ZingTruyen.Info

|•SuMin•| NƯỚC MẮT VAMPIRE

7.

DallySun_1306

Sau 3 tiếng đồng hồ trong phòng cấp cứu, cuối cùng bác sĩ cũng bước ra với gương mặt thấm đẫm mồ hôi.. Anh vội vàng bước đến bác sĩ và hỏi

"-Cô ấy..." anh gấp gáp hỏi

"-Đừng lo cô ấy chỉ mất sức.. " bác sĩ nói với anh

"- Anh có thể vào thăm được rồi" nói rồi bác sĩ bước đi

Khỏe sao?? Chỉ mất sức sao? Sao chứ cô rất yếu thật sự rất yếu. Đến một câu nói cô cũng không thốt ra nổi mà chỉ bị mất sức sau...

[•••]

Nhà Jimin

"-Alo.. Jin nghe đây ạ" Jin nghe điện thoại

"-Alo chị là người nhà bệnh nhân Park Jimin ạ.. Bệnh nhân đang bệnh rất nặng phiền chị đến bệnh viện Seoul gấp ạ" Tiếng cô y tá đầu dây bên kia phát ra

* choảng.. * Tiếng thủy tinh vỡ.! Ly nước trên tay Jin không được nắm giữ mà rơi xuống sàn nhà.. Những mãnh vụn thủy tinh khứa vào chân bà

Namjoon nghe có tiếng đỗ vỡ nên từ trên phòng làm việc chạy xuống, hốt hoảng khi nhìn bộ dạng của Jin

"-Em có sao không Jin?? " Namjoon nhanh chóng chạy xuống cầu thang

"-Hic.. Hic.. " Jin khóc nấy

"-Có chuyện gì vậy nói anh nghe đi Jin..!! " Ông lay lay vai bà

"-Đưa em đến bệnh viện nhanh đi, Jimin có chuyện rồi.. "

Nói rồi bà loạng choạng lấy đại cái áo khoác đơn giản trên sofa rồi đi ra ngoài xe với vẻ gấp gáp.. Vết nhòe của mắt vẫn chưa lau khô.. Ông láy xe đưa bà đến bệnh viện Seoul và tìm cô

[•••]
Ở quầy tiếp tân của bệnh viện

"-Bệnh nhân Park Jimin đang ở đâu ạ?? " Ông từ tốn hỏi

"-Xin hỏi hai vị là gì của bệnh nhân Park Jimin ạ.? " cô y tá hỏi

"-Hai chúng tôi là ba mẹ của Jimin, phiền cô Jimin đang ở đâu ạ? " Ông nói tay vẫn luôn vỗ vỗ vai Jin

"-Bệnh nhân Park Jimin vừa mới được chuyển từ phòng cấp cứu bình thường sang phòng hồi sức V. I. P số 463 tầng 13 của bệnh viện.."

"-Cảm ơn cô.. " Jin nói xong liền nhanh chóng đi theo số  phòng mà y tá đã nói

Cạnh giường cô là một chàng trai với gương mặt trắng bệch đang thiếp đi vì kiệt sức

Bà và Ông bước vào thì nhẹ nhàng bước đến bên Yoongi và khẽ lay người cậu dậy

"-Haiii... Bác" Anh vừa nói với giọng mệt mỏi tay vẫn nắm tay cô không rời

"-Con mệt rồi con về nghỉ đi có 2 bác lo rồi" Jin nói

"-Coi con cũng mệt lắm rồi về nghỉ ngơi đi Jimin có bác với Jin lo rồi, cảm ơn con" NamJoon nói

"- Vậy cháu về trước ạ.! "

Anh nuối tiếc buông cánh tay cô ra nhưng ánh mắt vẫn luôn hướng về cô cho đến khi anh ra ngoài và khép cửa lại..

