ZingTruyen.Info

| QUYỂN II |KIẾP NÀY EM NGUYỆN YÊU ANH《PARK JIMIN》° HOÀN °

chương 196

Mitngotmaiyeunang

Park Jimin quay đầu đi, không thèm nói chuyện với cô.

Hye Sun nhìn bóng lưng của anh, cười một tiếng, nói "Đúng rồi, thứ bảy em có một ký tên cho độc giả ở Dynamite, anh có thời gian đi cùng em không?"

Đây là lần đầu tiên Go Hye Sun đồng ý tham gia fan meeting, lá gan của cô cũng rất nhỏ, nếu anh có thể đi cùng cô thì tốt biết bao.

Jimin nói "Thứ bảy anh có việc, khả năng không đi được."

Nhìn thấy anh lãnh đạm với mình, Hye Sun cảm thấy có chút tiếc nuối, cô tỏ ra là đã hiểu, "sắp đến cuối năm rồi, chắc anh bận lắm nhỉ?"

Anh gật đầu, " Ừ! Một đống việc phải xử lý."

-

Oh Se Young ngồi ở trong phòng, mở ra ngăn kéo, ngắm ảnh Min Yoongi.

Lúc trước bọn họ còn quấn quýt đã chụp không ít ảnh, cô ta nhìn Min Yoongi trong hình, phát hiện anh thật sự rất đẹp trai.

Người ta phải mất đi thứ gì rồi thì mới hiểu được thứ mình cần thật sự là gì.

Mỗi lần nhìn thấy Min Yoongi, Oh Se Young đều sẽ có một loại cảm giác đau lòng.

Không sao, chờ sau khi sinh đứa bé này ra, mình liền có thể trở lại bên cạnh anh ấy rồi.

Đột nhiên, một cánh tay duỗi tới, cướp đi ảnh trong tay cô ta.

Se Young dừng một chút, nhìn người vừa mới xâm phạm quyền riêng tư của mình, giận dữ nói "Trả lại cho tôi."

No Min Woo nhìn Oh Se Young, mặc dù bọn họ sắp ly hôn rồi, nhưng bây giờ, Oh Se Young vẫn là vợ của hắn, nhìn thấy cô ta lưu luyến người đàn ông khác như vậy, trong lòng của hắn thật không dễ chịu.

Nhưng mà, nếu như lúc này cùng Oh Se Young so đo những thứ này, ắt lại cãi nhau.

Hắn hạ ngữ khí, nói "Đi ngủ sớm một chút đi, không còn sớm nữa rồi."

"Không cần anh quan tâm." Se Young đoạt lấy ảnh trong tay hắn, gắt gỏng "Tôi cảnh cáo anh tốt nhất đừng tự ý đụng vào đồ của tôi! Min Woo, chúng ta sắp ly hôn đến nơi rồi, anh cho rằng anh là ai? Coi như tôi sinh ra đứa bé này, tôi cũng tuyệt đối sẽ không nhìn anh thêm một cái, cho nên, anh đừng có nằm mơ giữa ban ngày nữa."

Chỉ có Min Yoongi mới là người đàn ông của Oh Se Young mà thôi!

Về phần No Min Woo, ở trong mắt cô ta, hắn chỉ là một kẻ không xứng xách giày cho cô ta.

Min Woo nhìn Oh Se Young, dựa vào một bên tường "Hôm nay anh đi gặp Min Yoongi rồi."

Nghe được hai chữ Min Yoongi, Se Young ngẩn ra, phòng bị mà nhìn lấy hắn, "anh đi tìm anh ấy làm cái gì? Min Woo, tôi cảnh cáo anh, nếu anh dám đi đến trước mặt anh ấy nói bậy nói bạ cái gì, anh đừng mong đứa bé này được sống mà nhìn thấy mặt trời."

Cô ta có đứa bé trong bụng, giống như có bùa hộ mệnh, cái gì cũng không sợ.

No Min Woo cũng không dám làm gì cô ta.

No Min Woo cười một cay đắng, gương mặt này của vợ hắn rất xinh đẹp thật, nhưng từ trước đến giờ chưa bao giờ thật sự là của mình.

Hắn chua xót nói " Anh nói với anh ta chuyện chúng ta sắp ly hôn, muốn anh ta tốt với em. Không phải em rất thích anh ta sao? Anh có lỗi với em, cho nên, trước khi ly hôn anh muốn làm cái gì đó cho em."

Oh Se Young nghe xong dừng một chút, không nghĩ tới No Min Woo lại đi nói cái này.

Nhưng mà một giây kế tiếp, cô ta lại cảnh giác, "Anh mà tốt bụng như thế sao?"

Rõ ràng người đàn ông này trước đó đã biết cô ta thích Min Yoongi, vậy mà hắn còn làm nhục cô ta.

Hắn hiện lại có thể đột nhiên tốt bụng đi tìm Min Yoongi nói những thứ này sao? Oh Se Young căn bản không tin.

Min Woo nói "Mặc kệ em có tin hay không, anh thực sự nói rồi."

"Vậy anh ấy nói thế nào?" Không dám đi gặp Min Yoongi, cô ta muốn trong miệng người khác, nghe được tin tức thuộc về Min Yoongi.

No Min Woo nhìn thấy bộ dạng quan tâm của vợ mình, phát hiện bản thân đặc biệt hâm mộ Min Yoongi, chỉ cần Oh Se Young để ý đến mình bằng một phần mười số với Min Yoongi thôi thì hắn có phải chết cũng không tiếc.

