ZingTruyen.Info

[S.C.I Mê Án Tập] Bạch Cẩm Đường - Công Tôn Sách

Lão tử muốn làm thịt hắn

teahight

Chương 20: Lão tử muốn làm thịt hắn

Trở lại văn phòng S.C.I. thì đã là buổi trưa, Bạch Ngọc Đường vừa vào phòng, đã thấy Bạch Cẩm Đường ngồi ngơ ngác ở sô pha, hai mắt nhìn thẳng phía trước, vẻ mặt mơ màng.

Bạch Ngọc Đường cẩn thận đi lùi bằng đường cũ, rời khỏi phòng làm việc, mà Bạch Cẩm Đường lại đứng lên, mặt không chút thay đổi đi ra khỏi phòng.

Triển Chiêu vừa thấy thì cả kinh, vọt vào phòng của mình, quay lại nói cho mọi người còn đang sững sờ đứng tại chỗ: "Chạy mau! Ngàn vạn lần đừng tới gần!"

Ngày hôm qua đã kiến thức được lực phá hoại của đại ca Bạch gia, mọi người liền chạy trốn ngay tức khắc, Bạch Cẩm Đường mặt vẫn mơ màng, đi thẳng đến cửa chính.

"Sếp? Đây... Đây là tình trạng gì vậy?" Triệu Hổ trốn sau lưng Bạch Ngọc Đường, nhỏ giọng hỏi.

"Bệnh... bệnh mới thức dậy! Đặc biệt vào thời gian thiếu ngủ, ảnh cái gì cũng đều làm được!"

Bạch Cẩm Đường vừa đi tới cửa thì Công Tôn vừa lúc cầm tài liệu đi vào: "Mọi người đã về rồi à? Nhiệm vụ thế nào?"

......

Không ai trả lời, Công Tôn giương mắt nhìn Bạch Cẩm Đường đang đứng đờ trước mặt mình, có chút khó hiểu: "Cậu làm sao vậy......"

Nói còn chưa hết câu, đã thấy Bạch Cẩm Đường vươn hai tay, ôm lấy Công Tôn, sau đó rúc đầu vào vai anh cọ loạn một trận, cọ xong thì ngẩng đầu, mạnh mẽ hôn một cái lên má Công Tôn.

Tiếp theo, Bạch Cẩm Đường dụi dụi cặp mắt nhập nhèm vì buồn ngủ, lên tiếng: "Buổi sáng tốt lành."

Tập thể S.C.I. hít vào một ngụm khí lạnh, sắc mặt Công Tôn lúc đầu đã tái, nay càng thêm tái, ném đống tài liệu xuống đất, thò tay vào túi áo lấy gì đó.

Mã Hán run rẩy hỏi Bạch Ngọc Đường: "Sếp, Công Tôn... Có khi nào... sẽ dùng kỹ năng dùng dao lão luyện ra chém anh hai sếp không?"

Quả nhiên, Công Tôn từ trong túi áo rút ra một con dao giải phẫu màu bạc sáng lòe lòe...

"Tách bọn họ ra!" Bạch Ngọc Đường thấy tình huống nghiêm trọng, ra lệnh một tiếng, mọi người đều nhảy lên, Mã Hán củng Trương Long giữ chặt Công Tôn, kéo ra bên ngoài.

"Công Tôn, anh bình tĩnh một chút..."

"Ta muốn làm thịt hắn!" Công Tôn giãy dụa, quơ quơ con dao giải phẫu, "Buông ra! Ta muốn lóc thịt hắn! Ba ngàn dao! Một dao cũng không thiếu!"

......... S.C.I.......... Tiếp tục rơi vào tình trạng hỗn loạn.

Triển Chiêu đứng rất xa, xoa xoa "Lỗ Ban" trong lòng, nhỏ giọng nói: "Ngàn vạn lần đừng có chạy qua a! Nguy hiểm lắm!"

Nửa tiếng đồng hồ sau, trong phòng ăn ở lầu hai của cục Cảnh sát.

Bạch Ngọc Đường vuốt vết dao trên cổ áo mình, con dao của Công Tôn bay tới, xẹt qua cổ áo anh, cách động mạch chủ của anh chưa tới 1cm, "Công việc của hai đứa nguy hiểm quá a..." Bạch Cẩm Đường lòng còn sợ hãi, nói.

"Ai bảo anh đi chọc Công Tôn làm gì?" Bạch Ngọc Đường rót trà an ủi.

Bạch Cẩm Đường nhấp một ngụm trà: "Công Tôn kia làm gì mà hung hãn vậy?"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info