ZingTruyen.Com

Su Quyen Ru Cua Soi

Từ Bắc cảm thấy từ sau khi sống cùng với Lang Cửu, mạch điện của não mình càng ngày càng trở nên kỳ quái, kết luận sau khi phân tích được là vì mạnh điện của Lang Cửu kỳ quái hơn, rất nhiều lúc giao tiếp bình thường không thể kết nối được...

Đương nhiên, đây tuyệt đối không phải lý do Từ Bắc vào lúc mấu chốt nói ra câu "Lão tử muốn nằm trên", tuyệt đối không phải, Từ Bắc cắn cắn răng, nên đi làm trắc nghiệm trí lực thôi, cái trí lực mà mình vẫn luôn tự hào dưới thế tấn công của Lang Cửu thường xuyên có xu thế tăng điên cuồng về âm.

Lang Cửu rõ ràng cũng không ngờ Từ Bắc lại nói ra một câu như vậy, cậu dừng động tác trong tay, rất nghiêm túc nghĩ một lát, lại đè lên, nhẹ nhàng hôn sau cổ Từ Bắc, nhỏ giọng nói: "Là nói lần sau nằm trên, bây giờ là lần này..."

Từ Bắc ngây ra, đến mấy giây mới phản ứng lại được, bùng nổ rống một tiếng: "Đệt mợ!"

Sức tư duy và năng lực biểu đạt của Lang Cửu so với mấy tháng trước, đúng là không chỉ cao hơn một hai lần, tiến bộ vù vù như vậy khiến Từ Bắc rất mừng, nhưng không ngờ đã tiến bộ đến bước này, còn có thể chơi chữ nữa!

Trong nháy mắt hắn cảm thấy đau khổ vô cùng, bây giờ động cũng không động được, giao tiếp cũng thất bại...

Lang Cửu không cho hắn thời gian tiếp tục đánh bài chuồn, tay thoăn thoắt kéo quần lót hắn xuống, kéo hẳn xuống đùi, lại dùng chân móc, hắn đã bị lột trần trụi.

"Đợi đã, thế này vô nhân đạo quá," Từ Bắc nghiêng nghiêng, chân Lang Cửu đã chen vào giữa hai chân hắn, đang chậm rãi dùng sức tách ra, hắn muốn vùng vẫy lần cuối, "Bố dạy mày câu tiếng Anh, cả thời cấp hai của bố chỉ học được một câu có độ khó như vậy, It's unfair!"

"Bố dài dòng quá." Lang Cửu nghe không hiểu hắn nói gì, cậu cũng không hứng thú tìm hiểu, cậu đã bị hơi thở sạch sẽ trên người Từ Bắc bao vây, trong đầu chỉ muốn dán sát vào Từ Bắc hơn.

Khứu giác của Lang Cửu đã không còn nhanh nhạy như trước đây, nhưng mùi của Từ Bắc vẫn có thể bị cậu nắm bắt được, thứ mùi này đã khắc vào trong não cậu, cả đời này cũng sẽ không quên.

Từ Bắc từ bỏ công tác vùng vẫy và thuyết phục vô ích, thở dài một hơi, vùi mặt vào trong gối. Lang Cửu vuốt ve tới lui giữa eo và đùi khiến hắn rất phân tâm, đã không thể tập trung tinh thần nói tiếp gì được nữa.

Cơ thể có ký ức của nó.

Đối với hành động vuốt ve và hôn hít, thậm chí là cắn nhẹ trên vai hắn của Lang Cửu, những cảm giác này đều nhanh chóng khiến ký ức cơ thể tỉnh dậy, đến hít thở cũng không nghe khống chế dần dần trở nên gấp rút theo tiết tấu của Lang Cửu.

Trong đầu hắn bắt đầu tuần hoàn lặp lại những phiến đoạn xuất hiện trước đó, mỗi một động chạm của Lang Cửu trên người hắn đều khiến hắn có loại khoái cảm muốn ngừng cũng không được.

"Trơn quá..." Lang Cửu nói khẽ bên tai hắn, vùi mặt vào vai hắn, đầu lưỡi đảo quanh trên cổ hắn, tay đã thò xuống thân dưới hắn, ôm chặt eo hắn.

