ZingTruyen.Info

| QUYỂN II |KIẾP NÀY EM NGUYỆN YÊU ANH《PARK JIMIN》° HOÀN °

chương 85

Mitngotmaiyeunang

"Chuyện Jimin đến đây mẹ biết rồi." Bà Boo nhìn Oh Se Young, hỏi "Lúc trước không phải con rất thích cậu ta sao?"

Tội con gái của bà bởi vì Park Jimin tới đây mà cảm thấy không vui!

"Đúng vậy, con rất thích anh ấy." Oh Se Young nói: "Nhưng mà anh ấy không thích con, lúc trước con vì anh ấy làm nhiều thứ như thế, nhưng cho tới bây giờ anh ấy đều không coi con ra gì. Hiện tại cũng vậy... Mẹ không biết đâu, hôm nay Jimin mang theo một cô gái tới, cô gái kia vẫn còn là người sinh viên đại học, điều kiện gia đình không tốt. Nhìn thấy anh ấy có tiền, liền đeo bám anh ấy nhưng ở bên ngoài vẫn dây dưa không dứt với những người đàn ông khác. Nhưng cuối cùng Jimin vẫn yêu cô ta, còn mang cô ta đi gặp Lão thủ trưởng. Lão thủ trưởng đã đuổi cô gái kia ra ngoài rồi mà Park Jimin còn che chở chở cho cô ta như bảo bối vậy."

Lúc trước Oh Se Young thích Park Jimin, bà Boo cũng biết.

Khi đó Park Jimin đích xác không quan tâm tới Oh Se Young, một điểm này làm cho bà Boo không vừa ý, mỗi lần thấy Park Jimin đều sẽ khuyên anh quan tâm hơn đến Oh Se Young nhưng cũng không có tác dụng gì.

Bây giờ nghe Oh Se Young nói Park Jimin lại cưng chiều một cô gái khác như vậy, bà Boo cũng rất kinh ngạc.

Bà ta nói: " Bác cả con cũng đã đuổi con bé ấy ra ngoài rồi mà cậu ta còn che chở cho cô ta? Không biết trong đầu cậu ta đang suy nghĩ gì nữa?"

"Ai biết được?" Se Young cười chua xót, "Có thể là vì con chưa đủ tốt đi!"

"Cái gì chưa đủ tốt?" Bà Boo an ủi: "con đối với Jimin tốt như vậy, mẹ đều thấy ở trong mắt. Đàn ông trên đời này chính là như vậy, con càng tốt bao nhiêu, bọn họ lại càng không coi con ra gì. Con gọi Jimin đến đây để mẹ nói chuyện với cậu ta."

Người nhà họ Min đều rất thích Park Jimin.

Thấy Park Jimin chấp mê bất ngộ cưng chiều một cô gái không ra hồn như vậy, bà Boo không thể ngồi yên.

Se Young nói: " Con đi gọi á? Không được đâu? Bây giờ Jimin và Yoongi đều rất ghét con, bọn họ đều cảm thấy ban đầu Jimin bị thương, không để ý tới anh ấy. Mẹ cũng biết khi đó con đang du học ở nước ngoài, con cũng thật sự không biết anh ấy xảy ra chuyện. Mẹ nghĩ xem, con yêu anh ấy như vậy, nếu biết anh ấy xảy ra chuyện, con làm sao có thể không về? Tất cả đều là do ba mẹ con, bọn họ sợ ảnh hưởng việc học, liền cố ý lừa gạt con, một chút tin tức cũng không để cho con biết."

"Haiz." Boo phu nhân nói: "Ba mẹ con cũng là vì muốn tốt cho con, bọn họ chỉ có một mình con là con gái, sợ Jimin ảnh hưởng đến nửa đời sau của con, cho nên mới lừa gạt con thôi. Chuyện này quả thực không đúng, nhưng đã qua rồi, con cũng đừng để ở trong lòng nữa."

Se Young nói: "Không phải vậy đâu mẹ, chuyện này mặc dù là ba mẹ con làm, nhưng cũng là trách nhiệm của con. Con cũng cảm thấy con rất có lỗi với Jimin. Hiện tại con chỉ hy vọng có cơ hội quay về bù đắp cho anh ấy. Nhưng hiện tại anh ấy lại cùng một cô gái như thế ở chung một chỗ, đây không phải là anh ấy đang tự buông thả hủy hoại bản thân sao?"

"Là như vậy ư." Bà Boo nói, " Tương lai của Jimin sáng lạn như thế, không thể để cho cái loại con gái này phá hủy tiền đồ như thế được."

Cùng Oh Se Young trò chuyện một hồi, bà Boo cho người đi mời Park Jimin tới.

Trong phòng rất an tĩnh, chỉ có tiếng Go Hye Sun đánh máy và tiếng bọn họ đánh cờ.

Go Hye Sun nghe thấy tiếng gõ cửa, đứng lên, đi mở cửa.

Người giúp việc thấy cô, hỏi: " Cho hỏi cậu Park có ở chỗ này không?"

Nơi này cũng chỉ có một người họ Park.

Hye Sun đang muốn mở miệng, Yoongi nghe thấy đã lên tiếng: "Chuyện gì?"

Người giúp việc đi vào, nói với Min Yoongi và Park Jimin: " Bà Boo nói lâu rồi không gặp cậu Park nên muốn mời cậu Park tới tán gẫu một chút."

Bà Boo sẽ nói gì với Park Jimin?

Park Jimin ngẩng đầu lên, nói: "Tôi biết rồi."

Park Jimin rất quen thuộc với người nhà họ Min, cũng gọi là chỗ quen biết cũ với bà Boo.

Lúc trước anh là vị hôn phu của Oh Se Young, mà Oh Se Young lại là con gái nuôi của bà Boo.

Park Jimin nói với Min Yoongi: " Đợi tôi về rồi chơi tiếp."

Min Yoongi nhắc nhở: " bà ấy rất bao che cho Oh Se Young. Anh đoán bà ấy tìm cậu nhất định là nói chuyện của cậu và bà cô già Oh Se Young kia đấy."

Bị Go Hye Sun tiêm nhiễm, hiện tại ngay cả Min Yoongi cũng gọi Oh Se Young là bà cô già.

Park Jimin đáp một tiếng, "Ừm." Sau đó đứng lên.

Anh nhìn Go Hye Sun một cái, cô hỏi: "có cần em đi cùng anh không?"

Anh đi gặp người ta, Go Hye Sun cũng không biết mình có nên đi theo hay không.

Park Jimin nói: " Em cứ làm nốt việc của em đi, mà cũng sắp đến giờ ăn cơm rồi."

Anh đoán chắc rằng bà Boo sẽ không thích Go Hye Sun, liền không mang theo Go Hye Sun đi để đỡ bị kích thích.

Tránh cho bà Boo kia lại nói linh tinh làm Go Hye Sun nghe xong khó chịu.

"Ừm."

Anh không để cho mình đi, Go Hye Sun liền không đi, quay lại trước máy tính, tiếp tục làm việc của mình.

Park Jimin đi vào, nhìn thấy bà Boo và Oh Se Young đều ở đó, liền biết chuyện này đúng như Min Yoongi đã dự đoán.

Bà Boo cười nói: "Jimin, mau vào đi, cô nhớ cháu quá đi mất."

"Cháu chào cô, lâu rồi không gặp cô."

Park Jimin ngồi xuống ghế sa lon.

" Cháu không cần khách sáo với cô như vậy đâu, đều là người một nhà." Nói xong bà Boo nhìn sang Oh Se Young, sau đó mới lại nhìn anh, tò mò hỏi: "Nghe nói cháu mang theo bạn gái tới, sao không mang con bé sang đây gặp cô?"

"Cô ấy đi đường xa hơi mệt nên cháu bảo cô ấy ở trong phòng nghỉ ngơi."

Park Jimin nhìn Oh Se Young một cái, ánh mắt của anh lạnh như băng làm cho cô ta không dám tùy tiện nói chuyện.

Park Jimin vừa xuất hiện, bầu không khí của cả căn phòng lạnh đi rất nhiều.

Bà Boo cười hòa hoãn tình cảnh, nói: " Dù thế nào cháu và Se Young cũng từng là vợ chồng chưa cưới, sao bây giờ nhìn thấy nhau lại coi nhau như kẻ thù thế kia?"

Coi như là ở ngay trước mặt bà Boo, thái độ của Park Jimin vẫn như cũ "Chuyện con gái nuôi của cô làm ra, toàn bộ người của thành phố Fire đều biết. Nói là kẻ thù cũng không có gì quá đáng cả."

Bà Boo than thở, muốn làm người hòa giải: "Jimin, Se Young vẫn rất yêu cháu,những chuyện trước kia, chẳng qua chỉ là ba mẹ con bé làm ra, cháu cũng đừng để bụng nữa. Cha mẹ nào chẳng muốn tốt cho con, việc đó không phải là lỗi của Se Young, con bé không có liên quan gì đến việc của ba mẹ nó làm. Cháu nói có đúng không, Jimin?"

Park Jimin nghe qua liền biết, Oh Se Young đã tẩy não mẹ nuôi của cô ta một cách triệt để rồi.

Nếu không, bà Boo sẽ không nói ra những lời ấy.

Park Jimin khách sáo nói: "Vâng, cô nói đúng, cha mẹ nào cũng đều muốn tốt cho con cái."

Oh Se Young nhìn về phía Park Jimin, không nghĩ tới anh lại thừa nhận lời của mẹ nuôi.

Bà Boo cười nói: "Jimin, cháu có thể nghĩ thông suốt là tốt rồi, cháu và Se Young có tình cảm nhiều năm như vậy rồi, nếu hiện tại cháu đã ly hôn, không bằng hai đứa quay lại với nhau, cháu có cảm thấy như vậy vẹn cả đôi đường không?"

Đương nhiên là KHÔNG BAO GIỜ!

"Cháu đã có bạn gái rồi." Park Jimin nói: " Cô cảm thấy như cô nói mới gọi là tốt sao?"

Bà Boo nói: " Những cô gái bên ngoài kia không rõ gốc gác kia thì có gì tốt? Mấy cô gái đó chỉ nhìn vào tiền và địa vị của cháu thôi, Không giống Se Young một lòng một dạ với cháu, hai đứa có hiểu lầm gì thì cứ nói ra để giải quyết."

"Một lòng một dạ?" Park Jimin nhìn Oh Se Young, cái nhìn này làm cho cô ta vô cùng chột dạ.

Park Jimin cười nói: "Những lời này, là cô Oh tiểu thư nhờ cô nói sao?"

Bà Boo phân bua, nói: "Không phải đâu, đây đều là ý của cô, không liên quan đến con bé."

Park Jimin cười lạnh nói: " Dù cô có ý tốt đi nữa cũng không nên dùng nhầm chỗ, lần trước cô Oh đây còn nói với cháu rằng cô ta rất yêu Min Yoongi, mong cháu tránh xa cô ta càng xa càng tốt, cô ta còn muốn cháu giúp tác thành cho bọn họ nữa kìa."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info