ZingTruyen.Com

| QUYỂN II |KIẾP NÀY EM NGUYỆN YÊU ANH《PARK JIMIN》° HOÀN °

chương 195

Mitngotmaiyeunang

Min Yoongi cảm thấy bản thân mình vô cùng có lỗi với phần tín nhiệm này của Park Jimin.

-

Buổi chiều, Go Hye Sun ngồi giúp Min Ro Mi khâu áo cho búp bê, Min Ro Mi rất thích búp bê, vì vậy Jeon Jungson mua rất nhiều búp bê cho vợ mình chơi.

" Chị Hye Sun ơi, em cũng biết làm mà, chị dạy em đi." Ro Mi ở một bên tò mò nói.

Nói xong cũng lấy ra một cái kim loay hoay xỏ chỉ.

Hye Sun hoài nghi nói " Mi Mi có làm được thật không đó?"

" Em thử xem đã." Mi Mi vừa mới cầm kim không được bao lâu, cây kim đã đâm vào tay, "A."

"..."

Đúng lúc ấy Jeon Jungson từ bên ngoài đi vào, nghe thấy vợ mình kêu "A " một tiếng, vô cùng khẩn trương đi tới, "Mi Mi.. "

Thấy ngón tay trắng nõn của cô có một giọt máu nhỏ, Jeon Jungson nhíu mày, trực tiếp nắm ngón tay của cô ấy, ngậm vào trong miệng.

Bình thường là một người đàn ông hô phong hoán vũ trên thương trường như vậy, đối mặt với vợ của mình, lại ôn nhu tới cực điểm.

Ro Mi nhìn thấy chồng, cũng không đoái hoài tới ngón tay đang đau của mình, ngơ ngác nói " Ông xã."

Ngoan ngoãn như một con mèo con.

Jungson nghiêm nghị nhìn Min Ro Mi, "Không phải anh đã nói em không được nghịch những thứ này rồi sao? Em muốn khâu cái gì thì bảo người khác chuẩn bị cho em là được rồi."

Cô vợ ngốc này, thật sự làm cho người ta lúc nào cũng phải bận tâm đến.

Hye Sun lúng túng nói "Xin lỗi, là lỗi của tôi, tôi không nên để cho cô ấy đụng vào những thứ này."

"Không sao." Jungson nhìn thấy Go Hye Sun còn đang khâu giở cái váy búp bê, đưa tay tới, " Để tôi làm nốt cho."

Khi ở nhà, những thứ này đều do Jeon Jungson khâu vá cho Min Ro Mi, đây cũng là thú vui giết thời gian khi nghỉ ngơi của Jeon Jungson.

Go Hye Sun "..."

Trời ạ, cô đang nhìn thấy cái gì thế này?

Nếu cô chụp ảnh Jeon Jungson đang khâu quần áo búp bê tung lên trên mạng, có muốn không lên hot search cũng khó!

Jeon Jungson khâu và vô cùng thuần thục, sau khi khâu xong ảnh lại vào vào người búp bê, Go Hye Sun nhìn thấy vậy, bội phục trố tròn hai mắt.

Vừa vặn Park Jimin từ trên lầu đi xuống, nhìn thấy Hye Sun ngồi ở chỗ đó, cầm búp bê, gương mặt sùng bái nói với Jeon Jungson " Jeon tổng thật là lợi hại! Ngay cả loại chuyện này cũng biết làm, chồng tôi không biết làm những thứ này đâu!"

Park Jimin "..."

Park Jimin cảm thấy mình khá đa năng, cho dù có cái gì không biết, học một ít sẽ biết, nhưng riêng việc khâu vá này... Cũng quá làm khó người ta rồi đi?

Tên Jeon Jungson này là cực phẩm gì mà thậm chí ngay cả loại chuyện này đều có thể học được?

Jimin đi xuống, đứng ở bên cạnh Go Hye Sun, "Lại đang nói xấu anh phải không?"

Anh kiên quyết không thừa nhận, mình không bằng Jeon Jungson.

Anh không cần biết gì hết, ở trong mắt vợ anh, anh nhất định phải giỏi nhất!

Hye Sun bị anh làm cho sợ hết hồn, nhìn anh, có chút chột dạ "Không có mà!"

Nói anh không biết khâu vá, cũng không tính là là nói xấu chứ?

Jimin nhìn lướt qua Jeon Jungson, nói " Anh lại tới muộn rồi!"

Ngày hôm qua là sinh nhật Park Jimin, vậy mà hôm nay Jeon Jungson mới tới.

Jungson cười nói "Xin lỗi, tôi có việc phát sinh ngoài ý muốn, quả thực không đi được, tối nay mời cậu uống một bữa."

Khoảng thời gian này Jeon Jungson vô cùng bận rộn, liền ngay cả Min Ro Mi cũng để cho Min Yoongi mang đi, tối hôm qua muốn tới, kết quả không tới được.

Go Hye Sun nhìn bọn họ nói chuyện, cảm giác quan hệ của chồng mình với Jeon Jungson cũng rất tốt.

Eun Ji đi ra, nhìn thấy Jeon Jungson, nói " Chú đến rồi đấy à?"

"Chị dâu." Jungson ở trước mặt Park Eun Ji, vẫn rất lễ phép.

Eun Ji nói "Anh chú không có ở đây, chắc buổi tối mới về."

Jeon Junghyun hôm nay đi ra ngoài, không ở chỗ này, nhưng tối hôm qua cũng ở lại đây.

Jungson cười nói "Vâng, em biết rồi, buổi tối em sẽ ở lại."

Cùng Park Eun Ji chào hỏi xong, Jeon Jungson mang theo Min Ro Mi về phòng.

Lâu rồi không được gặp vợ, anh dĩ nhiên muốn ở riêng với vợ, tự mình kiểm tra xem trên người vợ mình có thiếu miếng thịt nào hay không?

Min Ro Mi ngồi ở trên ghế sa lon, Jungson nhìn cô, hỏi, "Hai ngày nay em có ngoan không?"

" Có ạ." Ro Mi gật đầu, nhìn Jeon Jungson, " Anh thưởng cho em đi."

Jungson nở nụ cười, hôn lên mặt cô một cái, "Được chưa?"

"Chỉ một cái thôi à?" Ro Mi biểu hiện rất rõ ràng là mình không vui.

Jungson để cho cô ngồi ở bên người mình, cầm tay cô, "Buổi tối lại thưởng tiếp."

" Em muốn ngay cơ."

"..."

Nếu như không phải biết cô đơn thuần cái gì cũng không biết, Jeon Jungson cảm thấy bản thân mình là một người đàn ông, cũng muốn nghĩ sai.

Anh nhìn cô, cúi đầu xuống, hôn một nụ hôn sâu lên môi cô rồi mới hỏi " Như thế được chưa?"

Ro Mi đưa tay ôm Jeon Jungson, ỷ lại hỏi " Anh làm gì mà giờ mới đến?"

Min Ro Mi có thói quen, cứ đến tối liền sẽ không nhịn được đi khắp nơi tìm anh, không thấy anh, liền sẽ cảm thấy sợ hãi, sợ anh sẽ vĩnh viễn không xuất hiện ở trước mặt mình.

"Công việc của anh hơi bận." Jungson nhìn cô, chỉ hận không thể bỏ cô vào túi mang theo bên người.

Nhưng anh cũng có lúc bận rộn, thật sự không thể để ý tới cô.

-

Buổi tối, Jeon Jungson ăn cơm ở Park gia, Min Yoongi cũng ở đó.

Lúc bọn họ ăn cơm, còn trò chuyện vài chuyện làm ăn, Go Hye Sun ở bên cạnh nghe, học hỏi kinh nghiệm.

Sau khi ăn xong, mấy người đàn ông còn muốn chụp ảnh làm kỉ niệm, Go Hye Sun cầm máy ảnh giúp bọn họ chụp vài tấm.

Sau buổi cơm tối, trở lại phòng của mình, Go Hye Sun ngồi ở trên ghế sa lon, gửi ảnh hôm nay cô chụp cho bọn họ.

Yoongi xem xong trả lời lại "Cảm ơn Hye Sun."

Go Hye Sun nhìn ảnh đại diện của anh ta, không biết tại sao cô lại nhớ tới chuyện Clara Lee nói Min Yoongi thích mình.

Cô cảm thấy phục sát đất, không biết sao Clara Lee có thể nghĩ Min Yoongi thích mình?

Người anh ta yêu rõ ràng là Oh Se Young.

Park Jimin ngồi ở một bên, đang xem sách, Hye Sun nhìn lấy Park Jimin, hỏi "Đúng rồi, cũng không biết Oh Se Young hiện tại thế nào? Chắc bà cô già cũng sắp sinh rồi nhỉ?"

"Sáng sớm hôm nay No Min Woo đến nhà mình đấy." Lúc này Park Jimin nhìn quyển sách vô cùng chăm chú, toát ra dáng vẻ thư sinh ngời ngời.

Go Hye Sun cảm thấy anh như vậy quả thật là đẹp trai chết đi được.

Jimin thấy cô không nói lời nào, ngẩng đầu lên nhìn cô, hỏi " Sao thế?"

Hye Sun lúng túng cúi thấp đầu, phát hiện mình lại bị đắm chìm trong mỹ sắc, cô cười nói "Không có gì, em chỉ thắc mắc No Min Woo qua đây làm gì thôi?"

"Đến tìm Min Yoongi, nghe nói, sau khi Oh Se Young sinh con sẽ ly hôn với anh ta."

Min Yoongi có chuyện gì đều không giấu gạt Park Jimin, đều nói với anh.

Hye Sun nhớ tới quan hệ trước kia của Min Yoongi và Oh Se Young, nói "Bọn họ không có đánh nhau đấy chứ?"

"Không có." Park Jimin nhớ Min Yoongi nói, No Min Woo muốn tác thành cho Min Yoongi và Oh Se Young, biểu tình có chút phức tạp.

Oh Se Young có thể có một người yêu cô ta như vậy, thậm chí không quan tâm đến thể diện của một người đàn ông mà đi cầu xin người đàn ông khác, cũng coi như cô ta tốt số, vậy mà cô ta còn không biết quý trọng.

Hye Sun hỏi " Lúc nào bà cô đó sinh vậy?"

Jimin có chút bất đắc dĩ nhìn cô vợ ngốc nhà mình, "Chồng em cũng có phải là vạn năng đâu, chuyện của cô ta làm sao anh biết được?"

"..."

Hye Sun cười một tiếng, "Nhưng mà ở trong lòng em, anh chính là vạn năng! Em còn tưởng rằng cái gì anh cũng biết."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com