ZingTruyen.Info

S C I Me An Tap Bach Cam Duong Cong Ton Sach

Triệu Tước khẽ sờ cằm, có vẻ đã nghĩ đến cái gì.

"Cậu bác sĩ kia đâu?" Triệu Tước đột nhiên hỏi Triển Chiêu.

"Ông nói bác sĩ nào?"

"Pháp y nhà Cẩm Đường." Triệu Tước vừa nói, thì trong ống nghe truyền đến giọng Mã Hân, "Đang ở lầu 3 với Bạch đại ca."

"Bảo cậu ta xuống nhìn xem ... Nhạc Hải có phải trang điểm không?" Triệu Tước hỏi.

Mã Hân vội chạy vào thang máy kích động lên lầu, chuẩn bị danh chính ngôn thuận xông vào phòng Bạch Cẩm Đường và Công Tôn, không biết có thu hoạch ngoài ý muốn gì không nha!

Triệu Hổ có chút tò mò, "Trang điểm? Tức là người này không phải Nhạc Hải hay là Nhạc Hải trang điểm?"

Bạch Ngọc Đường bất đắc dĩ nhắc nhở, "Các cậu không nên tập trung nhìn cả vào đây!"

Mọi người vội vàng quay đầu lại.

Triển Chiêu cảm thấy Triệu Hổ hỏi một vấn đề rất chuẩn.

Lúc này, cửa mở, Bạch Cẩm Đường tới, còn dẫn theo Công Tôn.

Mã Hân đau khổ theo ở phía sau, vốn tưởng có thể chạy ào vào phòng và cắt ngang cảnh gì đó, kết quả vừa chạy tới cửa thì đúng lúc hai người đi ra, cái gì cũng không phát hiện.

Công Tôn theo Bạch Cẩm Đường tiếp đón khách.

Bạch Cẩm Đường cố ý đi tới chỗ Nhạc Hải cùng hắn hàn huyên vài câu.

Công Tôn ở một bên quan sát mặt Nhạc Hải.

Nhạc Hải được con gái đẩy xe lăn tới đây, cô gái này rất đẹp, nghe nói cũng rất có khả năng.

Chờ Nhạc Hải và Bạch Cẩm Đường trò chuyện xong rời đi, Bạch Ngọc Đường tới bên Công Tôn, hỏi, "Thế nào?"

"Mặt giả!" Công Tôn vô cùng chắc chắn.

"Giả sao?" Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường gần như đồng thanh hỏi.

"Nhân bì diện cụ các loại?" Tiểu Bạch trì cũng kích động.

Công Tôn lắc đầu, "Cũng không phải đóng phim, chỉ biết mặt hắn có vẻ đã trải qua quá trình tu sửa."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info