ZingTruyen.Com

Rối loạn nhận dạng pheromone

Chương 5: Dữ như vậy chắc chắn là Alpha

corgi1202

"Không thể là Omega dễ thương xinh đẹp được"

Òanh ——!!!

Giây tiếp theo, một luồng va chạm cực lớn cùng sóng năng lượng nổ tung giữa hai cơ giáp!!!

Nhưng khoang điều khiển của cơ giáp cấp SS có thể xưng là 'phòng thủ tuyệt đối', bởi vậy Hồng Sư cấp B cho dù đã được cải tiến đặc biệt cuối cùng cũng chỉ có thể nhận lấy kết cục trứng chọi với đá.

Vì thế trong nháy mắt vô số binh lính quân đoàn chứng kiến một màn hoang đường nhưng lại cực kỳ hợp lý.

Cơ giáp màu đỏ đậm công kích khoang điều khiển Bạch Trạch, đối phương chẳng những không chút hư hao, ngược lại còn bị sóng năng lượng cực lớn đánh bay xa hàng ngàn cây số.

— Giống như một ngôi sao băng đỏ đậm cắt ngang qua chân trời.

Soạt!

Thủ vệ vây xem tức khắc vang lên những tiếng reo hò!

"Không hổ là thiếu tướng Giang Từ! Vừa ra tay đã dẹp yên ngay!

"Người này bị điên đúng không, hắn thế mà còn có ý định dùng cơ giáp cấp B đánh cơ giáp Bạch Trạch cấp S?"

"Một súng này xong sợ là không còn sống được nữa."

Lúc này, kênh liên lạc bỗng nhiên vang lên một giọng nói nghi hoặc,

"Nói mới nhớ, lâu rồi không gặp thiếu tướng Giang Từ, không phải nói cậu ta năm nay không tham dự nghi thức tế lễ sao, sao đột nhiên lại quay lại?"

"Chậc, Omega mà, một năm luôn phải có một đoạn thời gian vậy... A!!!"

Rầm—

Kênh liên lạc vang lên tiếng đánh cùng tiếng la hét thê thảm.

Giây tiếp theo, mọi người trơ mắt nhìn thấy đồng đội nói không lựa lời nào đó  bị một pháo nổ bay 300m.

Ực.

Không biết là ai lo lắng đến mức nuốt nước bọt, tiếp theo, giọng nói lạnh băng của thiếu tướng Omega vang lên trên kênh liên lạc chung.

"Tôi hiện tại rất tiện,"

Cơ giáp màu bạc cực lớn cầm trong tay cây súng dài, bễ nghễ nhìn từ trên cao xuống,

"Có cần phải nói cho các người không?"

"......"

Trong phút chốc, cảnh vật lặng ngắt như tờ, im như ve sầu mùa đông.

Thôi xong, quên khuấy mất đây là kênh liên lạc chung.

Chết rồi!

Chết rồi chết rồi!!!

Cơ giáp vừa phát biểu 'tuyên ngôn cái chết' lúc nãy đã cắm đầu vào mặt đất giả chết, đồng bạn chung quanh gần như lập tức kéo dài khoảng cách với hắn, tránh cho việc dẫn lửa lên người.

Cũng may lúc này Bạch Trạch mở miệng dời sự chú ý của Giang Từ—

"A Từ, cái tên xâm nhập kia cũng không ngốc, trước lúc nã pháo hắn đã mở lồng phòng ngự."

Nếu không phải mở lồng phòng ngự kịp thời chỉ sợ là ngay khoảnh khắc Hồng Sư bị đánh bay đã bị tách rời thành vô số mảnh giữa không trung rồi.

Từ từ!

Lồng phòng ngự?!

"Chết tiệt!"

Giang Từ đột nhiên ý thức được cái gì, ngẩng phắt đầu, sâu trong con ngươi đỏ thẫm ngưng tụ một lớp sương lạnh.

"Bị lừa rồi!"

—Tên  khốn này thế mà dám coi anh thành bàn đạp!!!

Giây tiếp theo, cơ giáp màu bạc khổng lồ phóng vọt lên cao, như mũi tên rời cung, đuổi theo.

"Phù—"

Mọi người tức khắc thở phào nhẹ nhõm, trong lòng không hẹn mà có cùng suy nghĩ—

May quá, có tên còn đáng chết hơn.

Thấy dáng vẻ không giết không dừng của thiếu tướng, đội ngũ vốn định truy kích cũng yên lặng thả chậm tốc độ, lúc nãy suýt chút nữa đã bị liên lụy bây giờ không dám đến gần quá.

"Các cậu có cảm thấy thiếu tướng Giang Từ lần này đột nhiên trở lại, tính tình càng táo bạo hơn đúng không?"

Mặc dù kênh liên lạc chung hiện tại cực kỳ im ắng nhưng kênh liên lạc riêng của đội ngũ lại vô cùng sôi nổi.

