ZingTruyen.Com

[Soojun] - Only you, no others [Hoàn]

65.

RyeoHaemyung

Cả Soobin, Yeonjun lẫn Beomgyu đều thành công vượt ải. Soobin đỗ vào cả hai trường đại học mình mong muốn, trở thành thủ khoa của đại học quốc gia Seoul. Yeonjun đỗ vào trường Chungang tuy không phải thủ khoa, á khoa nhưng là người đứng thứ ba, hơn kém là một điểm, nói chung đối với anh thế là được rồi.

Beomgyu đỗ vào đại học Hanyang khoa kỹ thuật ngành kiến trúc, trước giờ Hanyang luôn là nơi mơ ước của tất cả những con người muốn theo kỹ thuật chính vì thế mà sự cạnh tranh vô cùng lớn, Beomgyu thuận lợi vào được Hanyang tất nhiên là vui vẻ rồi.

Soobin và Yeonjun chuyển nhà tới căn hộ ở Cheongdam, căn hộ này đúng như yêu cầu, có 4 phòng ngủ, một phòng khách rất rộng, một phòng bếp đầy đủ tiện nghi, nhìn không giống một căn nhà chỉ có hai người ở chút nào. Yeonjun nhìn thấy phòng bếp rất thích thú, hứa hẹn sẽ làm vài món ngon cho Soobin, sau này không cần phải mua đồ ăn ngoài nữa.

Beomgyu vì tiện đi học nên đã dọn về ở nhà của Taehyun tại Gangnam. Tại sao lại nói Taehyun là Kang thiếu, bởi vì nhà của cậu tại Gangnam đó. Nhà Taehyun đáng nhẽ sẽ có ba mẹ của cậu ở nữa nhưng cô chú hiện tại đang có việc ở xa nên nhà tạm thời trống. Taehyun sẽ không để Beomgyu ở một mình, cậu không ở ký túc xá nữa mà về ở với Beomgyu, chấp nhận hằng ngày phải dậy sớm hơn một chút để đến trường.

Còn Kai, con người duy nhất không có đôi có cặp trong nhóm, ở vẫn tiếp tục sử dụng ký túc xá của trường. Cậu không để tâm gì lắm đến chuyện bốn người trong nhóm để đã có người yêu rồi.

Em bé thì vẫn mãi là em bé, cậu cảm thấy rất hạnh phúc với cuộc sống hiện tại nha. Dù cho có yêu đương thì bốn người vẫn chưa bao giờ quên cậu, vẫn luôn chăm sóc em út thế nên Kai chẳng có gì bất mãn cả.

"Yeonjun, bây giờ tôi và cậu đã về nhà mới rồi, đồ đạc còn sơ sài, ngày mai chúng ta đi mua thêm có được không?" Hắn nằm trên giường ôm Yeonjun, nghịch mái tóc của anh, nói.

"Ừm, mai chúng ta đi." Anh gật đầu.

Bây giờ trong nhà phòng chính là phòng mà hai người đang nằm có một chiếc giường đơn giản, một cái bàn và một tủ quần áo. Còn lại các căn phòng khác đều chưa có gì, chỉ có một phòng là có một chiếc giường. Tất cả đều là đồ có sẵn. Soobin và Yeonjun mới dọn đến đây phải sắp xếp nhiều thứ nên chưa có thời gian để lo hết được.

"Trời bắt đầu rơi tuyết rồi, từ sau ra ngoài nhớ phải mặc áo ấm, đừng để như hôm nay mặt mũi tay chân lạnh như băng vậy." Hắn nhắc nhở.

"Biết rồi, tôi cũng đâu phải là còn nhỏ nữa." Anh đáp.

"Đâu phải là còn nhỏ nữa, cậu cũng biết là mình không còn nhỏ nữa cơ à? Xem xem cậu có chỗ nào giống người lớn chứ, lúc nào cũng để tôi phải lo lắng như vậy." Soobin nhéo mũi anh một cái, làm bộ hung dữ mà nói.

"Nhưng cậu đâu có chê tôi đâu đúng không? Vậy chăm tôi từng li từng tí mà. Tôi không thích hiểu chuyện, hiểu chuyện quá cậu lại nghĩ tôi hiền lành mà bắt nạt." Yeonjun thoải mái cuộn mình trong lòng hắn, trả lời.

"Tôi làm sao mà dám bắt nạt cậu chứ? Nhưng cậu phải biết chăm sóc bản thân mình. Ngoài kia trời rất lạnh, cơ thể của cậu cũng không khoẻ mạnh như người thường, gặp gió gặp lạnh là bệnh ngay." Hắn thở dài, sao mà lại cứng đầu thế này không biết.

"Hừ, tôi cứ không thích đấy. Tại sao tôi phải tự chăm sóc mình khi mà đã có cậu rồi cơ chứ? Tôi sống 18 năm chưa từng cảm thấy bản thân vô dụng không biết làm gì chỉ ngồi yên một chỗ như khi gặp cậu. Rõ ràng là cậu chiều tôi đến hư rồi thế nên phải chịu trách nhiệm đi chớ." Yeonjun chọc chọc ngón tay vào ngực hắn, quả nhiên là người tập thể thao, cơ bắp săn chắc đẹp đẽ thế này.

"Rồi rồi, là do tôi chiều cậu thành hư, phải chịu trách nhiệm với cậu. Nhưng mà cậu làm cái gì thì làm, nhất định phải mặc đồ thật ấm đấy có nghe chưa?" Hắn kiên trì căn dặn Yeonjun thêm lần nữa.

"Biết rồi mà, mặc ấm là được chứ gì, có gì mà khó." Anh bị hắn nói đến phiền, đành phải đồng ý qua loa nhưng trong đầu âm thầm gạt nó ra ngoài, Soobin sẽ không bao giờ để anh ăn mặc lạnh lẽo đâu.

"Ừm, không nghịch nữa, muộn rồi đi ngủ thôi, mai dậy sớm tôi và cậu cùng đi sắm đồ nội thất về nhà." Soobin hài lòng gật đầu, nói.

"Tôi thích một cái sofa siêu to, siêu mềm." Anh nói.

"Được, mai chúng ta tìm một chiếc sofa siêu to siêu mềm về cho cậu."

"Tôi còn muốn chăn ga gối đệm hình con thỏ nữa."

"Hả? Sao đột nhiên lại thích thỏ rồi?" Hắn ngạc nhiên.

"Bởi vì người yêu tôi rất giống thỏ thế nên tôi mới thích thỏ, rất đáng yêu. Ngày mai nhất định phải tìm được một bộ vỏ hình con thỏ để lồng vào."

"Ừm, nghe theo ý cậu hết, cậu muốn sao cũng đều được cả." Trong phút chốc, một cỗ ngọt ngào xông thẳng vào tim của hắn. Soobin phải làm sao đây? Đáng yêu nhất không phải là thỏ đâu, là Choi Yeonjun đó.

--- Hoàn ---

Mọi ngừi muốn phiên ngoại có H hay phiên ngoại không có H nèo

À với cả tui mới vào một gúp wattpad về otp ở trên fb á, thấy có vài bạn recommend truyện của mình nhiều lắm, khum biết các bạn là ai nhưng mà cảm ơn các bạn gất gất nhiều luôn nka <33333

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com