ZingTruyen.Info

|•SuMin•| NƯỚC MẮT VAMPIRE

23.

DallySun_1306

"-Bọn người tụi bây vẫn không biết điều đó chứ...!"

Thật may, một cô gái đã kịp thời đến giúp. Một viên đạn, đã có thể bắn trúng tên cầm đầu

"-Chị Rose...?"-Anh ngạc nhiên hỏi

Rose -một Vampire nữ có quyền lực ngang bằng với mẹ Nancy. Là người yêu Lisa( Bách hợp)

"-Cút trước khi tao nổi điên...!"_ Rose nhấn mạnh_

Bọn thuộc hạ vì thấy tên cầm đầu bị bắn mà sợ hãi bỏ chạy. Anh và Nancy cố gắng đứng dậy, nhưng vết thương còn đau. Rose nhanh chóng đưa anh và Nancy đến một ngôi nhà ở vùng ngoại ô của thành phố Seoul mà điều trị

[•Vùng ngoại ô của thành phố xinh đẹp Seoul•]

Bên chiếc ghế gỗ, có một người con trai mới mái tóc xám khói đang hướng ánh mắt về một phía xa xăm nào đó. Nhìn ánh hoàng hôn dần tàn luội, chút ánh sáng còn le lói chiếu vào mặt anh làm nét đẹp đó càng trở nên thoát ẩn thoát hiện. Ánh mắt đó, ánh mắt thể hiện nỗi nhỡ xa xăm... nhớ cô

Em khoẻ chưa nhỉ...?

Anh đang nhớ cô, nhớ đến phát điên đây này. Thật sự cô như thuốc phiện khiến anh cứ nghiện ngập rồi không thể cai được. Từng ánh mắt, từng cử chỉ, từng hành động của cô đều nằm gọn trong tâm trí anh. Nếu muốn quên, có lẽ sẽ rất khó

Rốt cuộc thì anh có sai không em...?

Câu hỏi đó vẫn chưa có lời giải, nó đã đi theo xuốt cả câu chuyện, khi chuyện tình họ chưa có hồi kết... một câu chuyện dài và lắm ngược... :(

"-Nhìn gương mặt đang tương tư ai kìa...Anh có cần phải vậy không..!?"

Nancy bước ra với cái nạng khập khiễn ngay chân, kéo ghế lại ngồi cạnh anh mà nhìn xa xăm ra ánh hoàng hôn đang dần lặng xuống sao ngọn đồi kia...

"-Không...! Tôi chỉ là đang nghĩ chuyện tình của Vampire và người liệu có kết quả không..?"_ánh mắt xa xăm vô định_

"-Thật sự câu hỏi đó cứ vây lấy tôi một thời gian. Tôi cũng từng nghĩ, tình cảm của mình vs JoongHye có đúng.."_trầm lặng_

"-Nếu yêu, thì chỉ cần đặt người mình yêu làm đích mà phóng hết sức để có thể đích.. Giống như lúc còn nhỏ ta cùng cưỡi ngựa bắn cung.. ai về trước thì sẽ được thưởng... còn bây giờ, phần thưởng chính là niềm hạnh phúc, là tương lai của mình...!"_từ trong nhà đi ra_

"-Chị nghĩ điều đó có thật chăng. Em đã cố gắng phóng hết mức nhưng vẫn không đc.. em chẳng làm nên trò trống gì cả...!"_anh gục mặt_

"-Chuyện tình cảm, càng lâu càng bền. Phải cùng nhau vượt qua sóng gió thì ms biết cô ấy có yêu em không và Nancy cũng vậy...!"

"-Em cảm ơn chị Rose.."_Nancy nói_

"-Chị yêu Lisa, nhưng cả 2 đều là nữ. Việc không chấp thuận từ bộ tộc là điều đương nhiên. Chị chấp nhận hy sinh, bị trục xuất khỏi tg Vampire 200 năm để có thể đổi lại 20 năm yêu Lisa. Chị cũng vui rồi"_ Rose nói_

"-Em hiểu rồi...!"_Anh nói, dường như anh đã hiểu_

Mặt trời hoàng toàn bị khuất lặng bởi ngọn đồi kia. Anh vẫn ngồi đó. Vẫn ngồi suy nghĩ rất nhiều. Thật ra, chỉ cần vì người mình yêu mà có thể trở nên phi thường đến vậy. Đúng là một phép màu

-Nếu như anh là con người thì có lẽ sẽ tốt hơn..?

|•Seoul•|

Cô vẫn ngồi đó, dưới màn tuyết trắng. Jungkook và Taehyung đang cô đi tìm cô khắp nơi. Họ đi tìm từ nơi này đến nơi khác, những nơi mà Yoongi hay đi qua.

"-Jimin kìa...!"_ Jungkook reo lên_

Cả hai vui mừng nhìn lại một gốc nhỏ, một cô gái nhỏ nhắn với lớp áo len mỏng manh, mái tóc xoã ra màu hạt dẻ đã bám đầy tuyết, cơ thể đã bất động vì trời lạnh. Taehyung nhanh chóng cởi áo khoác của mình ra mà đắp cho cô rồi cùng Jungkook dìu cô về nhà.

"-Đúng là ngốc nghếch.."_ Taehyung nói_

"-Tớ...xin..lỗi.."_Nói mớ_

Trong cơn mê, cô nhìn thấy anh, hình ảnh anh đang khuất dần. Cô đã cố chạy theo nhưng không được. Nước mắt tuông ra hai bên má, Jungkook vội vàng lao đi..

"-Lại nhớ Yoongi.."_ Jungkook nói_

Nhanh chóng chiếc xe đã dừng lại tại nhà riêng của cô, Jungkook nhanh chóng đưa cô vào phòng. Tắt máy điều hoà rồi mở máy sưởi lên. Taehyung thì chạy xe đến bệnh viện để gọi bác sĩ. Trong cơn mê sản, cô vẫn cứ luôn miệng gọi tên anh, có lẽ, cô đã yêu anh quá nhiều. Yêu đến cuồng dại, không có cách thoát ra nữa rồi.

Đôi tay nhỏ nhắn và lạnh cóng của cô cứ tưởng tay Jungkook là tay anh mà nắn chặc lại, miệng luôn nói 3 chữ "Đừng bỏ em". Jungkook chỉ biết thở dài và rút tay ra khi cô đã ngủ. Nhanh chân dọn dẹp mọi thứ và nấu cho cô một bửa ăn bổ dưỡng...

___________________

Chính thưc bí ý tưởng.
Lại mấy moẹ đọc chùa :)) làm ơn đọc xong thì tiện tại nhấn vote cho truyện tui với, sao cứ đọc chùa mãi thế. Đã không follow thì ít nhất cũng vote cho tui vs chứ hả..:))

Đọc chùa =>> Xéo
Thẳng tính dể ở :))

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info