Từ Bắc không nói gì, hắn không biết nên nói gì, thân nhiệt của Lang Cửu đang tăng cao, cơ bắp nóng hổi áp sát vào lưng hắn khiến hắn không thở nổi, tay Lang Cửu ôm eo hắn siết dần, nhẹ nhàng nâng lên, cử động eo một chút: "Muốn vào."

"... chuyện như vậy không cần nói ra." Từ Bắc vùi đầu trong gối trầm trầm nói ra một câu, bộ phận cứng ngắt Lang Cửu thúc vào hắn cũng nóng rực, nhiệt độ này luôn có thể thiêu đến sâu trong cơ thể hắn.

Lang Cửu không nói gì nữa, tay thò đến thân dưới Từ Bắc, cầm lấy của hắn.

Vì là tư thế bò, Từ Bắc cảm nhận được hai tầng bao vây và ép chặt, trong nháy mắt dục vọng vốn còn chưa hoàn toàn bị gợi dậy của hắn liền ngẩng đầu, tay Lang Cửu không tiện nhúc nhích, động tác không lớn, nhưng mỗi lần động chạm và xoa nắn đều vừa đúng chỗ.

Hơi thở Từ Bắc rõ ràng không giống trước đó, Lang Cửu có thể nghe ra được, cậu có ham muốn mạnh mẽ với cơ thể Từ Bắc, nhưng đối với cậu mà nói kích thích mạnh mẽ hơn cả chính là phản ứng của Từ Bắc, mỗi lần cảm nhận được hơi thở và trạng thái cơ thể của Từ Bắc có thay đổi, đều có thể khiến một ngọn lửa từ trong cơ thể vụt ra.

Mà loại tư thế chưa từng thử qua này khiến kích thích này càng thêm mãnh liẹt.

Một tay cậu tiếp tục động tác, tay còn lại thò xuống dưới, nâng chân Từ Bắc sang một bên, chầm chậm thúc tới. Lúc vừa vào cửa, cơ thể Từ Bắc đột nhiên co rút, cậu dừng lại: "Đau?"

"Không biết... con mẹ nó đây là phản xạ có điều kiện..." Từ Bắc thở dốc bất đắc dĩ.

"Đau thì nói với tôi." Lang Cửu hơi chống người dậy, ấn vai Từ Bắc, nhẹ nhàng thúc lên, thử vói vào bên trong.

Từ Bắc không thể không thừa nhận, dù cơ thể đã rất hưng phấn, nhưng đối với kiểu đi vào hoàn toàn không bôi trơn này, thoắt cái vẫn cảm thấy đau đớn: "Đệt mợ... đau!"

Lang Cửu thấy tay Từ Bắc cấu chặt gối đầu, liền đau lòng, cậu lập tức dừng lại, nắm tay Từ Bắc, ôm chặt lấy hắn, lại không biết nên làm sao: "Không có ba con sói."

"Có ba con sói cũng đau!" Từ Bắc có chút phiền muộn, lúc này rồi còn phải lên lớp sao.

"Vậy... thôi vậy..." Lang Cửu hơi do dự, hạ quyết tâm, dù cậu đè nén rất khó chịu, nhưng cũng không đành lòng làm đau Từ Bắc nữa.

"Hầy... kiếp trước có phải lão tử lừa bán mày không," Từ Bắc đập đập gối đầu, hắn nghe ra được thất vọng và dục vọng đè nén trong giọng Lang Cửu, "Đi lấy sữa tắm ra đây..."

Thì ra sữa tắm là thứ tốt như vậy, lúc Lang Cửu chạy vào phòng tắm rất kinh ngạc, có thứ này rồi, sẽ không đau nữa, thứ này tốt như vậy, trong nhà có một chai sữa tắm rất lớn, có thể dùng được rất nhiều rất nhiều lần.

Tay Lang Cửu cũng không ước lượng, nặn một đống lớn lên người Từ Bắc, lúc sữa tắm lành lạnh chạm vào cơ thể nóng bừng khiến hắn giật thót: "Đệt, mày tắm đấy à..."

"Sợ bố đau." Lang Cửu vứt chai sữa tắm đi, vồ tới.

Cảm giác sữa tắm bôi trơn khiến cậu cảm thấy có chút hưng phấn khó nhịn, ôm eo Từ Bắc nhấc lên chầm chậm thúc vào. Cơ thể Từ Bắc căng lên một chút, tuy đã có bôi trơn, nhưng trong nháy mắt bị căng ra, hắn vẫn hơi không chịu nổi, nhè nhẹ hừ một tiếng.

