ZingTruyen.Info

[Taekook/ABO] yêu em khó vậy sao?

32: thay đổi.

jeontaehyung_kim

Những ngày phát tình vừa qua, Kim Taehyung đã luôn ở bên cạnh cậu. Dù cho hắn có lạnh nhạt nhưng Taehyung đã giúp cậu hạ sốt, giúp Jungkook giải tỏa qua cơn bứt rứt khó chịu. Mà hình như hắn đã thay đổi rồi thì phải, Kim Taehyung chịu lắng nghe cậu hơn lúc trước, hắn về nhà sớm hơn một chút nữa, ban đêm sẽ ôm Jungkook vào lòng. Ý cậu là hình như hắn bắt đầu quen dần với việc có một cái gối ôm như Jungkook chẳng hạn?

Thôi quên đi, chỉ cần như thế đã đủ làm Jungkook vui sướng rồi. Hôm nay cậu sẽ được đi khám thai, tháng thứ tư rồi mà. Jungkook sẽ biết được em bé trong bụng mình là con gái hay con trai, nhưng còn hắn thì sao nhỉ? Jeon Jungkook đang thắc mắc rằng hắn thích trai hay gái. Cậu cười thầm trong lòng, niềm vui có vẻ vừa chớm nở. Jungkook chỉnh lại áo khoác, đặt điện thoại lên bên tai.

"Taehyungie ơi, hôm nay em sẽ đi khám thai..."

«Ừ?»

Jungkook cười cười, túm lấy gấu áo vo vo. Một chút xấu hổ hiện rõ trên khuôn mặt trắng mịn.

"Taehyungie đi cùng em được không ạ? Jungkook... hôm nay sẽ đi siêu âm, để biết xem trong bụng là trai hay gái ạ" Cậu im lặng chờ đợi tiếng nói trong điện thoại, rốt cuộc vì đã chờ lâu nhưng chẳng nghe thấy ai nói khiến Jungkook phải đưa màn hình điện thoại ra nhìn thử. Hóa ra hắn vẫn chưa ngắt máy ngang.

«Tôi đang bận, cậu... đi một mình đi» 

Jeon Jungkook lén thở dài, một chút thất vọng, một chút hụt hẫng. Mái đầu tròn tròn cúi gằm, nhìn đôi giày mình đang mang. "Vâng ạ, em đi trước nhé. Ha, ha vì biết Taehyungie đang bận nên bé đã gọi sẵn xe rồi nè"

Cuộc điện thoại kết thúc vỏn vẹn ba phút, Jungkook cất điện thoại rồi đứng chờ xe chạy trên đường. Thật ra cũng muốn gọi một chiếc nhưng Jungkook lại chẳng biết nên làm cách nào, cậu nhìn rất lâu rồi sau đó lại chọn cách thong dong đi bộ trên đường. Qua một con phố, trên tay đã cầm theo một cây kẹo bông gòn, vị ngọt gắt trên đầu lưỡi nhưng Jungkook đang vui lắm. Chắc hẳn em bé cũng thích kẹo bông gòn giống cậu thôi, vì nó rất đáng yêu cơ mà.

Bụng tròn lộ ra khỏi áo, sau mỗi bước đi của Jungkook sẽ lại hút thêm nhiều ánh mắt ở trên người. Chuyện omega mang thai đã chẳng còn xa lạ chi với mọi người cả, nhưng Jungkook đằng này còn vai đeo cặp, tay cầm kẹo bông. Hai má phúng phính đang nhai nhóp nhép kẹo. Chỉ cần nhìn thế thôi, bọn họ sẽ tưởng Jeon Jungkook là một học sinh cấp ba chứ không phải một người đàn ông đã hai mươi tư tuổi.

Jungkook dừng lại chờ cho đến khi đèn đỏ, cậu bỏ kẹo vào miệng khi vẫn đang đếm nhẩm số giây trên cây đèn giao thông.

