ZingTruyen.Asia

SAU KHI NAM PHỤ PHÁ SẢN

Chương 60: Bắt tại trận

VTHY2K4

Con gián?

Người dẫn chương trình theo bản năng nghiêng người về sau một chút.

Cô nhìn Trần Trản bằng ánh mắt dị thường phức tạp, có cảm giác đây sẽ là buổi phỏng vấn khó khăn nhất trong lịch sử phỏng vấn của mình.

“Cậu nhận xét gì về món quà này?”

Tìm về được âm thanh của chính mình, khô cằn hỏi một câu.

Trần Trản đúng trọng tâm đánh giá: “Sẽ không đụng hàng.”

Mọi người dường như có thể nghe được tiếng lòng của người chủ trì:

“Kết thúc phỏng vấn đi, chúng ta hiểu cho cô mà.”

“Đừng giãy giụa nữa, càng làm càng khó xử.”

“Trần Trản chính là một cái bug phỏng vấn!”

Theo từng bình luận hiện lên, nụ cười người dẫn chương trình càng lúc càng mờ nhạt, cho đến biến mất.

Người quay phim lặng lẽ khoa tay múa chân với nàng, nhắc nhở hiện tại mới qua mười phút.

Một tiết mục ít nhất cũng phải nửa giờ.

Người dẫn chương trình hít sâu một hơi, nỗ lực tìm đề tài.

Bên này phỏng vấn còn đang tiếp tục, người xem phát sóng trực tiếp có vào có ra. Là một trong những người xem, Ân Vinh Lan từ đầu đến cuối cũng chưa từng rời khỏi.

Thời điểm tặng lễ vật tự nhận là phần tâm ý hiếm có, sau khi qua mấy tháng, thông qua ánh mắt người bình thường một lần nhìn lại, anh cảm thấy chính mình chính là……

“Ngốc……” Thấy vẻ mặt của anh, cấp dưới nhịn không được buột miệng thốt ra, dục vọng cầu sinh làm cậu nuốt chữ sau trở về. Định tâm lại, vội vàng tách đề tài: “Đánh giá sẽ lên hot search, trước tiên nên lên tiếng kêu người đem đề tài áp xuống.”

Ân Vinh Lan lặng im không nói, một lát sau mang theo tươi cười nói: “Vì cái gì muốn áp?”

Cấp dưới bởi vì lời ngoài dự đoán này làm chân tay luống cuống.

“Mọi người không phải cho rằng Bùi Ân Thu mới là Ân Bá?” Ân Vinh Lan giữ vẻ mặt tự nhiên nói: “Phải tin tưởng năng lực xã giao của hắn.”

“……” Cấp dưới nhấp môi, luận lòng dạ hiểm độc vẫn là ông chủ bọn họ cao tay.

Sao một hồi phỏng vấn, nhiệt độ của Trần Trản vẫn đang đi lên, trên người cậu mang thêm một danh hiệu là kẻ hủy diệt các cuộc trò chuyện, thậm chí nhận được mấy cái lời mời talk show.

Lúc đang xem dư luận trên mạng, Trần Trản nhận được cuộc gọi của con trai chủ trang trại rượu.

“Đang làm gì?”

Trần Trản: “Chuẩn bị đọc thơ.”

Bên kia truyền đến tiếng cười: “Cái gì thơ?”

Trần Trản: “《 nếu cuộc đời lừa gạt ngươi 》.”

Nghẹn lời một chút, bên kia mới tiếp tục nói: “Phim tuyên truyền đã cắt nối biên tập xong, tôi đã gửi vào hòm thư của cậu rồi, bớt thời giờ có thể xem xem.”

Trần Trản nói được, đối phương thấy cậu thực sự không có tâm tình nói chuyện phiếm, hiểu ý chủ động kết thúc trò chuyện.

Kính lọc làm đẹp của ống kính có thể làm dáng người trở nên mơ hồ, khi quay lại càng lợi dụng góc độ ánh sáng rất nhiều. Lấy góc độ tương đối khách quan phân tích, trong đoạn phim tuyên truyền chính mình cũng có một chút mê hoặc.

Trần Trản chỉ xem một lần liền đóng lại, sau khi viết văn xong thấy thời tiết bên ngoài không tồi, nắm chặt thời gian tiến hành học nấu ăn.

Ở Lâm gia gặp được Lâm Trì Ngang, hơi hơi ngẩn ra một chút, thời gian này hắn nên ở công ty mới đúng.

