ZingTruyen.Info

Quyen2 Edit Mat The Trong Sinh Nu Vuong De Thieu Quy Xuong

Edit by Thanh tỷ

Chương 632: Đỏ và Xanh (2)

Cao Nghiên đang chuẩn bị lên đón, bỗng nhiên dừng bước.

Cô ta nhìn thấy cái gì? Trong ngực Tần Nhất sao lại có trẻ con, hơn nữa còn là một tiểu Tần Nhất?

Đây là có chuyện gì, chẳng lẽ cách cô ta mở mắt không đúng?

Lúc cô ta rời đi trong huyệt động chỉ có Tần Nhất và Phượng Khuynh Ca, a, còn có Hoàng hậu A Thù. Thế nhưng cô ta dám khẳng định, trong đó không có trẻ con! Rốt cuộc đứa bé này từ đâu tới, hơn nữa, tại sao dáng vẻ lại giống Tần Nhất như vậy?

"Tần Nhất, đây là?" Cao Nghiên chỉ chỉ Tiểu Lam trong ngực Tần Nhất, sắc mặt có chút không tốt.

Tiểu Lam cảm giác được người phụ nữ trước mặt không thích bé, đôi mắt long lanh như nước của bé hơi híp, động tác nhỏ, nhưng lại cực kỳ giống Tần Nhất.

Mái tóc ngắn mềm mại, ngũ quan được tổ hợp từ Tần Nhất và Vân Hoán, tinh xảo giống như búp bê, cộng thêm dáng vẻ bụ bẫm càng nhìn càng chọc người thích.

Lúc này, đột nhiên Tiểu Lam duỗi ra bàn tay mũm mĩm của mình chỉ vào Cao Nghiên, ủy khuất nhìn Tần Nhất: "Ba ba, sao ba có thể như thế được, nữ nhân này đâu có xinh đẹp bằng mẹ, ba không thể không có ánh mắt như vậy."

Tiểu Lam ghét bỏ liếc mắt nhìn Cao Nghiên, nhưng có điều bé nói cũng là lời nói thật, Cao Nghiên chẳng có điểm nào có thể so với Vân Hoán, nhan sắc kém, dáng người kém, thực lực càng không sánh được.

Hai chữ ghét bỏ viết to mở ngoặc kép.

Tiểu gia hỏa ngược lại quên, Vân Hoán và Cao Nghiên căn bản không có khả năng để lên bàn cân mà so sánh.

Khóe miệng Tần Nhất nhịn không được giật giật, cô từ lúc nào thì trở thành ba của gia hỏa này rồi? Nhưng nhìn thấy địch ý với Tiểu Lam trong mắt Cao Nghiên, Tần Nhất cũng không có phủ nhận.

"Biết mà, ba mãi mãi chỉ yêu một mình mẹ con."

Thế là Đế thiếu Vân Hoán anh minh thần võ, bá khí trắc lậu, không hiểu sao đã lên chức mẹ của đứa trẻ.

Lời Tần Nhất đối với Cao Nghiên mà nói là một kích trọng thương.

Đây là ý gì? Người đàn ông mà cô ta coi trọng lại là người đã có vợ con, vậy cô ta thì sao, cô ta tính là cái gì?

Cao Nghiên có chút oán trách nhìn Tần Nhất, ánh mắt đó giống hệt như đang nhìn người phụ tình.

Thế nhưng cô ta hoàn toàn quên, Tần Nhất chưa từng nói hai người bọn họ có quan hệ gì, trên thực tế, ở trong mắt Tần Nhất, Cao Nghiên chỉ là một người xa lạ.

Chứng bệnh ảo tưởng của Cao Nghiên có chút nặng, còn không phải ư, một lát đã khôi phục nguyên khí rồi kìa.

Cho dù có vợ con thì sao, Cao Nghiên cô ta không thể thua bởi bất kỳ kẻ nào! Mỹ mạo, thực lực, bối cảnh, muốn cái gì có cái đó, cô ta không tin Tần Nhất sẽ không chọn cô ta.

"Người bạn nhỏ, cháu tên là gì, cô là bạn tốt của ba ba cháu." Hai chữ "ba ba" nói ra cực kỳ bỏng miệng, thế nhưng Cao Nghiên biết, trước tiên cô ta phải tạo mối quan hệ tốt với đứa bé này.

"Hừ, ta không biết ngươi, mẹ nói, tất cả nữ nhân tới câu dẫn ba ba đều không phải là người tốt lành gì." Tiểu Lam ngạo kiều quay mặt sang chỗ khác, mặt bánh bao phúng phính phồng lên, vô cùng đáng yêu.

Thế nhưng Cao Nghiên lại không cảm thấy thế, cô ta chỉ cảm thấy tên tiểu quỷ này thật sự khiến người ta ghét vô cùng.

Nếu không phải vì Tần Nhất, cô ta cũng sẽ không đi lấy lòng đứa bé đáng ghét này.

Tần Nhất cũng không định quản, trên thực tế, cô tin tưởng sức chiến đấu của Tiểu Lam. Dù sao cũng là đệ đệ song sinh của Phi Hồng, chút năng lực hẳn là cũng không tệ nhỉ.

Đang nói, Phi Hồng cũng đi ra. Bởi vì ở hiện đại nên Phượng Khuynh Ca thay cho bé bộ quần áo khác, áo trắng quần đen, môi hồng răng trắng, tiểu chính thái dễ thương không kém gì Tiểu Lam. Mỗi tội thích nghiêm mặt, hàng lông mày nhỏ còn nhíu chặt, trông vô cùng cao lãnh.