Lúc anh bước đi cũng là lúc ánh mắt cô từ từ hé mở, đôi môi trắng bệch nhệch nhạc bắt đầu phát ra những tiếng nói khó khăn, lấp bấp

"Yoongi về rồi.. ạ..? " cô thều thào nói

"-Thằng bé về rồi, con không sao chứ? " giọng lo lắng của NamJoon phát ra

"-Con... mệt.. quá.. đau .. ở ..đầu nữa" cô khóc

Nhìn cô như vậy ông bà Park xót xa tột đỉnh.. Đứa con gái cưng được nâng niu chìu chuộng của Park gia, tiểu thư của Park Educapority lại phải khóc lên trong đau đớn khiến người ta không khỏi ngậm ngùi và xót xa

[•••]

Sáng hôm sau anh lê lếch đến trường, với bộ dạng mệt mỏi tột độ, anh chẳng còn chút sức lực. Người con trai đó từ bao giờ lại yếu người đi ghê vậy.

"-Không sau chứ Yoongi? " Taehyung bước đến bên anh đang nằm mà hỏi

"-Tau không sao? " anh nói mà mắt cứ nhắm tịt lại

"-Vầy mà không sao hả? Trông cậu mệt mỏi lắm hay xuống phòng y tế nằm đi! " Taehyung lo lắng cho anh

"-Tau không sau đi đi tau muốn một mình... " anh ngoắc ngoắc tay ra hiệu cho Taehyung rời đi

Taehyung chỉ biết lắc đầu ngắn ngẩm bỏ đi. Từ bao giờ một người con gái xinh đẹp, tràn đầy năng lượng và hay dỗi lại phải nằm ở giường bệnh với những cơn đau dày vò thân xác. Còn một chàng trai khát máu, lạnh lùng lại lo lắng cho người con gái đó, phải lao tâm lao lực đến vậy. Thanh xuân năm ấy tưởng đấu sẽ đẹp đẽ lắm cớ rồi biết bao nhiêu chuyện xảy ra như vầy

[•••]
Sân bay Incheon..

Jimin đã lên máy bay với trợ lí J-Hope của mình mà không lời từ biệt với aii

Cô đi trong lặng lẽ chỉ muốn chẳng ai phải nuối tiếc...

Cuối cùng chuyến bay cũng hạ cánh và đây là Washington D.c thơ mộng của Mỹ

Vừa xuống máy bay cô đã được tài xế đưa đến căng biệt thự do J-Hope đã chuẩn bị từ trước

Bước vào nhà, cô đi chung quanh quan sát

Căng nhà thật sự rộng so với cô và J-Hope, có 3 phòng ngủ, 3 phòng tắm, 1 phòng sách,1 phòng làm việc và 1 nhà bếp. Căn vila đắc đỏ mà chỉ có cô và trợ lí, trống trãi thật.

Căn nhà nằm ở một con hẻm của Washington, nơi có nhìu cây xanh và xây dựng theo kiểu thơ mộng vô cùng. Trợ lí của cô muốn có không khí trông lành và không nhớ Hàn nữa nên đã quyết định mua căn vila này

Đâu chỉ dừng lại thế, vừa về đến nhà được 1 tiếng thì bệnh viện Mỹ gọi đến bảo cô đến bệnh viện để lên lịch điều trị. Mệt mỏi lại càng thêm mệt mỏi, cô và J-Hope lên một chiếc xe hơi bình thường đậu ngoài sân đến bệnh viện  MedStar Washington Hospital Center

Bước vào phòng của viện trưởng ở bệnh viện cao cấp này, cô và J-Hope ngồi vào ghế

[Khúc này nói tiếng anh cả nhen]
"Hello is Park Jimin and he is J-Hope ?? " Bác sĩ trao đổi bằng tiếng anh

"Hello I'm JH.. " bắt tay bác sĩ

"Hello my name's Park Jimin"

"I would like to deploy. As we have been though the telephone, she only needs to be treated at our hopital  for 8 months, we willremove the druising in her head and treat her hemophilia" 
(Tôi xin triển khai luôn. Như chúng ta đã trao đổi qua điện thoại, cô chỉ cần điều trị ở bệnh viện của chúng tôi 8 tháng , chúng tôi sẽ lấy khối máu bầm trong đầu cô ra và trị đc chứng máu khó đông của cô)

"-Ok.. I know.. " cô nói

_______________________

Sắp thi nên không ra thường xuyên được thông cảm nhoa😢😢😢
Thả sao và fl cho tui có động lực coiiii
❤️❤️❤️

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info