ZingTruyen.Com

SAU KHI NAM PHỤ PHÁ SẢN

Chương 21: Lăng xê

VTHY2K4

Âm thanh êm tai lúc nãy như sáng rọi vào câu chuyện cũ.

Có người như bị mê hoặc bởi tiếng nói như nhân ngư của cậu, rồi lại thức tỉnh giữa sóng to gió lớn….

Ân Vinh Lan không biết người khác nghĩ thế nào, trước đây khi Trần Trản soạn thảo truyện anh ngoài ý muốn đọc được một đoạn, lần đầu tiên nghe hoàn chỉnh <Sám hối lục>, thật sự có cảm giác dở khóc dở cười.

"Ui--"

Một tiếng hút khí nhỏ truyền đến, Ân Vinh Lan liền để ý cô gái ngồi cạnh mình, giờ phút này thấy đối phương hung hăng tự bóp đùi, tựa hồ muốn rơi một hai giọt nước mắt.

Mình có thể làm được, cố lên Lý Viện Viện, mình chắc chắn có thể khóc.

Cô gái tự thầm cổ vũ bản thân.

Nhìn cô gái anh cảm thấy hoang mang một lúc, Ân Vinh Lan nhớ ra buổi sáng Trần Trản đã nói sẽ tìm một người biểu diễn 'tình cảm chân thành', để cho truyền thông ghi lại.

Làm một thủy quân chuyên nghiệp, cô gái có kinh nghiệm phong phú, hung hăng tự véo bản thân, rốt cuộc cũng có thể nặn ra nước mắt.

"Quá cảm động." Dùng tay áo lau nước mắt, cô ta đột nhiên đứng lên: "Tôi có thể hiểu được, thật sự, tuổi trẻ ai lại chưa từng oanh oanh liệt liệt yêu một người?"

"...."

Mấy người ngồi gần cô ta không hẹn mà cùng biểu hiện biểu tình phức tạp, nhận được nhiều ánh mắt nhìn mình, bởi vì xấu hổ nên tay cũng không biết đặt đâu.

Nhưng vào lúc này, Trần Trản lộ ra một tia hồi ức, chua xót cười.

Trên đài người cười, dưới đài kẻ khóc, kẻ xướng người họa, đều rất nghiêm túc mà nhập tâm biểu diễn.

"Trời mưa ngày đó," Trần Trản tiếp tục đọc: "Mỗi lần nước mưa rơi xuống, tâm tôi lại một lần muộn phiền, một buổi tối như đánh mất hàng tỉ thứ."

Thật vất vả lắm mới tích góp ra được nước mắt nhưng bởi vì màn này lại phải cố gắng lần nữa.

Cô gái khóc không ra nước mắt, chỉ có thể cắn răng bắt đầu lại.

Ân Vinh Lan nhẹ nhàng thở dài, hiện nay người trẻ tuổi kiếm tiền cũng không dễ dàng. Nhớ lại lúc Trần Trản chuyển khoản hai ngàn anh còn cảm thấy chỉ là diễn một màn thôi, như vậy quá nhiều, hiện giờ lạc vào tình cảnh này, mới biết bên trong có nỗi khổ.

"Thêm… Du."

Cô gái hít khí lạnh khích lệ chính mình, lòng bàn tay bị véo đến xuất huyết, rốt cuộc cũng thoát khỏi giọng đọc biểu cảm của Trần Trản, hồi tưởng lại một đoạn chuyện cũ thương tâm, thuận thế lưu lại hai hàng thanh lệ.

Phóng viên lưu lại một màn chân tình này.

Một phóng viên có thâm niên trong nghề thật sự nhìn không được cảnh này, ông cũng có một cô con gái lớn bằng tuổi với cô ta, nhịn không được động lòng trắc ẩn. Cố tình ho nhẹ một tiếng hấp dẫn lực chú ý của cô gái…. Cô gái trẻ, nếu bị uy hiếp, cô hãy chớp mắt.

Những phóng viên khác nhiều ít cũng hiểu tâm tư của nhau, bọn họ cũng từng che đậy lương tâm biên soạn nhiều tin không thật, nhưng lương tâm này rốt cuộc là tới mức nào mới có thể khóc khi nghe đọc diễn cảm như vậy!

Trần Trản đúng lúc này lên tiếng: "Họp mặt vẫn nên giữ một phần riêng tư, nếu không bất lợi với bên tổ chức. Mong các vị phóng viên có thể tắt camera."

Sắc mặt phóng viên nháy mắt khó coi, nghe có giống tiếng người không? Đây rõ ràng là cố ý mặt trước lưu lại cảnh này, mặt sau liền không cho quay tiếp.

Dù sao cũng là không mời mà đến, lúc này Trần Trản cũng cho chụp không ít, đặt biệt là đoạn khóc lóc, hoàn toàn có thể làm một mánh tốt.

Vị phóng viên thâm niên kia không nhịn được rùng mình, cũng không biết có phải trùng hợp không, hay là do Trần Trản tính toán tốt. Nếu là vế sai, không khỏi có chút đáng sợ.

Trong lúc mọi người suy nghĩ, một xấp bản thảo rất nhanh đã đọc xong.

Trần Trản hướng mắt về dưới đài: "Vì cảm ơn sự ủng hộ, tôi sẽ rút thăm mười vị khán giả may mắn nhận được phần quà."

Nghe có quà, đại đa số mọi người theo bản năng ngồi thẳng.

Người chủ trì đem ra một cái thùng, trước mặt mọi người đổ những quả cầu có số vị trí ghế ngồi vào. Đặt ở giữa sân khấu đảo đảo, Trần Trản theo thứ tự lấy ra mười con số.

Người chủ trì tuyên bố, cũng cười nói: "Chúc mừng mười vị khán giả may mắn, nhận được bùa hộ mệnh Trần Trản tiên sinh tự tay chế tác." Nói tới đây nụ cười hắn có chút suy sụp, nhưng là một người chủ trì chuyên nghiệp nên nhanh chóng lấy lại tinh thần lần nữa: "Đây chính là những sản phẩm thử nghiệm."

Ngụ ý, tương lai sẽ bán ra với quy mô lớn.

Nhìn vài người được gọi lên đài mang theo ánh mắt mong chờ, người chủ trì nỗ lực tươi cười, cho bọn họ chiêm ngưỡng bùa hộ mệnh nho nhỏ.

Vốn dĩ đã tắt camera nhưng phóng viên vẫn theo thói quen ấn nút hai cái, màn hình hướng vào con búp bê rách nát, không hẹn mà cùng ngừng thở.

Người người may mắn vừa được hâm mộ đều kinh ngạc.

Trần Trản nhàn nhạt nói: "Đó đều là tự tay tôi làm, chọn ra từ nhiều phiên bản khác, hiệu quả phi thường tốt."

Đôi mắt nhân loại có tính lừa gạt, đồ vật đẹp xem nhiều sẽ thấy vô vị, đồ vật xấu càng xem sẽ càng thuận mắt, thậm chí có vài phần xấu manh.

Cùng với Trần Trản nghiêm túc giới thiệu, mới đâu còn cho rằng sắp trở thành rác rưởi vũ trụ, dần dần lại cảm thấy có điểm ngây thơ chất phát.

Đầu tiên là ngũ quan oai bảy vặn tám có thể mở hồ nhìn ra thần thái Trần Trản, tiếp theo là giống như hình thức của bùa hộ mệnh thông thường, người trẻ tuổi ai lại không có tâm tư muốn hấp dẫn ánh mắt người khác.

Phân đoạn bổ sung vững vàng kết thúc.

Người chủ trì hài hước kết thúc, dặn dò mọi người trật tự rời đi.

Là những phóng viên có kinh nghiệm moi tin, mới đây mà đã soạn xong nội dung, đưa tổ trưởng xét duyệt xong lập tức đăng lên mạng.

#Trần Trản họp mặt thủy quân# nhanh chóng vọt lên top 10.

Hotsearch hiện tại nếu so với hí kịch thì tình tiết ly kỳ hơn rất nhiều, sự kiện giăm bông lần trước là ví dụ.

Hotsearch này gây chú ý ở chỗ quá giả tạo.

Bởi vì đoạn phim có vấn đề, âm thanh Trần Trản nghe không quá rõ, nhưng nội dung vẫn có thể đại khái nghe ra, huống chi mọi người đều đã xem qua <Sám hối lục>, ai lại không rõ là đoạn văn đó viết cái gì.

Đoạn video mà truyền thông đăng dừng lại ở hình ảnh cô gái khóc, khóe môi hạ xuống, chóp mũi đỏ lên, hai mắt vô thần chỉ có hai hàng lệ nhỏ là cảm động bởi bài đọc diễn cảm của Trần Trản.

[Đáp án phía trên: Trần Trản cho cô bao nhiêu tiền, tôi trả gấp đôi!]

[Hugo: Hiện tại thật hối hận bản thân không đến hiện trường để xem một màn như vậy cũng xứng đáng.]

[Thổ cẩu chi vương: Kỹ thuật diễn như vậy không vào giới giải trí thật đáng tiếc!]

Là một thủy quân chuyên nghiệp, tài khoản mạng xã hội của cô gái kia rất nhanh bị tìm ra. Đương nhiên cô ta cũng không cố tình giấu giếm, ngược lại còn đăng một đoạn video khóc lóc, nháy mắt tăng hàng trăm vạn lượt xem, nhiều người sợ chuyện chưa lớn, bình luận phía dưới hỏi cảm tưởng cô ta.

Lập trường bất đồng, giải thích bất đồng.

Một vài minh tinh nhỏ cảm nhận được manh mối không bình thường, chỉ là một hội họp mặt không chính thức vậy mà có thể khiến một thủy quân nho nhỏ trở thành một minh tinh tuyến mười tám. Từ cách ứng đối của cô gái này cho thấy cô cũng muốn mượn chuyện này để vào giới giải trí.

Nếu như vận khí tốt, có lẽ sẽ có đạo diễn nguyện ý cho cô ta vài phân đoạn đặc tả cảnh khóc lóc.

Sắp tới có vài tiết mục mừng năm mới, điện ảnh hài kịch cũng cần những yếu tố gây cười.

Mấy tiểu minh tinh và người đại diện cũng tính toán, chú ý weibo của Trần Trản, thuận tiện gửi tin nhắn hỏi thăm.

Đương sự đang ngồi ở trên xe Ân Vinh Lan trả lời từng tin, cũng chỉ gửi lại mấy cái biểu cảm hoa hồng hữu nghị tượng trưng, cũng không lắm lời.

Không quá thân thiện nhưng đồng thời cũng có ám chỉ: Mục tiêu lợi ích tương lai có thể hợp tác với nhau.

Ân Vinh Lan khởi động xe: "Tôi đoán đây cũng nằm trong dự kiến của cậu."

Trả lời xong tin nhắn cuối cùng, Trần Trản bỏ điện thoại vào túi: "Chỉ bằng một đoạn video ngắn có lăng xê một người, chỉ bằng điểm này là có thể nhận ra giá trị bản thân của tôi."

Ân Vinh Lan: "Nếu ở hiện trường không phát nhạc nhẹ hoặc cho phóng viên quay đến cuối, hiệu quả sẽ càng tốt."

Trần Trản xua tay: "Vì muốn cho âm thanh không rõ ràng tôi còn cố ý mở máy quấy nhiễu." Khi nói chuyện cùng đối phương, cậu bất tri bất giác không còn giữ bí mật, thẳng thắn nói chuyện: "Vẫn còn có khả năng kiếm tiền từ chuyện này."

Ngón tay nắm vô lăng của Ân Vinh Lan hơi động, không khỏi bật cười. Trần Trản giống như một tay đào vàng điệu nghệ, nếu như có một kẽ hở cậu sẽ lập tức lấy búa khai thác.

Trần Trản nhướng mày: "Không tin?"

Vốn dĩ muốn nói tin nhưng vì muốn cậu có cảm giác thành tựu, lời định nói ra lại thu lại: "Chỉ là cảm thấy có chút khó khăn."

Trần Trản búng tay một cái: "Đánh cược đi. Trong vòng ba ngày tôi không cần dựa vào bùa hộ mệnh vẫn kiếm được mấy vạn." Dừng một chút: "Nói chính xác một chút là bảy vạn trở lên."

Lần này Ân Vinh Lan có vài phần không chắc, tiền cũng không phải gió to cứ thổi là đến, văn của Trần Trản tuy được hoan nghênh, nhưng vẫn không có khả năng trong ba ngày kiếm được số tiền đó.

"Cũng không bao gồm tiền thu được từ truyện."

Ân Vinh Lan có hứng thú: "Cược gì?"

Trần Trản chỉ là thuận miệng nói, đột nhiên bị hỏi thì trầm mặc suy tư vài giây: "Đầu tiên, cờ bạc là phạm pháp."

Ân Vinh Lan gật đầu cười: "Tôi biết."

"Muốn tìm một xưởng gia công bùa hộ mệnh, tôi dự định vào hai ngày đầu mở bán sẽ rút ngẫu nhiên một trăm đơn để gửi thành phẩm." Trần Trản: "Nếu anh thua thì phải đến giúp tôi làm thủ công."

Tay lái có chút động, Ân Vinh Lan vẫn treo trên mặt nụ cười ôn nhu: "....Vẫn là cá cược cái khác tốt hơn, chẳng hạn như tiền cũng được."

Xung quanh trở nên an tĩnh, Trần Trản dùng ánh mắt tôi biết anh không có tiền nhìn anh, cuối cùng anh cũng đầu hàng trước.

Vì cảm ơn ngày hôm nay làm 'tài xế xe chuyên dụng', Trần Trản dẫn anh đến quán mì bò quen thuộc.

Ân Vinh Lan chú ý thấy cậu hôm nay không thêm sa tế, nhưng cũng giống bình thường bỏ thêm rau thơm.

Ân Vinh Lan không thích rau thơm cho lắm, Trần Trản thì ngược lại, cậu rất thích hương vị này.

Dùng bữa xong hai người phất tay tạm biệt nhau, bắt kịp lúc weibo còn chưa tan nhiệt, Trần Trản chuẩn bị làm việc mới.

Mất khoảng nửa buổi tối, ngủ không đến hai tiếng, rốt cuộc cũng đăng xong một đoạn ghi âm.

Web Nam Cực Tinh cũng có kênh nghe truyện, Trần Trản cũng đã liên hệ với trang web trước, ký một cái hợp đồng điện tử xác nhận có thể phát lên. Bởi vì muốn thu phí, trang web lấy một phần lợi nhuận, nếu điều kiện của kênh tốt, sẽ có đề cử xếp hạng.

Mọi thứ ổn thỏa, Trần Trản đánh lại đoạn video phóng viên quay ở buổi họp mặt, cùng nội dung: Không tham gia buổi họp mặt cũng có thể nghe được nguyên âm của tác giả, muốn biết chi tiết hãy vào liên kết này: http://XXXXXXX.cn.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com