Tiếng ngâm thấp yếu ớt này vào tai Lang Cửu tiêu hồn lạ thường, cậu đè lên người Từ Bắc, tiếp tục tiến tới không dừng lại, hoàn toàn đi vào cơ thể Từ Bắc.

Cảm giác ấm áp phút chốc bao trùm lấy cậu, cậu nhịn không được cắn nhè nhẹ lên cánh tay Từ Bắc: "Không đau nữa chứ..."

"Ừ..." Từ Bắc đáp một tiếng trầm trầm, cơ thể Lang Cửu và hắn đã dán chặt vào nhau, bộ phận chống vào cơ thể hắn nhẹ nhàng thúc đẩy khiến đau rát rồi lại có chút hưng phấn kỳ lạ.

Sau khi Lang Cửu vào rồi thì dừng lại một lát, nhìn thấy Từ Bắc không có vẻ khó chịu, bắt đầu chậm rãi vào ra, kích thích mạnh mẽ do vách trong thít chặt mà mềm mại chèn ép ma sát mang lại khiến cậu hít thở nặng nề, bắt đầu thở dốc nặng nề.

Loại va chạm từ nhẹ đến mạnh này cùng hơi thở tràn đầy xúc cảm nguyên thủy khiến Từ Bắc rốt cuộc cũng ngẩng mặt lên khỏi gối đầu, hắn có phần thở không ra hơi, cảm giác trong đầu rối tung không còn gì nữa.

Lang Cửu nhìn bên mặt của hắn, cúi đầu chồm tới hôn một cái lên má hắn, tay đang ôm eo hắn dùng chút sức, kéo kéo lên: "Lên một chút nữa được không?"

"... làm gì."

"Dễ dùng sức."

"Đệt cụ mày..." Từ Bắc nhíu nhíu mày, vươn tay quơ quào về phía trước, gối đầu, thuận tay ném lên người Lang Cửu.

Lang Cửu hơi ngừng rồi hiểu ngay, kê gối đầu xuống bụng dưới Từ Bắc. Tư thế này khiến Từ Bắc thoạt nhìn rất quyến rũ, Lang Cửu sờ sờ eo hắn, xuôi xuống vỗ nhẹ một cái lên mông, ưỡn hông một cái...

Vì tư thế đã thay đổi, lần này đi vào càng sâu hơn, cảm giác nóng rực vào thẳng sâu trong cơ thể khiến Từ Bắc lập tức cấu chặt drag giường, hơi thở trở nên mất quy tắc, cánh tay và vai căng cứng cong lên một đường nét xinh đẹp.
Kích thích thị giác mạnh mẽ này khiến Lang Cửu không thể khống chế, cậu vịn eo Từ Bắc bắt đầu vận động mạnh mẽ, mỗi lần đi vào đều đâm thẳng tới đáy, ngón tay cậu gần như muốn cắm vào làn da Từ Bắc.

"Thích không?" cơ thể Lang Cửu nghiêng tới trước, cấu lấy cánh tay Từ Bắc, kéo lên về phía sau, động tác không hề ngừng lại tiếp tục vào ra từng lần một, mồ hôi xuôi theo gương mặt cậu nhỏ xuống người Từ Bắc.

"Ừm..." ý thức Từ Bắc bắt đầu có phần hỗn loạn, hắn muốn mắng người, nhưng mở miệng lại chỉ là một tiếng rên rỉ mơ hồ không rõ.

"Nói bố thích đi." Lang Cửu bị tiếng rên này của Từ Bắc khiến toàn thân đều như sắp bùng cháy, cậu buông Từ Bắc ra, đè lên, dán chặt vào lưng Từ Bắc, nắm tay Từ Bắc, tay Từ Bắc vì dùng sức cấu chặt drag giường mà có thể nhìn rõ cả mạnh máu phồng lên, trở nên đẹp chưa từng thấy.

"... thích."

Lang Cửu cắn nhẹ lên vành tai hắn, đè nghiến hắn tung hoành ngang dọc trong cơ thể hắn hết lần này đến lần khác, nghe thấy tiếng thở hỗn loạn và tiếng rên đứt quãng của hắn: "Mãi không ngừng được không."

"Khốn... kiếp..." Từ Bắc cắn cắn răng, cũng xem như mắng được một câu như ý.

Sau một trận vào ra mãnh liệt, Lang Cửu dừng lại, cơ thể Từ Bắc có hơi không quen với kiểu đột ngột bất động này, giống người đang định hưởng thụ món ngon đột nhiên phát hiện thức ăn trên bàn đều bị rút đi mất vậy.

"Bắn rồi?" Từ Bắc nhẹ giọng hỏi một câu, cơ thể dần dần thả lỏng.

"Chưa, còn sớm." Lang Cửu cười cười, động tác rút ra rất nhẹ, thẳng người dậy nắm chân Từ Bắc dùng sức.

Từ Bắc còn chưa hiểu rõ có chuyện gì, đã bị cậu dễ dàng lật người lại như một món đồ chơi, biến thành nằm ngửa, hắn nhìn thấy gương mặt hơi ửng hồng của Lang Cửu, trên cơ thể cân xứng mà rắn chắc chậm rãi đổ mồ hôi, hắn rất hiếm khi nhìn thấy Lang Cửu như vậy, trong nháy mắt hắn nhìn đến mê mẩn.

"Vậy thì có thể hôn bố." Lang Cửu cúi người xuống, nhẹ nhàng chạm vào môi hắn.

Từ Bắc không kiềm được ngửa ngửa đầu, hôn ngược lại, đầu lưỡi Lang Cửu lập tức đáp trả, thò vào trong miệng hắn, quấn quýt với hắn.

Chân bị nâng lên, Lang Cửu lần nữa thúc vào cơ thể hắn, ấn chân hắn bắt đầu va chạm điên cuồng hơn, hôn cắn liếm loạn xạ trên mặt trên cổ hắn, tay lướt qua bụng dưới nắm lấy, xóc nảy xoa nắn...

"Đệt... mợ..." Từ Bắc ngửa đầu ra sau, cơ thể căng cứng, loại khoái cảm khổng lồ không thể kháng cự này khiến hắn gần như có phần mất sức, tay liền câu lấy cổ Lang Cửu, ngón tay cắm sâu vào làn da trên lưng cậu...

......

Thời gian phản phất như dừng lại, xung quanh rất yên tĩnh, có thể nghe được tiếng hít thở hai người vẫn còn chưa bình thường lại. Lang Cửu nằm trên người Từ Bắc, lỗ tai áp vào ngực Từ Bắc, vẻ mặt hài lòng cười cười: "Tim bố đang đập."

"Phí lời," Từ Bắc mở mắt ra, hai người vẫn duy trì tư thế chiến đấu anh dũng trước đó, "Không đập thì mẹ nó là người chết à."

"Ý tôi là đập rất nhanh." Lang Cửu chống tay thẳng người dậy, cúi đầu nhìn hắn rất chăm chú.

"Đây gọi là thể dục nhịp điệu, hiểu không, tim đập nhanh cũng bình thường," Từ Bắc chậm rãi trở mình, từ dưới thân Lang Cửu bò ra mép giường, "Hầy, nắm xương già của bố thật không dễ dàng gì."

Lang Cửu bật cười, trực tiếp nhảy xuống giường: "Bố cũng đâu cần vận động, còn mệt, sau này cũng đừng đòi lên trên nữa."

"Con mẹ mày ấy!" Từ Bắc ngồi dậy đá cậu một cái, có hơi mất mặt, trước đây mình lên giường với phụ nữ mẹ nó cũng không mệt như vậy...

Lang Cửu ôm hắn đi vào phòng tắm, một tay cầm sữa tắm, tí tởn lắc lắc: "Thứ này tốt."

"Cút..." Từ Bắc chộp lấy sữa tắm, xem ra đúng là phải đi mua gel bôi trơn, còn như vậy nữa, sau này đến đi tắm cũng có ảo giác đang mần ăn.

Tắm rửa xong, Từ Bắc lười nhác cuộn mình trong sô pha, nhìn Lang Cửu thay xong drag giường lại ôm drag giường chạy vào phòng tắm giặt, hắn gào một câu: "Để đó đi, mai rồi làm."

"Tại sao?" Lang Cửu thò đầu ra nhìn hắn.

"Mày không mệt à, để đó đi." Từ Bắc cảm thấy tốt xấu gì cũng xem như lao động thể lực một phen, hắn vừa nhìn thời gian, lao động gần một giờ đồng hồ, cơ thể Lang Cửu còn chưa hoàn toàn thích ứng với trạng thái người bình thường, "Mày đừng mệt thành tật bệnh gì đấy, lão tử còn phải nuôi một đứa tàn tật, thế thì chúng ta dứt khoát xuống lề đường gõ bát cho xong..."

"Yên tâm," Lang Cửu vứt drag giường đi, bước tới, trực tiếp nhảy lên sô pha, chân cưỡi lên người hắn, nắm cằm hắn, "Sức khỏe tôi tốt, bố không phát hiện sao?"

"Cút sang một bên." Từ Bắc đẩy đẩy Lang Cửu, tay chạm vào cánh tay trần của cậu lại không nhịn được ngắt một cái, sau đó lại có chút ngại ngùng đạp một cái xuống đất.

Lang Cửu dịch sang một bên, nằm xuống gối đầu lên chân Từ Bắc: "Tôi ngủ một lát được không."

"Ô, cụ Lang không phải không mệt sao," Từ Bắc vui vẻ, vò vò mái tóc rối bù của cậu, "Ngủ đi, bố cũng thiếp một lúc."

Hai người ngủ thẳng đến hơn chín giờ tối, thức dậy trực tiếp ra ngoài ăn khuya. Lúc ngang qua nhà ông cụ dưới lầu, Từ Bắc hỏi thăm Trần Tiểu Vũ vị trí hiệu sách.

Trần Tiểu Vũ nhìn thấy hai người liền mắt sáng rỡ nhiệt liệt yêu cầu dẫn bọn họ đi, Từ Bắc đang định nghĩ lý do khéo léo từ chối, Lang Cửu ở sau lưng hắn chậm rãi nói một câu: "Muộn quá rồi, ngày mai phải đi học."

Từ Bắc xuống tới đầu hẻm vẫn chưa thôi cười, vui vẻ không chịu nổi, vỗ một cái thật mạnh lên vai Lang Cửu: "Ai dô con bố, bây giờ nói chuyện ngầu thật rồi, đột nhiên bố bắt đầu thấy nhớ Giang Việt, phải cho cậu ta nhận giải thầy giáo xuất sắc mới được."

Lang Cửu không rảnh để ý hắn, nhìn đông ngó tay tìm chỗ ăn, cậu đói khủng khiếp, thính giác khứu giác đều đã giảm sút, chỉ có sức ăn vẫn không sao giảm được, bây giờ lao động một hồi, lại bỏ lỡ bữa tối, đói đến mức cậu nhìn thấy hamburger trên biển quảng cáo cũng muốn nhào lên gặm một miếng.

"Đi ăn đồ nướng đi," điện thoại Từ Bắc vang lên, hắn vừa móc ra vừa chỉ chỉ quán đồ nướng phía trước, "Kêu thêm chút rượu, ừm, cuộc sống thật hoàn mỹ."

Điện thoại Kiều Khiêm gọi đến, vừa nối máy đã nghe anh ào ào: "Mau quỳ lạy tao đi!"

"Đệt, dựa vào đâu." Từ Bắc vui vẻ.

"Mệnh lệnh nhanh chóng tiết kiệm vừa ra, tao đã giúp mày làm ổn thỏa, mày nói có cần quỳ lạy không!" Kiều Khiêm rất vui vẻ tiếp tục gào.

"Phải quỳ! Quỳ từ đầu đến chân!"

"Bớt xàm, tao nói mày nghe, đây là tao cướp của người ta đấy, ở ngay trong làng đại học, đoạn đường tuyệt hảo, tiền thuê nhà nếu trả luôn một năm, chẳng khác gì giá xóa đói giảm nghèo, thế nào?"

"Mày thấy được là được, đi nộp tiền, rút trong tấm thẻ kia của tao, mật mã là sinh nhật mày." Từ Bắc rất cảm động với hiệu suất cao của Kiều Khiêm.

"Không cần, năm đầu tiên tao đã đóng cho mày rồi, xem như quà tao tặng mày."

"Quà gì?"

"Ông Từ lãng tử quay đầu!"

Từ Bắc cúp điện thoại, vả một cái lên lưng Lang Cửu, lại duỗi thắt lưng: "Con trai, làm xong một nửa rồi, đi ăn mừng thôi, ngày mai bắt đầu bận rộn rồi."

"Ăn mừng gì?"

"Ừm... ăn mừng hai ta có cuộc sống mới đi."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com