ZingTruyen.Com

《 TaeKook - Hoàn 》Mặn Mặn Ngọt Ngọt! - HE

CHƯƠNG 23

_thicuc_

Hôm nay tan học sớm, Chính Quốc vừa trở về kí túc xá thì gặp phải Hứa Ninh, hắn đang chơi game. Trông thấy Chính Quốc đi vào tiện liếc mắt một cái.

" Về sớm ha " Hứa Ninh nói.

" Hôm nay có hai tiết thôi, cậu không đi học? "

" Hôm qua uống hơi quá đà, sáng nay đau đầu nên xin nghỉ " Hứa Ninh trả lời.

Không gian lại yên tĩnh, chỉ có âm thanh trong điện thoại Hứa Ninh phát ra.

Chính Quốc thấy hắn chăm chú như thế, không khỏi cảm thấy hiếu kì, cậu liền ngồi một bên chớp chớp mắt xem.

Hứa Ninh đấu xong một trận ngước lên kịp thời bắt gặp ánh mắt của Chính Quốc.

" Sao thế? "

" Cái đó... Chơi chắc vui nhỉ? " Chính Quốc lí nhí nói.

" Đây là game mới ra đó, chơi rất được, cậu muốn thử không? "

" Tớ không biết chơi " Chính Quốc lắc đầu.

" Thôi được, thấy cậu có vẻ chán nản, ông đây cũng không có gì làm, chỉ cậu chơi " Hứa Ninh rất nhiệt tình.

" Phiền cậu lắm... " Chính Quốc cười cười xua tay. Cậu nghĩ rằng thay vì chơi game thì hãy dành thời gian cố gắng để đạt học bổng đi.

" A... Cậu nếu muốn kiếm tiền, nó sẽ giúp ích cho cậu " Hứa Ninh rất tâm lý nói.

Sao cơ?

Quả nhiên Chính Quốc có chút dao động. Cậu hiện tại cần nhất là phải kiếm thật nhiều tiền trang trải, bằng không với số tiền mọi người góp cho cậu, chỉ tầm vài tháng trên thành phố đã bay hơi không còn một xu.

Vậy nên từ đầu lên thành phố học vẫn luôn có ý định sẽ đi làm thêm kiếm chút thu nhập, nhưng Thái Hanh lại thật khó hiểu không muốn cậu đi, còn ra điều kiện rất mê người. Chính Quốc biết Thái Hanh sẽ không thèm xù chút tiền cỏn con đó, nhưng là cậu không muốn nhận không.

" Thế... " Chính Quốc trong mắt lóe sáng, hiển nhiên mong đợi, cậu lấy điện thoại trong túi ra, đưa cho Hứa Ninh, để hắn tải game về.

Hứa Ninh cầm điện thoại trên tay tưởng chừng muốn phỏng, hắn căng mắt không tin được.

" Cậu mua nó? " Hứa Ninh lục lại ấn tượng ban đầu với Chính Quốc, cảm thấy cậu không thể có khả năng mua được điện thoại đắt tiền thế này.

" Haha...Thật ngại quá, là Thái Hanh đưa cho tôi " Chính Quốc lúng túng gãi đầu, cười cười.

Hứa Ninh hóa đá tại chỗ, không ngừng uất nghẹn.

Bọn họ chơi chung lâu như thế, Thái Hanh có bao giờ sến lụa tặng quà cho bọn họ đâu, thế mà vừa gặp cái tên quê mùa này một thời gian ngắn, liền đem áo, đem điện thoại đắt tiền tặng hết.

Thế mà bảo là thẳng hả?

Thẳng chỗ nào??

Hứa Ninh thất thần một lúc lâu, đợi Chính Quốc gọi mấy tiếng mới giật mình trở về thực tại. Liền tìm game mà tải về.

" Chấn Phong Tiên Hiệp? " Chính Quốc nhìn nhìn, liền lí nhí thốt lên.

" Đúng đó, vừa mới ra thôi, thật sự rất đỉnh nha "

" Tạo nhân vật cho cậu nhé " Hứa Ninh nhiệt tình nói.

" Được "

" Hiện tại cậu vừa mới chơi, nên trang bị còn sơ xài, nếu chịu nạp tiền trang bị sẽ được nâng cấp, khi đó sẽ có cơ hội thắng trận cao hơn, nếu đạt đến đỉnh cao thì có thể bách chiến bách thắng đó! "

" Chỉ thắng trận mới có thể kiếm tiền sao? " Chính Quốc nhỏ giọng hỏi.

" Đúng vậy "

" Nhưng tớ không thể phung phí tiền được " Chính Quốc càng nói càng nhỏ.

" .... "

Hứa Ninh cũng không còn lạ gì mức độ nghèo nàn của người này. Ấn tượng ban đầu với Chính Quốc thật khó quên.

Áo ố vàng, quần bạc màu, đôi giày rách rưới cũ kĩ như mười năm không thay.

Hoá ra nếu chịu chăm chước một chút thì chính là tiểu khả ái rất ưa nhìn.

Đã lọt vào mắt xanh của Kim thiếu rồi, cũng có bản lĩnh lắm.

" Ai... Không phải là hết cách, cậu chăm chỉ đào mỏ, đôi khi sẽ đào được kim cương, có thể đem kim cương tăng bậc trang bị, ngoài ra vẫn có thể kiếm tiền nếu như bắt được linh vật đem bán, tích trữ, còn có khả năng đào được tiền trực tiếp nữa "

" Thật sao? " Chính Quốc mắt sáng như sao nói.

" Đúng vậy, xem tôi làm mẫu nhé "

Hứa Ninh từng nói game này có thể hành động như thật, vì vậy không thể không nói đến việc tự tiện thao tác đào bới thay vì chỉ cần chạm một cái sẽ tự làm. Vì vậy... Mọi thứ đều khó khăn hơn.

Hắn cầm xẻng lên, tuỳ tiện múa tay loạn xạ, xẻng kia ghim xuống đất, xới lên mấy cái.

Đào được một chiếc vớ thối....

Lần thứ hai, đào được một chiếc dép đứt quai.

Lần thứ ba, đào được một cái áo rách te tua.

" Khụ... Tôi quên nói, thật ra rất khó để đào được những thứ như kim cương, tiền vàng và linh vật " Hứa Ninh thử vận may ba lần đều đen như quạ, liền ném điện thoại cho Chính Quốc.

Chính Quốc quan sát nãy giờ đã tiếp thu triệt để, cậu cầm xẻng lên, ghim sâu xuống đất.

Đào được một rương bảo vật....

Hứa Ninh " .... "

" Không chừng trong rương toàn là rắn rết " Hứa Ninh có hơi thẹn, hắn ba lần thử ngay cả một món có ích cũng không, Chính Quốc vừa đào một lần liền ra ngay rương bảo vật to lớn...

Chính Quốc mở ra, loá mắt kinh ngạc, bên trong chứa rất nhiều kim cương cùng vàng bạc.

" Nhanh, mau nhặt chúng, cậu phát tài rồi đó! " Hứa Ninh bên cạnh thúc giục.

Chính Quốc cũng vui mừng quá đỗi, cười tươi nhặt những thứ có trong rương, ngay lập tức đều chuyển vào túi.

Nhặt được nửa chừng, trong rương xuất hiện một cái bình thuỷ tinh trong suốt, có một cô gái đẹp như tiên nữ nhỏ bằng hai ngón tay đang nhắm mắt.

Chính Quốc nổi ý tò mò, liền mở nắp chai ra, cô gái cũng bừng tỉnh, cười tươi rạng rỡ, trong chốc lát phóng ra khỏi chai, sau lưng cũng mọc ra một đôi cánh lấp lánh.

Chính Quốc cùng Hứa Ninh hết sức hiếu kỳ, nhiều nhất vẫn là Hứa Ninh, hắn chơi game từ lúc mới ra tới giờ, đôi khi nhàm chán đi đào mỏ, chưa từng đào ra thứ đẹp thế này, Thái Hanh và Đoàn Lăng cũng chưa có được.

" Ân công, chàng ta cứu ta một mạng, ơn trọng như núi, chàng muốn gì, ta đều sẽ đáp ứng chàng " Cô gái xinh đẹp kia vừa thẹn thùng vừa nói.

" Nàng có thể giới thiệu một chút về mình trước đi được không đã? "

" Ta là nàng tiên tí hon, ở chốn Điệp Tử, trước từng giao thủ với một vị đạo trưởng, không may bị phong ấn vào trong chai thuỷ tinh kia, ta dù là tiên, cũng không thể dùng phép phá nổi nắp thuỷ tinh, nhưng người bên ngoài chỉ cần mở nhẹ nhàng cũng có thể ra "

" Người kia phong ấn ta ở đây, tiện tay để chai thuỷ tinh nhốt ta vào trong rương cùng với kho báu của hắn đến đảo vắng tu luyện, chờ ta sức lực cạn kiệt, không còn dưỡng khí mà tan biến, hắn sẽ đem ta đã hoá ra tàn tro hấp thụ vào người, tu vi liền cao thêm một bậc "

" Nhưng hắn không may khi đi ngang qua đây liền gặp một trận thiên tai, núi lở sập xuống, chôn hắn tan xương nát thịt, ta may mắn không sao, nhưng như cũ không thể thoát ra được "

" Chỉ cần chậm trễ một chút, ta liền kiệt sức, cũng may có chàng, kịp thời cứu ta "

Hứa Ninh nghe nàng nói như thật, bên ngoài không khỏi bĩu môi, nàng đây là được lập trình sẵn, cái gì chậm trễ một chút liền kiệt sức, chỉ sợ một trăm thằng đào được, như cũ sẽ nghe nàng xướng bài ca cuộc đời này.

Chính Quốc cũng không khỏi kinh ngạc với trình độ xạo ke của Chấn Phong Tiên Hiệp. Chỉ biết lắc đầu.

Nhưng cũng khá đồng cảm với nàng tiên tí hon.

Hứa Ninh còn đang cảm thấy nhàm chán, nhìn Chính Quốc lại như vẻ thật thà đồng cảm với nàng tiên tí hon, liền mất cả hứng, muốn đứng dậy ra một góc ngồi chơi.

" Cậu nói xem... " Chính Quốc ngước lên nhìn hắn.

" Cái gì? " Hứa Ninh quay đầu lại hỏi.

" Linh vật nàng tiên tí hon này, có thể bán bao nhiêu tiền? "

Hứa Ninh "....."

Nàng tiên tí hon " ..... "

----------

Như đã nói, mọi nhân vật đều thuộc về mình, nên Chấn Phong Tiên Hiệp cũng là thuộc về mình =)) Bởi vì mình rất ít chơi mấy game kiểu đánh đánh chém chém bắn bắn pằng pằng nên không rõ, sợ nêu một game quá quen thuộc rồi nói không đúng sẽ không hay xíu nào, vì vậy mình tự tạo tự nghĩ ra cái game này để thoả sức nổ, khoa tay múa chân viết viết cũng chẳng ai nói gì được 🤣 Bởi vì do mình tự tưởng tượng thôi

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com