"Hình như người nhà sắp xếp một buổi xem mắt, thiếu tướng đánh cho tên Alpha kia phải vào viện, để tránh đầu sóng ngọn gió nên mới trở lại đơn vị sớm."

".... Ồ wao."

Omega đánh Alpha nhập viện, nghe như chuyện cổ tích nghìn lẻ một đêm nhưng khi đặt trên người thiếu tướng Giang Từ lại trở nên cực kỳ bình thường.

"Này đừng nói những tên thiếu gia Alpha sống trong nhung lụa ở tinh cầu Thủ Đô, lúc trước thiếu tướng Giang Từ gia nhập quân đoàn số một ngoại trừ quân đoàn trưởng những quân nhân Alpha khác đều bị đánh, nghe nói trường hợp nghiêm trọng nhất phải nằm trong bệnh viện quân y hai, ba tháng đấy."

"Đệt!"

"Tôi nhớ hình như thiếu tướng năm nay đã sắp 27 tuổi rồi đúng không, không ngờ Omega cũng có ngày không lấy chồng..."

Omega khác với Alpha, bọn họ trưởng thành đều ở tuổi 18, mà năm 18 tuổi ấy sẽ nghênh đón kỳ động dục đầu tiên, nếu không có Alpha đánh dấu sẽ rất thống khổ, thậm chí còn có khả năng bị Alpha xa lạ đánh dấu trong kỳ động dục.

Bởi vậy trên cơ bản 90% Omega trước tuổi trưởng thành sẽ đính hôn, trước tiên chọn một Alpha, sinh nhật vừa qua sẽ lập tức kết hôn.

Những Omega 22 mới kết hôn đã được xem là muộn lắm rồi, càng miễn bàn thiếu tướng Omega 27 tuổi nào đó còn đánh Alpha xem mắt vào bệnh viện.

"Chậc chậc chậc......"

Mấy tên binh lính nhiều chuyện lắc đầu thổn thức.

"Cũng không biết sau này tên Alpha trâu bò nào dám cưới thiếu tướng hung tàn."

"......"

Cùng lúc đó, Giang Từ vẫn không biết mình lại trở thành tâm điểm của những lời đàm tiếu, anh vẫn còn đang liều mạng đuổi theo Hoắc Nhàn Phong.

"A Từ, bình tĩnh chút, tin tức tố trong người ngài hiện tại không được ổn định."

Bạch Trạch thở dài,

"Thuốc ức chế kiểu mới vẫn chưa được thông qua thử nghiệm, bác sĩ Hạ nói, trong khoảng thời gian này ngài cần phải giữ tâm trạng thật tốt."

Này mẹ nó tốt kiểu gì?!

"Chờ ta tự tay làm chết hắn,"

Giang Từ nhìn chằm chằm cơ giáp màu đỏ đậm đằng xa, nói lạnh tanh,

"--- là sẽ tốt ngay."

"......"

Bạch Trạch chần chờ một lúc cuối cùng im lặng, hình như... cũng đúng.

Trên bầu trời cách đó hàng ngàn mét, Hoắc Nhàn Phong cúi đầu nhìn màu bạc nhanh chóng to dần kia, khẽ cười một tiếng ,

"Nhanh như vậy đã đuổi theo, cũng không ngốc lắm."

Nháy mắt khi Bạch Trạch xuất hiện hắn đã quyết định xong, cơ giáp cấp B cùng cơ giáp cấp SS đặt cạnh nhau, chênh lệch đại khái như xe đồ chơi của trẻ con với Maybach của bá tổng. 

— Này đã không còn là khe rãnh có thể dùng trình độ thao tác để bù lấp được.

Cho nên, đánh không lại thì chạy.

Đương nhiên câu cợt nhả kia cũng là phát huy ngẫu hứng, chỉ cần tranh thủ được một giây sơ hở hắn sẽ thắng. Chỉ là Hoắc Nhàn Phong thật sự không nghĩ tới đối phương lại mắc mưu dễ vậy.

Hắn vốn tưởng nếu đối phương không ăn theo còn để lại phương án dự phòng phía sau.

"Chậc chậc chậc......lòng tự trọng chết tiệt của Alpha."

Hoắc Nhàn Phong lầu bầu thở dài,

Sinh vật Alpha đầu óc đơn giản tứ chi phát triển thật sự rất mâu thuẫn, rõ ràng không thể chịu được khi bị người khác nói giống Omega, như thể Omega là sự tồn tại đáng xấu hổ nào ấy, nhưng thực tế lại hoàn toàn trái ngược—

Cơ hồ bản năng của mỗi Alpha đều không thể không bị hấp dẫn điên cuồng bởi những Omega xinh đẹp yếu ớt, sinh ra ý muốn bảo vệ, dục vọng tranh đoạt, dục vọng chiếm hữu, thậm chí để giành được sự chú ý của người ta còn làm ra những hành vi tầm thường đáng xấu hổ.

Lúc cảm tưởng như vậy Hoắc Nhàn Phong hoàn toàn không ý thức được mình cũng thuộc sinh vật mâu thuẫn ấy.

"Khụ khụ...... Khụ......"

Lâm Tấn nôn ra máu sau cú đánh vừa rồi, mặc dù đối với thể chất cường hãn của Alpha mà nói cũng không tính là gì. Nhưng giờ phút này ánh mắt hắn lại dại ra, nằm liệt dưới đất, dáng vẻ như đã chết, sống không còn gì để luyến tiếc.

"Xong rồi......"

"Xong đời rồi...... Thiếu tướng Giang Từ mà mày cũng dám quấy rối tình dục..."

Ánh mắt hắn thẫn thờ, tinh thần hoảng hốt, giống như gặp phải sự đả kích cực lớn, miệng không ngừng lẩm bẩm...

"Đều phải chết...... Hôm nay hai ta đều phải chết......"

Lâm Tấn ôm lấy đầu, nhịn không được khóc lóc thảm thiết,

"Con mẹ nó, cái thằng nhóc khốn nạn nhà mày! Không có việc gì chọc anh ta làm gì!!!"

"Ông đây ngay cả tay Omega còn chưa được sờ... hu hu hu..."

Hoắc Nhàn Phong: "......."

Chưa từng sờ tay Omega là chuyện rất bình thường, với tỉ lệ AO như hiện nay, chắc cú hơn 90% Alpha đều chưa chạm qua tay Omega.

"Khóc lóc cái gì? Tôi cũng chưa được sờ này."

Thiếu niên kinh ngạc nhướng mày, dù sao cái tên lính mới này lúc nãy dù bị uy hiếp đến tính mạng cũng chẳng ừ hử một tiếng.

Hơn nữa—

"Đây quá lắm cũng chỉ xem như lỗ mãng với Alpha một chút thôi, sao có thể tính là quấy rối ..."

Khoan, từ từ!

Thời đại này, cụm từ quấy rối tình dục hình như chỉ dùng cho Alpha đối với Omega.

Hoắc Nhàn Phong bỗng nhiên nảy ra một suy đoán cực khó tin, thậm chí còn ở trong thời khắc mấu chốt giữa sống và chết, hắn quay đầu nhìn về phía Lâm Tấn,

"Tên kia... không phải là Omega đúng không?"

"...... Ha?"

Nghe vậy, Lâm Tấn ngơ ngác ngẩng đầu, lộ ánh mắt còn khiếp sợ hơn cả hắn,

"Mày..."

Mày không biết?

Mày thế mà không biết?!!!

Mày mẹ nó không biết tên kia là Omega, vậy lúc nãy mày con tìm chết nói giọng anh ta giống Omega làm gì?! Đây không phải rành rành quấy rối tình dục sao?!!

Mày muốn chết thì thôi, tại sao còn kéo tao vào?!!!

Đồng tử đen huyền của thiếu niên chợt phóng đại đến mức tận cùng.

Không chút do dự, Hoắc Nhàn Phòng nhanh tay đấm xuống cái nút màu đỏ bắt mắt nhất trên bàn điều.

—Đó là nút khởi động khoang cứu nạn.

Phong thủy luân lưu chuyển, ngay khoảnh khắc Hoắc Nhàn Phong lộ ra sở hở ở cùng một vấn đề, Bạch Trạch đã tặng một đòn trí mạng. Có lẽ là vì phẫn nộ tới cực hạn, không chờ đến khi đuổi kịp đấu võ mà đã ngay lập tức phát động công kích dù cách xa hàng ngàn cây số.

Tia sét trắng được bao bọc bởi nòng súng bạc kéo dài qua ngàn cây số, phảng phất như chia cắt cả bầu trời.

Lần này khác hoàn toàn với phát súng cảnh cáo ban đầu, Giang Từ thật sự muốn giết người!

Đoàng!

Ngay lúc Hoắc Nhàn Phong ấn nút khoang cứu nạn, nòng súng bạc tiến sát vào mắt hắn, mang theo ánh sáng tuyết chói mắt.

Bùm—!!!

Tất cả mọi người đều được chứng kiến cảnh tượng kinh (bạo) thiên (lực) động (gia) địa (đình).

Lớp phòng ngự của Hồng Sư bị  nòng súng bạc đánh tan như bong bóng xà phòng, giây tiếp theo một tiếng nổ mạnh nhức nhối, năng lượng hỗn loạn trực tiếp kích hoạt hàng ngàn tia sét, ở trong trời đêm va chạm tạo nên màu sắc tráng lệ khó có thể hình dung.

—Tựa như một màn pháo hoa cực kỳ hoành tráng.

Trước khoảnh khắc bị vụ nổ mạnh nuốt chửng, trong đầu Hoắc Nhàn Phong lóe lên một kết luận cực kỳ chắc chắn—

"Dữ như vậy, chắc chắn là một Alpha!"

"Tuyệt đối không thể nào... là Omega xinh đẹp đáng yêu được!!!"

Lời tác giả:

Không thể nào!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com