ZingTruyen.Info

ɢɪᴀ̂́ᴄ ᴍᴏ̣̂ɴɢ ᴍᴜ̛ᴏ̛̀ɪ ɴᴀ̆ᴍ || ᴍɪʟᴇᴀᴘᴏ

06 - Dịu dàng che chở

vanessalous

Đèn trong bar lấp lánh mờ ảo, đem tâm trí con người buông thả theo điệu nhạc và từng ly rượu. Apo bắt đầu công việc của mình với ông chủ ngồi ở quầy pha chế.

"Anh muốn uống kiểu nào ?"

"Kiểu nào tôi cũng thích."

Ánh mắt hắn pha chút ý tứ, dưới ánh đèn lập lòe càng làm cho câu nói này thập phần ám muội. Nếu là người khác, Apo sẽ nghĩ là hắn muốn tán tỉnh mình.

Trong khoảnh khắc em làm công việc mình yêu thích, hắn nhìn ngắm em. Mile Phakphum mới nhận ra rằng mỗi một ngày hắn đều sẽ nhìn thấy được một dáng vẻ khác của Apo. Cái suy nghĩ đây là dáng vẻ đẹp nhất mỗi ngày một thay đổi. Không phải hắn thay đổi chỉ là mỗi một ngày trôi qua, mỗi một dáng vẻ hắn nhìn thấy đều đẹp hơn gấp mấy lần. Nói tóm lại, trong mắt Mile, chỉ cần là em thì luôn đẹp.

Đang lúc hắn còn đang thưởng thức vẻ đẹp ấy thì có một người đàn ông đến ngồi vào bên cạnh. Quần áo phá cách như một tay chơi chính hiệu nhưng không thể không nhìn ra đây là một công tử có tiền. Chỉ nhìn thái độ, hắn đoán có lẽ người nọ thường xuyên đến đây.

Người nọ gõ bàn, Apo đang đứng đối diện hắn liền chuyển sang hướng bên cạnh, nhanh nhảu nở một nụ cười khiến người say mê.

"Người mới sao, đến làm bao lâu rồi mà tao chưa gặp qua."

"Mới một tuần thôi thưa ngài."

Great nhìn người trước mặt, thích thú không thôi. Vừa nhìn đã có hứng thú là thói quen của anh ta. Chỉ cần có nhan sắc một chút liền được Great để mắt tới. Là một tên háo sắc có tiếng ở chỗ này.

"Tao là Great, là khách vip của chỗ này. Hôm nay tao muốn mày, à quên tên mày là gì ?"

"Tôi là Apo."

"Tên đầy đủ, tao muốn biết."

Mile Phakphum nhìn tên đang ve vãn người trong lòng của mình đến mức mắt mũi đều nóng nhưng vẫn nhịn xuống không nói gì. Hắn muốn xem thử tên này định làm cái gì.

"Apo Nattawin."

"Được, hôm nay chỉ mày mới được phục vụ tao thôi. Tao trả gấp ba."

Apo theo lệ cười một cái, không nghĩ tới anh ta còn chưa nói xong. Miệng vẫn nói nhưng bàn tay thì có chút không đúng mực bắt đầu nắm lấy tay Apo mà kéo tới.

"Thật ra thì, nếu em thích cũng có thể phục vụ luôn phần khác."

Apo rút tay ra, em không thích tên này. Em làm pha chế không phải làm công việc kia.

Mile Phakphum thấy không thể nhìn thêm nữa, hắn ngứa mắt tên này nãy giờ.

"Tay chân không sạch sẽ thì đừng động chạm lung tung."

Great nghe hắn nói thì cảm thấy bản thân có chút nhột. Anh ta xoay đầu nhìn hắn, ánh mắt khinh thường tràn ra đầy mặt "Đã làm ở đây rồi thì chắc cũng không phải dạng sạch sẽ gì. Nếu mày thích thì tao cũng có thể nhường nhưng mà e là mày phải dùng lại rồi. Tới lúc đó cũng đã dơ lắm rồi."

Dùng cơ thể người khác đem ra làm chủ đề trò chuyện tiêu khiển là điều mà trên đời em ghét nhất. Đều là con người như nhau, chẳng ai được phép chế giễu hay đem người ra làm trò đùa cả.

"Tôi đề nghị anh tôn trọng tôi. Tôi chỉ làm pha chế. Anh muốn giải tỏa thì tìm người có nhu cầu nhé."

Mile tựa hồ hài lòng nhếch chân mày lên nhìn Great "Thứ không sạch sẽ ở đây chỉ có một thôi. Rác không tự ngửi được mùi của nó."

Hắn chỉ nói vậy rồi đứng lên định bụng đi nói chuyện riêng với quản lí chỗ này thì bất ngờ bị Great nắm áo kéo lại. Lại bất ngờ bị cho một cú đấm vào mặt "Mày là cái thá gì mà dám nói với tao kiểu đó hả."

Mile thấy mình không nhịn tên khốn này được nữa "Là mày tự nhận. Tao đã nói rồi tay không sạch sẽ thì đừng đụng chạm lung tung." Dứt lời hắn nắm lấy tay anh ta kéo ngược ra sau rồi bẻ lên khiến anh ta la lối không ngừng.

"Gọi quản lí ra đây, tao phải khiếu nại."

Quản lí sốt sắng chạy ra, hôm nay xem như xong rồi. Quản lí xanh mặt đứng một bên lắp bắp "Chào cậu Phakphum ạ."

Apo kéo hắn lại để hắn thả Great ra.

Great được thả thì bắt đầu làm ầm lên "Phục vụ của các người kiểu gì vậy, cái loại khách này cũng cho vào. Hôm nay dù sao các người cũng phải giải quyết cho tôi."

"Muốn giải quyết đúng không ?" Mile nhìn quản lí chỉ tay hai cái rồi cười "Ông nói xem tôi là loại gì ?"

"P'Great có điều không biết, đây là ông chủ của chúng tôi khun Mile ạ."

Vệ sĩ bên ngoài cũng đã vào tới chuẩn bị lôi anh ta ra ngoài.

Lần này đến lượt Great rụt người lại. Tại sao lại thành thế cục này, người không có quyền ở đây sao lại trở thành anh ta rồi.

"Tôi đề nghị anh nên bồi thường tinh thần cho nhân viên của tôi vì sự xúc phạm và quấy rối bọn họ thì hơn. Chỗ này vẫn chào đón anh nhưng mà.." càng nói hắn càng tiến gần hơn "anh nên biết cái gì nên chạm cái gì nên nói thì sẽ tốt hơn."

"Hôm nay là anh động tay trước, nếu muốn kiện cáo, tôi luôn sẵn sàng."

Hắn nói xong liền kéo Apo ra ngoài, bản thân hắn không vui lại không thể một lời nói ra hết. Đúng là bức bối muốn chết.

"Sau này cậu thấy tên đó thì né đi, không cần phục vụ đâu. Nếu còn nữa thì cứ trực tiếp gọi bảo vệ, tôi sẽ dặn dò bọn họ."

Apo cười tươi một cái khiến hắn cũng vui lên được một chút "Ai định phục vụ tên đó lần hai đâu."

"Cảm ơn nhé."

Nhẹ nhàng, dịu dàng và ngọt ngào, có hàng tỉ tính từ mà hắn muốn miêu tả nụ cười của em.

Không gian xung quanh từ sự tối tăm của ban đêm trở thành màu hồng của tình yêu. Sự ồn ào của đường phố cũng không thể lấn đi giai điệu tình yêu vang lên xung quanh hai người. Hắn dựa người trên băng ghế dài đôi tay giơ lên hơi khựng lại nhưng vẫn đặt nhẹ lên xoa đầu em.

"Không cần khách sáo."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info