ZingTruyen.Com

[Soojun] - Only you, no others [Hoàn]

45.

RyeoHaemyung

Tuần sau ba mẹ của Soobin về Hàn Quốc, hắn ban đầu cũng định ra đón nhưng lại vướng đúng hôm quán Jin đông khách với cả ba mẹ cũng bảo không cần ra đón nên thôi vậy.

"Biết rồi, tí nữa con với bạn về." Hắn nhận cuộc điện thoại của ba của mình, nói vài câu rồi tắt đi.

"Cô chú về rồi hả?" Anh hỏi.

"Ừ về rồi, chúng ta đi thôi." Hắn nói.

Xách đồ xuống dưới ký túc xá gọi taxi, đồ của Soobin và Yeonjun không có nhiều dự định chỉ ở lại vài ngày thôi nên bỏ chung vào một cái vali nhỏ.

Nhà của Soobin là một biệt thự trong khu Pyeongchang - dong đắt đỏ bậc nhất Seoul. Anh đứng trước cổng nhà của Soobin một hồi, cuối cùng mới lên tiếng.

"Ba mẹ cậu đi không về thường xuyên, cậu cũng ở ký túc xá, mua nhà ở nơi này có vẻ... hơi phí thì phải."

"Tôi cũng không biết. Nhưng mà điều thừa thãi và phí công nhất đó là lo cho ví tiền của ba mẹ tôi đó. Không cần phải quan tâm mấy cái đó làm gì, đi vào thôi nào." Hắn cùng với Yeonjun đi vào bên trong nhà.

Đẩy cửa lớn bước vào, ở ngay giữa là sảnh lớn,  bên trái là phòng bếp, bên phải đặt ghế sopha tiếp khách.

"Con về rồi đây." Hắn nói.

"Soobinie!" Mẹ của hắn từ trong phòng bếp ló ra. Bà không giống như một người phụ nữ có một đứa con đang học lớp 12 một tí nào cả, vô cùng trẻ trung xinh đẹp. 

"Soobin về rồi đấy à?" Cũng là ở trong phòng bếp, ba hắn nhìn ra bên ngoài.

"Đây là bạn của con, Yeonjun. Yeonjun, đây là ba mẹ tôi." Đẩy Yeonjun đang nép sau lưng mình lên phía trước một chút, hắn lên tiếng.

"Cháu chào cô chú, cháu là Yeonjun ạ." Anh vội vã gập người chào hỏi.

"Yeonjun hả? Tên đẹp quá đi. Hai đứa đã ăn gì chưa?" Bà nhìn thấy Yeonjun liền vui vẻ gật đầu  đứa trẻ ấy nhìn cũng rất ngoan ngoãn.

"Ăn bên Jin hyung rồi, bọn con lên phòng đây." Soobin đáp lại.

"Ô cái thằng bé này, ăn nói kiểu thế đấy. Thôi đi đâu thì đi đi, kẻo mẹ nhìn thấy mặt con là lại muốn đánh."

Soobin kéo Yeonjun đi lên trên tầng, làm cho anh không kịp phản ứng, chỉ biết cúi đầu chào cô chú mấy cái rồi theo hắn lên.

"Tôi thấy ba mẹ cậu có vẻ khá tốt mà, đâu đến nỗi như lời cậu nói đâu?" Yeonjun khó hiểu. Thực ra anh cảm thấy cô chú đều rất tốt, nhất là mẹ của Soobin lúc nào cũng cười cả.

"Tôi có nói tệ lắm hả? Họ cũng không thuộc dạng quá mức tệ đâu. Nhưng cậu thử nghĩ xem, cậu không thể nào mà khen một người nào đó cậu tiếp xúc rất ít thời gian quá nhiều đúng không?" Hắn nhún vui đáp. Khoảng thời gian Soobin ở cạnh ba mẹ mình quá ít nên thành ra cũng lạnh nhạt hẳn đi.

"Ồ... Vậy tôi ngủ ở đâu?" Yeonjun hỏi.

"Ở đây chứ ở đâu? Cậu định sang đâu ngủ?" Hắn vỗ vỗ vào đệm, đáp lại.

"Như thế mà được á? Tôi chỉ sợ cô chú không cho."

"Không cho cũng phải cho, cái mặt tôi lì như thế này mà cậu cũng sợ tôi không cãi lại được á? Yên tâm đi, tôi không thể nào để người yêu tôi ngủ cách xa tôi quá 1 sải tay đâu." Cười một điệu bộ đến là đáng ghét, hắn nhướng mày với anh.

"Không, không phải là không thể để tôi ngủ cách cậu quá một sải tay, mà là không thể để cách cậu quá 10 cm. Sáng nào tôi tỉnh dậy cũng trong tình trạng bị cậu ôm cứng lại." Yeonjun cốc đầu Soobin một cái, nói.

"Đó là sở trường đấy, dính Yeonjunie như keo con chó." Liêm sỉ to còn không bằng một vi sinh vật, hắn đáp.

"Yeonjunie cái đầu cậu, hết cái để gọi rồi hay sao mà phải gọi như thế hả cái tên này?" Yeonjun bĩu môi, ghét chết đi được.

"Đáng yêu mà. Phòng vệ sinh ở kia, cậu vào tắm trước đi, để tôi xuống xem xem đã bật bình nóng lạnh chưa. Lấy luôn cho tôi một bộ quần áo nhé, tí nữa cậu tắm xong đến lượt tôi đi luôn đỡ mất thời gian." Chỉ tay về phía phòng tắm, Soobin nói.

"Biết rồi, để tôi lấy cho." Anh gật đầu, lấy hai bộ quần áo từ trong vali ra, phải xem kĩ xem đâu là đồ của hắn, đâu là đồ của mình. Nhìn vậy thôi chứ quần áo của Soobin và Yeonjun khác nhau lắm, Yeonjun gầy ơi là gầy nên quần áo cũng nhỏ, còn Soobin tập thể thao đô ơi là đô nên quần áo như là khổng lồ ấy.

Soobin xuống dưới kiểm tra công tắc. Bình nóng lạnh ở nhà nằm chung một nơi chứ không riêng lẻ từng phòng nên mỗi lần muốn bật là đi đi xuống xuống hơi cực khổ.

"Soobinie, con có ăn trái cây không?" Mẹ của Soobin thấy hắn xuống liền hỏi.

"Có táo thôi ạ?" Kiểm tra công tắc trước để bật nước nóng cho Yeonjun rồi hắn quay vào trong nhà bếp.

"Trong tủ còn dưa hấu với dâu tây nữa, trong tủ mẹ mới mua xong."

"Thế thì để con cắt mang lên cho Yeonjun." Hắn trả lời, mở tủ ra lấy trái cây.

"Ơ Yeonjun đâu mà không xuống vậy?"

"Cậu ấy đang tắm rồi, con mang lên luôn cho tiện."

"Ừ..."

Sau đó hai bậc phụ huynh được chứng kiến cảnh đứa con trai của mình tỉ năm chưa từng vào bếp, chưa từng cắt cho ba mẹ nó lấy miếng trái cây nào bổ dưa hấu ra, cắt thành từng miếng nhỏ hình vuông, miếng nào miếng nấy đều tăm tắp. Táo cũng như vậy, từng miếng đều y hệt như nhau. Cắt xong hắn cầm theo dĩa mang đĩa trái cây lên phòng để lại ba mẹ của mình hoang mang tột độ không hiểu chuyện gì.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com