ZingTruyen.Info

| QUYỂN II |KIẾP NÀY EM NGUYỆN YÊU ANH《PARK JIMIN》° HOÀN °

chương 45

Mitngotmaiyeunang

Lên giường, Hye Sun nằm ở trên vị trí của mình, nhìn người đàn ông bên cạnh, không giống như trước chủ động tiến tới ôm anh.

Bởi vì cô cảm thấy mình bây giờ đã không nên quấn lấy anh như vậy nữa.

Jimin nhìn cô, không động đậy, không tắt đèn, cũng không nhắm mắt lại, chẳng qua chỉ nhìn cô mà thôi.

Dưới ánh đèn ngủ, trên mặt cô có một tầng nhung mao tinh tế...

Anh đưa tay ra, vuốt ve gương mặt của cô, cô mới vừa tắm rửa không lâu, trên mặt còn có cảm giác lành lạnh, có thể rõ ràng cảm giác được lòng bàn tay ấm nóng của anh.

Hye Sun không động đậy, sau đó cũng không biết mình chìm vào giấc ngủ lúc nào.

...

Sáng sớm hôm sau, Jang Hyuk bảo người thu dọn đồ của Park Jimin ra ngoài.

Dì Han nhìn thấy vậy, hỏi: " Jimin phải đi công tác sao?"

"Anh ta nói muốn dọn về nhà." Sắc mặt của Jang Hyuk rất sầm sì, anh ta tối hôm qua đã viết xong đơn từ chức. Quyết định chờ Park Jimin dọn ra ngoài xong sẽ đưa cho Park Jimin!

Trước kia anh ta coi Park Jimin là thần tượng, trong mắt anh ta, Park Jimin làm cái gì cũng đúng.

Nhưng bây giờ, Jang Hyuk cảm thấy Park Jimin chính là một tên đàn ông cặn bã!

Một kẻ vứt bỏ người vợ cùng chung họa nạn với mình không phải là cặn bã thì là gì!

Tức chết mất thôi.

Dì Han cho là Park Jimin mang theo Go Hye Sun cùng nhau dọn về nên hỏi: "Không phải Hye Sun còn phải đi học sao? Dọn về đó, đi học không phải rất xa sao?"

Ban đầu còn chưa có kết hôn mà Park Jimin đã dọn đến đây chính là vì để tiện cho Go Hye Sun đi học.

Jang Hyuk cười lạnh một tiếng, "Sau này không cần nữa, bọn họ đã ly hôn rồi."

"Ly hôn?"dì Han kinh ngạc trợn to cặp mắt, "Không thể nào?"

"Làm sao không thể, Park Jimin ép buộc cô ấy kí đơn xin ly hôn rồi." Mặc dù Go Hye Sun tự mình ký, nhưng mà ở trong mắt Jang Hyuk, chính là Park Jimin ép buộc!

Không sai, Go Hye Sun là bị Park Jimin ép buộc ly hôn.

Dì Han nghe xong hoang mang cực độ.

Park Jimin mà bà chăm sóc từ bé đến giờ lại có thể làm ra loại chuyện không bằng chó lợn như thế này sao!

Mới bình phục được mấy ngày mà đã hắt hủi vợ như thế sao?

Go Hye Sun của bà ngoan ngoãn như thế, lại hiểu chuyện, làm sao có thể để cho thằng ranh nhà họ Park này bắt nạt như vậy được?

Dì Han cũng không đoái hoài tới làm bữa ăn sáng, trực tiếp đi gọi điện thoại cho bà Park tố cáo, nói Park Jimin bắt nạt Go Hye Sun, còn muốn ly hôn để quay lại với Oh Se Young.

Ừ thì câu cuối là dì Han tự thêm vào.

Ngược lại chỉ cần có thể phóng đại tội của Park Jimin được là rồi.

Oh Se Young quả thật chính là người mà nhà họ Park ghét cay ghét đắng, bà Park nghe xong, không thể giữ được bình tĩnh, đáng nhẽ hôm nay bà có một hội thảo quan trọng cần tham gia, giờ phút này ba máu sáu cơn trực tiếp để cho tài xế đưa bà qua đó, trên đường đi bà còn gọi cả Park Eun Ji tới.

Go Hye Sun sáng nay không có tiết, cho nên thức dậy hơi trễ.

Lúc tỉnh lại, Park Jimin đã ra cửa.

Cô nhìn trần nhà, nhớ tới đây là ngày đầu tiên cô và anh chính thức li hôn.

Trên giường lớn, còn vương lại chút khí tức của anh, trên bàn còn cuốn sách anh chưa đọc xong, trong căn phòng này, khắp nơi đều là dấu vết của anh, nghĩ đến sau này trong căn phòng này sẽ chẳng còn anh nữa, tim cô bỗng quặn thắt lại.

Cô ép buộc bản thân mình ngồi dậy, đi rửa mặt.

Hye Sun hơi đói nên đi xuống nhà tìm đồ ăn,vừa xuống đã nhìn thấy chị Eun Ji và bà Park ngồi ở ghế sa lon, ngay cả chồng chị ấy cũng ở đây, bầu không khí vô cùng căng thẳng.

Nhìn bộ dạng của bọn họ, đây là đã chuyện cô và Park Jimin đã ly hôn rồi thì phải.

Hye Sun đi tới, lí nhí chào "Mẹ, chị, anh rể."

Vừa mở miệng, ánh mắt của mọi người, liền đồng loạt ngưng tụ ở trên người của cô.

Hye Sun có chút thấp thỏm, cô biết, cả nhà đều đối với cô rất tốt, cô hiện tại nói ly hôn thì đã phụ lòng bọn họ, cô do dự, đang muốn mở miệng nói gì đó, thì đã nghe thấy bà Park vô cùng thương tâm nói: " Hye Sun, mau tới đây."

Hye Sun đi tới, bị bà Park cầm tay, kéo cô ngồi xuống bên cạnh.

Bởi vì khoảng cách rất gần, cho nên, Hye Sun có thể nhìn thấy trên mặt bà Park lẫn thất vọng cùng tức giận.

Hye Sun sợ đến không dám nói lời nào.

Cô nghe thấy chị Eun Ji nói: "em yên tâm, chuyện ly hôn, cả nhà sẽ không đồng ý, Jimin nó dám bỏ em, bố mẹ sẽ cho nó cút ra khỏi nhà! Em mãi mãi là người của Park gia."

"Không phải đâu chị ơi." Hye Sun giải thích: "Chuyện ly hôn là em nói."

Nếu là trách nhiệm của cô, thì không thể để cho anh vì cô chịu oan ức được.

Nhưng mà, ở trong mắt mọi người, chẳng qua cô đang giúp Park Jimin gánh tội.

Bà Park nói: "Con không bao che cho nó. Mẹ cũng không biết mình làm sao lại có thằng con trai như vậy, làm sao lại ngu muội như thế, nhất định phải dây dưa với Oh Se Young cơ chứ?"

Oh Se Young?

Go Hye Sun không biết chuyện mình và Park Jimin ly hôn thì có liên quan gì đến Oh Se Young, dù sao anh cũng đã phân rõ ranh giới với Oh Se Young kia rồi.

Hye Sun nói: "Thật sự là con đề nghị ly hôn."

Eun Ji nói: "Hye Sun, chị biết, em là vì Jimin. Em nhìn em xem, đến bây giờ còn nói giúp cho nó. Không sao, nếu mà nó dám làm thế thật chị sẽ đánh què cẳng nó, cho nó ngồi xe lăn tiếp, xem nó còn dám tơ tưởng đến Oh Se Young nữa không."

.....

"... Chị ơi." Hye Sun thực sự không biết phải nói cái gì cho mọi người hiểu.

Bọn họ toàn bộ đều cho rằng, là Park Jimin nói ly hôn?

Mọi người không nghe cô giải thích, chỉ ra sức an ủi cô.

Mãi đến lúc Hye Sun phải đi học mọi người mới chịu về.

Trước khi ra cửa, chị Eun Ji còn dặn dò cô, "Buông lỏng tinh thần, mọi người nhất định sẽ tiệt nọc cái suy nghĩ viễn vông kia của nó."

"..."

Hye Sun ngồi ở trong phòng học, nhớ tới phản ứng của người nhà, cô nhắn tin cho Jimin "Mẹ và chị đều tưởng anh muốn ly hôn, em giải thích rồi nhưng mọi người không tin"

Một lát sau, Jimin mới trả lời tin nhắn của cô: "Không sao, mọi người cũng đã gọi cho anh, nhưng hiện tại chúng ta đã ly hôn rồi."

"Mặc dù là như vậy, nhưng mà, em không muốn mọi người hiểu lầm anh như vậy."

Rõ ràng nguyên nhân do mình, lại để cho Park Jimin bị bọn họ hiểu lầm.

Jimin: "Em không cần suy nghĩ những thứ này. Anh sao cũng được."

Park Jimin ngồi trong phòng làm việc, cầm điện thoại nhắn tin với Go Hye Sun, Jang Hyuk liền đứng trước bàn làm việc, bày ra vẻ mặt chết trương nhìn anh.

Anh ngẩng đầu lên, nói với Jang Hyuk: "Không có chuyện gì thì cậu đi làm việc đi."

Còn đứng lù lù ở chỗ này chắn sáng làm gì.

Jang Hyuk nói: "Đây là đơn xin từ chức của tôi, anh Park, anh xem qua hộ tôi."

Jang Hyuk nói xong, đem phong thư chứa đơn từ chức đưa tới trước mặt Park Jimin.

Từ chức?

Park Jimin dừng một chút, nhìn lên thư từ chức trước mặt, "Có ý gì?"

"Không phải anh muốn cùng với Oh Se Young ở chung một chỗ sao? Anh làm tổn thương vợ anh như vậy, tôi không thể làm việc tiếp với người như anh được nữa."

Anh ta không thể làm việc bên một người bạc bẽo  như vậy nữa.

"..." Park Jimin nghe xong, ánh mắt phức tạp nhìn Jang Hyuk, một hồi lâu, mới hỏi một câu: " Cậu làm xong hết mọi chuyện rồi à?"

"Không có."

"Còn không đi làm đi?" Park Jimin bất đắc dĩ nhìn Jang Hyuk tiếp tục gửi tin nhắn cho Go Hye Sun.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info