ZingTruyen.Info

[S.C.I Mê Án Tập] Bạch Cẩm Đường - Công Tôn Sách

Muốn hại Bạch đại ca, có lần 1 đừng mong lần 2

teahight

Chương 12: Muốn hại Bạch đại ca, có lần 1 đừng mong lần 2

Đúng lúc này, chỉ thấy đèn đồng loạt bật sáng.

Sau đó, từ cánh cửa hông, Công Tôn lặng lẽ đi ra, hoà vào đoàn người, không khiến nhiều người chú ý lắm, đi tới bên cạnh Triển Chiêu.

"Sắc mặt sao xấu như vậy?" Triển Chiêu nhìn khuôn mặt trắng bệch của Công Tôn, có chút lo lắng, anh ấy khẳng định là vì quá lo lắng cho anh hai rồi ....

Công Tôn lắc đầu, ý bảo không có việc gì.

Lúc này, lực chú ý của mọi người đều hướng về phía sân khấu nhỏ phía trước, chỉ thấy Bạch Cẩm Đường một mình xuất hiện, ưu nhã thong dong bước ra, mọi người ở đây, vô luận đang có tính toán gì, trong lòng đều hiểu rõ, Bạch Cẩm Đường hoàn toàn không có việc gì, thậm chí ngay cả một chút dấu hiệu thụ thương cũng không có, khác xa tin đồn bên ngoài nào là, bị thương rất nặng, hay là đã bị đâm chết, đang mời một thế thân để chống đỡ.

...

Chính lúc này, chợt nghe "đinh" một tiếng, cửa thang máy mở ra, một nhân viên phục vụ tiến vào, cầm trong tay một cái khay, bên trên đặt một cái hộp màu vàng, người nhân viên này đang cầm cái hộp, chậm rãi đi thẳng về phía Bạch Cẩm Đường.

"Anh hai!"Bạch Ngọc Đường đột nhiên hô to một tiếng, Bạch Cẩm Đường quay đầu lại, Tiểu Đinh đã vọt lên trước mặt, chợt nghe Triển Chiêu hét, "Vứt đi!"

Tiểu Đinh bay lên, tung ra một cú đá Taekwondo đai đen tiêu chuẩn, quăng cái hộp kia vèo khỏi cửa sổ.

Mã Hán đứng bên cửa sổ đang bị Trần Giai Di lôi kéo lảm nhảm thấy Bạch Ngọc Đường nháy mắt với mình, liền đưa tay đẩy Trần Giai Di sang một bên, rồi nhanh nhẹn móc súng ra, quay lại hướng về cái hộp kia bắn một phát...

Theo tiếng súng vang lên, toàn bộ mọi người đang chìm đắm trong âm nhạc ở đại sảnh sửng sốt, chợt nghe Bạch Ngọc Đường hét lên, "Đều nằm úp xuống!"... Đang nói, chợt "oanh" một tiếng đinh tai nhức óc.

Mọi người theo bản năng ngồi thụp xuống, trong lúc hết thảy mọi thứ đang phát sinh, tên phục vụ kia từ trong lòng ngực móc súng ra, nhắm thẳng vào Bạch Cẩm Đường.

Công Tôn kinh hãi, đang định đẩy Bạch Cẩm Đường ra, nhưng đẩy thử rồi, lại phát hiện ra Bạch Cẩm Đường không mảy may nhúc nhích, còn kéo hắn lại bảo hộ phía sau.

Người nọ dùng súng chĩa vào Bạch Cẩm Đường, chợt thấy trên mặt Bạch Cẩm Đường thoáng có nét cười... Song song đó, một con đao sáng loáng trực tiếp bay qua, cắm vào cánh tay đang cầm súng của hắn, người nọ đau đến mức tay mềm nhũn, súng lập tức rơi thẳng xuống mặt đất.

Chỉ thấy Bạch Cẩm Đường phía về sau cách đó không xa, nơi đó có Triệu Trinh đang khoan thai dùng bữa.

...

Công Tôn thật vất vảmới được Bạch Cẩm Đường thả ra, cũng nhìn qua một chút, nhíu mày, "Càng chỉnhcàng xấu a! Không phù hợp với kết cấu khuôn mặt con người, trông chẳng khác nàoKahn cả."    

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info