"3, 2, 1, 0... bé của ba, chúng ta đi thêm một chút nữa nhé. Sắp được gặp con rồi, thích thật" Trông Jungkook vô cùng ngốc nghếch, dưới cái nắng nhè nhẹ nụ cười cậu như nở rộ. Lúm đồng tiền lún vào cái má mềm mại, đôi mắt tròn vo híp lại cong cong.

Bỗng chốc, Jeon Jungkook đã khựng lại khi trước mặt xuất hiện một chiếc xe hơi màu đen. Cậu đã chẳng chú ý nếu như đôi mắt vớ phải một ai đó vô cùng quen thuộc. Nụ cười trên môi bỗng dưng vụt tắt, cây kẹo bông cũng lúng túng muốn giấu đi. "Taehyungie... Taehyungie đi đâu thế ạ? Em, em vừa mới xuống xe... chỉ muốn hóng mát thôi ạ"

Nhìn vẻ mặt ngốc si của cậu, Kim Taehyung cũng không muốn tranh cãi. Hắn xuống xe, khi nhìn thấy cái nắng đang chiếu rọi trên làn da trắng mịn. Hắn đem áo vest quăng lên người cậu, bàn tay túm lấy cổ tay Jungkook giống như đang cằn nhằn mà nói: "Đi nhanh một chút"

Lúc cả hai đã ngồi lên xe, Jungkook hiện tại không còn hơi sức đâu mà ăn kẹo bông gòn nữa. Ánh mắt lâu lâu sẽ lén liếc nhìn hắn, rồi như biết Taehyung cũng đã phát hiện nên mới luống cuống xoay mặt đi.

"Sao Taehyungie thấy em thế ạ? Jungkookie chỉ đang muốn hóng mát thôi... không phải là đi bộ từ nhà đến bệnh viện đâu, thật đấy ạ"

"Tôi biết rồi." Taehyung trả lời, đương nhiên hắn biết Jungkook thật sự đi bộ từ nhà đến bệnh viện. Vốn chỉ nghĩ rằng cậu sẽ buông máy rồi vẫy tay gọi một chiếc taxi, nhưng bỗng chốc hắn thấy cậu mỉm cười xoa cái bụng rồi chầm chậm đi trên vỉa hè. Jungkook vốn dĩ ham chơi, vừa đi đường một đoạn sẽ nhìn xung quanh tìm tòi đủ điều rồi vô tình va phải một xe bán kẹo bông gòn. Hắn thấy cậu đứng đếm số trên cây đèn, trông cái vẻ ngốc ngốc ấy lại làm hắn cứ ngỡ Jungkook chưa từng thay đổi một chút nào.

Chỉ là vô tình thôi, nhưng Kim Taehyung lại phụt cười. Bỗng dưng lại cứng đờ, vuốt mặt thở một hơi dài. "Chờ đã, cậu ta diễn giỏi quá"

Jeon Jungkook hơi bỡ ngỡ khi lần đầu đến bệnh viện cùng chồng, cảm giác không còn ủy khuất khi phải một thân một mình nữa. Cậu nhoẻn miệng, câu lấy cánh tay hắn vui vẻ cất lên.

"Bé biết Taehyungie thích trai hay gái rồi nhé"

"Anh thích bé trai phải không? Em sẽ sinh cho Taehyungie một bé trai thật, thật là đáng yêu luôn nhé? Phải yêu con đó biết chưa, vì anh đừng đối xử với con mình giống như bé đó biết chưa. Con mình sẽ đau lòng lắm"

Kim Taehyung xoay mặt đi chỗ khác khi hắn vừa sờ vào má cậu, chắc chỉ là vô tình thôi nhưng hắn cũng đã ư hử trả lời rồi.

Vẫn là vị bác sĩ ấy nhưng hôm nay trông Jungkook có vẻ vui vẻ, cậu theo lời ông nằm lên giường. Hai mắt long lanh nhìn vào màn hình, bác sĩ vừa xoa quanh bụng cậu, vừa nhìn người đàn ông ngồi bên cạnh. Hắn cũng đang nhìn vào màn hình, nhưng có vẻ lại đang để ý Jungkook nhiều hơn.