Song, một thân khí độ bất phàm cũng không làm giảm ánh mắt của mọi người chú ý tới bé.

"Không đi à, không phải nói có người đang chờ sao?" Tiểu Phi Hồng nhíu mày, nhìn Tần Nhất hỏi.


Chương 633: Đỏ và Xanh (3)

Tiểu Lam không vui hừ hừ: "Còn không phải có người đang cản đường đấy sao."

Mắt phượng của Phi Hồng đảo qua, sau đó nhìn về phía Cao Nghiên, nữ nhân này có địch ý với Tiểu Lam.

Cao Nghiên kinh ngạc hơn: "Nó lại là ai?"

Nhìn kỹ, đây không phải phiên bản thu nhỏ của Phượng Khuynh Ca ư.

Chuyện này rốt cuộc là thế nào, chẳng qua một chốc thời gian, tại sao bỗng nhiên mọc ra một tiểu Tần Nhất, một Tiểu Phượng Khuynh Ca?

"Có một số việc, cô không cần biết." Tần Nhất thản nhiên nhìn Cao Nghiên một cái, ôm Tiểu Lam tiếp tục đi về phía trước.

Lai lịch của Tiểu Lam và Phi Hồng, nói không rõ, cũng không thể nói, cho nên cứ như vậy cũng tốt, dù sao người thật sự thân cận cũng sẽ không hỏi nhiều. Về phần người xa lạ, các cô không nói, bọn họ sẽ không biết, mặc dù trong lòng có nghi hoặc.

Cao Nghiên không cam lòng khẽ cắn môi, đây là ý gì, cô ta không cần biết, coi cô ta là người ngoài?

Tốt xấu gì các cô cũng từng đồng sinh cộng tử, cứ như vậy đối xử với cô ta?

Phi Hồng đương nhiên thấy sự không cam lòng trong mắt Cao Nghiên, bé lạnh lùng nói: "Có nhiều thứ, không phải ngươi có thể nghĩ tới."

Nói xong, cũng mặc kệ Cao Nghiên, đi theo đằng sau Tần Nhất.

Cái gì gọi là không phải cô ta có thể nghĩ tới, trên đời này, còn thứ gì Cao Nghiên cô ta không thể có được?

Tần Nhất ôm Tiểu Lam đi tìm Vương Ổn Ổn, Trạch Ninh vừa nhìn thấy cô, vui mừng lao đến: "Tiểu Thất, cậu về rồi."

"A, đây là?" Trạch Ninh tò mò nhìn Tiểu Lam trong tay Tần Nhất, có chút không rõ, sao Tần Nhất ra ngoài một đêm liền có thêm một tiểu Tần Nhất rồi?

"Đây là Tiểu Lam, Tiểu Lam, đây là Trạch Ninh." Tần Nhất đơn giản giới thiệu.

Tần Nhất không nói thêm lời thừa thãi, nhưng Tiểu Lam và Trạch Ninh đều cảm giác được thân phận của đối phương không đơn giản, nhưng Tần Nhất không muốn nói, như vậy bọn họ sẽ không hỏi.

"Ôi, Tiểu Lam tỉnh rồi, để dì ôm một cái." Vương Ổn Ổn cười vui vẻ tiến lên muốn ôm Tiểu Lam một cái.

Nói thật, bọn họ đều biết Tiểu Lam có chỗ khác biệt, nhưng bọn họ đều không nói gì, mà coi Tiểu Lam là con của Tần Nhất.

Tiểu Lam thật thích Vương Ổn Ổn, vô cùng nể tình vươn bàn tay nhỏ ra với cô ấy.

Cao Nghiên theo sau thấy cảnh này, trong lòng lại không vui.

Có ý gì, cô ta lấy lòng nó, vật nhỏ này liền tỏ ra không thấy, một chút mặt mũi cũng không cho. Vương Ổn Ổn vừa lấy lòng, nó liền nhận.

Ánh mắt lườm bé của Cao Nghiên sao Tiểu Lam có thể không chú ý tới, nhếch khóe miệng nhỏ, Tiểu Lam biểu thị mình không muốn để ý tới xà tinh bệnh này.

Phượng Khuynh Ca cũng dẫn theo Phi Hồng trở về, đối với việc Phi Hồng lớn lên rất giống Phượng Khuynh Ca, mọi người cũng lựa chọn không hỏi.

Sắc trời còn tối, thời gian còn sớm, hiện tại nguy cơ trong thôn cũng đã giải trừ, mấy người Tần Nhất trở về phòng ngủ bù.

Tần Nhất bên này ngủ thật ngon, Vân Hoán bên kia đỏ hồng cả mắt, cuối cùng đã xử lý xong toàn bộ công việc trên tay.

"Được rồi, đem những thứ này đưa cho từng Căn cứ trưởng." Vân Hoán day day thái dương, mấy ngày nay trên cơ bản anh không có ngủ, vẫn luôn bận rộn công việc.

Cũng may hiện tại việc cần xử lý đều đã giải quyết xong, anh cũng có thời gian rảnh để đi tìm cô vợ nhỏ "bỏ trốn" của mình.

"Ok, lão Đại. Lão đại, anh đi nghỉ ngơi đi, ngủ một giấc rồi hãy đi tìm Nhất Nhất, nếu không với bộ dáng lôi thôi hiện tại của anh, Nhất Nhất sẽ ghét bỏ đó." Lâm Thanh cười khẽ, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện, ánh mắt của anh ta cũng đỏ lợi hại.

Mấy ngày nay, Vân Hoán ngủ bao lâu, anh ta cũng ngủ bấy nhiêu.

"Tôi biết, cậu cũng đi nghỉ ngơi đi."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info