ZingTruyen.Info

[R-18] [Yae X Ei] Đáng ra phải thừa nhận với em sớm hơn.

Chương 21. Ta sẽ theo đuổi em!

Mc_HunT

Điện hạ bị suy nhược cơ thể là hậu quả sau những ngày dở chứng khó ăn khó ở.

"Miko, ta đang bị bệnh, em ở lại một chút được không..?"

Ngày trước, Điện hạ nhài bị sốt một trận lớn cũng sẽ đuổi Yae đại nhân về, sao bỗng dưng hôm nay lại níu kéo?

Cô mỉm cười với ngài. "Đừng lo, Kitsune Saiguu sẽ vào với ngài, cô ấy đã đi tìm chút thuốc."

"Làm ơn.."

Lôi thần vừa mở lời van xin mà không phải là khi đang cùng nhau làm chuyện vụng trộm sao?

Yae đại nhân có mơ cũng thấy quá kì lạ, nhưng cô ta không cho phép để ngài nắm tay mình quá lâu.

Yae rụt tay ra và đứng dậy, một chút nữa là ra khỏi phòng thì nghe đằng sau lưng có tiếng nấc.

Cô đành lòng nào quay đi, xúc động quay lại. "Ngươi muốn ta phải làm sao mới vừa lòng?"

"Xin đừng bỏ ta, hức.. ta thấy mình bị bỏ rơi.. nó không ổn chút nào..!"

Ngài nói giữa tiếng khóc của cả hai.

Yae Miko lạnh lùng đáp trả: "..ngươi vẫn còn mặt mũi nói đến chuyện van xin ta đừng bỏ ngươi lại, trong khi ngươi mới là kẻ đã ruồng bỏ ta trước!"

"Lần nào em cũng lơ ta đi.. xin em, đừng bỏ mặc ta như vậy có được không.."

Ngài lần đầu tiên yếu đuối trước Yae Miko, đây cũng là lần đầu cô tiếp cận với trái tim Ei như vậy.. là một bước chuyển rất tốt đấy, nhưng sao thật cắn rứt lương tâm, cô làm sao quên được đêm hôm đó Ei đã cởi mở với một hồ ly khác?

"Ngươi còn có cả quốc gia, thần dân.. sao nói là không còn chỗ để về? Đừng nói năng linh tinh nữa, ngươi mệt rồi, nghỉ ngơi đi."

"Hức.. em không còn tình cảm ta như trước nữa rồi, mới nói được những lời lạnh lùng như thế những ngày qua."

Điện hạ như rơi xuống vực sâu, ôm mặt khóc như mưa..

Ngoài trời, một trận sấm lại nổi dậy, đánh những tiếng sét lớn xé trời.

Yae Miko bất lực nhìn Điện hạ mình từng thương yêu..

"Tại sao lúc trước ngươi không quan tâm ta giống như bây giờ hả, Raiden Ei ?"

Cánh cửa kéo ra, Yae Miko sẽ bỏ mặc vị thần của mình, bây giờ hay là sau này đi nữa thì cô ấy sẽ không còn ở bên ngài khi ngài bị bệnh, cô sẽ tự dứt mình khỏi vị trí hầu cận cho ngài như vậy. Có tuyệt tình đến mức đó thì ngài mới tỉnh ngộ ra, không phải cái gì cũng cứ có quyền lực to lớn là sẽ xí xóa, cưỡng ép được.

"Ta đau lắm.. Miko.."

Lại lần nữa quay đầu.. Yae Miko đón nhận bộ dạng Raiden Ei khóc ướt mặt, ngài chỉ tay lên ngực, tha thiết nhìn cô van xin cô ở lại.

"Ta đau ở đây.. nó rất khó chịu, như em đang xé nát nó ra vậy.. Miko, xin em hãy ở lại với ta.."

Yêu thì vẫn là yêu, có nói cay độc cỡ nào thì vẫn rất là rất xót xa khi chứng kiến người ta đau khổ.