"Bác sĩ ơi, trong bụng cháu là con trai hay con gái thế ạ?"

Vị bác sĩ đơn thuần nhìn màn hình rồi trả lời: "Chúc mừng nhé, trong bụng cậu là một bé trai. Khỏe mạnh lắm, nhưng trước hết... tôi vẫn muốn hỏi rằng cậu đã bỏ thuốc và chất kích thích chưa?"

Jungkook nhìn hắn rồi luống cuống trả lời. "Cháu, cháu đã không sử dụng nó nữa"

"Tốt rồi, tôi vẫn mong cậu có một lối sống tình dục lành mạnh nhé. Vì omega của cậu đang mang thai, mà omega lặn thì khả năng sảy thai là rất cao... sử dụng bao cao su hoặc đừng ở bên trong nhé? Việc đó có thể làm omega của cậu co thắt, và cơn đau sẽ xuất hiện dữ dội hơn cho đến khi đứa bé không còn nữa."

Kim Taehyung đờ người, hắn vừa hiểu được một chút và có lẽ hắn vừa nghe được những lời nói mà mình chưa thể hiểu được. Taehyung gật đầu, não bộ vẫn cật lực suy nghĩ. Hóa ra sau cái hôm hắn thô bạo đẩy cậu xuống giường, rồi cứ thế mà hành sự như thể Jungkook vẫn đang bị cưỡng bức. Nhưng cậu đã chẳng nói gì hắn, không có một lời cầu xin, không oán trách lấy nửa lời. Chỉ mỉm cười nhìn hắn rời khỏi giường, rồi cứ như vậy thiếp đi chẳng hay biết gì cả. Quả thật rất ngoan, Jungkook nghe lời hắn còn hơn là nghe lời của ba mẹ ruột.

"Taehyungie ơi, chúng ta về nhà thôi. Sao anh cứ ngơ ra thế, hay Taehyungie không khỏe chỗ nào ạ?" Jungkook nắm tay hắn, môi đang cong lên mỉm cười. Thật ra, hắn vốn rất thích cậu cười. Trông gương mặt sáng lạn, mắt tròn xoe, mũi nhỏ nhỏ sẽ chun lên khi cậu làm nũng và răng thỏ sẽ lộ ra khi cậu vui.

"Không sao." Kim Taehyung đứng dậy, vẫn khuôn mặt đã lạnh lùng quay đi nhưng bàn tay đã nắm lấy cổ tay Jungkook. Đi chậm lại một chút, để ý đến bước đi của cậu hơn một chút và tập quan tâm đến tâm trạng của Jungkook hơn nữa.

Jeon Jungkook tay sờ bụng, mắt nhìn xuống tay hắn đang nắm cổ tay mình. Mắt tròn xoe cong cong híp lại, mũi chun ra. "Nhóc con ơi, hôm nay bé có thấy ba lớn rất đáng yêu không? Taehyungie tốt quá đi mất"

Cậu nhìn hắn, trái tim lại đập nhanh hơn, bỗng dưng quên mất đi cả việc Kim Taehyung từng rủa cậu, từng ghét đến mức muốn giết chết cậu bằng tình dục. Nhưng hình như bây giờ khác rồi, hắn đang thay đổi... Kim Taehyung hình như yêu cậu rồi. Phải không nhỉ?

"Hyungie ơi, anh có vui khi được nhìn thấy em bé của chúng ta hông?"

Kim Taehyung nhìn cậu, hắn hít một hơi rồi đáp gọn: "Vui."

___

chẳng lẽ ảnh sẽ thay đổi mà không có sóng gió hay shao 😏😏😏 không đời nào, ha, ha, ha.
chap lày viết hôm qua nhma tính thi xong mới đăng=) nhma lúc nãy thấy cmt của bạn nào đó tiên tri nay có chap nên em đăng luôn.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info