ZingTruyen.Asia

S C I Me An Tap Bach Cam Duong Cong Ton Sach

Chương 27: Rốt cuộc cũng nhớ ra rồi 

Công Tôn ngồi trong xe Bạch Cẩm Đường, lén nhìn anh, hỏi, "Ký ức của anh thực sự đã hồi phục rồi?"

Bạch Cẩm Đường gật đầu, "Ừ, có thể nói là thế."

"Cái gì là có thể a?"Công Tôn hỏi lại, "Anh nói rõ xem nào."

Lúc này, xe vừa lúc đi ngang qua lối vào trạm tàu điện ngầm, Bạch Cẩm Đường mỉm cười, "Còn nhớ rõ trạm tàu này không?"

Công Tôn sửng sốt, chợt nghe Bạch Cẩm Đường thấp giọng nói, "Anh vẫn nhớ rõ, tổng cộng có ba trạm, suốt đời khó quên a..."

Công Tôn lỗ tai có chút hồng hồng hung hăng trừng mắt liếc qua, bất quá cũng may... rốt cục cũng nhớ ra rồi.

"Vậy... khi còn bé thì sao?" Công Tôn vẫn thấy Bạch Cẩm Đường hình như trong lòng có sự, liền hỏi một câu này.

"Bọn họ chỉ có thể giúp anh nhớ lại những gì trong hiện tại, nếu nhớ kỹ hơn sợ rằng sẽ có phiền phức." Bạch Cẩm Đường bất đắc dĩ cười, "Có cơ hội sẽ chậm rãi kể lại cho em."

"Ừ." Công Tôn gật đầu, thoải mái nói, "Kỳ thực chuyện lúc bé anh không nhớ cũng không sao đâu, mấy năm nay đừng quên là được!"

Bạch Cẩm Đường sớm biết Công Tôn sẽ nói như thế, quả nhiên là người mình nhìn trúng a.

"Đúng rồi." Nét mặt mệt mỏi của Công Tôn đã sáng sủa lên không ít, "Chúng ta đi đâu?"

"Anh còn nợ em một phần lễ vật a."Bạch Cẩm Đường dừng xe, đưa tay khẽ nâng cằm Công Tôn lên, "Hiện tại tặng em..."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia