ZingTruyen.Asia

So Cuu Cua Luc Hao

"Sơ lục, cửu nhị, lục tam, lục tứ, lục ngũ, thượng lục..." Lục Dao cau chặt mày nhìn quẻ tượng. Quẻ này là quẻ Đồng(*), khảm trên trùng với khảm dưới, khảm tượng trưng cho nước, hai khảm trùng nhau, nguy hiểm chồng chất, hai âm ở trên một dương ở dưới. Cũng may là âm hư dương thực. Lục Dao lập tức hiểu ra, tuy rằng rất nguy hiểm nhưng có thể xoay chuyển được.

(*) Quẻ Đồng: là quẻ thứ mười ba trong Kinh Dịch.

Đại tượng: hai dòng nước trùng nhau, rất nguy hiểm, tiến vào nguy hiểm, đi ra cũng nguy hiểm, tiến thoái lưỡng nan.

Sự nghiệp: khi đi vào giữa dòng nguy hiểm trùng trùng, nguy hiểm bất thình lình xảy ra.

Lục Dao nhìn quẻ tượng, tướng mạo khó coi, Trần Hoa cũng căng thẳng, "Thế nào rồi?"

Lục Dao thở dài, "Quẻ tượng nói, không được mạo hiểm, cũng không thể ngồi không chờ chết, nên có thái độ tích cực, cố gắng tạo ra điều kiện, thay đổi môi trường, biến nguy thành an. Chắc chắn phải chân thành, tràn đầy niềm tin, không mong chờ vào may mắn, không sợ khó khăn, yên tĩnh quan sát tình hình, vận dụng trí tuệ, phá vỡ tình cảnh khó khăn, chuyển nguy thành an."

Trần Hoa cau màu nói, "Nói đơn giản xem nào?"

Lục Dao cất tiền cổ đi, "Việc lần này rất nguy hiểm, nếu xử lý không thuận lợi, không chỉ có bộ phim truyền hình này mà e rằng đạo diễn Trần cũng sẽ bị liên lụy, nhưng cho dù nguy hiểm vẫn có hy vọng."

"Hy vọng này đến thế nào?"

"Đợi." Lục Dao nhìn Trần Hoa.

"Tôi không bảo anh là chỉ ngồi đợi không, chúng ta phải đi tạo ra điều kiện để đợi. Chỉ cần tìm ra điểm mấu chốt, chúng ta có thể chuyển nguy thành an." Lục Dao cau chặt mày, nhưng điểm mấu chốt này không dễ tìm như vậy.

Trần Hoa cũng đã hiểu, "Chẳng lẽ là lúc tìm được hung thủ?"

Lục Dao lắc đầu, "Đạo diễn Trần, có phải anh muốn đổi nữ chính không?"

Việc này... Ban đầu Trần Hoa nghĩ rằng bộ phim truyền hình của mình vừa bắt đầu chưa được bao lâu, An Thiến là nữ chính nên cảnh quay rất nhiều. Nhưng cô ta chết rồi, vậy thì cảnh của An Thiến phải quay thế nào đây. Đổi người là việc bắt buộc phải làm.

"Nếu muốn quay tiếp thì đổi người và việc bắt buộc phải làm."

Lục Dao nghe anh ta nói vậy thì lắc đầu, "Nếu có thể, bây giờ anh hãy đổi người đi... Nhưng đây không phải tuyệt đối, trong quẻ tượng này có hai thời cơ, một là phải đợi, nhưng kết quả thế nào thì không biết, hai là trực tiếp thay thay nữ chính, sau đó đợi..." An Thiến chính là nhân vật quan trọng trong việc lần này, nếu giữ An Thiến lại không đổi người, vậy thì có lẽ đây chính là điểm đột phá của việc này.

"Nhưng nếu bây giờ đổi nữ chính thì vốn đầu tư của bộ phim truyền hình này quá cao, quay tiếp làm sao được?" An Thiến là nữ chính của bộ phim truyền hình này, nếu thiếu cô ta thì việc quay phim nhất định sẽ có rắc rối, nhưng Lục Dao cũng vừa nói rồi... Nếu muốn an toàn vượt qua cửa ải khó khăn này, vậy thì chỉ có thể thay đổi kịch bản.

"Nếu chúng ta giữ phần trước lại, phần sau chúng ta dùng diễn viên khác thay thế thì sao? Chúng ta sẽ phát sóng toàn bộ phần của An Thiến." Trần Hoa nghĩ đến việc nếu không thể cắt bỏ, vậy thì chỉ có thể giảm tổn thất về lợi ích xuống mức thấp nhất.

Lục Dao cau mày, "Đạo diễn Trần, việc tôi có thể làm là đưa ra y kiến của mình, cuối cùng người đưa ra quyết định chỉ có thể là bản thân anh." Lục Dao cất tiền cổ đi, cô có thể chỉ rõ phương hướng, nhưng không thể can thiệp vào việc đưa ra quyết định. Nếu cô đưa ra quyết định, có nghĩa là trực tiếp sửa mệnh rồi...

Sửa mệnh?

Lục Dao đột nhiên cau mày, vốn dĩ là An Thiến có quý nhân giúp đỡ, nhưng quý nhân này bây giờ lại trở thành hung thủ, mệnh của An Thiến bị sửa, có phải là cũng có người ở đằng sau đổ dầu vào lửa không?

Dường như Lục Dao nhớ đến điều gì đó, cô ngẩng đầu lên, "Đạo diễn Trần, tôi có ghĩmột nghi vấn."

Trần Hoa tính toán trong lòng, anh ta khá tin tưởng Lục Dao. Dù sao thì người này cũng do Lý Bách giới thiệu, hơn nữa có vẻ như quan hệ giữa cô và Hạ Thần Phong không tồi. Anh ta nghĩ, người có thể có quan hệ tốt với Hạ Thần Phong... như vậy chắc chắn không thể là kẻ lừa đảo được.

Lúc này nghe thấy Lục Dao có nghi vấn, anh ta liền ngẩng đầu lên, "Nghi vấn gì?"

Lục Dao suy nghĩ rồi nói, "Tôi nghe nói, rất nhiều người trong giới này đều khá tin vào phong thủy?"

Trần Hoa sửng sốt, anh ta tưởng Lục Dao muốn đi theo con đường này để khiếm tiền, anh ta gật đầu, "Đúng vậy, rất nhiều người trong giới chúng tôi đều tin vào điều này. Cô xem, ngày đầu tiên quay phim đoàn phim chúng tôi cũng phải tổ chức tế trời, rất nhiều ngôi sao cũng vì tương lai của mình mà đi đổi tên..."

Nói xong, anh ta dừng lại một lúc, "Bình thường, mọi người đều đi thành phố Bắc và thành phố Cảng, hai nơi này cũng có rất nhiều thầy nổi tiếng, với bản lĩnh của cô chắc chắc là không có vấn đề..."

"Không." Lục Dao lắc đầu, "Tôi không muốn hỏi việc này, tôi muốn hỏi có phải An Thiến cũng từng tìm thầy để xem cho mình không?"

Nếu tìm thầy xem mệnh, vậy thì rất có khả năng đối phương biết bát tự thật của An Thiến, như vậy rất có lợi với việc suy đoán được phương vị và thân phận của quý nhân. Hơn nữa nếu mệnh của cô ta bị sửa, vậy thì thầy xem mệnh đó đáng nghi nhất.

An Thiến? Lục Dao khẽ lắc đầu, tuy cô đã hợp tác với An Thiến mấy lần rồi, nhưng quan hệ giữa hai người chỉ là quan hệ công việc. Nếu nói đến cuộc sống riêng tư thì về cơ bản là không có quan hệ gì, hơn nữa có rất ít người sẽ nói việc này cho đối phương biết.

Lục Dao đứng dậy, vốn dĩ cô cũng không ôm hy vọng lớn lắm, nên khi nhận được kết quả phủ định cô cũng không thấy thất vọng, cô nhìn Trần Hoa, "Đạo diễn Trần, tôi chỉ có thể giúp anh những việc này thôi, việc còn lại phải dựa vào các anh. Có thể giữ lại video quay phim của An Thiến không phải là cách duy nhất, nhưng ngoài cách đó ra, chỉ có thể đợi thời cơ khác đến."

Quẻ này là quẻ tượng cục diện tốt đột nhiên xuất hiện, dường như Lục Dao không thể xác định hai thời cơ trong quẻ tượng, cái nào mới là thật.

Trần Hoa nhìn Lục Dao đi ra khỏi phòng họp, anh ta dựa vào ghế, bản thân làm nghề này bao nhiêu năm nay, anh ta đã gặp rất nhiều khó khăn, nhưng có liên quan đến tính mạng lại là lần đầu tiên gặp. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, không gặp phải việc này bao giờ mới là tốt nhất. Trần Dao vò đầu, mấy hôm nay anh ta đều tắt điện thoại, từ cửa sổ phòng họp nhìn ra có một đám phóng viên đang bao vây, anh ta lấy điện thoại cá nhân ra, "Lý Bách, vụ án tiến triển thế nào rồi?" Anh ta nghe điện thoại, mày của anh ta càng ngày càng cau chặt lại, từ khi vụ án xảy ra đến bây giờ đã là sáu tiếng rồi, tuy vụ án đã tiến triển một cách nhanh chóng, đáng tiếc vẫn chưa tìm được hung thủ.

Không phải Trần Hoa không tin vào khả năng làm việc của Hạ Thần Phong, nhưng bây giờ tình hình rất khẩn cấp, thời gian càng lâu thì thiệt hại mà anh ta, đoàn làm phim phải chịu càng lớn.

Với Trần Hoa mà nói thì mỗi một bộ phim truyền hình, phim điện anh đều giống như là con của mình.

Tiểu Đao nhìn Hạ Thần Phong nghe xong điện thoại liền ngẩn người tại chỗ cũ, dường như anh đang phiền não vì điều gì đó, "Anh Phong, anh đang nghĩ gì vậy?"

"Nghĩ xem rốt cuộc tại sao hung thủ lại muốn giết An Thiến."

Nếu nói có bao nhiêu người ngứa mắt An Thiến, vậy thì internet sẽ nói cho bạn biết. Cô ta có rất nhiều đối thủ, người có quan hệ không tốt với cô ta cũng rất nhiều, dù gì để leo lên được vị trí này thì không phải việc đơn giản.

Tiểu Đao nghe xong liền gật đầu, cậu chỉ vào phóng viên và các fan đang ở bên ngoài, "Anh nhìn kia, chỗ chúng ta ồn ào như vậy từ bao giờ không biết, còn ồn ào hơn cả khi Lý Bách đến, họ chặn ở bên ngoài cản trở chúng ta làm việc..."

Hạ Thần Phong nhìn bên ngoài, sắc mặt anh cũng khó coi, một đám người từ sáng đã bắt đầu vây lấy chỗ này, Cục Cảnh sát không thể không cho hai anh em ra duy trì trật tự.

"Phòng kiểm tra dấu vết có phát hiện gì không?"

Hạ Thần Phong cho điện thoại vào trong túi, anh nhớ đến cuộc điện thoại vừa nãy của Lục Dao, cô bảo anh đi điều tra những người xung quanh An Thiến, dò hỏi nơi cô ta đã từng đi xem mệnh.

Khi vừa mới ra mắt, tên của cô ta không phải An Thiến mà là An Tuệ Quân, nhưng lúc đó An Tuệ Quân không nổi tiếng chút nào. Kể từ khi đổi tên thành An Thiến quả thực sự nghiệp của cô ta bắt đầu thuận lợi. Thế nên, suy nghĩ của Lục Dao là bát tự của An Thiến cũng bị động vào, chỉ có người thân thiết nhất mới có thể biết được bát tự thật của cô ta.

Tiểu Đao đút tay vào trong túi áo hoodie, "Hầy, em đang định đi, anh có đi cùng không?" Hạ Thần Phong dừng bước, "Cậu đến phòng kiểm tra dấu vết, tôi đến chỗ Tạ Điền xem sao."

Lúc này Tạ Điền đã hoàn thành khám nghiệm tử thi của An Thiến, cô đang điền báo cáo.

Ngẩng đầu lên nhìn Hạ Thần Phong, bàn tay gõ chữ của Tạ Điền dừng lại, nhưng chỉ một lát sau cô lại tiếp tục gõ nhanh như bay, "Anh đợi một lát, tôi sắp điền xong rồi." Hạ Thần Phong tựa vào cửa nhìn Tạ Điền rồi quay người đi ra hành lang, lấy ra một điếu thuốc.

Tạ Điền mang theo tài liệu vẫn còn hơi ấm, cô vươn tay ra lấy điếu thuốc đang kẹp trên đầu ngón tay của Hạ Thần Phong. Giống như trước kia, nhìn thấy Hạ Thần Phong hút thuốc là Tạ Điền đều sẽ cau mày, cô lấy điếu thuốc xuống, đưa cho anh một cốc cà phê, nhưng bây giờ hết cà phê rồi nên cô chỉ đưa tài liệu cho anh, "Đây là báo cáo khám nghiệm tử thi của An Thiến."

Hạ Thần Phong cầm lấy báo cáo, nhìn Tạ Điền lấy nửa điếu thuốc đi đến thùng rác ở một bên rồi dập đi, sau đó quay người lại đi về phía anh, "Báo cáo có gì đang chú ý không?"

"Có." Tạ Điền đứng ở bên cạnh Hạ Thần Phong nhìn về phía cuối hàng làng, "Trong người An Thiến có một bào thai hơn một tháng tuổi..." Sau khi khám nghiệm tử thi, Tạ Điền mới phát hiện ra. Trong tử cung của An Thiến đã có một sinh mạng nhỏ, nhưng e rằng ngay cả An Thiến cũng không cảm nhận được sự tồn tại của sinh mạng nhỏ này.

Mà có thể sau khi cảm nhận được, sinh mạng nhỏ này sẽ không đến được thế giới này. Cô hiểu được, là một ngôi sao đang nổi tiếng như vậy sao có thể để cho đứa trẻ này xuất hiện trước mặt người đời, hơn nữa trong khoảng thời gian này, tin tức về An Tuệ cũng không tốt lắm.

"Có thể điều tra rõ bố đứa bé là ai không?" Hạ Thần Phong không ngờ việc này lại xảy ra, nếu thêm yếu tố này vào...

"Có thể, chỉ cần có ADN phù hợp chúng tôi liền có thể đi đối chiếu, anh nghi ngờ Lục Nguyên?" Đương nhiên Tạ Điền cũng biết bê bối lúc đó, An Thiến và Lục Nguyên hơn năm mươi tuổi có quan hệ thân mật, mục tiêu đầu tiên họ nghi ngờ đương nhiên là Lục Nguyên.

"Tôi sẽ bảo Tiểu Đao đi thu thập ADN của Lục Nguyên, vợ chồng ông ta cũng nằm trong diện bị tình nghi."

"Còn một điều nữa có lẽ anh phải biết, An Thiến luôn dùng thuốc cấm..."

Thuốc cấm... Đây là một cách nói giảm nói tránh, thực ra nó là một loại cần sa, đây là hành vi vi phạm phát luật. Hạ Thần Phong gật đầu, việc này đã không còn là việc mà mấy người họ có thể quản lý được nữa, cần phải giao cho đồng nghiệp khác đi điều tra. An Thiến đã dùng thuốc cấm, vậy thì đương nhiên là có nguồn gốc hoặc là dấu vết.

Hạ Thần Phong xem những báo cáo khác, nhưng lại không có phát hiện gì mới.

"Được rồi, tôi sẽ lấy tài liệu này đi, nếu lấy được ADN của Lục Nguyên, tôi sẽ mang đến cho cô." Tạ Điền nghe xong câu này liền nhìn Hạ Thần Phong quay người rời đi.

Tạ Điền dựa vào cửa sổ trên hành lang, lòng cô nguội lạnh khi nhìn bóng dáng đi càng ngày càng xa. Quả nhiên sau khi bản thân cô không làm gì thì Hạ Thần Phong cách cô càng ngày càng xa.

"Chủ nhiệm Tạ." Tiểu Viên đứng ở đằng sau nhìn Tạ Điền, trong phòng làm việc vẫn còn một đống việc chờ cô xử lý, nhưng không ngờ Tạ Điền lại ngây người ra ở đây.

"Tạ Điền cúi đầu lau nước mắt đang trào ra, cô quay người lại, vẫn là bác sĩ pháp y Tạ Điền lạnh lùng, lý trí.

Cục Cảnh sát hôm nay sáng chói lóa, rất nhiều người nổi tiếng có liên quan An Thiến đều mặc đồ đen đến lấy khẩu cung. Nếu là ngày thường, thì những cô gái trong Cục đã phấn khích rồi. Nhìn những người trước mắt ai cũng là ngôi sao chỉ có thể nhìn thấy ở trên mạng, nhưng bây giờ cho dù bản thân phấn khích thế nào thì mấy đồng nghiệp nữ cũng phải tỏ ra nghiêm túc xử lý vụ án.

Tiền Húc vì rơi xuống nước, cơ bắp ở cánh tay bị thương nhưng vẫn không làm giảm bớt vẻ đẹp trai của anh ta, Hạ Thần Phong đứa Tiền Húc vào phòng thẩm vấn bên cạnh.

"Anh Tiền, theo manh mối bây giờ chúng tôi nắm được, khi vụ án xảy ra thì anh đang quay phim, hơn nữa còn xảy ra sự cố đúng không?" Tiền Húc sờ cánh tay của mình, gật đầu, trên mặt cũng có vẻ buồn đau, "Lúc đó tôi đang quay một cảnh đánh nhau với mấy nghệ sĩ khác, nhưng không ngờ dây bảo hộ lại đột nhiên bị đứt, cũng may lúc đó đang ở trên mặt hồ, nếu ở trên mặt đất, e rằng tôi không chỉ đơn giản là bắp thịt tổn thương đâu."

Quả thực, nếu dây bảo hộ đứt sớm hơn một chút, vậy thì Tiền Húc không chỉ ở điểm cao nhất, hơn nữa bên dưới còn là đường đá, bị gãy xương hay mất mạng cũng là việc có thể xảy ra.

"Trước khi đeo dây bảo hộ lên người, các anh đều kiểm tra chứ?" Hạ Thần Phong gật đầu, thời gian dây bảo hộ đứt chính là thời gian hung thủ gây án, hai việc này nhất định có liên quan với nhau.

Tiền Húc nhớ lại tình hình lúc đó, "Lần này tôi không kiểm tra, đạo diễn Trần luôn hợp tác với tổ đạo cụ đó, chúng tôi cũng là người quen, lại thêm nửa tiếng trước đã có người dùng dây bảo hộ này rồi, cũng không có vấn đề gì lớn, cho nên mọi người đều chỉ kiểm tra chỗ liên kết, không kiểm tra kỹ sợi dây thép.

Lúc đó cũng vì vội quay phim cho nên mọi người đều rất bận, căn bản không có thời gian kiểm tra những chi tiết nhỏ đó. Hạ Thần Phong cầm bút, "Anh vừa mới nói, sau khi tốp người đầu tiên dùng dây bảo hộ xong thì không cất đi mà để ở bên ngoài?"

Tiền Húc sửng sốt rồi gật đầu, "Đúng vậy, bởi vì cảnh quay của chúng tôi cần dùng dây bảo hộ đó ngay, cho nên không cất đi..." Tiền Húc quay cả cảnh trước, nhưng đoạn dây bảo hộ bị đứt không phải cái sau đó anh ta dùng, nên trí nhớ của anh ta về lúc đó vẫn rất rõ ràng.

Hạ Thần Phong đánh dấu trọng điểm của những tình huống này vào trong sổ ghi chép, "Liên quan đến An Thiến, bình thường hai người có hay giao lưu với nhau không?"

Một người là ảnh đế, một người là ảnh hậu, hơn nữa theo những gì Hạ Thần Phong biết, Tiền Húc và An Thiến đã hợp tác với nhau trong ba tác phẩm rồi, có thể nói quan hệ của bọn họ thân thiết hơn những người khác.

Tiền Húc gật đầu, nói với vẻ ngậm ngùi, "Có thể coi tôi và An Thiến là bạn hợp tác lâu năm rồi. Năm năm trước chúng tôi hợp tác đóng bộ phim điện ảnh đầu tiên, lúc đó chúng tôi đều không đóng vai chính. Sau này lại hợp tác nhiều lần nên chúng tôi cũng hay gặp nhau, cho nên bây giờ cô ấy cứ như vậy mà đi... Haiz..."

Quả thực nếu nói một người có cạnh tranh với người cùng giới, vậy thì người đó sẽ có rất nhiều bạn tốt là người khác giới. Lại thêm hai người đều rất nổi tiếng, ủng hộ lẫn nhau có lợi hơn là nhắm vào nhau rất nhiều.

Hạ Thần Phong cau mày, "Tôi nghe nói người trong giới các anh rất thịnh hành việc đi xem mệnh?"

Tiền Húc phì cười, khuôn mặt đẹp vì nụ cười này mà càng thêm quyến rũ hơn, anh ta gật đầu, "Đúng vậy, rất nhiều người đều đi, tôi cũng đã từng đi. Cảnh sát Hạ, chắc anh cũng xem thông tin của tôi rồi, tên thật của tôi không phải Tiền Húc mà là Tiền Đại Lực. Có phải cái tên đó quê mùa lắm không? Sau này tôi đã đi xem mệnh, sau khi đổi tên, quả nhiên là sự nghiệp thuận lợi hơn rất nhiều. Vì vậy, cái tên này và thời vận đúng là có chút liên quan đến nhau.

"Vậy an có biết ai xem mệnh cho An Thiến không?" Hạ Thần Phong hỏi câu hỏi anh muốn biết nhất ngày hôm nay.

"An Thiến, Tiền Húc cau mày, lắc đầu, "Mọi người đều làm việc này một cách kín đáo, người ngoài rất ít khi biết được."

Tiền Húc không có thời gian và động cơ phạm tội, mà trước khi đi Tiền Húc còn nhắc nhở Hạ Thần Phong, nếu nói đến việc bây giờ người biết rõ quá khứ của An Thiến nhất thì chỉ có quản lý của cô ta mà thôi.

Trình Bằng người quản lý hàng đầu của Xuân Ý, trước đây Hạ Thần Phong đã gặp anh ta một lần tại hiện trường vụ án, dáng người không cao nhưng lại có một gương mặt khôn khéo lanh lợi. Gần đây, anh ta bận đến mức thời gian uống nước cũng không có, lúc này vừa mới trở về từ công ty ở thành phố Bắc.

Người quản lý lớn vốn luôn ăn mặc chỉn chu, lúc này lại không thấy cà vạt đâu, cả người trông già nua, cằm lún phún râu, trong mắt cũng có tơ máu, lúc này đang uể oải uống cà phê. Anh ta uống hai cốc cà phê rồi mới bỏ cốc xuống, ngồi đối diện với Hạ Thần Phong, "Có vấn đề gì các anh cứ hỏi đi."

Lần này về đến công ty, Trịnh Bằng bận tối mắt tối mũi. Bây giờ An Thiến là nghệ sĩ lớn nhất trong tay anh ta, là chị cả của công ty Xuân Ý. Nhưng cái cây hái ra tiền này lại cứ như vậy mà mất, hơn nữa còn mất đi bằng phương thức chấn động như vậy. Để bù đắp tổn thất, công ty đã lợi dụng tin tức An Thiến bị sát hại để lấy được sự đồng cảm của công chúng.

Mà Trình Bằng - quản lý trực tiếp của An Thiến - mấy ngày nay đều rất bận rộn ở công ty.

"Có thể nói là một tay tôi đã dìu dắt An Thiến, cô ấy ra mắt mười lăm năm, tôi dìu dắt cô ấy mười ba năm. Từ vai phụ nhỏ nhoi ban đầu tới vị trí ảnh hậu bây giờ, cô gái tên là An Thiến thật sự xứng đáng nhận được sự khen ngợi."

Dường như là nhớ ra điều gì đó, trong mắt Trình Bằng có giọt nước mắt, dù sao cũng là một người còn sống, hơn nữa hai người đã làm việc với nhau mười mấy năm, gần như anh ta đã coi An Thiến là em gái của mình.

Hạ Thần Phong không nói gì, lúc này có nói gì cũng là vô ích. Trình Bằng đau lòng một lúc rồi rất nhanh sau đó đã điều chỉnh lại được cảm xúc của bản thân. Anh ta khịt mũi, "Hai đồng chí cảnh sát, nếu có nghi vấn gì đều có thể hỏi, nếu biết thì tôi nhất định sẽ nói với các anh."

Tiểu Đao liếc nhìn Trình Bằng, "Kết quả khám nghiệm tử thi đã có rồi, mong anh trả lời thành thực hai câu hỏi dưới đây."

Nói xong Tiểu Đao lật tài liệu, ngẩng đầu lên nhìn Trình Bằng, "An Thiến đã có thai rồi, thời gian chưa đến sáu tuần, anh có biết gì về bố đứa bé không?"

Bàn tay đang nắm cốc cà phê giấy của Trình Bằng khựng lại, trên mặt anh ta có vẻ không thể tin được, "Các anh chắc chắn chứ?"

Sau đi có được đáp án, Trình Bằng thở dài thật sâu, bây giờ An Thiến đã đi rồi, cho dù bản thân anh ta có nổi giận thế nào cũng vô ích.

"Về vấn đề tình cảm cá nhân của An Thiến, thực ra bây giờ tôi rất ít khi hỏi đến. Có rất nhiều nghệ sĩ khi mới bước vào nghề, quả thực công ty chúng tôi sẽ quản lý mọi việc, dù sao thì cũng là một người mới. Nhưng mà nghệ sĩ đã thành danh giống như An Thiến thì chúng tôi không thể quản được."

Trình Bằng nói xong liền nhìn đồng hồ, "Hơn nữa, tuy bây giờ An Thiến vẫn còn là nghệ sĩ của Xuân Ý nhưng đã có cổ phần của chúng tôi và Xuân Ý, trên thực tế cô ấy đã coi như là một thành viên hội đồng quản trị của chúng tôi rồi."

Khi một nghệ sĩ trở thành thành viên hội đồng quản trị của công ty thì về cơ bản nghệ sĩ đó được hoạt động tự do rồi, không chỉ là tự do yêu đương, mà cũng có quyền lựa chọn kịch bản phim.

"Về việc với Lục Nguyên, tôi cũng chỉ biết sớm hơn truyền thông một thời gian, nhưng dù sao đó cũng chỉ là một mối nhân duyên bất chính. Phim điện ảnh của Lục Nguyên rất được yêu thích, An Thiến có thể leo lên được cành cây to đó, cho dù công ty chúng tôi biết cũng sẽ không can thiệp quá nhiều.

Những lời này của Trình Bằng đã bày tỏ rõ ràng, công ty biết chuyện An Thiến là người thứ ba, nhưng vì vấn đề lợi ích nên cho dù có biết thì cũng không ngăn cản.

Tiểu Đao cau mày, nghe thấy câu trả lời như vậy cậu thấy dường như lúc trước Trình Bằng còn nói có tình cảm với An Thiến, nhưng chỉ trong chớp mắt liền có thể vì lợi ích mà không quan tâm đến thanh danh của cô ta.

Tốt như vậy, thật sự là tốt sao?

Hạ Thần Phong ngẩng đầu nhìn Trình Bằng, "Vậy, bố đứa bé này là Lục Nguyên?"

Trình Bằng nắm chặt tay, khẽ lắc đầu, "An Thiến không chỉ có Lục Nguyên, cô ấy còn có bạn trên giường, nhưng cụ thể là ai, cô ấy chưa bao giờ nói với tôi. Cho nên nếu An Thiến thật sự có con thì tôi cũng không dám nói Lục Nguyên nhất định là bố của đứa bé này."

Cũng may tin tức này bây giờ mới bị phanh phui, nếu như bị phanh phui vào khoảng thời gian sớm hơn, vậy thì không chỉ đơn giản là bê bối nữa, lúc này Tiểu Đao đang thầm mắng An Thiến trong lòng.

Phải biết có một khoảng thời gian, An Thiến vẫn là nữ thần của Phương Phong Lợi, phim truyền hình, phim điện ảnh của cô ta cậu đều xem hết. nhưng bây giờ Tiểu Đao thấy mọi thứ đã tan vỡ, nữ thần của cậu hóa ra lại là người như vậy, hoàn toàn là một người khác hẳn so với người cậu thấy trên mạng.

Tuy không thể xác định rốt cuộc bố của đứa bé này là ai, nhưng Tiểu Đao và Hạ Thần Phong cũng có thu hoạch. Bọn họ có được một thông tin mới, An Thiến vẫn còn một người tình ở trong bóng tối, vậy thì có phải giữa An Thiến và người tình này có thù hận gì không?


Điều này cần phải tiếp tục điều tra làm rõ hơn

"Nếu như các anh muốn tra rõ tình hình, các anh có thể xem chiếc di động khác của An Thiến. Bình thường cô ấy có ba chiếc di động, tôi cũng vô tình mới biết được, một chiếc là công ty dùng, một chiếc là máy riêng, vẫn còn một chiếc di động nữa, không mấy khi tôi thấy cô ấy dùng, chắc hẳn bạn giường của An Thiến vẫn liên lạc qua chiếc di động đó."

Bình thường, nghệ sĩ có mấy số điện thoại cũng là chuyện thường thấy, nhưng giấu điện thoại không cho người đại diện biết, việc này lại rất ít gặp.

Tiểu Đao gật đầu, ghi lại manh mối này, đợi lát nữa tìm chiếc di động mà Trình Bằng nói kia trong đám vật chứng của An Thiến.

"Chúng tôi không chỉ điều tra ra An Thiến có thai, còn một chuyện nữa, An Thiến còn sử dụng thuốc cấm, anh có biết việc này không?" Trình Bằng vốn đang uống cà phê, nhưng lời nói của Tiểu Đao làm anh ta sặc ngay tại chỗ.

"Khụ khụ khụ... Cái gì?" Trình Bằng một tay bỏ cốc cà phê xuống, một tay che miệng, nhướng mày nhìn Tiểu Đao, "Anh vừa nói gì? An Thiến?"

