ZingTruyen.Com

〚Taekook〛Chocolate & Matcha

• 60

Janie_27

Yunho cũng vừa tiện hết ca làm việc nên liền đuổi theo Chin Hwa, nhưng chưa kịp gọi cậu đã bị người phụ nữ kia làm cho khựng lại. Mẹ của Chin Hwa bước xuống xe trong cơn giận dữ.

"Con đã đi đâu vậy hả?!"

"Con...con đi học bài----"

"Gia sư thì chờ ở nhà còn con đi chơi lêu lổng vậy à!"

"Con...con----"

"Học hành thì chẳng bằng ai, lúc nào cũng thứ hai thứ hai, mang về cho mẹ một hạng nhất bộ khó với con lắm sao?! Chin Hwa----"

"Đủ rồi!" Cậu hét lớn giữa đường khiến bao nhiêu ánh mắt xung quanh bắt đầu đổ dồn về phía này.

"Con dám quát mẹ à!"

Những giọt nước mắt bắt đầu tuôn rơi trên gương mặt nhỏ, Chin Hwa nói với sự nghẹn ngào, bất lực dồn nén bao lâu nay.

"Mẹ, ngoài kết quả ra có bao giờ mẹ quan tâm đến quá trình con cố gắng không? Con cũng cố gắng mà, con đã học rất nhiều, học đến mức đầu óc tưởng chừng như không thể chứa nổi nữa... Con hơn cả ngàn người mẹ không quan tâm, con chỉ thua có một người mẹ lại trách mắng, tại sao mẹ không khen con khi con đã cố gắng hơn cả ngàn người kia!!"

"Con mệt rồi, mệt lắm, con không muốn sống như một robot được lập trình sẵn nữa, con chỉ muốn làm con người, là chính con thôi..."

Chin Hwa quay đầu bỏ chạy để lại mẹ mình đứng sững sờ ở đó. Cậu cũng chẳng biết bản thân mình đang đi đâu nữa, chỉ đơn giản là muốn tới một nơi nào đó thật yên bình thôi.

Chin Hwa chạy đến một bãi đất trống đang thi công, vì trời cũng tối nên công nhân đều đã nghỉ cả rồi. Xung quanh hiện tại chỉ là đất, đá, xi măng ngổn ngang, những thứ vô tri ấy lắng nghe những dòng tâm sự của cậu mà thôi. Nhưng có lẽ...Chin Hwa sai rồi.

"Thịt nướng!"

Cậu giật mình ngẩng mặt lên nhìn con người trước mặt.

"Anh..." Chin Hwa đưa mắt nhìn xung quanh, rồi lại nhìn Yunho bằng khuôn mặt khó hiểu.

"Anh lại muốn tôi tránh đường à? Có còn công nhân nào ở đây đâu."

Yunho đơ mặt một hồi mới nhớ ra, lần đầu gặp nhau cũng là lúc cậu đang khóc, thay vì an ủi anh đã nói cậu tránh đường. Hôm nay cũng vậy, vẫn là người đó đang khóc, nhưng Yunho hiện tại là muốn an ủi.

Anh ngồi xuống bên cạnh Chin Hwa, cầm quyển sổ nhỏ đưa cho cậu.

"Của cậu để quên."

"C...cảm ơn. Mà sao anh biết tôi ở đây?"

"Tôi...đi theo cậu."

"Vậy là anh thấy hết rồi nhỉ?"

"Thấy gì?"

"Mẹ tôi."

Yunho hơi ngập ngừng một chút.

"Ừm."

Chin Hwa đột nhiên bật cười, nhưng là nụ cười buồn.

"Xấu hổ quá đi, lớn rồi còn bị mẹ bắt gặp bỏ nhà đi chơi..." Giọng cậu bắt đầu trở nên run rẩy, hình như lại muốn khóc rồi...

"Muốn khóc thì khóc đi, gượng ép mình làm gì." Yunho giả vờ nói bâng quơ một câu.

"Không muốn, tôi không muốn khóc trước mặt người lạ."

Yunho đột nhiên thấy hơi hụt hẫng một chút.

"Người lạ à? Mình đã gặp nhau 2 lần còn gì." Anh nhìn sang người bên cạnh.

"..."

"Muốn khóc thì cứ khóc, tôi sẽ không chọc quê cậu đâu."

Một tiếng khóc to vang lên khiến anh giật mình, đứa trẻ này muốn khóc liền khóc lớn như vậy à?

