế, nhưng mà hiện tại cậu đã xấu xa xem cô là kì đà cản mũi rồi, cậu thật khó hiểu.

Kì đà cản mũi Kiều Tư Tư tự nhiên mà đặt mông ngồi xuống ghế, đợi Thái Hanh đi lấy sách vở, lại đắc ý liếc nhìn Chính Quốc thì thầm.

" Cậu không có khả năng đấu lại tôi, từ bỏ đi, bọn tôi sớm chiều ở chung, thế nào cậu ấy cũng động tâm về sự tận tình của tôi "

Chính Quốc từ chối trả lời, gấp sách vở lại leo lên giường của mình cày game, quyết định không thèm để ý tới hai người họ nữa.

Kiều Tư Tư giảng dạy cho Thái Hanh thật sự tận tình, lời nói ra như rót mật vào tim, ai nghe cũng cảm thấy động lòng. Đáng tiếc, Thái Hanh hắn lại chán ghét, nhưng nghĩ đến việc tài khoản bị đóng băng trở thành ăn mày so với chuyện ngồi cùng Kiều Tư Tư hai tiếng đồng hồ vẫn là đáng sợ hơn.

Chính Quốc ngồi trên giường, tuy ánh mắt luôn chăm chú nhìn điện thoại, nhưng đôi khi sẽ không ai hay biết mà nhìn chằm chằm hai người.

Có vẻ như Thái Hanh cũng biết điểm lần này của mình vô cùng tệ hại nên rất chăm chú nghe giảng. Điều đó càng khiến Chính Quốc không vui, thà hắn đối với Kiều Tư Tư như trước còn tốt hơn.

Rõ ràng, Chính Quốc tự tin mình kiến thức sâu rộng, tuy không chung khoa với hai người họ, vẫn đủ để giúp đỡ Thái Hanh, nhưng hắn luôn từ chối bạn thân của mình.

Quả thật khiến Chính Quốc rất bức bối khó chịu.

Trước đây cậu không phải người phiền muộn nhiều như thế, điều này bất quá khiến cậu sẽ thật nhanh thôi quên sạch, nhưng hiện tại lại rất để bụng.

Nhìn mãi chướng mắt, Chính Quốc quyết định ra ngoài một lát, hi vọng khi trở về Kiều Tư Tư sẽ không còn ở đây.

Thái Hanh thấy cậu đi mất, cũng nản lòng hết hứng học.

Rõ ràng hắn làm như thế để Chính Quốc bức quá xông tới lật bàn cũng được, bất chấp một hai muốn bồi dưỡng bài tập cho hắn! Tại sao không phải như thế?

Thế mà bỏ đi, đúng là...đáng ghét.

Cậu nỡ bỏ tôi lại với đuông dừa này sao?

Lần nữa nghĩ đến tài khoản đóng băng, hắn lại lấy tinh thần tiếp tục chăm chỉ học.

Chính Quốc đi tận hai tiếng sau trở về, mở cửa lại vẫn trông thấy Kiều Tư Tư còn chưa có đi.

Đây rành rành là đang cố nán lại không chịu đi, đúng là mê trai! Không có tiết tháo!

Chính Quốc không vui leo lên giường ôm gối ngồi nhìn xuống hai người họ.

Cậu chăm chú nghe từng câu từng chữ.

"...."

Đến khi phát hiện điểm không đúng trong lúc Kiều Tư Tư giảng bài cho Thái Hanh.

"!!!"

Thời khắc này cũng đến, Kiều Tư Tư đã có sơ suất.

" Sai rồi, chỗ đó cậu làm sai rồi " Chính Quốc chu môi từ trên giường nhảy xuống, từ từ đi đến chỗ hai người họ.

Kiều Tư Tư ngẩng đầu nhìn cậu, chớp mắt nhíu mày khó hiểu, Thái Hanh cũng cắn bút tò mò nhìn lên.

" Sai cái gì chứ? Cậu mới sai! " Kiều Tư Tư nhăn mặt không vui nói.

Chính Quốc mỉm cười một cái, rất tự nhiên ngồi xuống, vô tình chen giữa hai người họ.

" Chỗ này, phải làm thế này, cậu đã tính sai một bước, ai nha...Chỗ này rất dễ nhầm, chung quy chỉ có ít người để ý thấy được " Chính Quốc tự tin cầm bút trong tay Thái Hanh, thành thạo giải bài ra giấy, chấm bút viết mấy dòng, liền đem cho Kiều Tư Tư xem, không khỏi kiêu ngạo.

Kiều Tư Tư e dè cầm lấy, cẩn thận xem xét một chút, nếu là cậu sai, cô nhất định sẽ không bỏ qua.

Nhưng mà càng xem, đôi mày càng nhíu chặt.

Quả nhiên...

Thì ra là như thế...

Đúng thật rất dễ lầm...

" Khụ... Bất quá sai một chút, sửa lại là được " Kiều Tư Tư hơi ngượng ngùng che miệng ho.

Chính Quốc lại quay sang nhìn Thái Hanh nói.

" Cậu thấy đó, cậu ấy không đáng tin bằng tớ, vẫn là để tớ kèm cậu "

Thái Hanh chớp chớp mắt một chút, sau lại trả lời.

" Cậu đã suy nghĩ thấu đáo chuyện kia chưa? "

" Chưa... " Chính Quốc hơi ngượng ngùng lắc đầu.

" Tư Tư, chúng ta tiếp tục đi " Thái Hanh liếc mắt nhìn Kiều Tư Tư nói.

Vì thế Kiều Tư Tư rất đắc ý, trực tiếp đem Chính Quốc kéo ra ngoài.

Chính Quốc "....."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info