❝𝙮𝙤𝙪𝙩𝙝 𝙬𝙞𝙩𝙝 𝙮𝙤𝙪 𝟮❞ 𝙡𝙤𝙫𝙚, 𝙨𝙚𝙚𝙙𝙨, 𝙛𝙡𝙤𝙬𝙚𝙧𝙨.
Chap 10[Băng Tuyết Kỳ Duyên, Kha Phàm]: Hãy để tôi yêu em một lần nữa (2)
" Triệu Tiểu ....Đường ..hộc ...hộc .."" Ủa , Tạ Khả Dần sao cậu lại ở đây vậy ?"" Hộc ....Tuyết....Tuyết Nhi ..thế ...nào rồi ...hộc .."- cô phải hít lấy một hơi thật sâu để lấy bình tĩnh, chạy mà muốn tuột hơi, thang với chả máy ...." ....."" Này , sao không trả lời mình . Triệu Tiểu Đường chờ mình với... "...." Cái gì , hôn mê sâu á "- Khả Dần ôm đầu , chỉ biết ngồi sụp xuống :" Ông trời ơi , ông đùa con có phải không ? Tại sao chứ , Lâm Phàm mất trí nhớ chưa đủ hay sao mà lại đến Tuyết Nhi chứ , bây giờ phải biết làm sao đây ??"" Hứa Giai Kỳ , chắc chắn tôi sẽ không tha cho cậu . Tuyết Nhi đáng ra không bị như vậy "- Thái Trác Nghi liên tục đấm vào tường , mặc cho sự ngăn cản của Thư Hân và đôi tay rơm rớm máu . Căn phòng bây giờ chỉ còn tiếng nức nở , nghe thật mà đau thương ....*Tại công ty*" Mấy đứa về rồi sao ?"- chị quản lí trong bộ dạng xơ xác , đôi mắt xuất hiện quầng thâm minh chứng cho nhiều đêm không ngủ :" Ủa , Lâm Phàm đáng ra bây giờ em phải ở bệnh viện chứ . Sao lại ...."" Em ấy nói không thích mùi bệnh viện nên muốn về "- Trương Nghệ Văn mím môi -"Bọn em khuyên mãi cũng chẳng nghe..."" Thôi được rồi , có thể về là tốt rồi "- Chị quản lí nắm lấy vai Lâm Phàm , định hỏi han thì lại bị hất ra :" Ủa , Lâm Phàm em sao vậy , là chị đây mà ??"" Chị vào phòng em có chuyện này cần nói "- Lưu Vũ Hân sắc mặt không đổi lôi chị quản lí trong bộ dạng không hiểu chuyện gì , mọi người cũng vào theo chỉ để lại Trương Nghệ Văn bên ngoài để trông coi Lâm Phàm..." Mất trí nhớ !!!???. Mà em vừa còn nói cái gì nữa cơ Vũ Hân , khó có thể hồi phục được là sao ?"" Cái này ...."- Lưu lão sư khẽ cắn môi , liếc qua chỗ Lục Kha Nhiên đang suy sụp tinh thần suy nghĩ một hồi lâu :" Em sẽ nói với chị sau ...."" Thôi xong rồi , còn Khổng Tuyết Nhi nữa , Tuyết Nhi thế nào rồi ?"" Bọn em cũng chưa biết , Tạ Khả Dần đi lâu như vậy vẫn chưa ..."CạchCửa phòng mở ra , Hứa Giai Kỳ đang từ từ bước vào . Có lẽ cô đến để lấy đồ chứ không có quan tâm tới những gì mà mọi người đang nói cả . Chị quản lí loạng choạng , nắm lấy cánh tay cô , giọng trở lên run run " Giai Kỳ à , Tuyết Nhi sao rồi "" Chị thực sự muốn biết sao ? Tôi chỉ sợ chị nghe xong sẽ sốc lắm đấy"" Cái gì cũng được , chị xin em hãy cho chị biết đi được không ?"" Hôn mê sâu , không biết bao giờ mới tỉnh "- lời nói sắc bén như con dao hai lưỡi mà ghim vào trạng thái đang hoảng loạn của chị quản lí " Chị ơi ..!!!."- Mọi người hốt hoảng đỡ lấy thân ảnh đang gục xuống . Nãi Vạn tức giận , quay ra nắm lấy cổ áo của Giai Kỳ :" Hứa Giai Kỳ , cậu quá đáng lắm rồi đấy . Tuyết Nhi yêu cậu đến vậy mà sao cậu không có một chút chung tình gì hay sao hả ?"" Hừ , là do em ấy yêu tôi , nhưng tôi không em ấy . Tôi nói lại một lần nữa : mọi hậu quả là do em ấy tự gánh đừng có mà đổ hết lên đầu tôi như vậy "- Cô cười khẩy , mạnh miệng mà đáp lại " Cậu....."" Tránh ra , tôi còn có việc bận rồi "- Cô hất tay , cầm lấy đồ đạc mà bỏ đi . Nãi Vạn nổi điên , định đuổi theo thì lại bị Lục Nha Khiên giữ lại :" Đừng làm to chuyện lên nữa ...."" Bây giờ tớ nghĩ nên đưa chị quản lí về kí túc xá "- Lưu Vũ Hân nhíu mày ..." Như vậy cũng tiện chăm sóc hơn "- Nãi Vạn thu dọn đồ đạc :"Chúng ta về thôi ."" Lâm Phàm , Trương Nghệ Văn , chuẩn bị về KTX đi "" Mình biết rồi "- Nghệ Văn nở một nụ cười dịu dàng với cô em gái nhỏ của mình :" Mình về thôi Lâm Phàm . Em lát lên lên xe muốn ngồi chỗ nào ?"" Em muốn ngồi với chị "" Ờm , được rồi "- từ nãy giờ cô vẫn chú ý tới ánh mắt buồn bã của Lục Kha Nhiên hướng về đây , cô cười đáp lại * Không sao đâu cậu đừng lo *Lục Kha Nhiên gật đầu . Cửa phòng khẽ khép lại , để lại trong đó là bao dư âm của sự tan vỡ , nỗi đau khổ và kể cả hận thù .....Hứa Giai Kỳ tôi đây nợ em cả một đời , Khổng Tuyết Nhi ...Tôi chỉ biết nói lời xin lỗi tới em mà thôi , Lâm Phàm . Thực xin lỗi em ....
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info