Chin Hwa khóc đến hai mắt đỏ hoe, tiếng khóc nấc lên không ngừng. Yunho ngồi bên cạnh cũng không thể không làm gì, anh ngập ngừng kéo đầu cậu dựa vào vai mình, tay nhẹ nhàng vỗ lưng an ủi.

Đứa nhóc này đúng là trên trời rơi xuống mà, tự nhiên khi không cuộc đời anh rước thêm một cục nợ nữa, đây là lần đầu tiên trong đời Yunho phải đi an ủi người khác như này nên có chút khó hiểu về bản thân mình, nhưng nhìn người đang tựa vai mình khóc lại thấy đau lòng nhiều hơn.

Sau một cơn mưa nước mắt giàn giụa thì Chin Hwa cũng nín khóc, cậu ngại ngùng ngồi thẳng người dậy, lí nhí nói với người kia.

"C...cảm ơn anh."

"Ừm. Ăn thịt nướng không?"

Cậu quay đầu nhìn anh với đôi mắt sáng rỡ, nhưng rồi lại buồn bã cụp mắt xuống.

"Chắc mẹ cắt tiền hết rồi, tôi cũng không có tiền mặt..."

"Tôi mua cho cậu, đi thôi!"

Trong buổi tối hôm đó, hai con tim bắt đầu có chút rung động với đối phương.

...

Jungkook miệt mài với đống bài tập trên bàn đến hơn nửa đêm mà vẫn chưa kết thúc. Ba ngày nữa là kỳ thi bắt đầu và cậu không cho phép bản thân nghỉ ngơi được nữa, thứ cần làm bây giờ chỉ có học, học và học thôi. Nhưng hình như Jungkook quên mình có gì rồi nhỉ?

'Ting ting'

'Bé nhỏ của anh ngủ chưa? Tin nhắn này được gửi đến để nói cho em biết là anh yêu em, và đang rấttttttt nhớ em! Cũng xin thông báo hãy chuẩn bị tinh thần vì mai gặp nhau anh sẽ ôm em chặt lắm đấy. Giờ anh sẽ tạm ngắm hình em để lấy động lực học vậy, bé nhỏ ngủ ngon nhé!'

Vâng, Taehyung đã soạn một tin nhắn thật dài và gửi đi chỉ trong một lần, vì hắn sợ em đã ngủ rồi, nếu gửi nhiều tin nhắn điện thoại sẽ kêu thông báo và khiến bé nhỏ của hắn tỉnh giấc, chỉ vậy thôi!

Jungkook đọc xong tin nhắn mà tủm tỉm cười mãi thôi. Em cũng nhớ hắn lắm chứ bộ, còn cái gì mà chuẩn bị tinh thần chứ, lần nào hắn chẳng ôm em chặt đến nghẹt thở, nhưng Jungkook thích điều đó. Em đã chưa từng nghĩ bản thân sẽ hẹn hò với Taehyung đâu.

Jungkook thích học sinh gương mẫu với học lực giỏi chứ không phải cá biệt như hắn.

Jungkook thích người chững chạc chứ không phải trẻ con như hắn.

Jungkook thích một tình yêu trưởng thành và yên bình chứ không phải nhiệt huyết có một chút bồng bột như vậy.

Thế nhưng tất cả mọi tiêu chí được đưa ra ở trên đều bị đánh bật bởi một sự thật không thể chối cãi.

Là Jungkook đã thích và yêu Taehyung! Dù rằng hắn trái ngược với những tiêu chuẩn về mẫu người mà em đặt ra.

Bởi vậy người ta mới nói tình yêu là thứ khó hiểu nhất, bạn sẽ không bao giờ biết được cách nó vận hành ra sao vì nó không theo bất cứ một nguyên tắc nào hết. Mỗi người chúng ta đều có một trái tim và khi nó rung lên, thì yêu là yêu thôi. Không có thời điểm chính xác, không có thời gian cụ thể, không báo trước, không định lượng giới hạn, đó mới là yêu.

************
Couple Chin Hwa - Yunho có lẽ dừng ở đây thui nhỉ 👉👈 Do ban đầu tui nói chỉ focus Taekook thôi í, mà do thấy hợp nên mới để vào làm một couple phụ nhỏ nhỏ ở gần cuối cho nó dui nhà dui cửa xí. Giờ dui rồi nên chắc dừng hen (。•̀ᴗ-)✧

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com