Lâm Trì Ngang lạnh lùng nhìn anh nói: “Chốc nữa em họ tôi sẽ tới.”

Đối với thái độ này Trần Trản sớm đã nhìn mãi thành quen, ngược lại thắc mắc cư nhiên lại giải thích thêm một câu, rửa tay xong đi đến phòng bếp tìm mẹ Lâm.

Lâm gia cho người ta cảm giác là ‘tĩnh lặng’ cùng ‘lạnh lùng'.

Em họ Lâm Trì Ngang hoàn toàn tương phản, giống như một ngọn lửa ấm áp, cô bé vừa đến liền chạy vào phòng bếp nhìn xung quanh.

Lâm Trì Ngang ngang cô lại, cảnh cáo nói: “Không cần chú ý đến Trần Trản.”

Cô lại làm như không sao cả nói: “Hai người các anh có quan hệ không tốt, đâu có liên quan gì tới em?”

Lâm Trì Ngang: “Cậu ta đã theo đuổi Khương Dĩnh.”

“Kia đều là chuyện quá khứ.” Tròng mắt cô chuyển động: “Ba mẹ mỗi ngày thúc giục em kết hôn, tìm đối tượng là một môn học, thích hợp rất quan trọng.”

Lâm Trì Ngang bị chọc cười: “Các người còn chưa tiếp xúc qua, thích hợp chỗ nào?”

Cô bẻ đầu ngón tay đếm kỹ: “Sự kiện bắt cóc kia làm mấy nữ minh tinh trong giới tránh anh ta còn không kịp, hiện tại lại lấy được danh hiệu kẻ hủy diệt các cuộc nói chuyện, khả năng ngoại tình là cực thấp.”

Uống một cốc nước giải khát lớn sau tiếp tục nói: “Quan trọng nhất chính là hôn nhân cần phải hòa hợp giữa hai gia đình, nhà anh ấy hiện tại cũng chỉ còn mình anh ấy.”

Rất nhiều vấn đề ngay từ đầu đã bị bóp chết ở trong nôi.

Cô không ngừng cố gắng: “Nấu cơm cũng rất ngon.”

Khương Dĩnh vừa vặn từ bên ngoài đi vào, nghe vậy ánh mắt hơi dao động một chút.

Một màn này bị Lâm Trì Ngang nhìn thấy, hai mắt nhíu lại: “Động tâm?”

Khương Dĩnh một bên đáp lại: “Điều kiện xác thật khá tốt.” Nói xong không quên vuốt lông vị hôn phu: “Tuy rằng so với anh còn kém xa.”

Lâm Trì Ngang hạ khóe miệng, buông tạp chí trong tay lạnh lùng thoáng nhìn hai người, đi lên lầu.

Cô em họ không thể tin tưởng: “Vậy cũng sinh khí?”

Khương Dĩnh bất đắc dĩ: “Hắn chính là người vì tranh đất diễn mà điên cuồng thưởng tiền.”

Trần Trản từ lúc phòng bếp ra tới, như là bị một con chim sơn ca vây quanh: “Chào anh, tôi là Trình Nhạc Nhạc.”

Trần Trản nhìn Khương Dĩnh, người sau nhún nhún vai tỏ vẻ bất lực.

Cậu rất khó ứng phó với sự nhiệt tình quá độ của cô gái này, hai bên hàn huyên trong chốc lát, liền tìm lấy cớ vội vàng rời đi.

·

Giữa bạn bè rất dễ dàng gặp phải vấn đề cảm tình.

Ngày hôm sau Ân Vinh Lan liền biết có một thiên kim nhà giàu có hảo cảm đối Trần Trản, gián tiếp dẫn tới làm việc không được hài lòng.

Hôm sau vừa đúng là cuối tuần, cho con chó tham ăn kia ăn xong, anh lái xe đi một bệnh viện tư trong thành phố.

“Tôi rất phản cảm khi bạn bè yêu đương.”

Bác sĩ tâm lý đối diện kiên nhẫn lắng nghe anh kể ra bệnh trạng: “Bạn bè cùng giới?”

Ân Vinh Lan gật đầu.

Bác sĩ tâm lý là người đã gặp qua sóng to gió lớn, phân tích cho anh: “Hoặc là một người có tính cách cố chấp, tính chiếm hữu cao; hoặc là cậu có tình cảm với bạn mình.”

Ân Vinh Lan nhíu mày: “Có cái gì khác nhau?”

“Người trước là bệnh, người sau là đồng tính luyến ái.”

“……”

Bác sĩ tâm lý: “Trước hãy chụp CT não.”

Sau Ân Vinh Lan hoàn thành, bác sĩ tâm lý liên tục hỏi mấy vấn đề, đôi tay đan nhau mỉm cười nói: “Chúc mừng ngài, cơ bản có thể xác nhận không có bệnh tâm lý, chỉ là có một loại tình cảm vi diệu đối với bạn mình thôi.”

Ngồi đối diện, Ân Vinh Lan có chút hoài nghi người trước mặt đến tột cùng có tư cách làm bác sĩ hay không

Nhìn ra hoài nghi của anh, bác sĩ tâm lý đạm cười nói: “Có vài người đồng tính thực mẫn cảm, lúc tôi đối thoại với bọn họ phải phi thường cẩn thận.”

Ân Vinh Lan tĩnh chờ câu tiếp theo.

“Người đồng tính lo lắng thông thường xuất phát từ chính gia đình cùng xã hội.” Tạm dừng một chút nói: “Mà từ cuộc đối thoại vừa rồi biết được cha mẹ ngài đều chết sớm, sự nghiệp thành công, địa vị xã hội cao, cũng không tồn tại bất luận tai họa ngầm nào.”

Nói cách khác, chỉ cần tuân thủ pháp luật, nên làm gì thì làm, đừng chuyện bé xé ra to.

“Phía sau còn năm sáu người chờ.” Bác sĩ tâm lý uyển chuyển nhắc nhở.

Ân Vinh Lan liếc ông một cái thật sau, cầm giấy khám bệnh đứng dậy rời đi.

·

Bởi vì đoạn tình yêu còn chưa khai triển của mình mà dẫn tới người bạn duy nhất phải đi bệnh viện. Điều này Trần Trản cũng chưa biết.

Cậu cũng không định tiến thêm một bước với Trình Nhạc Nhạc.

Quả thật bọn họ rất hợp tính nhau, nhưng chỉ dừng lại ở mức độ như vậy.

Trình Nhạc Nhạc cũng là một người cầm được thì cũng buông được, xác định khả năng hai người bên nhau không lớn, lại liên tục giới thiệu mấy người bạn tốt khác.

Dựa theo nhân sinh triết học của coi, chỉ có tiếp xúc mới biết được có cảm giác hay không.

Nhưng mà không biết phân đoạn nào xảy ra vấn đề, chỉ cần Trần Trản có chút manh mối tìm hiểu người nào, lập tức sẽ bị phơi ra trên mạng. Vốn dĩ đoạn tình cảm yếu ớt sắp nảy sinh nháy mắt bị đảo lộn.

“Tôi hoài nghi mình bị nhằm vào.” Khi vùng Ân Vinh Lan ăn lẩu, ngữ khí Trần Trản phá lệ thâm trầm: “Bằng không vì sao  gì mỗi lần đều vừa khéo như vậy?”

Ân Vinh Lan không chút hoang mang nói: “Có lẽ là vận mệnh.”

Trần Trản hoài nghi mà nhìn anh.

Ân Vinh Lan bình tĩnh mà lau chùi khóe miệng: “Tôi lớn hơn cậu vài tuổi, điều kiện tạm được, đến nay vẫn cứ độc thân.”

Sau khi nghe xong Trần Trản cũng bán tín bán nghi mà đem việc này quy tội cho vận mệnh.

Trong khoảng thời gian sau đó, người khác phái bên cạnh cậu giống như những viên hạt giống dinh dưỡng, khi vừa mới nảy mầm không ngoại lệ đều bị chôn vùi xuống bùn.

Một ngày theo lẽ thường, viết văn xong liền đi Lâm gia, Trình Nhạc Nhạc cũng ở đó, nhìn thấy cậu kích động mà xông lên: “Phá án! Rốt cuộc biết vì sao người có hảo cảm đối với anh cuối cùng đều sẽ sợ hãi lánh xa rồi!”

Trần Trản không có hứng thú nga một tiếng.

Trình Nhạc Nhạc đem điện thoại đặt ở trước mặt cậu, trên màn hình là mấy tấm ảnh: “Đây là lúc trước tôi giới thiệu bạn thân từ nhỏ cho anh, ngày hôm qua trong lúc uống say ngoài ý muốn tiết lộ nguyên nhân xa lánh anh.”