"Đúng vậy, An Thiến sử dụng thuốc cấm, chúng tôi xét nghiệm thấy kết quả dương tính ở trong cơ thể của An Thiến". Chuyện này đã chuyển vụ thành một phạm trù khác rồi, nhưng những thứ cần hỏi vẫn phải hỏi cho rõ ràng.

Lần này Trình Bằng dường như thật sự giật mình, dù sao chuyện này và mấy chuyện trước đây gì mà bạn giường, kẻ thứ ba đều là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, một cái là đi ngược lại với luân lý đạo đức của xã hội, nhưng cái còn lại là phạm pháp.

Trình Bằng vội vã khua hai tay, "Sĩ quan cảnh sát, tôi thực sự không biết việc này, Tôi... đây... An Thiến này làm sao lại dính vào những thứ này chứ... có phải anh có nhầm lẫn gì rồi không..."

Hạ Thần Phong trực tiếp mở cho Trình Bằng xem bản kết quả xét nghiệm phản ứng thuốc, "Trong này viết rất rõ ràng, hơn nữa dựa vào tình huống này, chúng tôi có thể suy luận ra, thời điểm nạn nhân tử vong là lúc vừa sử dụng thuốc cấm không lâu, rất có khả năng ý thức đều mơ hồ."

Phát hiện mới này làm cho cảnh sát có suy đoán mới về cảnh tượng lúc đó hung thủ gây án thế nào. Nếu như lúc đó An Thiến dùng thuốc cấm, vậy thì rất có khả năng trong thời gian đó, ý thức của An Thiến đều là hưng phấn hoặc mơ hồ, chính cô ta hoàn toàn không thể nhận ra được nguy hiểm đang ập đến.

Thế nên, cho dù hung thủ mang cưa điện vào phòng nghỉ thì An Thiến cũng không làm ra bất cứ phản kháng dữ dội nào, hung thủ giết hại An Thiến dễ như trở bàn tay.

Tương tự, có thể biết lúc đó An Thiến đang dùng thuốc cấm, như vậy chắc chắn đó là người rất quen thuộc với An Thiến. Nhưng bây giờ, Trình Bằng không biết, trước đó cũng đã hỏi qua trợ lý của An Thiến cũng không biết. Hai người thân thiết nhất với An Thiến cũng không biết việc này của An Thiến, vậy thì chứng tỏ ngày thường cô ta che giấu rất tốt.

Như vậy liền xuất hiện vấn đề rồi, việc mà trợ lý và người đại diện của An Thiến đều không biết, ai sẽ biết được? Người bạn tình bí ẩn kia sao?

Tư duy của Hạ Thần Phong cũng vận động nhanh chóng, mà Trình Bằng thấy sĩ quan cảnh sát này đột nhiên không nói nữa, với lại trên văn bản này cũng viết rõ ràng phản ứng dược lý trong cơ thể của An Thiến, An Thiến thực sự dùng những loại đó, lúc này Trình Bằng cũng cuống lên rồi.

Nếu như cảnh sát không tin mình thì làm sao? Nếu như việc này bị giới truyền thông bên ngoài biết thì làm thế nào? Không đúng, nếu như An Thiến thực sự làm việc này, như vậy cho dù bây giờ đã chết rồi, vẫn là có vấn đề.

Việc đầu tiên là bây giờ Trình Bằng phải chứng mình với cảnh sát, mình thực sự không biết An Thiến phạm pháp, việc thứ hai là sau khi ra ngoài, trước tiên phải về công ty, nói rõ tình hình này với công ty.

Chí ít dựa vào tình hình bây giờ, kế hoạch của công ty không thể tiếp tục làm nữa rồi, cái chiêu mua sự đồng tình của công chúng phải bỏ đi rồi.

"Ngày thường An Thiến còn có vẻ gần gũi với ai nữa?" Hạ Thần Phong cau mày, một người thực sự không có người nào gần gũi bên cạnh sao? An Thiến dùng thuốc cấm, nhất định là có cơ hội tiếp xúc hay một lý do nào đó.

Trình Bằng cẩn thận tự hỏi, "Đồng chí cảnh sát, tôi thực sự không rõ lắm, trước đây có, nhưng sau đó, sau khi An Thiến có tiếng tăm thì cũng không còn liên lạc với rất nhiều người nữa, quan hệ tốt một chút cũng chỉ có mấy người hợp tác làm ăn trên bề ngoài.

"Vậy trước khi An Thiến đổi tên thì sao?"

"Trước khi đổi tên?" Trình Bằng nhìn Hạ Thần Phong, đôi con ngươi đen láy của anh ta cứ thế tự nhìn bản thân. Chỉ mấy ánh mắt như thế, Trình Bằng liền cảm thấy thái dương mình đều đổ mồ hôi.

"Lúc tôi ký hợp đồng với An Thiến, tên cô ấy đã như thế rồi. Đối với những việc trước đó, tôi cũng không rõ lắm."

Tiểu Đao liếc nhìn Trình Bằng, "Haiz, tôi nói này, có phải anh cố ý nói như vậy không thế. Không phải vừa nãy anh mới nói anh và An Thiến có tình cảm bạn bè mười mấy năm rồi sao? Thế nào mà bây giờ lại là không rõ lắm, vậy những thứ không biết đâu? Những lời anh nói rốt cuộc cái nào là thật, cái nào là giả đây?"

Trình Bằng vốn là người khôn khéo, nhưng lúc này, gặp phải Tiểu Đao miệng lưỡi sắc bén, thêm Hạ Thần Phong đầy khí thế, người này bị áp chế mọi đường.

"Đúng là tôi có hiểu rõ, nhưng tôi và An Thiến lại là quan hệ công việc, rất nhiều việc riêng, An Thiến hoàn toàn không nói với tôi." Trình Bằng căng thẳng đến mức vươn tay lau mồ hôi.

"Vấn đề cuối cùng." Hạ Thần Phong gập cuốn ghi chép lại, "Thầy phán mệnh của An Thiến là ai?"