Cô bước trở vào, ngồi xuống, nắm lấy bàn tay ngài lạnh lẽo vô cùng.. đúng rồi, ngài rất cần cô sưởi ấm.

Yae Miko lần này không nói lời an ủi ngài, đặt bàn tay của ngài lên trên ngực cô ấy, nữ pháp sư nói.

"Ta không yêu Makoto, ngài đừng nghĩ nhiều nữa. Cái gì là quá khứ rồi thì đừng để bận lòng."

Ei ôm lấy cô, thật là ấm áp. Đúng là cảm giác đông đầy mà Điện hạ vẫn luôn muốn tìm lại đây rồi.

"Ta cũng không yêu ngài nữa."

Đoàng.

Một tia sét đánh lớn ở trong đầu, Ei vô thức mang nó ra ngoài bầu trời vô tội.. Ngài vừa nghe Ei nói lại cái điều lạnh lùng đó lần thứ bao nhiêu rồi mà cứ hụt hẫng nhiều như thế này?

"M..Miko?"

"Đây là sự thật, bây giờ người bên ngài sẽ là Saiguu. Ta không muốn xen vào chuyện của hai người đâu. Vậy nên, ngoan ngoãn nhé, đừng làm phiền ta nữa.."

"Ta không yêu Saiguu nữa, ta chỉ cần em thôi!"

Ngài nắm tay cô ấy, nhất định lần này phải nói ra. Cô ta sẽ tha thứ và hiểu cho ngài..!

Nhưng Yae cười nhẹ và lắc đầu, đem tay ngài gỡ ra..

Ei, ta không yêu ngài được nữa, ngài có biết ngài bắt ta chờ ngài bao lâu không, và sau đó ngài đã làm gì với trái tim nhỏ của ta?

Tay của ngài toàn là mùi vị của kẻ khác. Ta không muốn tiếp tục yêu một người ngốc nghếch như ngài đâu, biết đâu là trong tương lai.. sẽ tìm một kẻ quyết đoán một chút, để không làm ta đau lòng nữa, hoặc ta cũng sẽ không yêu thêm bất cứ ai.

Ei bị Yae Miko đẩy xuống vực lần thứ bao nhiêu không biết nhưng trái tim của ngài không còn mạng để sống nữa. Nó như bị rút sạch sức sống, trở nên khô héo khi nghe người ta nói những lời đắng cay như thế. Thời gian trôi qua, Miko không sợ cơn thịnh nộ của ngài nữa rồi, cũng không còn cho thấy sự níu kéo của ngài còn tác dụng, cô ấy thật sự chỉ muốn rời đi.

Hiểu rồi..

Đúng là cứng đầu níu kéo cũng không mang lại kết quả.

Ngài không nên liều mạng chạy theo cô ấy để làm cô thấy phiền toái.

Yae Miko đỡ ngài nằm xuống, ngài ngoan ngoãn nằm nhìn cô lâu hơn một chút.

"Ta hiểu rồi.."

Kitsune Saiguu từ khi nào đã đứng ngoài cửa. "Ta vào được chưa?"

"Ừm, vào đi." Yae Miko đứng dậy, và chủ động đi ra ngoài.

Hồ ly khác đi vào, cả diện mạo, mùi hương đều khác hẳn đi kẻ cũ.. Ei nghĩ chỉ muốn bật khóc thêm..

Rõ ràng là hàng nước mắt Raiden Ei vẫn chưa khô. Không khí ở ngoài lẫn ở trong phủ bây giờ khắp nơi đều u ám mờ mịt, hình như trái tim Lôi thần vừa bị nghiền nát vụn ra, ngài trút tâm trạng không tốt lên bầu trời đen và những con người vô tội kia.

Mất mác lớn như vậy, phải làm sao xoa dịu ngài bây giờ..?

Đợi một chút, cô ta có nhìn vào ngài một lần nữa trước khi cửa đóng.

Nếu không còn yêu ngài sao vương vấn như vậy chứ?

"Miko."

Một tiếng gọi vọng vào từ phía ngoài cửa, nghe quen lắm.

Raiden Makoto.

Trước khi cánh cửa khép hẳn Ei có thể nhìn thấy bộ kimono trắng của Makoto đang dang tay chờ Yae Miko ở cửa rồi kéo cô ta vào lòng ôm lấy. "Em có dao động với Ei không?"

"Không có."

"V..vậy tốt quá. Chị hơi lo lắng. Ừm.. thật ích kỉ nhỉ..?"

"Không đâu."

Bởi vì Makoto đã biết tình yêu thật sự là gì rồi.. Nàng cười tươi và chớp mờ một cái.

Trong lúc đang đau khổ như vậy, có một tiếng nói vang lên trong tâm trí Raiden Ei liên tục, thoi thúc ngài.. "Đứng dậy, đứng dậy đi.."

Lôi thần cứ cuối mặt xuống, Saiguu còn chưa kịp nói ngài hãy nghỉ ngơi đi thì ngài ta đã bật dậy lao thẳng ra cửa bằng thân thể yếu đuối đó.

Raiden Ei kéo cái cửa ra, quả nhiên là Makoto một chút nữa đã hôn Yae Miko của ngài rồi, nàng ta thật sự lo lắng Yae Miko sẽ rung động với ngài, vậy.. cả hai đều đã biết tình yêu là không thể chia sẻ, hơn nữa đôi chị em song sinh này đều dành cái thứ tình cảm ích kỉ đó cho một người.

"Chị Makoto!"

Chị nói tình yêu không thể san sẻ, vậy cô gái này em không nhường cho chị được nữa.

"Miko.. Yae Miko thuộc về em! Em sẽ cướp lại cô ấy!"

Trận sấm chớp bên ngoài thì rất dữ dội.

Raiden Ei một mạch nắm tay Yae Miko kéo ngược về phía mình.

Hành động của ngài làm Raiden Makoto và cả Yae đều rất bất ngờ.

Ngài tuyên bố lại lần nữa: "Em sẽ theo đuổi Miko! Chúng ta công bằng đi, xem Miko sẽ chọn ai!"

"Điện hạ, ngài không phải mất tỉnh táo rồi đó chứ!? Đừng nói lung tung nữa, đi nghỉ ngơi đi..!"

"Nếu thật sự không còn yêu ta, sao em lại khóc?!"

"Ta?! Ta không có khóc, ngài nói gì vậy?!"

"Ta sẽ theo đuổi em, Miko.. Một trăm năm, một ngàn năm nữa cũng được, khi nào em chịu tha thứ, ta sẽ buông tha cho em!"

Cái đồ khó ưa này..

Yae Miko nhăn mặt: "Ng..ngài uống lộn thuốc rồi, buông ta ra đi! Ưm!!"

Mới nói là làm chuyện công bằng, bây giờ thì muốn cưỡng hôn Yae Miko trước mặt Makoto sao?

Raiden Makoto nghiêm túc chặn em gái lại, lần đầu tiên rất uy nghiêm trước em gái, nàng ta nói:

"Đừng hôn cô ấy, nếu em muốn công bằng, chúng ta phải để cô ấy tự nguyện."

"Được, được thôi!"

Yae Miko nhìn hai chị em bọn họ..

Thật là khó hiểu.

Cái gì đang xảy ra vậy, tự dưng bọn họ đổi hướng muốn xoay cô đi đâu?

Cái tên Lôi thần ngốc nghếch này, có biết đang nói cái gì không?

Còn Lôi thần, ngài đang cười, đang thật sự cười, kể cả vừa khóc một trận đi nữa, ngài vẫn thấy rất thỏa mãn vì đã can đảm đứng dậy được nói ra lời trong lòng của mình, và giống như có được cơ hội trở về bên Yae Miko lần nữa.. trong ngài thật sự dồn dập hỏa chí.

..........*..........

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info