Hắn nhìn Oh Se Young, " Min Yoongi nói, anh ta không thích em, không có có tình cảm với em, nhờ anh nói lại với em rằng em đừng ly hôn, an phận sống với anh."

" Haha..." Se Young giễu cợt nói " Đồ lừa đảo! Anh ấy làm sao có thể không thích tôi? Anh biết lúc trước anh ấy thích tôi đến như thế nào không? Khi đó tôi bảo anh ấy làm cái gì anh ấy cũng làm. Coi như tôi bảo anh ấy chết anh ấy cũng sẽ đem mạng của anh ấy cho tôi. Min Yoongi chính là người yêu tôi nhất trên đời này."

Nhớ tới lúc trước, nước mắt của Oh Se Young rơi xuống như mưa.

Nếu như khi đó cô ta sớm nhìn ra một chút, có lẽ bây giờ cũng sẽ không như bây giờ nữa rồi!

Min Woo bất đắc dĩ nhìn Oh Se Young đang tự lừa mình dối người, "Những thứ này đều là anh ta chính miệng nói với anh, có lẽ em không tin, nhưng anh ta nói rồi, sau này anh ta không muốn gặp lại em nữa."

No Min Woo nói xong liền đặt xuống dưới bàn một chiếc cúc áo nạm kim cương rồi đi ra ngoài.

Oh Se Young đi tới, cầm chiếc cúc áo lên, đây là món quà rất lâu trước đây cô ta tặng cho Min Yoongi, khi đó Min Yoongi luôn đeo ở trên người, trở thành vật bất ly thân của anh ta, nhưng mà bây giờ, chiếc cúc áo này lại trong tay No Min Woo.

Anh ấy thực sự không yêu mình nữa sao?

Một loại cảm giác tuyệt vọng tuôn ra ngoài, nước mắt theo hốc mắt của cô ta rơi xuống.

Oh Se Young không thể tin được, cũng không nguyện ý đi tin tưởng, Min Yoongi không còn yêu mình nữa!

Anh ấy làm sao có thể không yêu mình nữa? Không thể nào!

Rõ ràng anh ấy từng yêu mình như vậy.

-

Đêm khuya, Park Jimin ôm Go Hye Sun, hai người nằm ở trên giường lớn của phòng ngủ Park gia.

Jimin cầm ngón tay mềm mại của cô, " Hôm nay anh nói với Min Yoongi một chuyện rất quan trọng."

Go Hye Sun đang mơ màng, bị âm thanh của anh đánh thức, cô ngái ngủ hỏi "Chuyện gì?"

Jimin nắm tay của cô, "Nói chúng ta chuẩn bị có con."

Hye Sun giật mình tỉnh ngủ, "Mặc dù em biết quan hệ của hai người rất tốt, nhưng anh nói cái này làm gì?"

"Lời đã nói ra ngoài, ngươi xem đó mà làm thôi!" Phảng phất vẫn là trách nhiệm của cô.

Hye Sun bật cười, " Anh tự đi chém gió thì liên quan gì đến em?"

Cũng không phải là muốn sinh con liền sinh ngay được.

Trên thực tế gần đây bọn họ đã không tránh thai nữa rồi.

Go Hye Sun nghĩ chuyện con cái vẫn nên thuận theo tự nhiên đi.

Nếu như có thì sinh ra thôi.

Nhất là Park Jimin ở trong tiệc sinh nhật cầu hôn cô càng làm cho buông xuống mọi suy nghĩ tiêu cực còn sót lại về quan hệ của hai người.

Jimin nói " Em cũng là vợ của anh rồi mà em không cảm thấy em phải cùng anh cố gắng nhiều hơn sao?"

"Cố gắng thế nào?"

Loại chuyện này cũng có thể cố gắng được ư?

Go Hye Sun còn chưa kịp cự tuyệt, anh đã xoay mình, đặt cô ở dưới người anh.

Nhìn người đàn ông trước mắt như là một ngọn núi lớn, Hye Sun nhận ra được dụng ý của anh, sợ đến nỗi đổi sắc mặt "Tối nay em không thoải mái."

Tối hôm qua anh mới quá đáng như thế, hiện tại lại nghĩ đến chuyện đó nữa rồi là sao?

Go Hye Sun hoài nghi sâu sắc, liệu mình có không trở thành người phụ nữ đầu tiên lao lực quá độ mà chết ở trên giường không đây!

Mùa đông, buổi sáng trên mặt hồ bao phủ một tầng màu trắng sương mù, Go Hye Sun mặc quần áo thể thao, đi theo sau lưng Park Jimin chạy bộ sáng sớm, mặc dù chạy không nhanh, nhưng đối với cô mà nói, muốn đuổi theo bước chân của anh, vẫn có chút khó khăn.

Hiện tại còn chưa đến sáu giờ, liền bị anh kéo đi chạy bộ, quả thực là giết chết người không cần dao..

Trong lòng Go Hye Sun ai oán nghĩ: Sớm biết như vậy, tối hôm qua... Còn không bằng phối hợp với anh, hôm nay cũng không cần chịu loại hành hạ này.

Hye Sun đi theo sau lưng Park Jimin, " Chồng ơi, em chạy hết nổi rồi, có thể đi về trước hay không?"

"Đừng có mà lười biếng." Anh rất nghiêm nghị, Go Hye Sun cảm thấy anh còn đáng sợ hơn so với huấn luyện viên thể hình.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info