"Ồ, tôi biết cái này, nhưng các anh cũng cần tìm ra chiếc di động kia của cô ấy, vì tôi có nghe qua về người thầy này, là An Thiến tự tìm, tên là Lạc Phong hay La Phong gì đó, toàn liên lạc dựa vào chiếc di động đó." Trình Bằng thở dài một hơi, tốt xấu gì vấn đề cuối cùng này mình cũng biết được một chút.

Hạ Thần Phong cau mày, rất nhiều việc bây giờ đều tập trung về chiếc di động thứ ba kia, "Trông khoảng thời gian này, anh cố gắng đừng rời khỏi thành phố Tô." Tuy tạm thời Trình bằng không có bất cứ biểu hiện nào đáng nghi, nhưng việc này không chứng tỏ anh ta thực sự không có khả năng phạm tội.

Lúc này Trình Bằng không còn thái độ kiêu ngạo của lần gặp đầu tiên nữa, liên tục gật đầu, chỉ cần có thể rửa sạch nghi ngờ trên người mình là tốt rồi. Việc của công ty liền giao cho người của công ty đi làm, dù sao thời gian này đã làm hỏng bét như vậy, Trình Bằng cũng không cần phải đi thu dọn một mình như thế nữa. Nếu như vậy, không bằng mình phủi tay bỏ mặc hết thảy, lợi dụng lý do cảnh sát không cho mình rời khỏi thành phố Tô, vứt cục diện rối rắm này khỏi thân mình.

Tiểu Đao đi ra khỏi phòng thẩm vấn, trước tiên liền đến phòng vật chứng, thế nhưng tìm một lượt mấy thứ đó mà cũng không tìm thấy chiếc di động thứ ba kia. Nếu như chiếc di động thứ ba đó quan trọng với An Thiến như vậy, nhất định sẽ không để tùy tiện.

Lần này An Thiến quay bộ phim cổ trang, không cho phép cầm theo các loại di động theo người, như vậy lúc quay phim chắc chắn sẽ để ở một chỗ nào đó. Đồ quan trọng như vậy, cô ta để ở một chỗ nào bất kỳ cũng là không yên tâm, như vậy cô ta sẽ để chiếc điện thoại quan trọng như vậy ở chỗ nào đây?

Tiểu Đao đã tìm một vòng rồi nhưng không tìm được, đồ đạc của An Thiến trong phòng nghỉ và phòng ở khách sạn đã được gom lại hết rồi, nhưng điện thoại di động không ở đây, lẽ nào hung thủ đã lấy đi rồi?

Nếu là như thế... Tiểu Đao vội vã chạy ra ngoài, cậu lấy điện thoại ra gọi điện cho phòng khám nghiệm hiện trường, "Các anh có phát hiện manh mối giống như là điện thoại di động bị hủy đi ở hiện trường không?"

Kết quả cuối cùng có được là trong phòng nghỉ ngơi rất sạch sẽ, trừ máu của nạn nhân ra thì không có bất cứ manh mối nào cho thấy rằng còn có một chiếc điện thoại bị phá hủy.

Tiểu Đao ngắt điện thoại, thấy Hạ Thần Phong còn chưa trở về, cậu lại gọi điện thoại cho Lục Dao, lúc đó cô đang ở đoàn làm phim, hơn nữa Tiểu Đao cũng tin vào bản lĩnh của Lục Dao.

Lục Dao nhanh chóng nhận điện thoại, vừa nãy cô cũng đang nghĩ đến chuyện gì đó. Lúc này nhìn thấy điện thoại của Tiểu Đao cũng cảm thấy hơi kỳ lại. Thời gian này Tiểu Đao hẳn là đang phá án cùng Hạ Thần Phong, sao lại có có thời gian gọi điện cho mình, trừ khi là có việc cần mình giúp gì đó.

Vừa nghe điện thoại, giọng nói của Tiểu Đao liền vang lên từ đầu dây bên kia điện thoại, "Lục Dao, tôi là Tiểu Đao đây." Lục Dao nghe, cô nghĩ đến việc bây giờ di động của mình đã có thể nhìn được tên rồi, "Tôi biết."

Tiểu Đao lại không ngượng ngùng chút nào, "Lục Dao, lần này tôi gọi điện cho cô là muốn hỏi, lúc ở phim trường cô có nhìn thấy điện thoại di động của An Thiến không?"

"Di động của An Thiến?" Lục Dao ngạc nhiên, cô và An Thiến không thân nhau, cho dù là gặp mặt cũng chỉ gặp có một hai lần, "Tôi và An Thiến hoàn toàn không thân nhau, tôi chưa từng thấy đồ của cô ta."

Tiểu Đao lắng nghe, suy nghĩ cẩn thận thì đúng thế, Lục Dao không phải nghệ sĩ chuyên nghiệp, lần này cũng là lần đầu tiên cô đi quay phim, cô còn chưa quen với công việc thì chuyện này đã xảy ra rồi.

Tiểu Đao hơi ngại ngùng, nhưng bây giờ chỉ cần tìm ra chiếc di động, như vậy thì có thể tìm ra rất nhiều manh mối, trực giác nói cho cậu biết, chiếc điện thoại biến mất kia chính là chìa khóa để phá án.

"Lục Dao, bây giờ chúng tôi tìm được một manh mối rất quan trọng ở đây, An Thiến có một chiếc di động rất bí mật, chiếc di động này hẳn là đã bị hung thủ lấy đi rồi, cô... cô có cách tìm ra được không?"

Tiểu Đao đang nói liến thoắng, bất chợt di động trong tay bị người ở phía sau lấy đi làm cậu giật nảy mình. Dù sao đây cũng là tin tức then chốt nhất để phá án, nếu bị người có ý đồ nghe được, mình bị phạt là chuyện nhỏ, không phá được án mới là chuyện lớn.

Tiểu Đao xoay đầu và nhìn thấy Hạ Thần Phong cầm lấy di động của cậu, nhìn cậu bằng ánh mắt thâm trầm, "Ấy... Anh Phong... anh nghe em nói..."

Hạ Thần Phong không nhìn Tiểu Đao, mà nhìn điện thoại vẫn còn kết nối, tiếp theo anh ấn phím tắt kết thúc cuộc gọi, "Phương Phong Lợi, cậu vừa mới làm cái gì?"