【 Yêu đương có khả năng chậm trễ đăng chương, kết hôn khẳng định sẽ xin nghỉ đăng chương, tuần trăng mật lại càng nghỉ đăng chương! Tỷ muội à, nếu cô thật sự yêu cậu ta, nên hy sinh tình yêu nhỏ vì tình yêu lớn a! 】

【 Giữa yêu đương và đăng chương mới, bạn cảm thấy cái nào quan trọng hơn? 】

……

Lịch sử trò chuyện trên diễn đàn toàn bộ đều là lời tẩy não.

Mấu chốt là cuối cùng những người này đúng thật là thành công bị tẩy não.

Trình Nhạc Nhạc lải nhải, Trần Trản từ giữa tinh luyện ra điểm mấu chốt…… Nghe nói có một diễn đàn 'Sự Nghiệp Của Trần Trản’, mục đích chính là phá hỏng hết thảy khả năng yêu đương.

Trần Trản đối chiếu hình ảnh để tìm diễn đàn, xin gia nhập.

Đàn chủ đã gửi cho cậu một phần bảng biểu, sau khi điền xong bị cho biết là không đủ tiêu chuẩn, bị từ chối gia nhập.

Chọn ngược lại với lúc nãy, một lần nữa điền đơn mới đủ tư cách.

Diễn đàn cậu gia nhập chính là diễn đàn 'Sự Nghiệp Của Trần Trản'’, có thể phỏng đoán rằng những diễn đàn này đều cũng hệ liệt

Liên tục đăng ký mấy nick phụ thám thính tình huống trong diễn đàn.

Trình Nhạc Nhạc người không giữ được bí mật, rất nhanh Lâm Trì Ngang và Khương Dĩnh cũng đã biết chuyện này.

Khương Dĩnh sau khi nghe xong nhíu mày: “Này có chút cực đoan.”

Lâm Trì Ngang: “Cậu ta cư nhiên có diễn đàn fans?”

Trọng điểm hai bên hiển nhiên không giống nhau.

Khương Dĩnh trừng mắt liếc hắn một cái, ngược lại nhìn Trần Trản nói: “Tuy rằng nghe thì có tính giải trí, nhưng chủ yếu là muốn tăng tính khống chế.”

Đối với với làm của fans, cô xem như có kinh nghiệm phong phú: “Nắm giữ quan hệ tốt với đàn chủ để hiểu rõ thêm động thái của fans.”

Trần Trản chỉ do cảm thấy có chút tò mò mới vào diễn đàn, do Khương Dĩnh cố tình nhắc nhở, mới hơi hơi để bụng: “Tôi sẽ chú ý.”

Quân số trong nhóm sắp đạt được một ngàn, Trần Trản tìm được quản lý viên, trước không để ý,cố tình click mở liền thấy hình đại diện có chút quen thuộc.

Nhìn lại mấy diễn đàn khác, người này đều là đàn chủ.

Mơ hồ nhớ rõ Wechat Ân Vinh Lan tựa hồ cũng là hình này.

Nhưng mà Trần Trản không kết bạn với QQ, chỉ từ hình đại diện không thể nói lên được điều gì.

Cúi đầu xem thông tin, con giáp cầm tinh cũng trùng khớp. Vì không để oan uổng cho người tốt, bớt thời giờ cố tình hẹn Ân Vinh Lan ra ngoài ăn bữa cơm, sau đó trộm đăng bài nhục mạ ik lên nhóm.

Ngay sau đó liền thấy điện thoại đối phương chấn động một chút, Ân Vinh Lan nhìn lướt qua, nhíu mày, đuổi người nói năng lỗ mãng ra khỏi diễn đàn.

Là thật!

Diễn đàn 'Sự Nghiệp Của Trần Trản ’ tổng cộng có chín, anh cư nhiên là là đàn chủ tám cái!

-------------
Tác giả có lời muốn nói: 

Ân Vinh Lan tự bạch:

Ngay từ đầu, tôi chỉ là một đàn viên bình thường. Bởi vì xung phong cống hiến bị thăng lên quản lý viên, sau lại là nhân vật nguyên lão gia nhập sớm nhất của đàn, tôi lại sáng lập thêm mấy cái.

Giống như là quả cầu tuyết, càng làm càng lớn.

Trần Trản:……

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia