ZingTruyen.Info

《 TaeKook - Hoàn 》Mặn Mặn Ngọt Ngọt! - HE

CHƯƠNG 20

_thicuc_

Thái Hanh đúng thật nể mặt Hứa Ninh và Đoàn Lăng mà không nổi giận đuổi hai người kia đi, hắn vẫn nâng ly rượu lên cụng với cô ta một cái, nhấp một ngụm, cực kì sang trọng.

Chính Quốc chính là nhìn đến ngưỡng mộ, hai mắt sáng rỡ.

Thái Hanh cảm nhận được ánh mắt của cậu, vì thế rất đắc ý.

Tiếp theo đó bữa tiệc bắt đầu, Chính Quốc còn ngại ngùng, khi ăn cũng chỉ ăn những thứ ở gần, dễ dàng gắp được, từ đầu đến giờ, cậu không dám rời khỏi chỗ ngồi của mình.

Nhưng có rất nhiều người đến mời rượu, bắt chuyện làm quen với Chính Quốc, ban đầu bị Thái Hanh vô cớ đuổi đi hết. Lúc sau Hứa Ninh nhìn chằm chằm, hắn mới ho khụ khụ đỏ mặt không quản nữa.

Thái Hanh cũng có người đến, lúc đầu còn rất kiên nhẫn mà tiếp lời hai câu, uống hai ngụm, được một chút thì đuổi đi hết không còn một người, cũng không ai muốn tới chỗ hắn nữa. Rất khó chiều.

Nhưng Chính Quốc sau khi Thái Hanh nhắm mắt không quản, càng thêm nhiều người đến. Chính Quốc tính tình hòa đồng rất dễ tiếp chuyện, cậu không từ chối ai, còn thẹn thùng làm người khác thích thú.

Thái Hanh nhìn đến đỏ mắt, chứng kiến Chính Quốc uống hết ly này đến ly khác, vô thức siết chặt tay thành nắm đấm.

Cũng càng lúc càng... Gì nhỉ? Lẳng lơ? Không không...

Có điều Chính Quốc rất nhanh mất đi vẻ thẹn thùng xấu hổ, ngược lại càng tươi cười tít mắt với các cô gái đến chơi, ánh mắt câu nhân nhìn từng người, tiếp chuyện từng người.

Thái Hanh nghiến răng ken két nhìn chằm chằm, hắn thậm chí còn tưởng tượng ra giây tiếp theo Chính Quốc sẽ hai tay hai cô, trên đùi một cô, sau lưng một cô, bọn họ đồng loạt dán sát bộ ngực của mình vào người Chính Quốc.

Hắn liền có xúc động muốn lật bàn, đem Chính Quốc hung hăng kéo về.

Cũng may hắn vẫn kịp thời kiềm chế, rất bình tĩnh nhích mông sát cạnh bên Chính Quốc.

" Tránh ra, tôi có chuyện muốn nói với cậu ta "

" Nói cái gì? Chúng tôi không thể nghe sao? " Cô gái kia đùa giỡn nói.

" Bạn gái cậu ta vừa nhắn tin cho cậu ta, báo là hai vạch rồi " Thái Hanh đen mặt, lạnh lùng nói.

" Gì?! " Đồng loạt tất cả mọi người đều há hốc mồm không tin được, có người còn lùi về sau hai bước, có người lủi đi mất hút.

Câu nói kia của Thái Hanh đại khái là nói rất lớn, Hứa Ninh mặt cứng đờ một hồi mới bình tĩnh cười tươi một cái, phất tay nói.

" Đùa thôi đùa thôi, cậu ta đùa nhạt nhẽo vậy đó "

Con mẹ cậu Thái Hanh, cậu mới hai vạch, cả nhà cậu đều hai vạch!!

Tuy là nói vậy, nhưng mọi người đều đã tản đi hết, nhìn gương mặt đen thui khó ở của Thái Hanh cũng chẳng ai muốn tới nữa, vì thế mọi người đều ngồi vào chỗ của mình, tiếp tục ăn uống vui vẻ, không thèm để ý nữa.

Thái Hanh liếc nhìn Chính Quốc một cái, càng nhìn càng giận. Hắn vừa bảo cậu làm bạn gái có thai, vì sao không quay sang khó hiểu hỏi hắn một câu!?

Gia hỏa kia như không có chuyện gì vươn tay lấy một trái nho.

" Này... " Thái Hanh hậm hực lên tiếng.

Nhưng mà Chính Quốc không thèm liếc nhìn hắn một cái.

" Này!! " Thái Hanh thật sự giận, liền nắm bả vai Chính Quốc hung hăng xoay người đối diện với mình.

Vì thế hắn thấy... Ánh mắt Chính Quốc rất mê man, gương mặt phiếm hồng, má trái căng phồng vì trái nho vừa bỏ vào miệng chưa kịp nhai, đang rất khó hiểu nhìn hắn.

" Cậu muốn uống hả? " Chính Quốc nhìn hắn một lúc, rất bình tĩnh nhai hết trái nho trong miệng, xong xuôi mới lên tiếng hỏi, còn vươn tay cầm ly rượu trống không.

" Ai thèm uống với cậu... " Thái Hanh nhíu mày, nhìn Chính Quốc có hơi không đúng lắm.

" Hong uống thì thoy " Chính Quốc như trẻ con mà chu mỏ bĩu môi một cái, đặt ly rượu xuống.

Thái Hanh nhìn một chút liền đỏ mặt với biểu tình của Chính Quốc, cũng đột nhiên phát hiện ra rồi.

Gia hỏa này, nhất định là say mất!

Nghĩ đến Chính Quốc dùng biểu tình này tiếp chuyện với bao nhiêu người càng khiến hắn khó chịu, hắn muốn tên quê mùa này, khụ... chỉ được như thế với hắn thôi!

" Có muốn đi về không? " Thái Hanh không muốn nổi giận với người say, vì thế mềm mỏng mà nói một câu.

" Không muốn " Chính Quốc lắc đầu.

" Nhưng cậu say rồi " Thái Hanh bất đắc dĩ nói.

" Không có say, tớ có thể uống nhiều hơn nữa, bằng này này... " Chính Quốc tròn mắt, vươn rộng hai tay ra tỏ vẻ mình có thể uống nhiều hơn nữa.

Thái Hanh lại cúi đầu đỏ mặt.

" Đừng nháo "

" Không nháo, tớ nói thật, nhưng mà nếu uống với người đẹp trai như cậu, càng có khẩu vị hơn " Chính Quốc cười tươi rói nhìn Thái Hanh.

"...."

Thái Hanh vuốt vuốt mặt hai cái, bình ổn nhịp tim một lát mới trấn định được.

Gia hỏa này khi say thì không còn quản lời nói của mình nữa, lời thốt ra lại phóng khoáng lẳng lơ như vậy!

" Thái Hanh, qua đây chơi đi " Đoàn Lăng lên tiếng.

" Làm gì? " Thái Hanh nhàn nhạt nói.

" Rút gỗ " Đoàn Lăng cười đáp.

" Trò con nít, không chơi " Thái Hanh dứt khoát cự tuyệt.

" Vì chăm sóc tiểu quê mùa bên cạnh cậu chứ gì? " Hứa Ninh cười như không cười liếc nhìn hắn.

Thái Hanh nghe thế rất giận, liền nhích tới chỗ bọn họ, khi đi còn nói với Chính Quốc một câu.

" Ngồi yên ở đây "

" Được " Chính Quốc gật đầu cái rụp, rất ngoan ngoãn ngồi ngay ngắn một chỗ, hai tay đặt lên đầu gối, thẳng lưng chớp chớp mắt tròn xoe nhìn hắn.

Thái Hanh tới trễ, mọi người đã sớm chia hết thứ tự, hắn là người rút cuối cùng, ở đây có tới gần hai mươi người, hắn lại ở cuối, không hiểu sao cảm thấy rất bất an.

" Ai làm ngã sẽ bị phạt, bất cứ hình phạt nào cũng phải nghe theo "

Bất an của Thái Hanh lại rất đúng, khi tới lượt hắn rút, liền ngã đầy ra đất!

"...."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info