Cho dù Hạ Thần Phong biết Lục Dao sẽ không tiết lộ nhưng hành vi này của Tiểu Đao làm anh cảm thấy rất tức giận, rất phẫn nộ. Tiểu Đao bây giờ dường như đã hình thành một thói quen không tốt, thói quen này chính là một khi gặp phải chuyện gì khó giải quyết liền tìm Lục Dao đầu tiên, muốn tìm được chân tướng thông qua phương pháp của Lục Dao, hành động như vậy làm cho Hạ Thần Phong rất tức giận.

Thấy Hạ Thần Phong tức giận, trong lòng Tiểu Đao cũng hơi chột dạ, cậu né tránh ánh mắt đội trưởng nhìn mình, "Em... Em chỉ muốn hỏi mấy vấn đề thôi..."

"Hỏi mấy vấn đề? Phương Phong Lợi, cậu nghĩ đi thời gian này cậu hỏi bao nhiêu vấn đề rồi, bây giờ không có sự hỗ trợ của Lục Dao là cậu không phá án được phải không? Bao nhiêu năm học trong trường cảnh sát không giúp được gì cho cậu sao?"

Dường như Tiểu Đao bị Hạ Thần Phong làm cho tức giận luôn rồi, Tiểu Đao ngẩng đầu lên, cau mày, trong mắt có vẻ bị tổn thương, "Đúng, vừa nãy em muốn nhờ Lục Dao giúp tìm di động. Em sai rồi, nhưng chỗ sai duy nhất của em là nhờ người không phải là người của cơ quan cảnh sát giúp đỡ. Nhưng Lục Dao thì đã sao, ít nhất cô ấy có thể giúp tốc độ phá án của chúng trở nên nhanh chóng. Cho dù cô ấy dùng phương pháp mê tín nhưng cũng có lần nào sai đâu, mục tiêu cuối cùng của chúng ta không phải là phá án sao? Quá trình quan trọng như vậy sao?"

Hạ Thần Phong cứ như vậy nhìn Phương Phong Lợi, chính xác, mục đích cuối cùng của tất cả bọn họ là phá án, nhưng lẽ nào bây giờ lại vì phá án mà không từ thủ đoạn sao?

Có rất nhiều cách để phá án, trước khi Lục Dao xuất hiện, đội ngũ do Hạ Thần Phong dẫn dắt đã nhiều lần vinh dự nhận huy chương ở thành phố Tô. Năng lực hành động và năng lực phân tích của Tiểu Đao rất tốt, Hạ Thần Phong công nhận điều này. Nhưng bây giờ Tiểu Đao đã vứt bỏ năng lực hành động của chính mình, trực tiếp tìm sự giúp đỡ của người khác.

"Sao quá trình lại không quan trọng, cậu viết báo cáo chỉ nói một câu, thầy tướng số tính ra được sao? Bằng chứng của cậu đâu?" Hạ Thần Phong không nói gì nhiều, báo cáo trước đây đều do anh viết. Anh biết Lục Dao có thể tính ra được, nhưng nguyên lý của Lục Dao không được pháp luật ngày nay công nhận, cô có thể giúp đỡ bọn họ, nhưng lại không thể cung cấp bằng chứng cho họ được.

Tiểu Đao ngậm miệng, cậu vẫn không nghĩ rằng điều mình vừa mới làm là sai.

"Cậu đã từng nghĩ đến chưa, cậu bảo Lục Dao đi tìm di động, rõ ràng cậu biết rằng bây giờ điều có khả năng nhất là di động đang nằm trong tay hung thủ. Bây giờ cô ấy vẫn đang ở trong khách sạn của đoàn làm phim, manh mối của vụ án mạng của An Thiến đều rõ ràng rồi, hung thủ đang ở ngay trong đoàn làm phim, bây giờ cậu muốn Lục Dao đi tìm di động, bảo một cô gái đi tìm cậu yên tâm không?"

Hạ Thần Phong biết, Tiểu Đao là một người có tính cách cố chấp, nếu anh không thể thuyết phục cậu, vậy thì cậu có thể còn làm mình làm mẩy với anh rất lâu. Chỉ có nói cho cậu không có cách nào phản bác được, Tiểu Đao mới có thể ý thức được mình sai ở đâu.

Không thể không nói, quả nhiên là Hạ Thần Phong, lý do hiện giờ của anh toàn toàn thuyết phục được Tiểu Đao rồi.

Tiểu Đao cắn môi, vừa nãy đúng là cậu đã xem nhẹ sự an toàn của Lục Dao, nếu như nung thủ biết Lục Dao đang tìm di động, như vậy rất có khả năng hắn sẽ uy hiếp Lục Dao.

"Lúc trước khi ở trường quay đã hỏi Lục Dao rồi, lần này cô ấy không giúp được chúng ta." Hạ Thần Phong nhìn thấy sắc mặt của Tiểu Đao dần dần thay đổi liền một lần nữa nói ra sự thật.

"Vì sao?"

Lần này Tiểu Đao nói, sau khi bị Hạ Thần Phong thuyết phục, cậu đã nhận ra lỗi lầm của mình rồi.

Hạ Thần Phong ném di động lại cho Tiểu Đao rồi lấy thuốc ra, "An Thiến đã từng phẫu thuật thẩm mỹ, mà ngày tháng năm sinh cũng đã bi can thiệp vào. Vì vậy cho dù Lục Dao có tính toán thì những thứ cô ấy tính ra được cũng chưa chắc đã chính xác." Tình huống này ban đầu Lục Dao đã nói rồi, hơn nữa vẫn còn một tin tức quan trọng.

Quý nhân trở thành hung thủ...

Cho nên, việc tìm được người xem mệnh cho An Thiến cũng là một điểm đột phá, mà điểm đột phá này lại cần chiếc điện thoại đã biến mất kia làm cầu nối.

Vấn đề quan trọng nhất bây giờ là có khả năng chiếc di động đang ở trong tay của hung thủ. Bằng chứng quan trọng nhất đang nằm trong tay hung thủ, Hạ Thần Phong cũng không dám bảo đảm bây giờ chiếc di động có còn nguyên vẹn không, rất có khả năng nó đã bị phá hủy rồi, bởi vì dù sao chiếc di động này cũng là một cái kíp nổ.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia