ZingTruyen.Info

[REUP] (P2) Toàn Trí Độc Giả - Omniscient Reader's ViewPoint

Chương 305 - Bối cảnh của các chòm sao (1)

MinCoffeeMeow

Trong ba năm qua, Jung Heewon đã thay đổi rất nhiều.

[Lãnh đạo Liên minh Chungcheong, Jung Heewon!]

[Thời đại của Vua tối cao đã qua! Hóa thân mạnh nhất là Kẻ hủy diệt ác quỷ!]

Cô ấy có các câu lạc bộ fan hâm mộ và những người trên nhiều phương tiện truyền thông muốn biến câu chuyện của cô ấy thành một sản phẩm. Bất kỳ hóa thân nào sử dụng kiếm đều ngưỡng mộ cô ấy. Có những chòm sao đã cố gắng mời cô ấy tham gia vào tinh vân của họ.

Tất nhiên, đó là một nỗ lực vô ích. Jung Heewon là hóa thân của một chòm sao nổi tiếng trong Star Stream. Vấn đề là chòm sao nổi tiếng vẫn không xuất hiện trước Jung Heewon suốt ba năm.

"Tôi nghĩ nhà tài trợ của tôi đã chết."

Nhà tài trợ của cô đột ngột biến mất sau vụ việc 3 năm trước. Vì vậy, Jung Heewon buộc phải cố gắng nhiều hơn những lần hóa thân khác. Cô đã được huấn luyện bởi những người siêu việt như Phá Thiên kiếm Thánh và Kyrgios mỗi ngày. Đó là để không bị tụt lại so với các thành viên hoặc phải hy sinh bất kỳ ai khác.

"Sẽ đỡ bất công hơn rất nhiều nếu có cô ở đó."

Jung Heewon thực sự rất mạnh mẽ. Sau đó, trước bản thân mạnh mẽ của cô, nhà tài trợ đã biến mất một lần nữa xuất hiện.

[Chòm sao 'Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng' im lặng.]

Jung Heewon thở dài. "Đó... cô vừa mới nói gì vậy?"

[Chòm sao 'Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng' đang mỉm cười.]

Jung Heewon không cười. Cô lặng lẽ đưa tay lên nắm chuôi kiếm.

[Hóa thân 'Jung Heewon' chuẩn bị sử dụng Thời khắc phán xét cho nhà tài trợ của cô ấy!]

[Chòm sao 'Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng' ngạc nhiên!]

[Chòm sao 'Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng' nói rằng Thời khắc phán xét chỉ có thể sử dụng để chống lại kẻ ác.]

Jung Heewon trả lời, "Tôi biết."

Tin nhắn gián tiếp tuôn ra.

[Một số chòm sao của hệ thống công lý tuyệt đối đồng ý với yêu cầu của Jung Heewon.]

[Chòm sao 'Người giám hộ của tuổi trẻ và du hành' đồng ý với yêu cầu.]

[Chòm sao 'Người bạn của Công lý và Hài hòa' đồng ý với yêu cầu.]

[Chòm sao 'Chủ nhân của chiếc rương' đồng ý với yêu cầu.]

[Một số chòm sao của hệ thống công lý tuyệt đối đã phản đối yêu cầu.]

[Kích hoạt kỹ năng bị hủy bỏ!]

Jung Heewon tròn mắt nhìn lên không trung.

[Chòm sao 'Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng' đang tránh ánh mắt của hóa thân của cô ấy.]

Jung Heewon thả kiếm ra và thở dài một lần nữa. Trong đầu cô hiện lên tình cảm của người đỡ đầu.

Nỗi buồn và niềm vui. Hối hận và tội lỗi.

Trên thực tế, Jung Heewon biết tại sao Uriel bị giam giữ trong ba năm qua. Thật kỳ diệu khi cô ấy chỉ bị giam giữ trong Eden sau sự kiện của Cuộc tuyển chọn Quỷ vương.

[Chòm sao 'Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng' nói rằng cô ấy rất tiếc.]

Tuy nhiên, cô vẫn thất vọng. Hơn nữa, nhà tài trợ của cô ấy đã xuất hiện lần đầu tiên sau ba năm...

"Nếu cô muốn gặp Dokja-ssi, tại sao cô không tự mình đến gặp anh ấy? Cô biết anh ấy đang ở trên đỉnh pháo đài mà."

[Chòm sao 'Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng' nói rằng không thể triệu hồi một cơ thể biểu tượng vì thời gian quản chế vẫn chưa kết thúc.]

Jung Heewon lo lắng do dự hồi lâu mới mở miệng. "...Tôi hiểu rồi. Thay vào đó, đừng làm điều gì kỳ lạ."

[Chòm sao 'Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng' rất hài lòng!]

[Chòm sao 'Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng' đang hỏi liệu Kim Dokja có thực sự bị cầm tù hay không.]

"Tại sao cô lại thích..."

[Chòm sao 'Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng' đang hỏi liệu Kim Dokja có thực sự trở thành một con mực hay không.]

[Chòm sao 'Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng'...]

"Tôi sẽ đi ngay bây giờ và hãy tự mình xem xét đi."

Không lâu sau, Jung Heewon đến đỉnh pháo đài nơi Kim Dokja bị giam giữ.

[Đây là không gian thực thi 'Khu kiên cố của Thiên hoàng'.]

[Hóa thân 'Jung Heewon' được phép vào.]

Cánh cửa mở ra và nội thất của một căn phòng xa hoa hiện ra. Đó là một nhà tù nhưng nó xứng đáng là một khách sạn năm sao. Có một bữa tiệc thịnh soạn trên bàn ăn có thể ăn bất cứ khi nào và có một chiếc giường cỡ lớn để thoải mái ngủ. Bên cạnh là một vài tiểu thuyết giả tưởng xuất bản trước khi thế giới sụp đổ. Nghĩ lại thì Kim Dokja thích tiểu thuyết giả tưởng.

Jung Heewon mở một trong số chúng như một phép thử.

Tiêu đề: Thế giới sau mùa thu.

Tác giả: Sing Shangshong...

[Chòm sao 'Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng' đang la hét!]

Cô quay đầu lại và thấy Kim Dokja đang ngồi trên chiếc ghế bập bênh mềm mại. Một ống truyền được cắm vào cánh tay của anh ta để cung cấp cho anh ta những gói câu chuyện.

[Chòm sao 'Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng' đang nhìn vào Quỷ vương của sự cứu rỗi.]

Trong gói câu chuyện cũng chứa thuốc ngủ do Lee Seolhwa sản xuất. Cô ấy đến gần hơn và có thể nhìn thấy khuôn mặt của Kim Dokja. Trước ánh mắt đó, Kim Dokja mở mắt. "...Heewon-ssi?"

Jung Heewon không biết rằng cô ấy đang cắn môi mình. Khuôn mặt chai sạn của Kim Dokja mệt mỏi vì khoảng thời gian khó khăn. Một góc trái tim cô đau nhói.

"Nơi này..."

Có rất nhiều điều cô ấy muốn nói khi gặp lại Kim Dokja. Cô muốn giận, cô muốn chất vấn, cô muốn hỏi tại sao anh lại làm những chuyện đó. Dù vậy, mọi cảm xúc của cô ấy đều tan biến sau khi nhìn thấy khuôn mặt của Kim Dokja. Đây là cảm xúc của cô ấy hoặc có lẽ chúng là cảm xúc của nhà tài trợ của cô. Jung Heewon không biết.

Jung Heewon kiểm soát lượng thuốc ngủ chảy qua ống dẫn.

"Người muốn gặp Dokja-ssi... không, đó là một thiên thần."

Một ánh sáng trắng chiếu quanh tay Jung Heewon. Đó là một ánh sáng ấm áp gợi nhớ đến một vị tống lãnh thiên thần. Jung Heewon đỡ cơ thể của Kim Dokja lên và đặt anh xuống giường. Không lâu sau, Kim Dokja chìm vào giấc ngủ với tiếng thở nhẹ. Bàn tay của Jung Heewon được bao quanh bởi ánh sáng trắng và lướt qua đầu Kim Dokja vài lần.

[Chòm sao 'Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng' đang nhìn vào Quỷ vương của sự cứu rỗi.]

Đó là một cảm xúc quý giá không thể diễn tả bằng lời. Trong khi đó, Jung Heewon vẫn chưa hiểu tình đồng đội của Uriel nhưng bằng cách nào đó, cô ấy cảm thấy như mình đã biết một chút.

__________

Tôi đã có một giấc mơ dài. Giấc mơ hơi kỳ lạ.

- Những chỗ quan trọng đều không bị gì.

- Có liều lượng ổn định của gói câu chuyện.

Giọng của Lee Seolhwa và Aileen đến rồi đi như một ảo giác.

- Hyung... ừm...

Đôi khi tôi nhìn thấy khuôn mặt của Lee Gilyoung và Shin Yoosung khi chúng bám vào eo tôi.

- Uwahhhh! Dokja-ssiiiii!

Tôi nghe thấy Lee Hyunsung hú lên như một con quái vật. Sau đó...

Thoạt nhìn, có vẻ giống như khuôn mặt của mẹ tôi. Tôi nghĩ về nó. Nếu đây là một giấc mơ, tôi không muốn tỉnh dậy.

- Này, anh ta sắp tỉnh dậy rồi! Mau lấy một liều thuốc ngủ khác!

Tôi nghe thấy giọng nói lớn của Han Sooyoung và mỉm cười. Nói cách khác, giấc mơ này là một vở kịch chỉ dành cho một người. Giống như Con đường sinh tồn đối với tôi.

[Trên thực tế, anh ấy có thể thức dậy bất cứ lúc nào anh ấy muốn nhưng Kim Dokja không làm điều này.]

Vì vậy, tôi quyết định trở thành khán giả của vở kịch.

[Lần đầu tiên kể từ khi mùa thu bắt đầu, Kim Dokja ngủ một cách thoải mái.]

Đó là lần đầu tiên tôi cảm thấy như vậy. Lòng tôi luôn nôn nóng. Bây giờ tôi đang được bảo vệ bởi ai đó, có những người tôi có thể tin tưởng.

- Nghỉ ngơi đi, Dokja-ssi.

...Phải, vẫn còn một khoảng thời gian cho đến kịch bản thứ 46. Ngay khi tôi hạ quyết tâm, một giấc ngủ ngon ập đến.

________

Lee Gilyoung đang bị túm cổ áo hét lên. "Này, noona! Em phải đi sao? Em muốn ở lại với Dokja-hyung!"

"Em đã ở với chú ấy đủ lâu rồi."

"Shin Yoosung đã ở cùng anh ấy tám tiếng! Em chỉ được ở đó sáu tiếng thôi!"

Lee Jihye dành một chút mật ngọt cho Lee Gilyoung đang phàn nàn, "Những người này rất khó tính, em và Yoosung là những người duy nhất có thể thỏa thuận với họ. Hơn nữa, Dokja-ahjussi đang ngủ và em có thể gặp chú ấy bất cứ lúc nào."

"Nhưng..."

"Unnie, ta sắp đến rồi."

Con rồng chimera hạ xuống cùng với những lời của Shin Yoosung. Các tòa nhà của Liên minh Gyeonggi có thể được nhìn thấy bên dưới. Lý do Liên minh Busan đến đây rất đơn giản.

"...Bọn chúng thực sự đã tạo ra một vương quốc." Những người bị coi như nô lệ đang kêu lên vì đau đớn. Lee Jihye cắn môi và tuyên bố, "Hãy giết chúng."

Lee Jihye rút kiếm ra trong khi Lee Gilyoung bước tới. "Này Shin Yoosung, tôi sẽ xử lý chúng nên cậu hãy tránh sang một bên đi."

"Im đi, cậu thậm chí còn không nhận ra Dokja ahjussi."

"...Đi đi, Titano-MKII!"

Khoảnh khắc Lee Gilyoung ra lệnh, đơn vị vua côn trùng mặc áo giáp cứng bay lên không trung. Chúng ít nhất phải là vua côn trùng cấp bốn.

"Kẻ thù!"

Lee Jihye hỏi khi nhìn thấy lưỡi hái của một con bọ ngựa khổng lồ cắt ngang các tòa nhà.

"Titano chưa chết à?"

"Đó là Titano, còn đây là Titano-MKII."

"Có gì khác biệt?"

Một vụ nổ xảy ra ở giữa trại của kẻ thù. Nó không phải do Titano gây ra. Các tòa nhà cao tầng hình thành nên trụ cột chính của Liên minh Gyeonggi sụp đổ và có một cơn bão lớn. Các khí cầu lơ lửng trên bầu trời đang lao xuống sau khi bị một thứ giống như tia sét đen đâm vào.

Lee Jihye chết lặng. "Chúng ta đã nói rằng ta sẽ xử lý chúng..."

Nơi cơn bão đi qua chỉ còn lại một đống đổ nát. Một người đàn ông tàn sát các thành viên liên minh đang chạy trốn. Đó là Yoo Jonghyuk.

"C-Chờ một chút! Khoan đã! Hãy ngăn cản Vua tối cao!" Một người đàn ông có vẻ là một trong những thủ lĩnh của Liên minh Gyeonggi vội vàng hét lên, "Các ngươi sẽ gặp rắc rối nếu giết ta ngay bây giờ! Bọn ta đang giữ một con tin!"

Lần đầu tiên thanh kiếm của Yoo Jonghyuk dừng lại ở từ 'con tin.' Người đàn ông nghĩ rằng nó đã có hiệu quả và tiếp tục hét lên, "Phù... lý do tại sao Nữ hoàng ánh trăng không xuất hiện từ tầng cao nhất trên pháo đài là vì bệnh của cô ta đang trở nên tồi tệ."

Lee Jihye và Shin Yoosung bối rối liếc nhìn nhau.

"Tên này đang nói cái gì vậy?"

"...Nữ hoàng ánh trăng, Sangah-unnie?"

Lời nói của người đàn ông tiếp tục, "Haha, phải mất một thời gian dài để xuyên thủng rào cản của Thế giới Quỷ nhưng bọn ta đã làm được!"

"Ngươi đang nói gì vậy?"

"Lực lượng tinh nhuệ của liên minh bọn ta đã thâm nhập vào pháo đài trong khi ngươi vắng mặt. Nói cách khác, tính mạng của Nữ hoàng ánh trăng hiện đang nguy hiểm. Nó hơi khó để đi vào nhưng mạng sống của đồng đội của ngươi đang nằm ​​trong tay bọn ta― "

"Bọn ngươi đã phá khu vực đó sao?"

Lần đầu tiên biểu cảm của Yoo Jonghyuk nứt ra. Nét mặt của các thành viên thay đổi. Shin Yoosung hỏi,

"Không có gì xung quanh phòng của Sangah-unnie mà?"

"Vậy thì gã điên đó đang nói..."

Đồng thời, cả nhóm cùng nhìn về Seoul.

(🌼Note: ý ông này là lúc đột nhập vào phòng của Yoo Sangah, nhóm của ổng phải phá cái "khu kiên cố của Thiên Hoàng". Nhưng mà phòng của Yoo Sangah không có cái đó. Nghĩa là mấy ổng đột nhập lộn phòng rồi. Phòng của ai thì lát nữa sẽ biết :v)

________

Cùng lúc đó, mười người đàn ông thâm nhập vào pháo đài của khu liên hợp công nghiệp. Họ đều là những chiến binh ưu tú của Liên minh Gyeonggi.

"Nó ở đây."

"Phải."

"Đội Đồ ăn nhẹ, bắt đầu."

Các thành viên phụ trách đột nhập theo lệnh của nhóm trưởng. Một thành viên trong nhóm hỏi.

"Nếu Nữ hoàng Hắc hỏa xuất hiện thì sao? Chúng ta sẽ bị tiêu diệt à?"

"Mới đây, Nữ hoàng Hắc hỏa đã được đổi tên thành Kẻ thống trị Hắc quỷ hỏa và Cô gái ánh trăng được đổi thành Nữ hoàng ánh trăng rồi. Đó là do Thảm họa Seongnam diễn ra một năm trước."

"Kẻ thống trị Hắc quỷ hỏa đã đi vắng. Người duy nhất trong phòng là Nữ hoàng ánh trăng."

"Chúng ta làm việc này một mình có thực sự ổn không?"

"Có tin đồn rằng bệnh của cô ta khá nặng. Sẽ không có vấn đề gì nếu cô ta ở một mình."

Một lúc sau, khu vực chặn cửa được phá bỏ.

"Khóa đã được dỡ bỏ!"

"Xong rồi sao? Nhanh hơn tôi nghĩ."

"Chà, từ bên trong thì khó để phá nó, nhưng từ bên ngoài thì dễ."

"Buồn cười làm sao, có một cái gì đó như thế này à?"

"Phải, thực sự ngu ngốc..."

Họ cười phá lên khi khóa bị phá và cửa mở ra.

"Chúng ta cùng đi thăm Nữ hoàng ánh trăng chứ nhỉ? Mọi người, hãy sẵn sàng xâm nhập!"

Ngay lúc họ chạm vào tay nắm cửa, một tin nhắn bất ngờ lọt vào tai họ.

[Chòm sao 'Sát thủ kiếm đen' đang đưa ra lời cảnh báo!]

[Chòm sao 'Thợ săn của mặt trăng bóng đêm' kinh ngạc!]

[Chòm sao 'Hiệp sĩ của trái tim băng giá' đang co giật.]

Tất cả họ đều là nhà tài trợ của các hóa thân.

"Cái này là sao? Nhà tài trợ của tôi..."

"A-Anh cũng nghe thấy sao?"

Sự tò mò của họ không kéo dài lâu. Một luồng khí ghê gớm được cảm nhận từ phía bên kia cánh cửa. Một luồng khí khổng lồ mà họ chưa từng gặp trước đây đang bao phủ cơ thể họ.

"Cơ thể...?"

Các thành viên ưu tú cứng người trước sức mạnh ở một chiều không gian khác. Nó là điều không thể.

"Tôi đang tận hưởng thời gian nghỉ của mình mà coi bộ là không được rồi nhỉ."

Người đàn ông mặc áo khoác trắng bước qua cánh cửa đang mở. Anh ta mỉm cười đặt tay lên vai tên lãnh đạo kia.

"Mọi người, cảm ơn vì đã giúp tôi ra ngoài."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info