ZingTruyen.Asia

[S.C.I Mê Án Tập] Bạch Cẩm Đường - Công Tôn Sách

Chương 4: Chăm từng bữa cơm

teahight

Một bên, Công Tôn ngồi xem tư liệu cũng ngẩng đầu, hỏi, "Là công ty sinh học trước đó vì mất trộm dược phẩm nguy hiểm mà đột nhiên phá sản ấy hả? Lúc tin tức mất trộm truyền ra cổ phiếu rớt giá thảm, mấy hôm trước mới vừa nghe Cẩm Đường kể. Người chủ hình như nhảy lầu tự tử, còn chưa đến ba mươi tuổi."

...

Mọi người đang trò chuyện, từ ngoài văn phòng, Bạch Cẩm Đường đi đến. Bạch đại ca cầm trong tay cái hộp gỗ, nhìn qua hẳn là một chai rượu, vào cửa đưa cho Bạch Ngọc Đường.

Bạch Ngọc Đường nhận rượu có chút khó hiểu, nhìn đại ca nhà mình.

"Trước đó baba đang tìm chai rượu năm này." Bạch Cẩm Đường nhẹ nhàng bâng quơ nói, giơ tay kéo Công Tôn, chỉ chỉ đồng hồ treo trên tường, "Đến giờ ăn cơm." 

Nói xong, kéo Công Tôn đi.

Triển Chiêu cầm lấy trên bàn ảnh chụp Hạ Duệ đưa cho Bạch Cẩm Đường xem, "Đại ca, anh biết người này không? Hạ Duệ!"

Bạch Cẩm Đường nhận ảnh nhìn qua, hơi hơi nhíu mày, nhìn kỹ, hỏi, "Chú nói ông ta tên gì cơ?"

"Hạ Duệ a." Bạch Ngọc Đường lặp lại một lần.

Bạch Cẩm Đường nghi hoặc ngẩng đầu nhìn Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường, "Ông ta không phải tên Trương Duệ sao?"

Tất cả mọi người sửng sốt, rồi cùng nhìn Phí Mục. Phí Mục lắc đầu nguây nguẩy, "No no no! Hạ Duệ a! Mất tích cũng đã lập án, họ Hạ.

Bạch Cẩm Đường thờ ơ buông ảnh, "Vậy có thể anh nhớ lầm, dù sao cũng là chuyện từ rất nhiều năm trước rồi..."

"Rất nhiều năm trước là bao nhiêu năm trước?" Triển Chiêu sâu sắc nhận thấy bên trong hẳn là có ngụ ý. 

Bạch Cẩm Đường nghĩ nghĩ: "Mười. . . . . . một mười hai năm trước thì phải, ở nước ngoài trong một bữa tiệc có gặp."

"Nhiều năm như vậy mà anh còn nhớ rõ hả?" Công Tôn hỏi Bạch Cẩm Đường, "Lúc ấy hai người có trao đổi gì sao?"

Bạch Cẩm Đường gật đầu, "Bữa tiệc đó do một trường đại học tổ chức, để tìm tìm giúp đỡ cho một vài hạng mục, lão này có chút quỷ dị, chạy tới tự giới thiệu nói mình tên Trương Duệ, hỏi đông hỏi tây các thứ."

Công Tôn có chút để ý, "Ông ta hỏi anh cái gì?"

Bạch Cẩm Đường nói, "Lão nói trước kia lão từng gặp anh."

Công Tôn hí mắt, "Chiêu cũ rích vậy?"

Mọi người nghe thấy cũng có chút kinh ngạc, Triệu Hổ khẽ chọc chọc Mã Hán, nhỏ giọng hỏi, "Có người dám chủ động tiếp cận Bạch đại ca á?"

"Lão không phải tiếp cận, giống đang khách sáo hơn." Bạch Cẩm Đường không nhanh không chậm nói, "Lão kể trước kia gặp anh ở đâu, lúc đó anh ở cùng một nam nhân tóc dài, người đó tinh thông tâm lý học. . . . . ."

Triển Chiêu nhíu mày, "Ông ta nói Triệu Tước?"

Bạch Cẩm Đường: "Nghe miêu tả thì đúng vậy, cho nên anh có hơi cảnh giác.""Ông ta có giúp đỡ hạng mục nào sao?" Triển Chiêu hỏi.

Bạch Cẩm Đường nghĩ nghĩ, "Một vài hạng mục sinh học thì phải, anh không để ý lắm, nhưng mà kể ra thì. . . . . ."Bạch Cẩm Đường cầm tấm ảnh nhìn một chút, "Mười năm trước ông ta cũng là diện mạo này."

...

Chốc lát sau, Bạch Trì ôm cả thùng đi lên.

Công Tôn xắn ống tay áo, "Không tin tra không ra ông ta rốt cuộc đang đầu tư nghiên cứu phát minh cái gì, để tôi xem. . . . . ." Nhưng còn chưa nói xong, đã bị Bạch Cẩm Đường túm đi ăn cơm.

Chương 14: Kỹ sư điện

(có xíu xiuuu)

Mãi cho đến buổi tối hơn bảy giờ, Triển Chiêu và Bạch Trì mới từ trong phòng pháp y đi ra. Công Tôn cùng họ làm thực nghiệm non nửa buổi vừa ra đã bị Bạch đại ca chờ ở cửa văn phòng bắt đi, Triệu Trinh cũng chờ ở trong văn phòng, dựa vào Lisbon ngủ gà ngủ gật.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia