ZingTruyen.Com

| QUYỂN II |KIẾP NÀY EM NGUYỆN YÊU ANH《PARK JIMIN》° HOÀN °

chương 200

Mitngotmaiyeunang

Oh Se Young vào nhà, ngồi xuống ghế salon, Clara Lee hôm nay cũng ở đây, cô ta đi xuống, nhìn thấy Oh Se Young trở lại, chủ động nói " Em chào cô Oh." 

Lúc trước hai người ở trường học đã từng gặp qua vài lần, Oh Se Young không thích Clara Lee, cũng biết Clara Lee không thích mình. 

Huống chi, Lee gia là sao lại phá sản... Trong lòng Oh Se Young rất rõ ràng. 

Se Young nhìn mẹ, hỏi "Sao cô ta lại ở chỗ này?" 

"Sắp hết năm rồi, ba con để cho con bé tới nhà mình cùng đón tết." 

Mẹ của Clara Lee ở trong bệnh viện, cha ngồi tù, cô ta một mình lẻ bóng, không nơi nương tựa,ông Oh liền để Clara Lee qua đây đón năm mới. 

Se Young nhíu mày một cái, "Ba con từ lúc nào lại thành nhà từ thiện vậy?" 

Lại đem con gái của kẻ thù về nhà. 

Bà Oh phất phất tay, nói với Clara Lee " cháu đi ra ngoài trước đi, bác có lời muốn nói riêng với Se Young." 

Clara Lee gật đầu một cái, rời khỏi phòng khách. 

Bà Oh nhìn Oh Se Young, nói " Con cũng biết ba của con vẫn luôn muốn lôi kéo quan hệ với nhà họ Min, bây giờ ba con bị Park Jimin ép tới đường cùng, nên muốn lấy lòng Min gia." 

Lấy lòng Min gia thì Oh Se Young rất đồng ý. 

Nhưng... 

Cô ta không hiểu, "Chuyện này thì liên quan gì đến chuyện ba mang Clara Lee về nhà mình?" 

" Con không biết à?" Bà Oh nói " Min Yoongi thích nha đầu này. Ba con bây giờ phải tốt với con bé này một chút, muốn lúc sau, lúc cô ta và Min Yoongi ở chung một chỗ rồi, đối với nhà chúng ta cũng rất có lợi." 

"..."

Nghe đến đó, Se Young tức nổ phổi, " Ba con muốn đưa cô ta đi lấy lòng Min Yoongi sao?" 

Dựa vào cái gì? 

Oh Se Young làm sao cũng không nghĩ tới, bản thân mình mỗi ngày đều mong trở lại bên cạnh Min Yoongi, ba mẹ lại ở chỗ này phá đám! 

Bọn họ làm sao có thể làm như vậy? 

"Lần trước lúc sinh nhật Park Jimin, mẹ thấy Min Yoongi rất để ý đến Clara Lee, chắc cậu ta có ý với nó rồi." 

"Đùa gì thế?" Se Young lạnh lùng nói " Con không đồng ý! "

Chuyện này không thương lượng trước, hiện tại liền cho mình ra rìa!

Quan hệ của mình và Min Yoongi vốn đã rất khó khăn, ba mẹ còn phá đám, Oh Se Young tức muốn thổ huyết. 

Bà Oh nhìn thấy con gái tức giận như vậy, hỏi " Không phải con vẫn chưa từ bỏ ý định với Min Yoongi đấy chứ? Se Young à, có chuyện này, mẹ và cha con đã suy nghĩ rất lâu, vẫn luôn muốn nói với con." 

"Chuyện gì?" Oh Se Young hiện tại một bụng lửa giận. 

Bà Oh nói " Con và No Min Woo cũng đã có con rồi, hay con và nó sống qua ngày đi, đừng ly hôn nữa? Min gia người ta sẽ không có khả năng đồng ý cho Min Yoongi cưới con, không phải sao?" 

"..."

Nghe mẹ mình nói thế Oh Se Young đau lòng vô cùng, cô ta cầm giấy lên, yếu ớt ho khan. 

Ngày cả mẹ mình cũng nói như vậy, chẳng lẽ, cô ta thật sự không có khả năng trở lại bên cạnh Min Yoongi nữa sao? 

Nhìn thấy con gái như vậy, bà Oh lo lắng không yên, " Con không sao chứ?" 

Oh Se Young giận dỗi, không thèm nói chuyện, tự mình trở về phòng. 

Cô ta nằm ở trên giường, ho khan nửa ngày, cuối cùng phun ra một búng máu. 

-

Đầu năm, buổi sáng mùng một, Go Hye Sun đang cùng Park Jimin ăn sủi cảo, bà Park hỏi "Jimin, chừng nào thì con đi chúc tết Lão thủ trưởng thế?" 

Jimin nói "Hai ngày nữa." 

Vé máy bay đã đặt trước, anh vốn cũng không muốn đi, nhưng Lão thủ trưởng nhớ anh, mà còn nhất định dặn anh phải mang theo Go Hye Sun, Park Jimin cũng chỉ có thể nghe theo. 

Bà Park vui vẻ yên tâm nói " Vậy thì các con tranh thủ đi đi, năm ngoái hai đứa đã không đi rồi, năm nay không đi nữa thì cũng không ổn." 

" Vâng." Park Jimin gật đầu một cái. 

Người nhà đang nói chuyện, quản gia vào, nói " Bà chủ, có cô Oh tới tìm." 

" Cô Oh nào?" Bà Park không hiểu hỏi. 

Hye Sun cũng nhìn về phía quản gia, nghe quản gia nói tiếp "Là Oh Se Young." 

"..." Bà cô già họ Oh ư? 

Go Hye Sun có chút khiếp sợ, từ khi Park Jimin thiếu chút nữa bóp chết Oh Se Young, cũng buộc cô ta phải kết hôn xong, Oh Se Young không dám xuất hiện ở trước mặt Park Jimin, bây giờ lại chủ động đưa tới cửa? 

Vẻ mặt của bà Park lạnh xuống, "cô ta tới làm gì?" 

"Nói là muốn chúc tết." 

"Ai muốn cô ta tới chúc tết chứ?" Bà Park ghét bỏ mà nói " Đuổi cô ta về đi! Thấy cô ta là khó chịu rồi." 

Căn bản bà Park không muốn thấy Oh Se Young. 

Quản gia nói xong, liền xoay người đi ra ngoài. 

Hye Sun nhìn sang Park Jimin, nhỏ giọng hỏi " Anh nói xem vào lúc này bà cô ấy tới làm gì?" 

Jimin lãnh đạm thờ ơ, "Không biết." 

Park Jimin từ bên ngoài trở lại, cũng đã là hai giờ sau, nhìn thấy Oh Se Young còn đứng ở nơi đó. 

Cô ta mặc cái áo choàng dài, thoạt nhìn rất đơn bạc, Eun Ji đậu xe xong, mở cửa xuống xe, " Cô ở nơi này làm cái gì?" 

Chạy đến cửa nhà của chị giả vờ đáng thương sao? 

Hơn nữa, nếu như chị nhớ không lầm, chắc thời gian này Oh Se Young còn trong ngày ở cữ chứ? 

Sinh con còn chưa đầy một tháng mà đã chạy ra ngoài? 

Quả thực là muốn chết mà! 

"Chị ơi." Se Young nhìn Park Eun Ji ủy khuất vô cùng. 

Từ trước đến nay Park Eun Ji cũng không phải là người máu lạnh, mặc dù rất tức giận, cảm thấy Oh Se Young rất đáng hận, nhưng nhìn thấy bộ dáng này của cô ta, vẫn mềm lòng nói với Oh Se Young "Lên xe đi." 

Oh Se Young đi theo sau lưng Park Eun Ji vào cửa, Park Eun Ji để cho cô ta ngồi xuống ghế salon, nhìn thấy bộ dáng yếu ớt của Oh Se Young, hỏi " Cô mới sinh con xong mà đã chạy ra ngoài làm gì? Muốn chết trước cửa nhà chúng tôi để cho chúng tôi lên mặt báo sao?" 

Se Young cúi đầu, "Không phải đâu chị ơi, em chỉ muốn tìm Jimin có chút việc, nhưng anh ấy không muốn gặp em." 

"Nó không muốn gặp cô cũng là phải! Cô dựa vào cái gì mà muốn gặp nó thì nhất định nó phải gặp cô?" Eun Ji hận chính mình, sao lại không kiên định được trước mấy người đáng thương. 

Dù là lúc trước chán ghét Oh Se Young như vậy, hiện tại vừa nhìn thấy bộ dáng thảm hại này của cô ta đã lại mềm lòng. 

Se Young cúi thấp đầu, " Em biết, nhưng em thật sự không có cách nào khác, trừ anh ấy ra, em không biết em còn có thể tìm ai." 

Chỉ có Park Jimin mới có quan hệ tốt với Min Yoongi, cũng chỉ có Park Jimin mới có thể giúp cô ta liên lạc với Min Yoongi. 

Park Eun Ji cầm điện thoại lên, gọi điện thoại cho người nhà họ Oh, để cho bọn họ tới đem Oh Se Young đi, rồi mới nhìn sang Oh Se Young, " Cô đừng phí công giả bộ đáng thương nữa, hết thảy những thứ ngày hôm nay đều là do cô tự làm tự chịu. Nếu tôi là cô thì tôi sẽ trở về an phận sống với No Min Woo, trên đời này, cũng chỉ có người nhà họ No không ngại cô thôi." 

Chị cũng là không đành lòng, mới có thể nói với Oh Se Young những thứ này. 

Se Young cúi đầu, " Chị giúp em nói với Jimin, nhờ anh ấy gọi Min Yoongi hộ em có được không?" 

"Làm sao? Bây giờ cô lại muốn quấn Min Yoongi à?" Eun Ji coi như đã nhìn ra rồi, người phụ nữ không biết xấu hổ này, lại còn muốn trèo cao Min gia. 

Cô ta lấy tự tin từ đâu ra vậy? 

Se Young nói "Không, em thật sự yêu anh ấy, cảm thấy mình có lỗi với anh ấy, em yêu Min Yoongi giống như chị yêu anh rể vậy, trước kia là do em không biết yêu là gì nên mới phụ lòng Min gia, hiện tại chị muốn em làm cái gì cũng được, chỉ cần có thể giúp em gọi điện thoại cho anh ấy." 

Bọn họ đã từng có tình một đêm, từng gần gũi da thịt, cô ta chỉ muốn nhìn Min Yoongi một cái, chỉ như vậy mà thôi. 

Park Jimin từ trên lầu đi xuống, nhìn thấy Oh Se Young ở đó, những gì cô ta vừa nói anh đều nghe thấy hết. 

"Jimin." Eun Ji nhìn thấy em trai mình, nói, "Sao cậu lại xuống rồi hả?" 

Nghe được là Park Jimin xuống đây, Oh Se Young cứng đờ, nhìn về phía anh, tỏ ra đáng thương để người khác rủ lòng thương hại.

Giả bộ đáng thương luôn mánh khóe mà Oh Se Young thường dùng, Park Jimin lãnh đạm đi xuống, nói với chị mình " Chị đừng có mà cứ thấy ai ngoài đường cũng nhặt về, tránh lại rước họa vào thân." 

Oh Se Young biết Park Jimin đang nói mình, có chút ủy khuất nói "Jimin." 

"Xem ra là trước đây giáo huấn còn chưa đủ đau, hôm nay đầu năm mùng một, cô Oh đã tìm tới cửa?" Jimin lãnh đạm nhìn lấy cô ta. 

Ánh mắt của anh làm cho Oh Se Young cảm thấy đè nén. 

Nếu như không phải đã đến bước đường cùng, Oh Se Young cũng sẽ không nghĩ tới chuyện đến cầu xin Park Jimin. 

Cô ta lấy dũng khí nói " Em cũng hết cách rồi nên mới phải tới cầu xin anh, anh Yoongi nhất định không chịu gặp em, anh có thể giúp em gọi điện thoại cho anh ấy được không?" 

"Làm một người phụ nữ đã kết hôn rồi mà còn làm như vậy, hình như không tốt lắm đâu?" Park Jimin chế nhạo nhìn lấy Oh Se Young, thật sự không biết nên nói cô ta ngây thơ hay là quá ngu xuẩn nữa. 

Lúc trước, khi mà Min Yoongi còn đối xử tốt với cô ta, cũng không biết cô ta đã bạc bẽo vô tình với Min Yoongi như thế nào! 

Mà bây giờ, lại bày ra bộ dạng lụy tình làm cho người ta nhìn vào phải cảm thấy nực cười. 

Se Young nói " Em và No Min Woo chuẩn bị ly hôn rồi." 

Park Eun Ji ở một bên nhìn lấy Oh Se Young, chẳng qua chỉ than thở, chờ người nhà họ Oh tới đón cô ta. Chị nói với Park Jimin "Jimin, cậu cứ đi đâu thì đi, cứ giao cô ta cho chị xử lý." 

Park Jimin nghĩ đến tình cảnh bên kia của No Min Woo, cũng không thể ngồi nhìn mặc kệ, anh đi tới, lấy điện thoại ra, gọi điện thoại cho Min Yoongi ở ngay trước mặt Oh Se Young. 

-
Thế là đã hoàn thành xong 200chương rồi :((( buồn quá đi mất

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com